Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 467: Cửu Đầu Xà

Loạn Thạch Sơn, Bích Ba Đàm.
Tuy nói Bích Ba Đàm chỉ lấy tên đầm mà thôi, thế nhưng, từ diện tích Bích Ba Đàm này đến xem, lại thuộc về một chỗ đầm lầy, tựa như Lưu Sa Hà cũng đã có danh xưng tám trăm dặm rộng, phương viên chỗ Bích Ba Đàm này, cũng có mấy trăm dặm.
Tại Bích Ba Đàm này, tự nhiên cũng có vô số Thủy tộc biến thành yêu vật, trong đó liền lấy Long Cung Bích Ba Đàm là cường đại nhất.
Tuy nói đều là Long tộc, nhưng Bích Ba Đàm Long Cung này, lại không giống như Long tộc Tứ Hải nhận được Thiên Đình chính thức sắc phong, tự nhiên không thuộc về Tiên Tộc, vì thế, chỉ có thể coi là Yêu Long nhất tộc mà thôi.
Một ngày này, tại bên trong Bích Ba Đàm Long Cung, một vị nam tử dung mạo tuấn tú, ngồi yên lặng, trong tay bưng một cuốn sách đơn giản, xem bộ dáng, cho người ta một loại cảm giác ôn hòa nho nhã.
- Phò mã, phò mã, ta trở về...
Nam tử lẳng lặng đọc sách, một lát, một đạo tiếng hô hoán vang lên, chợt, một yêu vật đầu cá thân người đi tới, không phải Bôn Ba Nhi Bá là ai?
- Mấy ngày nữa chính là sinh nhật công chúa, ta tự nhiên muốn tặng quà cho công chúa, ta sai hai người các ngươi đi nghe ngóng bảo vật, có thu hoạch gì không? Đem quyển sách trong tay buông xuống, Cửu Đầu Xà mở miệng hỏi.
Nguyên lai, ngoại trừ Bôn Ba Nhi Bá ra, bên cạnh còn đứng một Ngư Yêu khác, cũng là yêu vật đầu cá thân người.
Chỉ là, từ bộ dáng nhìn lại, hai yêu vật không giống nhau.
- Phò mã, ta, ta nghe được tin tức bảo vật! Theo Cửu Đầu Xà dứt lời, Ngư Yêu Bá Ba Nhi Bôn bên cạnh đầu tiên nhấc tay, mở miệng nói ra.
- Ta, ta cũng tìm được, ta còn mang bảo vật về! Nghe Bá Ba Nhi Bôn bên cạnh nói, Bôn Ba Nhi Bá trong lòng thầm buồn, cảm thấy hắn phản ứng nhanh hơn mình một phần, quả thực đáng ghét, đồng thời, cũng học Bá Ba Nhi Bôn đồng dạng, nhấc tay kêu lên.
- Được rồi, ngươi nói trước xem, ngươi nghe được tin tức bảo vật gì? Cửu Đầu Xà lại cực kỳ phân rõ phải trái, tuân theo quy tắc tới trước tới sau, ánh mắt rơi trên người Bá Ba Nhi Bôn, mở miệng hỏi.
- Phò mã, ta nghe được Tế Tái Quốc, có một tòa chùa miếu, tên gọi Kim Quang Tự, trong chùa kia có một kiện phật bảo Xá Lợi, buổi tối mỗi ngày đều là hào quang vạn trượng, là bảo vật hiếm thấy, nếu phò mã diệu thủ, trộm phật bảo Xá Lợi này đến, chắc hẳn công chúa tất nhiên mừng rỡ vạn phần! Trên mặt Bá Ba Nhi Bôn mang nụ cười nịnh nọt, nói với Cửu Đầu Xà.
- Tế Tái Quốc, Kim Quang Tự, phật bảo Xá Lợi sao? Nghe vậy, Cửu Đầu Xà đem quyển sách trong tay để xuống, hai mắt ngưng lại, bên trong ánh mắt đều là vẻ suy tư.
Chỉ là, suy tư một lát, Cửu Đầu Xà đột nhiên ra chân, một cước đạp trên người Bá Ba Nhi Bôn, tức giận nói ra:
- Ngươi cái tên này, nói chuyện vậy sao? Ta muốn phật bảo Xá Lợi kia, chẳng lẽ phải trộm sao? Ta đi lấy! Bằng vào thân phận phò mã Bích Ba Đàm ta, cần trộm sao? Cái này nếu truyền đi há không ném mặt mũi Bích Ba Đàm Long Cung?
- Vâng vâng vâng, phò mã nói không sai, là ta sai rồi! Một bộ sắc mặt chó săn, che lấy cái mông chính mình, bộ dáng Bá Ba Nhi Bôn vẫn cúi đầu khom lưng như cũ nói ra.
- Ngươi thì sao? Không để ý đến Bá Ba Nhi Bôn nịnh nọt, Cửu Đầu Xà chợt xoay đầu lại, ánh mắt rơi trên người Bôn Ba Nhi Bá, nói:
- Ngươi nói ngươi tìm được bảo vật, hơn nữa, còn thay bản phò mã thu hồi rồi?
- Không sai không sai, phò mã, ta đã thu hồi bảo vật lại! Nhẹ gật đầu, Bôn Ba Nhi Bá mang đắc ý nhìn lướt qua Bá Ba Nhi Bôn bên cạnh, trong lòng vui vẻ, cảm thấy mình làm tốt hơn Bá Ba Nhi Bôn nhiều.
Bá Ba Nhi Bôn chỉ nghe được tin tức bảo vật mà thôi, nhưng mình, lại trực tiếp thu hồi bảo vật rồi.
Mình làm càng tốt hơn, phò mã nhất định sẽ càng thêm vui vẻ a?
- Ta vì cái gì, một chút cũng không cao hứng nổi? Nhìn bộ dáng Bôn Ba Nhi Bá, trong lòng Cửu Đầu Xà, bất đắc dĩ thầm than.
Trí thông minh Bôn Ba Nhi Bá, Cửu Đầu Xà rất rõ ràng, cho nên, đối với cái hắn gọi là bảo vật, trong lòng Cửu Đầu Xà thật đúng là không ôm hi vọng nào.
Hơn nữa, năng lực Bôn Ba Nhi Bá, Cửu Đầu Xà rõ ràng, bảo vật bị hắn thu hồi, thật có thể xem như bảo vật sao?
- Lấy ra nhìn xem, rốt cuộc là cái gì? Tuy nói trong lòng chính mình, không ôm hi vọng gì, thế nhưng, đã mang cái gọi là bảo vật về, Cửu Đầu Xà không ngại nhìn xem.
- Phò mã, ngươi xem, là cái này! Đắc ý liếc mắt Bá Ba Nhi Bôn một chút, chợt, Bôn Ba Nhi Bá từ ngực mình, lấy son phấn tốt nhất cướp được ra ngoài.
- Đây là? Xem bộ dáng Bôn Ba Nhi Bá ôm bảo bối, Cửu Đầu Xà nhíu mày.
- Hắc hắc hắc, phò mã, đây chính là đồ tốt a, đồ tốt trong nhân loại a? Đương nhiên là bảo vật trong hoàng cung nhiều nhất a, ta len lén lẻn vào, nghe được mấy người nữ nhân ở nói chuyện, nói son phấn bột nước, có thể làm cho nữ nhân trở nên đẹp hơn, cho nên, ta liền trộm, ách, không đúng, ta liền lấy một phần tới!
- Công chúa đã mỹ lệ phi thường rồi, thế nhưng, phấn bột nước này, hẳn có thể để cho công chúa càng thêm mỹ lệ, cho nên, vật này đưa cho công chúa, nàng nhất định sẽ ưa thích! Phò mã, ngươi nói đây có phải là đồ tốt hay không? Ách, phò mã, sắc mặt ngươi vì cái gì khó nhìn vậy? Chẳng lẽ thân thể không thoải mái sao?
Nguyên bản Bôn Ba Nhi Bá còn dương dương tự đắc, còn chưa nói hết lời, liền thấy sắc mặt phò mã rất khó coi, hơi kinh ngạc hỏi.
- Bôn Ba Nhi Bá a, phấn bột này ta biết, thật để nữ nhân dùng sẽ trở nên càng xinh đẹp, thế nhưng, nó cũng không tính bảo vật gì! Hít sâu một hơi, trong lòng Cửu Đầu Xà mặc niệm mấy tiếng, chính mình phải duy trì được hình tượng một phò mã, thanh âm cứng ngắc nói với Bôn Ba Nhi Bá.
- Không phải sao? Thế nhưng, ta thấy những nữ nhân nhân loại trong hoàng cung kia đều cực kỳ ưa thích a, hơn nữa, nói những son phấn bột nước này cũng không phải phổ thông, mà là cao cấp trong son phấn bột nước! Bôn Ba Nhi Bá gãi gãi đầu cá trọc lốc của mình, mở miệng đáp.
- Cao cấp trong son phấn bột nước? Đó là cái gì? Cửu Đầu Xà hỏi.
- Là son phấn bột nước? Bôn Ba Nhi Bá lúng ta lúng túng hồi đáp.
Cửu Đầu Xà: ..
- Đúng rồi, phò mã!
Hoàn toàn không có ý thức được vào lúc này trong lòng Cửu Đầu Xà cả tâm tư giết hắn cũng đã xuất hiện, nói tới chỗ này, Bôn Ba Nhi Bá tựa hồ nghĩ tới điều gì, nói sang chuyện khác:
- Ta sau khi ta lấy được son phấn bột nước này vào tay quay lại, trên đường thấy được một đám gia hỏa kỳ quái, bọn hắn tựa hồ là bằng hữu phò mã!
Gia hỏa này, là muốn cưỡng ép nói sang chuyện khác sao? Bôn Ba Nhi Bá nói, để cho con mắt Cửu Đầu Xà hơi nheo lại một chút.
Bất quá nghĩ đi nghĩ lại, lấy trí thông minh Bôn Ba Nhi Bá, tựa hồ không làm được đến mức này a?
Vừa nghĩ đến đây, Cửu Đầu Xà cũng không vội trừng phạt hắn, mở miệng hỏi:
- Một đám người kỳ quái, là bằng hữu bản phò mã? Người nào?
- Hắc hắc hắc, phò mã, điểm ấy ta đã từ bọn hắn miệng moi ra rồi! Bọn hắn là hòa thượng từ Đông Thổ Đại Đường đến, nói là muốn hướng Tây Thiên đi bái Phật cầu kinh! Trên mặt mang nụ cười, Bôn Ba Nhi Bá cảm thấy mình cực kỳ thông minh, thành công cướp được tin tức đối phương.
- Hòa thượng đi Tây Thiên thỉnh kinh? Nghe nói lời ấy, Cửu Đầu Xà nào còn nhớ được cái gọi là tu dưỡng phò mã ở Bích Ba Đàm, cả người bỗng nhiên đứng dậy, sắc mặt đột biến.
- Không sai, xác thực như thế a! Phò mã, quả nhiên là bằng hữu của ngươi? Xem Cửu Đầu Xà phản ứng như thế, Bôn Ba Nhi Bá nhẹ gật đầu, đồng thời càng thêm cảm thấy mình thông minh, quả nhiên không đoán sai.
- Ngươi xác định? Bọn hắn là hòa thượng Đại Đường đến, đi Tây Thiên thỉnh kinh? Chỉ là, cũng không có trả lời Bôn Ba Nhi Bá, Cửu Đầu Xà vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn như cũ, hỏi.
- Đúng vậy a, ta xác định a! Nhẹ gật đầu, Bôn Ba Nhi Bá nghiêm túc trả lời.
- Ha ha ha, trước kia bản phò mã nghe qua một câu nói, là người ngốc có ngốc phúc, ta còn chưa tin, bây giờ lại tin tưởng! Nghe được Bôn Ba Nhi Bá xác định, Cửu Đầu Xà nhịn không được ầm ĩ cười to nói ra.
- Hắc hắc hắc, phò mã gia nói là ta có phúc khí sao? Nghe Cửu Đầu Xà nói, Bôn Ba Nhi Bá lộ ra nụ cười, bộ dáng cao hứng phi thường.
- Ngươi cái tên này, có chút kỳ quái a, ngươi không cảm thấy phò mã kỳ thật đang nói ngươi ngốc sao? Bá Ba Nhi Bôn bên cạnh vẫn luôn không có xen vào, vào lúc này nhịn không được liếc mắt nhìn hắn, tức giận nhắc nhở.
- Ai? Tựa như là có chuyện như vậy? Bá Ba Nhi Bôn nhắc nhở, để cho Bôn Ba Nhi Bá ngây ngẩn cả người.
Ngốc có phúc khí, nhất thời, hắn cũng không biết mình nên cao hứng hay là không nên cao hứng.
- Không tệ, lần này nghe ngóng tin tức bảo vật, Bôn Ba Nhi Bá làm rất tốt, bản phò mã nhớ ngươi một đại công! Cửu Đầu Xà vào lúc này, bộ dáng lại cao hứng phi thường, mở miệng nói ra.
- Tin đồn, ăn một miếng thịt Huyền Trang kia, liền có thể trường sinh bất lão a, cái này nếu như bắt lấy hắn, càng thêm đáng giá hơn bất luận bảo vật gì! Lễ vật này, nương tử tất nhiên sẽ ưa thích! Thọ mệnh càng dài, nàng liền có thể càng thêm tuổi trẻ, thọ mệnh cha vợ cũng sẽ tăng lên! Miệng thấp giọng nỉ non, Cửu Đầu Xà càng nghĩ, trong lòng càng là nóng.
Nghĩ đến những thứ này xong, trong lòng Cửu Đầu Xà thậm chí mang cảm giác ngồi không yên, hận không thể lập tức liền đi bắt người thỉnh kinh trở lại.
Bích Ba Đàm bên này, Cửu Đầu Xà đánh dạng chủ ý gì, tự nhiên Giang Lưu không biết, rốt cuộc muốn làm thế nào, Giang Lưu đem quyền lựa chọn đặt ở trên thân Tiểu Bạch Long.
Dù sao, muốn mở ra tâm kết hắn, hoàn thành nhiệm vụ cấp Truyền Thuyết, đương nhiên cần biết rõ ràng trong trong Tiểu Bạch Long đến tột cùng là dạng ý nghĩ gì mới được.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm hôm sau tất cả mọi người tỉnh lại xong, bao quát Giang Lưu ở bên trong, tất cả mọi người cự tuyệt đề nghị Trư Bát Giới chuẩn bị điểm tâm.
Nấu một nồi cháo dưỡng sinh, ăn no xong, đoàn đội thỉnh kinh tiếp tục lên đường, đi hướng phía tây.
Chỉ là, một đường đi qua, Giang Lưu có thể cảm giác được Bạch Mã Tiểu Bạch Long biến thành, trên đường đi đều cúi đầu, trầm mặc không nói, tâm sự nặng nề.
Cực kỳ hiển nhiên, đêm qua cùng Giang Lưu ăn khuya, tâm sự xong, Tiểu Bạch Long đối với ý nghĩ trong lòng mình, đồng dạng cảm thấy mê mang, không biết nên lựa chọn như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận