Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1597: Ta không phải là Kim Thiền Tử

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Đại quân áp cảnh!

Minh Giáo vốn dĩ là có mười đại Chuẩn Thánh, lại thêm Vô Thiên Phật Tổ cũng đi theo, bọn họ nhanh chóng xuất hiện tại cánh cửa bạch ngọc nối với Phật môn. Mười một vị Chuẩn Thánh đè ép tới, đứng đối diện với Như Lai Phật Tổ!

Giang Lưu tay giơ lên, ra hiệu mọi người dừng bước!

Nhận được tín hiệu, đại quân nhanh chóng ngừng lại!

Kỷ luật nghiêm minh! Khí thế bức người!

Mặc dù quân đội Giang Lưu mang đến chỉ có mấy ngàn người mà thôi, so sánh với Thiên Đình động một tí là mười mấy ngàn, thậm chí một trăm nghìn Thiên Binh, Thiên Tướng, nhân số quả thật là kém một mảng lớn!

Thế nhưng mà, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, mấy ngàn người trong đại quân ở trước mắt này cũng đều là tồn tại đã thành tựu tiên đạo!

Nói cách khác, tu vi đều đạt đến cảnh giới Thiên Tiên, là một tồn tại ở cấp độ hoàn toàn khác biệt với những Thiên Binh, Thiên Tướng kia!

- Giang Lưu, Minh Giáo các ngươi dẫn quân xông đến đây là có ý gì?

Nhìn Giang Lưu ở trước mắt, Như Lai Phật Tổ nhanh chóng mở miệng hỏi!

- Không có ý gì! Mục đích của chúng ta thật sự rất đơn giản, đó chính là vì hủy diệt Phật Giáo!

Biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu bình tĩnh, giọng nói cũng không nhanh không chậm, thế nhưng mà, lời nói ra lại làm cho người ta cảm thấy chấn động!

Mặc dù từ thanh thế của đại quân Minh Giáo là có thể nhìn ra được, hơn nữa, cũng đã sớm đoán được giữa Phật môn cùng Minh Giáo cuối cùng cũng có một trận chiến!

Thế nhưng đó dù sao vẫn chỉ là sự thật được mọi người hiểu ngầm mà thôi!

Đây có thể nói là lần thứ nhất, Giang Lưu lấy thân phận của Giáo chủ Minh Giáo tuyên bố sự thật này!

Uỳnh!

Sau khi Giang Lưu vừa dứt lời, khí thế của Minh Giáo đã tăng vọt một mảng lớn!

- Bọn họ, bọn họ lại dám. . .

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, biểu cảm ở trên mặt của Như Lai Phật Tổ lập tức kịch liệt biến đổi! Hắn ngây người nhìn Giang Lưu, dáng vẻ giống như là không thể tin được những gì vừa truyền vào lỗ tai của mình!

Trong khoảng thời gian mười năm này, không phải đều là Minh Giáo bị Phật môn ép tới không ngẩng đầu được lên hay sao? Không phải là Phật môn đại hưng hay sao?

Minh Giáo không phải chỉ là dám diễu võ giương oai ở trước mặt của Thiên Đình thôi hay sao?

Thế nhưng mà hôm nay Giang Lưu lại có thể thực sự dẫn đại quân, giết tới Phật Giáo, trong miệng còn hô to lấy muốn hủy diệt toàn bộ Phật Giáo?

Hắn đến cùng là lấy dũng khí từ nơi nào?

- Giang Lưu, giữa ngươi và ta dù sao cũng có tình nghĩa thầy trò, nhất định phải nháo đến một bước này hay sao?

Tuy rằng trong lòng của Như Lai Phật Tổ cũng đã sớm chuẩn bị, thế nhưng mà sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Như Lai Phật Tổ vẫn nhíu mày, bất đắc dĩ thở dài một tiếng hỏi!

- Ha ha ha. . .

Chỉ có điều là nghe được lời nói của Như Lai Phật Tổ, Giang Lưu lại không nhịn được cười to, giống như là nghe một chuyện tiếu lâm vậy!

- Ngươi cười cái gì?

Nhìn thấy Giang Lưu cười như vậy, lông mày của Như Lai Phật Tổ càng nhíu chặt lại, hắn mở miệng hỏi Giang Lưu!

- Ta cười ngươi cho tới bây giờ lại vẫn còn có thể nói lời này!

Giang Lưu nhìn chằm chằm vào Như Lai Phật Tổ, không khách khí nói.

- Đầu tiên, Phật Giáo các ngươi vì tránh né Minh Giáo, đều đã trốn đến bên trong Hỗn Độn Hư Không, hiện tại còn nói lời này, không cảm thấy buồn cười hay sao?

Giang Lưu đầu tiên là dựng lên một ngón tay, hỏi!

Cũng không đợi Như Lai Phật Tổ trả lời, ngay sau đó, Giang Lưu lại dựng tiếp ngón tay thứ hai lên rồi nói tiếp:

- Mặt khác, còn có ngươi hình như hiểu lầm một chuyện!

- Giữa ta và ngươi không có duyên phận thầy trò!

- Chuyện này . . . chuyện . . . này . . .

Nhìn Như Lai Phật Tổ há to miệng, ngập ngừng muốn giải thích nhưng không đợi hắn mở miệng, Giang Lưu tiếp tục mở miệng ngắt lời hắn, nói:

- Ngươi muốn nói là duyên phận thầy trò giữa ngươi cùng Kim Thiền Tử hay sao?

- Đó là duyên phận thầy trò giữa ngươi cùng Kim Thiền Tử, có quan hệ gì với Giang Lưu ta chứ!

- Kim Thiền Tử là Kim Thiền Tử, Giang Lưu là Giang Lưu, cũng không phải là cùng một người!

- Đây là chuyện không có khả năng xảy ra!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Như Lai Phật Tổ quả quyết lắc đầu, đồng thời cũng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, nói:

- Kim Thiền Tử chuyển thế mười lần, hóa thành người đi Tây Thiên thỉnh kinh, đây là chuyện tất cả mọi người trong thiên hạ khắp đều biết rõ, ngươi bây giờ lại nói bản thân không phải là Kim Thiền Tử ư?

- Đúng rồi, còn có một chuyện quên nói cho ngươi biết!

Vốn dĩ Giang Lưu cũng không có ý định giải thích quá nhiều với Như Lai Phật Tổ thế nhưng mà đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, hắn lại mở miệng nói:

- Ban đầu ở tu vi của ta tăng lên cao thì Chân Linh của Kim Thiền Tử cũng chậm rãi thức tỉnh!

- Chỉ có điều là sau cùng lại bị ta tiêu diệt rồi! Kim Thiền Tử là chết ở trong tay của ta!

Uỳnh!

Câu nói này của Giang Lưu giống như là tiếng sấm vang giữa trời quang vậy, làm cho vô số người đều ngạc nhiên đến mức trợn tròn mắt!

Giang Lưu cùng Kim Thiền Tử kỳ thực không phải là cùng một người ư?

Thậm chí, Chân Linh của Kim Thiền Tử là bị hủy diệt ở trong tay của Giang Lưu ư?

Tin tức này thật sự là làm cho tất cả mọi người trong khắp thiên hạ cảm thấy bất ngờ!

Chuyện này giống như là Trư Bát Giới đột nhiên nói mình không phải là Thiên Bồng Nguyên Soái vậy, hơn nữa Chân Linh của Thiên Bồng Nguyên Soái chính là bị hắn phá hủy vậy!

Lời này quả thật là làm cho người ta cảm thấy quá bất ngờ!

- Giang Lưu, ngươi có biết rõ mình đang nói cái gì hay không?

Biểu cảm ở trên mặt của Như Lai Phật Tổ cũng biến thành rất khó coi, ở một bên khác của cánh cửa bạch ngọc nối với Phật môn, rất nhiều Phật Đà cùng Bồ Tát đưa mắt nhìn nhau, nghị luận ầm ĩ!

Tin tức này quá bất ngờ, nếu không phải là Giang Lưu chính miệng nói thì tuyệt đối sẽ không có người nghĩ tới chuyện này!

Mà dù là Giang Lưu hôm nay chính miệng nói, thế nhưng mà, tin tức bất ngờ này vẫn khiến cho rất nhiều người không dám tin tưởng, cũng hoặc là nói không nguyện ý tin tưởng!

- Ngươi không cảm thấy kỳ quái hay sao? Rõ ràng ta còn đang sống rất tốt thế nhưng mà ban đầu lại phát hiện thi thể của Kim Thiền Tử!

Cũng không giải thích quá nhiều, khóe miệng của Giang Lưu hơi nhếch lên rồi hắn mở miệng hỏi Như Lai Phật Tổ!

Vấn đề này làm cho trong lòng của Như Lai Phật Tổ hơi hồi hộp một chút!

Trong đầu cũng theo bản năng nhớ tới ban đầu, khi phát hiện thi thể của Lục Dực Kim Thiền kia, bản thân đã cảm thấy chuyện có chút kỳ quặc, hiện tại xem ra, quả nhiên là rất không thích hợp!

Nguyên lai, Giang Lưu không phải là Kim Thiền Tử!

Suy nghĩ cẩn thận lại, Như Lai Phật Tổ lại cảm thấy cực kỳ sợ hãi!

Mà không chỉ có một mình Như Lai Phật Tổ, sau khi Giang Lưu đột nhiên lộ ra chân tướng, tất cả mọi người đều cảm thấy cực kỳ sợ hãi!

Ai cũng không thể nghĩ tới, Giang Lưu lại không phải là Kim Thiền Tử?

Như thế, người đi Tây Thiên thỉnh kinh cũng không phải là Kim Thiền Tử?

Khó trách, dọc theo con đường này, có nhiều người của Thiên Đình và Phật môn như vậy bị mất mạng ở trong tay của hắn!

Sau khi biết được chân tướng Giang Lưu không phải là Kim Thiền Tử, đồng thời, không ít người cũng cảm thấy có một vài chuyện hình như có thể giải thích rõ ràng!

- Tứ Ngự của Thiên Đình bị ta giết!

- Vương Mẫu Nương Nương là ta giết!

- Di Lặc Phật Tổ do ta giết!

- Ngay cả Nhiên Đăng Phật Tổ cũng là bị ta giết!

Đến mức này, Giang Lưu cũng không có ý định che giấu, mở miệng, thản nhiên nói!

Uỳnh!

Những câu nói liên tiếp vang lên, mỗi một câu lại giống như là một tảng đá lớn nện vào trong hồ vậy, khơi dậy sóng to gió lớn!

Mọi người biết rõ Di Lặc Phật Tổ, Tứ Ngự của Thiên Đình cùng Vương Mẫu Nương Nương đều mất mạng ở trong tay của Giang Lưu!

Không nghĩ tới, ngay cả Nhiên Đăng Phật Tổ cũng mất mạng ở trong tay của Giang Lưu!

Sắc mặt của Như Lai Phật Tổ lúc trắng lúc xanh, trông vô cùng khó coi, chỉ cảm thấy toàn bộ Phật môn đều bị người đùa bỡn trong lòng bàn tay mà không biết!

Sau khi im lặng hồi lâu, Như Lai Phật Tổ nhìn chằm chằm vào Giang Lưu hỏi:

- Ngươi không phải là Kim Thiền Tử, vậy ngươi là người phương nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận