Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 401


【 Hoa khôi là dẫn đường, nam thần vườn trường là lính gác, người mới tới đều là người thường. Người thường dù như thế nào cũng không có khả năng so được với lính gác và dẫn đường. 】
Trong đại học 33 có phân cấp chế độ nghiêm khắc, dựa theo cấp bậc lính gác và dẫn đường hình thành chế độ giống như vương quốc.
Cấp bậc càng cao, địa vị càng cao.
Người cấp bậc thấp cần phục tùng mệnh lệnh của người cấp bậc cao.
Nếu bạn không muốn tham gia trò chơi này, như vậy thực tốt, bạn sẽ bị toàn bộ đại học 33 cô lập.
"Em là lính gác sao?"
Nữ giáo viên trẻ tuổi nghiêng đầu dò hỏi Tô Vi đang theo sau lưng mình.
Thiếu nữ vai đeo cặp sách, đôi con ngươi trong suốt như nước, đặc biệt là khi cười rộ lên, lệnh người cảm thấy thập phần tươi sáng.
Thiếu nữ nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
"Cũng không phải dẫn đường?"
Thiếu nữ tiếp tục lắc đầu.
Ánh mắt giáo viên nhìn về phía cô lập tức liền mang lên mấy phần thương tiếc, "Vậy em cẩn thận."
-
Một bên khác, hiệu trưởng nhìn về phía giáo viên mới đẩy cửa tiến vào, tầm mắt đánh giá trên dưới, cuối cùng rơi xuống khuôn mặt xuất chúng của hắn.
"Xem tư liệu, anh không phải dẫn đường, cũng không phải lính gác."
Nam nhân giơ tay đẩy đẩy mắt kính, bên trong dung mạo tuấn mỹ mang theo mấy phần thanh lãnh đạm sắc, "Đúng vậy."
"Dựa theo quy định, giáo viên nếu không phải lính gác cũng không phải dẫn đường chúng tôi sẽ không nhận, nhưng bởi vì anh là lãnh đạo căn cứ đề cử, cho nên chúng tôi miễn cưỡng nhận anh." Hiệu trưởng lấy ra tư liệu nam nhân lại trên dưới nhìn một lần, sau đó dặn dò: "Anh chỉ lo dạy học là được, sự tình khác không cần quản nhiều."
"Rõ."
-
"Giới thiệu cho mọi người một chút, sinh viên chuyển trường hôm nay, em ấy tên Tô Vi Vi, là người thường, mọi người ở chung hoà bình, cùng chiếu cố lẫn nhau." Giáo viên mang theo Tô Vi đi lên bục giảng, giới thiệu cô.
Tô Vi cõng cặp sách, ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh giáo viên.
"Tô Vi Vi, em tìm vị trí ngồi đi."
"Vâng."
Tô Vi cõng cặp sách, dựa theo thói quen của chính mình ngồi xuống bàn cuối cùng: chỗ ngồi chuyên chúc của học tra.
Mọi người nhìn cô ngồi xuống, ngay sau đó, tiếng chuông vào học vang lên.
Giáo viên quay đầu nhìn về phía cửa, nơi đó có một nam nhân mặc áo sơmi màu trắng đang đứng, hắn duỗi tay đẩy đẩy mắt kính, cầm sách đi vào, trên ngón áp út tay trái đeo nhẫn, dưới ánh mặt trời chiếu ra ánh sáng lóa mắt.
Các học sinh bị mỹ mạo của nam nhân mê hoặc, chuyển tầm mắt xuống nhìn thấy nhẫn trên tay nam nhân, lộ ra biểu tình thất vọng.
Tô Vi sờ sờ ngón tay trụi lủi của chính mình, vì bảo trì thân phận học sinh, cô gỡ nhẫn xuống, hiện tại chiếc nhẫn của cô đang đeo ở trên cổ Lục Nhưỡng.
"Chào các em, thầy là giáo viên mới tới." Lục Nhưỡng mở sách giáo khoa ra, "Giáo viên trước kia của các em bị bệnh, hiện tại thầy tạm thời thay thế cô ấy. Giáo viên đã dạy các em đến nơi nào rồi? Trước đó học có cái gì không hiểu không?"
"Có, thưa thầy, thầy kết hôn chưa?" Nữ sinh ngồi ở hàng thứ nhất lớn mật khai mạch.
Lục Nhưỡng hướng mọi người triển lãm nhẫn của chính mình, "Thầy đã kết hôn."
Phía dưới truyền đến một trận tiếng thở dài tiếc nuối.
"Còn có vấn đề gì không? Trên việc học."
Phía dưới một trận lặng ngắt như tờ.
Lục Nhưỡng mở sổ điểm danh ra, "Hiện tại điểm danh."
Phía dưới lại là một trận cãi cọ ầm ĩ.
Giáo viên nhà ai lần đầu tiên đi dạy liền điểm danh nha.
"Tôn Dao."
"Có."
Lục Nhưỡng ngẩng đầu liếc cô một cái, "Em rốt cuộc tên Lương Phương hay là Tôn Dao?"
Lương Phương bày ra thái độ không sao cả, "Thầy xem mà làm. Nhưng thầy, xem ở phân thượng thầy mới tới, em nhắc nhở thầy một chút, trường học chúng ta không giống trường học khác, trường học chúng ta có quy củ, dù có là giáo viên cũng không thể tùy tiện nhúng tay."
Lục Nhưỡng ngay cả mí mắt cũng chưa xốc, "Tôn Dao, trốn học."
"Phốc." Tô Vi không nhịn xuống, bật cười.
Nam nhân ngước mắt liếc nhìn cô một cái, Tô Vi lập tức ngồi nghiêm chỉnh.
"Vị bạn học kia, lại đây ngồi hàng thứ nhất, thầy không thấy rõ em."
Tô Vi:……
Bạn cần đăng nhập để bình luận