Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 855: Quan Âm: Cực Nhọc Thiệt Thòi Ta Nhập Ma Rồi!



Chân Võ đại điện!

Xem như địa phương Chân Võ Đại Đế một trong tứ ngự ở, Chân Võ đại điện này tự nhiên là rộng lớn uy nghiêm.

Chỉ bất quá, khác với ba vị khác, Chân Võ Đại Đế lại là người cũng không phải quá nóng lòng đối với quyền lực, tự nhiên, Văn Tiên võ tướng tại dưới tay hắn, tự nhiên cũng không nhiều.

Dù sao, nói câu khó nghe chút, cấp trên không có quá nhiều dã tâm, tự nhiên là không có quá nhiều người nguyện ý đi theo.

Liên quan tới điểm ấy, Chân Võ Đại Đế cũng không thèm để ý, cho nên, khác với cung điện ba vị Đại Đế khác, Chân Võ đại điện này lại tỏ ra quạnh quẽ không ít.

Từ Thanh Hoa cung trở về xong, Chân Võ Đại Đế độc thân ngồi tại trên bảo tọa chính mình, người mặc giáp trụ, ánh mắt lấp lóe.

Lần này, Ngọc Đế cùng Di Lặc Phật một phen thương lượng xong, từ Di Lặc Phật nơi đó thu được tư cách bốn lần bố cục kiếp nạn.

Ý tứ chính là để cho người Thiên Đình bố cục, từ đó thu hoạch được công đức Tây Hành đại kiếp, thế nhưng việc, lại để cho người Phật Môn đi làm.

Chuyện này đối với Thiên Đình mà nói, tự nhiên là chỗ tốt cực lớn.

Mà bốn lần cơ hội bố cục này, Ngọc Đế rất hào phóng phân biệt đưa cho tọa hạ tứ ngự.

Thanh Hoa Đại Đế là người thứ nhất xuất thủ, đáng tiếc, mặc dù thành công, nhưng mình lại kém chút rơi vào hạ tràng thân tử đạo tiêu, cánh tay cũng bị chém đứt.

Hành động lần này, mục đích đạt đến, nhưng từ tổn thất đến xem, lại xem như thất bại.

Trong lòng Chân Võ Đại Đế âm thầm lẩm bẩm, lần kiếp nạn tiếp theo, liền để tự mình ra tay đi, cũng coi là tìm cơ hội, thay Thanh Hoa Đại Đế báo thù, để cho ý niệm hắn có thể thông suốt một chút.

- Đại Đế, Chân Lực Bồ Tát Phật Môn cầu kiến!

Ngay lúc này, một Thần Tướng đi tới, mở miệng nói ra với Chân Võ Đại Đế.

- Cho mời!

Suy nghĩ bị đánh gãy, Chân Võ Đại Đế cũng không hề ý tứ tức giận, bình tĩnh một chút suy nghĩ trong đầu.

Rất nhanh, một người trung niên tăng nhân mặc Cà Sa đỏ chót, thể trạng cường tráng đi đến, Phật quang trên thân mờ mịt, lại là một tôn Bồ Tát chính quả.

- Bái kiến Chân Võ Đại Đế!

Sắc mặt Chân Lực Bồ Tát này cũng không khá lắm, thế nhưng, đi tới trước mặt Chân Võ Đại Đế, cũng vẫn xem như có thể ổn được.

Muốn khóc!

Vào lúc này Chân Lực Bồ Tát, thật có một loại cảm giác muốn khóc!

Sự tình bốn vị Bồ Tát, cùng tứ ngự qua lại hợp tác, cùng một chỗ bố trí kiếp nạn, cũng sớm đã an bài thỏa đáng.

Quảng Uy Bồ Tát cùng Thanh Hoa Đại Đế cùng một chỗ hợp tác, chính mình thì sao? Là cùng Chân Võ Đại Đế một chỗ hợp tác.

Quảng Uy Bồ Tát cùng Thanh Hoa Đại Đế xuất thủ trước, không nghĩ tới, rơi vào hạ tràng Thanh Hoa Đại Đế tay cụt, Quảng Uy Bồ Tát thân tử đạo tiêu.

Vết xe đổ, đang ở trước mắt, Chân Lực Bồ Tát thật có một loại cảm giác muốn khóc lên.

Thực lực Chân Võ Đại Đế rất mạnh, tam giới biết rõ, hạ tràng kiếp nạn lần này, có phải là Chân Võ Đại Đế không có việc gì, chính mình cũng vẫn lạc hay không?

Nghĩ tới đây, Chân Lực Bồ Tát đã cảm thấy tiền đồ một mảnh Hắc Ám!

- Ừm, không cần đa lễ!

Giơ tay lên một cái, Chân Võ Đại Đế mở miệng nói ra.

- Đa tạ Đại Đế!

Mặc dù trong lòng là một vạn cái không nguyện ý, thế nhưng, mặt ngoài cũng không dám biểu hiện ra, Chân Lực Bồ Tát nói lời cảm tạ xong, đứng thẳng người.

Tiếp đó, chờ Chân Võ Đại Đế nói chuyện.

Không có nhiều cong cong lượn quanh như vậy, Chân Võ Đại Đế có kế hoạch gì, trực tiếp an bài cho mình là được!

Chỉ là, chờ hồi lâu sau, Chân Võ Đại Đế lại không lên tiếng, điều này làm cho trong lòng Chân Lực Bồ Tát âm thầm nghi hoặc.

Chợt, hơi hơi ngẩng đầu lên, liếc mắt Chân Võ Đại Đế, phát hiện hắn chỉ ngồi yên lặng, không ý tứ nói gì.

Chần chờ một lát, Chân Lực Bồ Tát chủ động mở miệng, nói:

- Xin hỏi Đại Đế, tiếp theo, giờ đến phiên tiểu tăng cùng Đại Đế cùng nhau tăng thêm kiếp nạn, không biết, Đại Đế có kế hoạch gì? Nếu có, còn xin chỉ thị!

- Kế hoạch? Kế hoạch ta, chính là làm trước lại nói!

Nghe được Chân Lực Bồ Tát nói, Chân Võ Đại Đế mở miệng nói ra, bộ dáng ngay thẳng.

- A? Làm trước lại nói?

Chân Lực Bồ Tát giật mình, quái dị nhìn Chân Võ Đại Đế, có chút không quá lý giải ý hắn.

Hình như nghĩ tới điều gì, sắc mặt Chân Lực Bồ Tát xụ xuống, nói:

- Hẳn là? Ý Đại Đế ngươi, để cho tiểu tăng trực tiếp xuất thủ với đoàn đội tây hành thỉnh kinh? Cái này, chuyện này...

Đây không phải để cho mình đi chịu chết sao?

Chân Lực Bồ Tát muốn chửi bậy một câu!

- Không!

Chỉ là, đối với Chân Lực Bồ Tát nói, Chân Võ Đại Đế lại lắc đầu, nói:

- Ta cũng không phải loại người ngồi nhìn người khác đi chịu chết, chính mình núp ở phía mặt sau kia!

Một lời đến đây, Chân Võ Đại Đế có chút dừng lại, lại nói ra:

- Lần này, bản tọa tự thân hạ giới, ngươi đi theo bên cạnh ta, làm tùy tùng, có nguyện ý hay không?

- A?

Nghe Chân Võ Đại Đế nói, Chân Lực Bồ Tát trừng lớn hai mắt, cơ hồ không thể tin được lỗ tai chính mình.

Nguyên bản chính mình đoán rằng chuyến này sẽ nguy hiểm, Chân Võ Đại Đế chỉ cần trốn ở sau kiếm lấy công đức là được rồi.

Thế nhưng, hắn thế mà chuẩn bị tự thân hạ tràng? Chính mình chẳng qua là một tùy tùng đi sau lưng hắn?

- Thế nào? Ngươi không nguyện ý sao?

Thấy Chân Lực Bồ Tát trợn tròn mắt, bộ dáng một câu nói cũng nói không nên lời, Chân Võ Đại Đế mở miệng hỏi.

- Không, tiểu tăng nguyện ý! Sẽ lấy Đại Đế như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!

Lấy lại tinh thần, Chân Lực Bồ Tát tự nhiên là vội vàng mở miệng, làm ra đáp lại.

- Rất tốt, như thế, vậy chúng ta liền chọn thời cơ phù hợp, hạ giới đi thôi!

Nhẹ gật đầu, Chân Võ Đại Đế mở miệng nói ra.

...

Không giống với Thanh Hoa Đại Đế lúc đầu chỉ trong bóng tối mưu đồ, Chân Võ Đại Đế chuẩn bị tự thân hạ tràng, điểm ấy, tự nhiên Giang Lưu không biết.

Gần đây Giang Lưu trải qua hằng ngày, phi thường yên lặng, tiếp tục đi về phía tây, tốc độ không nhanh cũng không chậm.

Mỗi ngày cùng bọn Tôn Ngộ Không vào phó bản, đều có thể kiếm lấy hơn 1 ức điểm kinh nghiệm, có thể nói là động lực tràn đầy.

Một bên khác, bên trong Ma Giới, Thiện Thi cũng đã tới chung quanh Đại Nghịch Phật Tự, thân hình ẩn núp tại trong bóng tối, giám thị nhất cử nhất động Quan Âm.

Nếu như Thanh Hoa Đại Đế muốn khôi phục thương thế chính mình, hẳn sẽ học Di Lặc Phật Tổ, cũng tới tìm kiếm Quan Âm.

Cho nên, chính mình chỉ cần chờ ở tại đây là được rồi.

Đương nhiên, trong bóng tối chờ đợi, Thiện Thi cũng không có lãng phí, thời điểm bình thường đánh quái thăng cấp, cũng hoặc nhiều hoặc ít kiếm lấy không ít điểm kinh nghiệm.

Cứ như vậy, liên tiếp đợi thời gian bảy tám ngày xong, rốt cục, Thiện Thi chờ được Thanh Hoa Đại Đế.

Bầu trời Ma Giới, bình thường đều là u ám cùng huyết hồng sắc, quang tuyến muốn ảm đạm hơn so phàm trần rất nhiều, mà tới ban đêm xong, Ma Giới này tự nhiên càng thêm Hắc Ám.

Bất quá, đối với Thiện Thi đạt đến tu vi Thái Ất Chân Tiên mà nói, cho dù hoàn cảnh lại Hắc Ám, cũng không ảnh hưởng ánh mắt hắn.

Một đêm này, Thiện Thi có thể nhìn thấy một thân ảnh, lặng yên vô tức hướng Đại Nghịch Phật Tự bên này tới gần.

Cũng giống như mình, thân ảnh này cũng mặc một bộ áo choàng màu xanh đen, để cho người ta hoàn toàn không thấy rõ dung mạo hắn.

Bất quá, đối với Thiện Thi mà nói, cái áo choàng màu xanh đen này, tự nhiên không đủ để che chắn thân phận của hắn.

Kéo ra nhân vật bản diện hắn đến xem, cấp 90 kim sắc bản diện, bên trong thanh trang bị Thanh Đế Kiếm thình lình xuất hiện.

Tự nhiên, cái này cũng đủ để chứng minh thân phận của hắn.

Thanh Hoa Đại Đế mặc dù gãy mất một cánh tay, thế nhưng, đối với năng lực mình, tự nhiên là vô cùng có tự tin, tới gần Đại Nghịch Phật Tự bên này xong, Thanh Hoa Đại Đế lược thi tiểu kế, rất nhanh liền đưa tới Quan Âm chú ý.

Tiếp đó, thân hình Thanh Hoa Đại Đế ly khai nơi xa Đại Nghịch Phật Tự.

Quan Âm từ trong Đại Nghịch Phật Tự đuổi tới, đồng thời, cúi đầu nhìn nhìn một tờ giấy trong tay.

Trên tờ giấy viết một cái bí mật liên quan tới Thiên Bồng Nguyên Soái muốn nói cho chính mình.

Hơi hơi chần chờ một lát, chợt, Quan Âm đuổi theo.

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau.

Ẩn tàng tại trong bóng tối, Thiện Thi lặng yên vô tức đi theo sau thân Quan Âm bọn hắn, không cầu đuổi đến bao gần, chỉ cần chính mình không bị phát hiện là được rồi

Bay ở giữa không trung, Thanh Hoa Đại Đế quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện Quan Âm đang tại sau thân chính mình, cũng yên lòng rất nhiều.

Đầy đủ bay ra ngoài hai ngàn dặm xong, Thanh Hoa Đại Đế lúc này mới tại trên ngọn núi lớn một nơi Ma giới hạ xuống.

Đi theo sau thân Thanh Hoa Đại Đế, Quan Âm tự nhiên cũng rơi xuống.

- Các hạ là ai?

Hạ xuống xong, ánh mắt Quan Âm nhìn chằm chằm Thanh Hoa Đại Đế, mở miệng nói ra.

Người mặc áo choàng màu xanh, để cho người ta hoàn toàn không thấy rõ bộ dáng hắn, thế nhưng, nhưng lặng yên vô tức tại bên trong Đại Nghịch Phật Tự đưa tờ giấy cho mình, đây cũng không phải tùy tiện người nào cũng làm được.

- Quan Âm, đã lâu không gặp!

Tất nhiên chuẩn bị để cho Quan Âm thay mình khôi phục thương thế tay cụt, Thanh Hoa Đại Đế tự nhiên không có ý tứ che giấu thân phận mình, mở miệng lên tiếng chào nói ra.

- Ngươi, ngươi là...

Mặc dù còn chưa lộ ra bộ mặt thật chính mình, thế nhưng, theo thanh âm hắn, Quan Âm hiển nhiên là nghe được thân phận đối phương.

Thanh Hoa Đại Đế nhẹ nhàng lấy mũ trùm trên đầu chính mình xuống dưới, lộ ra bộ dáng chính mình.

- Bái kiến Đại Đế!

Tuy nói hiện tại đã là thân phận Ma tộc, thế nhưng, nhìn Thanh Hoa Đại Đế cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt mình, bộ dáng Quan Âm có lễ phép như trước.

Nhận ra thân phận Thanh Hoa Đại Đế xong, trong lòng Quan Âm đồng thời bừng tỉnh đại ngộ.

Thanh Hoa Đại Đế chính là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy bên trong tam giới lục đạo, một trong tứ ngự dưới trướng Ngọc Đế, hắn gần đây tao ngộ đoàn đội tây hành thỉnh kinh, thiếu chút nữa bỏ mạng rồi, chuyện này tự nhiên là đưa tới tam giới lục đạo chấn động rất mạnh.

Vì thế, nhìn xem Thanh Hoa Đại Đế xuất hiện ở đây, tìm kiếm chính mình, Quan Âm liền biết rõ.

Hắn là vì chính mình tổn thương tay cụt mà tới.

Giật mình xong, trong lòng Quan Âm âm thầm tự cảm khái.

Không nghĩ tới, một đoạn thời gian không thấy, thực lực đoàn đội tây hành thỉnh kinh, đã tăng lên tới tình trạng này a, cả Thanh Hoa Đại Đế cũng kém chút chết tại trong tay bọn hắn.

Nghĩ đến chính mình lúc trước là phụ trách công việc trù thống đoàn đội tây hành thỉnh kinh, chính mình nhập ma, đi tới Ma Giới.

Mà chính mình ly khai xong, công việc này rơi trên người Di Lặc Phật Tổ.

Thế nhưng, Di Lặc Phật Tổ cũng không biết bị người phương nào giết chết, luân lạc tới hôm nay, bị mất tất cả ký ức, biến thành Di Lặc Phật!

Nghĩ đến hạ tràng Di Lặc Phật Tổ, lại nhìn Thanh Hoa Đại Đế bây giờ, trong lòng Quan Âm có một loại cảm giác may mắn.

May mắn chính mình nhập ma rồi?

Nếu không mà nói, có lẽ chính mình cũng đã sớm thân tử đạo tiêu rồi?

Bạn cần đăng nhập để bình luận