Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1553: Như Lai Phật Tổ, ngươi có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của lão Tôn ta hay không?

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Kinh ngạc! Sợ hãi!

Lời nói của Giang Lưu vừa dứt đã làm cho tất cả mọi người bên trong đại điện của Đại Lôi Âm Tự đều yên tĩnh giống như là đã chết vậy! Ở trên mặt của tất cả mọi người đều hiện lên biểu cảm kinh ngạc, sợ hãi!

Đồng thời, tất cả mọi người cũng trợn tròn mắt, khó có thể tin khi nhìn về phía Giang Lưu!

- Huyền Trang, cậu . . . cậu vừa mới nói cái gì?

Cho dù thân là Phật môn chi chủ, Như Lai Phật Tổ cũng trầm mặc rất lâu, nghĩ xem bản thân có nghe lầm hay không rồi nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Giang Lưu và hỏi!

- Đệ tử nói, mang theo ý muốn của chúng sinh, mời Phật Tổ giải tán Phật môn!

Nghe được lời nói của Như Lai Phật Tổ, Giang Lưu mở miệng, thuật lại lời vừa nói một lần!

Uỳnh!

Lời Giang Lưu vừa nhắc lại giống như là một tiếng sấm vang lên giữa Đại Lôi Âm Tự vậy, chấn động đến tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát đều thất điên bát đảo!

Chẳng mất bao lâu, toàn bộ Đại Lôi Âm Tự loạn.

Tiếng quát mắng nổi giận, tiếng nghị luận, tiếng kinh hô vang lên không dứt bên tai!

- Chẳng lẽ đây chính là chín chín tám mươi mốt kiếp nạn không có hoàn thành, Thiên Đạo liền chú định một lần kiếp nạn sau cùng ở đây hay sao?

Dược Sư Vương Phật cũng trợn tròn mắt, kinh ngạc và sợ hãi nhìn Giang Lưu, trong miệng nói nhỏ!

- Huyền Trang, ngươi có biết rõ mình đến cùng đang nói cái gì hay không?

Không nói đến giờ phút này, mọi người bên trong Đại Lôi Âm Tự này chấn động thế nào, con mắt của Như Lai Phật Tổ chăm chú nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, trầm giọng hỏi! Xưng hô cũng từ cậu biến thành ngươi rồi!

- Ta đương nhiên biết rõ! Phật Tổ, ngươi nên thoái vị rồi! Ngươi nên giải tán toàn bộ Phật môn rồi!

Giang Lưu ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Như Lai Phật Tổ ngồi ở bên trên đài sen, mở miệng nói tiếp!

Mặc dù Giang Lưu chỉ là trạng thái phổ thông, Như Lai Phật Tổ hiện ra pháp tướng, khiến cho thể hình của hai bên chênh lệch thật lớn, Giang Lưu nhất định phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn được mặt của Như Lai Phật Tổ!

Thế nhưng mà, về mặt khí thế thì Giang Lưu lại không hề thua kém Như Lai Phật Tổ chút nào rồi!

- Láo xược!

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, giọng nói của Như Lai Phật Tổ cũng trở nên cao vút:

- Huyền Trang, thân là đệ tử của Phật Môn, gánh vác trách nhiệm đi Tây Thiên thỉnh kinh, bây giờ sau khi đã tới Đại Lôi Âm Tự, ngươi cư nhiên nói năng bậy bạ như thế?

- Ta thấy ngươi hôm nay hình như là bị điên rồi! Như thế thì mời ngươi ở Đại Lôi Âm Tự nghỉ ngơi chút thời gian rồi nói sau! Chờ đến bao giờ ngươi thanh tỉnh lại được rồi hẵng nói!

Vừa dứt lời, Như Lai Phật Tổ nhanh chóng đứng dậy.

Ngay sau đó, toàn bộ khí vận của Phật môn nhanh chóng ngưng tụ trên người Như Lai Phật Tổ, làm cho thực lực của hắn trở nên càng thêm mạnh mẽ.

Tiếp đó, Như Lai Phật Tổ giơ tay lên, một chưởng đập về phía Giang Lưu!

Vù vù!

Bởi vì hiệu quả của Song Sinh Tinh Dầu, hai đầu của Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay của Tôn Ngộ Không phân biệt hiện ra hai màu Hồng và Lam!

Vào lúc này, sau khi hiệu quả đặc biệt của Song Sinh Tinh Dầu bắt đầu, hào quang màu xanh lam rực rỡ tỏa ra!

Tôn Ngộ Không hoàn toàn chuyển hóa lực công kích thành lực phòng ngự, tiếp đó, ngăn ở trước mặt Giang Lưu!

Một chưởng này của Như Lai Phật Tổ hạ xuống, nhanh chóng đập ở trên người Tôn Ngộ Không, làm cho Tôn Ngộ Không nhíu mày!

Đồng thời thân hình hơi lảo đảo, rút lui một bước!

Vuốt vuốt chỗ bị một chưởng kia của Như Lai Phật Tổ đánh trúng, Tôn Ngộ Không chỉ cảm thấy có chút đau nhức đến nhe răng nhếch miệng!

Thế nhưng cảnh tượng hắn nhe răng nhếch miệng lại khiến cho hắn càng thêm hung ác mà ngang ngược:

- Như Lai Phật Tổ, năm trăm năm trước ngươi từng bảo lão Tôn ta nếu nhảy ra được lòng bàn tay của ngươi, ban đầu lão Tôn ta đã nhảy ra ngoài, ngươi lại phủ nhận, hôm nay chúng ta nên tính toán bút trướng này rồi chứ nhỉ?

Nhìn thấy Tôn Ngộ Không bị một chưởng của mình đánh trúng, thế mà lại chỉ miễn cưỡng lùi lại một bước mà thôi rồi lại nghĩ đến chuyện đại trận bảo vệ bên ngoài Nam Thiên Môn của Thiên Đình đều bị Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không đập vỡ, trong một nháy mắt, chính là Như Lai Phật Tổ cũng hoàn toàn không dám khinh thường thực lực của Tôn Ngộ Không.

Cho nên hắn nghiêm mặt lại, nói:

- Con khỉ ngang ngược, năm trăm năm trước ngươi đại náo Thiên Cung, tội không thể tha, hôm nay ngươi thật vất vả trải qua vô số trắc trở, sắp tu thành chính quả, ngươi có thể biết rõ mình đang làm cái gì hay không?

- Chính quả?

Tôn Ngộ Không nhếch miệng cười trào phúng, nói:

- Thứ gọi là chính quả của ngươi lão Tôn ta cũng không thèm!

Nói đến đây, dừng lại một chút rồi Tôn Ngộ Không lại nói tiếp:

- Nếu như là lão Tôn ta không có bản lĩnh thì các ngươi tuyệt đối sẽ không lấy cái gọi là chính quả này ra cho lão Tôn ta!

- Thế nhưng mà nếu như thực lực của lão Tôn ta đủ mạnh thì cái gọi là chính quả này của các ngươi há không chính là chuyện tiếu lâm hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Tôn Ngộ Không, biểu cảm ở trên mặt của Như Lai Phật Tổ vô cùng khó coi!

Mặc dù không nguyện ý thừa nhận, thế nhưng mà, Như Lai Phật Tổ cũng không cách nào phản bác.

Bởi vì lời Tôn Ngộ Không vừa nói chính là sự thật!

Với tu vi cấp độ Chuẩn Thánh hiện tại của hắn thì quả thật có tư cách không để Phật môn chính quả vào mắt, đó cũng là chuyện hợp tình hợp lí!

Như Lai Phật Tổ hít sâu một hơi, đến mức này, nói thêm nhiều lời bữa thì cũng chỉ là nói nhảm mà thôi.

Nghĩ đến đây, Như Lai Phật Tổ nhanh chóng đứng dậy, Kim Thân pháp tướng hiển hiện ra!

Hống!

Nhìn thấy pháp tướng của Như Lai Phật Tổ khổng lồ như thế, trong miệng của Tôn Ngộ Không cũng phát ra một tiếng gầm thét đáng sợ.

Đồng thời, hắn cũng nhanh chóng thi triển thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, trong nháy mắt từ một con khỉ vừa gầy lại nhỏ đã biến thành một con tinh tinh khổng lồ.

Như Ý Kim Cô Bổng ở trong tay cũng biến lớn, hóa thành một cái trụ chống trời! Tiếp đó, một gậy hung hăng đập về phía Như Lai Phật Tổ!

Uỳnh!

Với lực công kích hiện tại của Tôn Ngộ Không, còn có phẩm chất của Như Ý Kim Cô Bổng, nhất là hiệu quả đặc biệt bỏ qua 99% phòng ngự kia. . .

Một gậy này hạ xuống, uy thế tự nhiên là không tầm thường!

Nhớ tới công kích của Tôn Ngộ Không đã từng hai lần phá vỡ đại trận thủ hộ bên ngoài Nam Thiên Môn, trên dưới Đại Lôi Âm Tự này đương nhiên cũng không người nào dám khinh thường một gậy này!

Hô hô hô!

Như Lai Phật Tổ đương nhiên cũng sẽ không khinh thường, tâm niệm vừa động, mấy chục món pháp bảo bay thẳng ra ngoài, bắn về phía một gậy kia của Tôn Ngộ Không!

Những pháp bảo này đều có phẩm chất không tệ lắm, hơn nữa toàn bộ đều là bảo vật loại phòng ngự, năng lực phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ!

Chỉ có điều là ở phía dưới hiệu quả đặc biệt bỏ qua 99% phòng ngự của Như Ý Kim Cô Bổng kia, tất cả những pháp bảo loại phòng ngự này đều yếu ớt giống như là một tờ giấy vậy.

Chỉ trong chốc lát, chúng đã bị Như Ý Kim Cô Bổng hoàn toàn phá nát, mảnh vỡ văng khắp nơi ra.

Mà Như Ý Kim Cô Bổng giống như là trụ chống trời kia vẫn còn tiếp tục nện xuống!

Đại Lôi Âm Tự mặc dù rộng lớn, thế nhưng mà thực sự không ngăn được hình thái Pháp Thiên Tượng Địa của Tôn Ngộ Không.

Khi Như Ý Kim Cô Bổng giống như là trụ chống trời kia nện xuống, nóc nhà của Đại Lôi Âm Tự cũng bị chọc ra một lỗ thủng to đùng!

Vào lúc này, bên trong Tam Giới Lục Đạo, thậm chí là Vô Thiên Phật Tổ ở Ma giới, những đại năng này đều đưa ánh mắt nhìn về phía Đại Lôi Âm Tự này.

Tất cả đều đang đợi việc đi Tây Thiên thỉnh kinh này kết thúc, cũng tức là Vô Lượng Lượng Kiếp kết thúc.

Thế nhưng mà chờ không bao lâu, Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh không những không có kết thúc, thậm chí kiếp khí giữa trời đất lại càng thêm nồng nặc!

Đang lúc tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc thì Như Ý Kim Cô Bổng khổng lồ nhanh chóng chọc thủng nóc nhà của Đại Lôi Âm Tự.

Cảnh tượng này làm cho tất cả người đang chú ý đến nơi này đều trợn tròn mắt!

Ở bên trong Thiên Đình, nguyên bản Ngọc Hoàng Thượng Đế Đại Đế cũng đang nhìn chằm chằm vào Đại Lôi Âm Tự bên này!

Thiên Đình cùng Phật môn hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tranh đấu, bây giờ, Thiên Đình đã suy yếu, chuyện này đã trở thành kết cục xác định.

Thế nhưng mà Phật môn lại muốn đại hưng hay sao?

Nghĩ đến chuyện này, cảm xúc trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên không tốt lắm!

Thế nhưng mà hắn có biện pháp gì đâu?

Đây không phải là cục diện mà sức người có khả năng thay đổi được!

Ít nhất, Ngọc Hoàng Thượng Đế không cảm thấy bản thân có năng lực thay đổi cục diện này!

Nguyên bản, Ngọc Hoàng Thượng Đế còn cảm thấy đám người Huyền Trang đã đến Đại Lôi Âm Tự. Chuyện sau đó hẳn là đám người Huyền Trang nhận được Tam Tạng chân kinh, tiếp đó, truyền về Đông Thổ Đại Đường, mượn chuyện hiện tại Đại Đường đã trở thành quốc gia của Nhân Hoàng, từ đó chiếm cứ một phần khí vận của Nhân tộc, làm cho Phật môn đại hưng!

Không chỉ là Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy chuyện sẽ diễn ra như thế, gần như tất cả đại năng giữa trời đất cũng đều nghĩ như vậy!

Thế nhưng mà chẳng ai có thể ngờ rằng, chính ở thời điểm then chốt sau cùng này, kiếp khí giữa trời đất lại có thể lần thứ hai trở nên nồng nặc.

Thậm chí còn nồng nặc hơn trước kia nữa?

Điều này làm cho trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế ngạc nhiên, hoàn toàn không rõ chuyện gì đã xảy ra!

Không chỉ là Ngọc Hoàng Thượng Đế mà thôi, rất nhiều bậc đại thần thông đang nhìn chằm chằm vào Đại Lôi Âm Tự bên này, nói thí dụ như Minh Hà Lão Tổ, nói thí dụ như Trấn Nguyên Tử, Thái Thượng Lão Quân, . . . Tất cả đều cảm thấy vô cùng chấn động, kinh ngạc và sợ hãi!

Đột nhiên, kiếp khí giữa trời đất này trở nên đáng sợ như vậy, đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra?

Sau đó, những người này liền nhìn thấy nóc nhà của Đại Lôi Âm Tự bị thứ gì đó chọc một lỗ thủng to đùng!

Mà vũ khí khổng lồ chọc thủng nóc nhà của Đại Lôi Âm Tự kia tựa như lại chính là Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không?

Chuyện này sao có thể xảy ra được? Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không như thế nào lại chọc thủng nóc nhà của Đại Lôi Âm Tự rồi?

Chuyện này giống như là sau khi Phong Thần đại chiến qua đi, một đống lớn Tiên Quan, Thần Tướng đang chờ đợi được thụ phong thì . . .

Ở trong thời điểm mấu chốt này, Đài Phong Thần lại bị người đập bể rồi!

Hơn nữa, người đập vỡ Đài Phong Thần chính là Khương Tử Nha vậy.

Chuyện này để người ta kinh ngạc, gần như là chuyện không có khả năng xảy ra . . . Thế nhưng mà lại vẫn cứ xuất hiện!

- Ha ha ha! Quả nhiên như ta đã đoán trước!

Ở bên trong Đại Nghịch Phật Tự ở Ma giới, tiếng cười to đầy vui vẻ của Vô Thiên Phật Tổ vang lên!

Bản thân quả nhiên không có nhìn lầm! Đám người Huyền Trang ở Đại Lôi Âm Tự bên này không thể nào là thanh thản ổn định đi cầu lấy chân kinh, tiếp đó, tu thành Kim Thân chính quả.

Quả nhiên, sau khi bọn họ đến Đại Lôi Âm Tự thì đã xảy ra chuyện rồi!

- Hô! Thật sự là đáng sợ, thật sự là . . . thật sự là đáng sợ!

Ở bên trong U Minh Huyết Hải, cảm nhận được kiếp khí giữa trời đất đột nhiên trở nên nồng đậm, lại nhìn thấy cục diện ở Đại Lôi Âm Tự kia, Minh Hà Lão Tổ lập tức sợ hãi vỗ ngực, trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc!

Đúng vậy! Thật sự là đáng sợ! Vốn dĩ bản thân còn tưởng rằng Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh này sắp trôi qua, trong lòng đã âm thầm thả lỏng.

Không nghĩ tới, ở thời điểm mấu chốt nhất này thế mà lại xuất hiện tình huống như vậy?

Quả nhiên là như thế? Chỉ cần Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh còn không có triệt để đi qua, bản thân lại không thể buông lỏng!

Nhìn thấy kiếp khí giữa trời đất này đột nhiên bạo phát ra, nếu như là không có rất nhiều nhân mạng lấp đi xuống là tuyệt đối chưa đủ!

Người bên ngoài suy nghĩ như thế nào, tạm thời không nói!

Vào lúc này, Tôn Ngộ Không nhanh chóng nhún người nhảy một cái, Pháp Thiên Tượng Địa đụng thủng nóc nhà của Đại Lôi Âm Tự.

Chân đạp Cân Đẩu Vân, cầm Như Ý Kim Cô Bổng trong tay, chỉ thẳng vào Đại Lôi Âm Tự:

- Như Lai Phật Tổ, năm trăm năm Hà Đông, năm trăm năm Hà Tây, hôm nay, ta muốn xem ngươi có thể chạy thoát được lòng bàn tay của lão Tôn ta hay không?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận