Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 214: Tử Hà: Cái Con Khỉ Này Là Thần Thánh Phương Nào! ?

Tình huống như thế nào! ? nhìn cảnh tượng bên trong Huyền Quang Kính, Giang Lưu hơi ngây ra một lúc, cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Chính mình không phải để cho Hoàng Phong Quái đi tìm quả ớt sao? Hắn vì cái gì bị Thiên Binh Thiên Tướng đuổi giết? Hơn nữa, còn lôi kéo nữ nhân cùng một chỗ đào mệnh! ?
- Ngộ Không...
Mặc dù không biết Hoàng Phong Quái vì cái gì bị Thiên Binh Thiên Tướng đuổi giết, nhưng hắn dù sao cũng vì giúp mình đi tìm quả ớt, một đường đi tới, thường xuyên dùng Huyền Quang Kính nhìn hắn, hắn không có lười biếng tí nào, cho nên, hơi suy tư một lát, Giang Lưu mở miệng kêu lên với Tôn Ngộ Không.
- Vương tạc! Ha ha ha!
Trư Bát Giới là địa chủ, tiện tay quăng vương tạc xuống, sau khi dương dương đắc ý, nhìn một lá bài cuối cùng trong tay chính mình.
- A..., sư phụ gọi ta! Ván này không tính!
Nghe được Giang Lưu kêu to, Tôn Ngộ Không mở miệng nói ra.
khi nói chuyện, vội vàng ném tất cả bài trong tay xuống, chuyển thân hướng phía Giang Lưu bên này phóng qua tới.
- Đại sư huynh, ngươi đừng chạy a! lão Trư Ta ván này thắng chắc!
Vương tạc cũng đã bỏ ra rồi, chỉ còn lại một lá bài cuối cùng trong tay, thế nhưng Tôn Ngộ Không thế mà bỏ bài, nói là không tính? Trư Bát Giới chỗ nào có thể tiếp nhận? Miệng lớn tiếng la lên.
Chỉ là, Tôn Ngộ Không lại không để ý đến to, một cái nhảy đi tới trước mặt Giang Lưu, nói:
- Sư phụ, có chuyện gì muốn lão Tôn ta làm? Tranh thủ thời gian phân phó!
- Ngươi xem cái này một chút, ngươi đi cứu hắn, hắn liên quan đến chúng ta có thể tìm được quả ớt hay không, đương nhiên, nếu có thể thuận tiện tìm hiểu một chút tình huống thì không thể tốt hơn! Giang Lưu cũng không nói nhảm, đặt Huyền Quang Kính ở trước mặt Tôn Ngộ Không nói ra.
- Minh bạch, yên tâm, giao cho lão Tôn ta!
nhìn hình ảnh bên trong Huyền Quang Kính, Tôn Ngộ Không đương nhiên biết Hoàng Phong Quái, nhẹ gật đầu nói ra, một bộ bộ dáng lôi lệ phong hành.
khi nói chuyện, thả người nhảy một cái, sử Cân Đẩu Vân, trong chớp mắt liền tiêu thất tại trước mặt Giang Lưu.
- Đại sư huynh, Đại sư huynh, ngươi đừng chạy a!
nhìn Tôn Ngộ Không thả người nhảy một cái, hoàn toàn là thái độ quỵt nợ chạy mất, Trư Bát Giới cao giọng hướng về phía bóng lưng Tôn Ngộ Không ly khai kêu lên.
Một bên khác, Hoàng Phong Quái bắt được Tử Hà, cấp tốc bay về phía trước, tốc độ cực nhanh.
Thế nhưng sau lưng hắn, mấy chục Thiên Binh Thiên Tướng lại theo đuổi không bỏ.
Không chỉ là những Thiên Binh Thiên Tướng trước đó trấn thủ Cam Thảo Viên, Hoàng Phong Quái trực tiếp trốn, rất nhiều Thiên Binh Thiên Tướng trấn thủ Nam Thiên Môn cũng bị hấp dẫn tới.
- Đáng giận, bọn gia hỏa này, quả nhiên không hổ là chó giữ nhà? Tốc độ này thật nhanh!
Quay đầu nhìn thoáng qua những Thiên Binh Thiên Tướng theo đuổi không bỏ phía sau, trong lòng Hoàng Phong Quái thầm mắng một tiếng.
Có lòng muốn dừng lại động thủ, thế nhưng, những Thiên Binh Thiên Tướng trấn thủ Nam Thiên Môn này không giống Thiên Binh Thiên Tướng bình thường tí nào, chính mình độc thân ứng chiến phần thắng cực nhỏ.
Một khẩu Tam Muội Thần Phong mặc dù lợi hại, thế nhưng, muốn một hơi giải quyết nhiều Thiên Binh Thiên Tướng như vậy là sự tình không thể.
- Uy, ngươi mang theo ta, căn bản trốn không thoát, ngươi thả ta ra đi!
Bị Hoàng Phong Quái nắm lấy, như thế một hồi Tử Hà, cũng tỉnh táo rất nhiều, mở miệng nói với Hoàng Phong Quái, vô luận như thế nào, chính mình vẫn nên tự bảo vệ làm chủ, cho nên trước tiên muốn Hoàng Phong Quái buông ra chính mình.
- buông ngươi xuống! ?
Nghe được Tử Hà tiên tử nói, trong lòng Hoàng Phong Quái thật có chút động tâm.
Chỉ là, sự tình liên quan tới quả ớt, chính mình còn chưa có hỏi rõ ràng.
bên trong Cam Thảo Viên Vương Mẫu nương nương kia, trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo thu thập trong cả tam giới lục đạo, nàng đã quản lý Cam Thảo Viên, chắc hẳn nàng hiểu rất nhiều mới đúng.
Hưu! ?
Coi như thời điểm trong lòng Hoàng Phong Quái đang âm thầm xoắn xuýt, đột nhiên, một đạo quang mang xuất hiện, tốc độ nhanh đến không hợp thói thường, bất quá trong chớp mắt liền ngăn tại trước mặt bọn Hoàng Phong Quái.
Đây là một hầu tử vừa gầy vừa lùn, nhìn cũng không thu hút, trên thân không có ba lạng thịt.
Chỉ là, nhìn hầu tử này xuất hiện, Hoàng Phong Quái lại ngừng lại, trong lòng âm thầm thở dài một hơi.
Không chỉ Hoàng Phong Quái dừng lại, sau lưng những Thiên Binh Thiên Tướng truy kích cũng đều dừng lại.
nhìn Hoàng Phong Quái, sắc mặt trên mặt bọn họ tự nhiên là giận dữ.
Chỉ là thời điểm, khi bọn hắn nhìn thấy Tôn Ngộ Không trôi nổi tại giữa không trung, lại là ngạc nhiên biến sắc.
Một hầu tử? Tử Hà Bị Hoàng Phong Quái bắt lấy, nhìn Tôn Ngộ Không đối diện, sắc mặt có chút kỳ quái.
Không lý do nơi này có thể xuất hiện một hầu tử, xem ra, là Yêu Quái sao?
Tôn Ngộ Không nhìn thoáng qua Hoàng Phong Quái cùng Tử Hà, cũng không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn về phía những Thiên Binh Thiên Tướng phía sau bọn họ, nói:
- Chuyện gì xảy ra? Nơi này xảy ra chuyện gì sao?
- Đại, Đại Thánh gia, ngươi, ngươi tới a!
sắc mặt Mấy người Thiên Binh Thiên Tướng mang theo vẻ kinh ngạc, hai mặt nhìn nhau một phen, chợt, một Thiên Tướng cầm đầu đi lên trước mấy bước, mở miệng nói ra.
sự tình Năm trăm năm trước Tôn Ngộ Không đại náo Thiên Cung, có thể nói huyên náo tam giới biết rõ, mà Tôn Ngộ Không bị trấn áp phía dưới Ngũ Hành Sơn, tự nhiên cũng đều là sự tình mọi người đều biết.
Tôn Ngộ Không từ phía dưới Ngũ Hành Sơn đi ra, đến bây giờ còn không đến một năm, cái gọi là dưới đất một năm, trên trời một ngày, ngoại trừ một ít đại lão ra, những Thiên Binh Thiên Tướng cấp thấp này, đương nhiên là không biết Tôn Ngộ Không đã thoát khỏi trấn áp.
Vì thế, đột nhiên nhìn thấy Tôn Ngộ Không xuất hiện, từng cái thần sắc ngạc nhiên.
- Không sai, lão Tôn ta đã tới, thế nào? Xem bộ dáng các ngươi tựa hồ không quá cao hứng?
Tôn Ngộ Không, vừa gầy vừa lùn, ở trước mặt những Thiên Binh Thiên Tướng uy phong lẫm liệt này, quả thực là không thu hút chút nào, thế nhưng, đối mặt những Thiên Binh Thiên Tướng này khí thế Tôn Ngộ Không lại ngang ngược bá đạo vô cùng, hoàn toàn áp chế uy phong của đám Thiên Binh Thiên Tướng.
- Chuyện này, chúng ta chúc mừng Đại Thánh gia đã thoát kiếp nạn, trở lại thân tự do!
Nghe được Tôn Ngộ Không nói, tâm thần những Thiên Binh Thiên Tướng này run lên, chợt vội vàng mở miệng, trăm miệng một lời chúc mừng đối với Tôn Ngộ Không.
- Tốt, đừng nói nhảm, nói một chút, nơi này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Khoát tay áo, Tôn Ngộ Không không có cùng những Thiên Binh Thiên Tướng nói nhảm, chỉ chỉ Hoàng Phong Quái bên cạnh nói ra.
- Là như thế này, Đại Thánh gia, chuột yêu này thế mà gan to bằng trời, dám vào Cam Thảo Viên của Vương Mẫu nương nương...
Nghe được Tôn Ngộ Không nói, một Thiên Tướng vội vàng mở miệng, đem sự tình vừa rồi đã phát sinh, giải thích cho Tôn Ngộ Không nghe một chút.
- Không phải chỉ là một phần hoa hoa thảo thảo sao? Đáng giá các ngươi động can qua lớn như vậy sao? Tốt, tất cả giải tán đi!
Sư phụ để cho mình tìm hiểu một chút chuyện đã xảy ra, sau khi Tôn Ngộ Không hiểu rõ, cảm thấy cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
Hơn nữa, sư phụ cho Hoàng Phong Quái này nhiệm vụ tìm kiếm quả ớt, hiển nhiên, hắn đã tìm đến Cam Thảo Viên của Vương Mẫu nương nương, hắn tận tâm tận lực hoàn thành nhiệm vụ sư phụ bàn giao, tự nhiên Tôn Ngộ Không muốn giúp hắn.
- Cái này, Đại Thánh gia, việc này chúng ta rất khó xử lý a...
Có Yêu Quái làm loạn Cam Thảo Viên, thậm chí bên trong Cam Thảo Viên rất nhiều hoa cỏ đều bị thổi hỗn độn, cứ như vậy để cho hung thủ chạy thoát? Những Thiên Binh Thiên Tướng này chỉ cảm thấy sau khi trở về sẽ khó mà bàn giao.
- Khó làm a? Vậy ta cho hai người các ngươi lựa chọn!
ánh mắt Tôn Ngộ Không yên lặng nhìn những Thiên Binh Thiên Tướng này, mở miệng nói:
- Thứ nhất, chính các ngươi hiện tại ngoan ngoãn trở lại, nói cho Vương Mẫu Hoàng Phong Quái này là tiểu đệ lão Tôn ta, việc hắn tìm kiếm quả ớt cũng là lão Tôn ta nhờ hắn tìm, có chuyện gì đều tính trên thân lão Tôn ta!
Một lời đến đây, Tôn Ngộ Không nói ra:
- Thứ hai, chính là lão Tôn ta động thủ, đánh các ngươi một trận, sau đó các ngươi trở lại nói cho Vương Mẫu, nói các ngươi đánh không lại ta, bị ta đuổi đi, hai con đường này chính các ngươi chọn một đường đi? Là chính mình tự đi? Hay là lão Tôn ta đánh các ngươi một trận rồi lại đi?
- Đừng, Đại Thánh gia, đừng động thủ!
Xem nắm đấm Tôn Ngộ Không đã hất lên, những Thiên Binh Thiên Tướng này ngạc nhiên biến sắc, nơi nào còn dám nói thêm cái gì, vội vàng xoay người, quay đầu ly khai.
Không có biện pháp, Tôn Ngộ Không đã nói đến phân thượng này, hiện tại không đi, chẳng lẽ muốn chờ hắn động thủ hay sao?
thời điểm Năm đó đại náo Thiên Cung, chiến lực Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, những Thiên Binh Thiên Tướng này đều tận mắt chứng kiến qua.
Tuy nói Yêu Quái quấy rối cứ như vậy trốn thoát, chính mình thất trách, nhưng nếu như Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không nhúng tay, chính mình cũng không có cách nào hoàn thành việc này a, đến lúc đó chi tiết báo cáo cho Vương Mẫu nương nương thì được rồi.
Hơn nữa, chủ yếu hơn là Tề Thiên Đại Thánh cái thân phận này, tại bên trong Thiên Đình cũng coi là thân phận đỉnh tiêm.
Tuy nói lúc trước Ngọc Hoàng đại đế hạ lệnh mười vạn Thiên Binh đuổi bắt hắn, nhưng thẳng đến trước mắt, Ngọc Đế cũng không nói muốn hủy bỏ thân phận Tề Thiên Đại Thánh của hắn phải không?
- Hô, quả nhiên, vẫn là mặt mũi Đại Thánh gia lớn...
Mắt thấy cả đám Thiên Binh Thiên Tướng truy kích chính mình đều ly khai, Hoàng Phong Quái thở dài một hơi, đồng thời mở miệng lấy lòng Tôn Ngộ Không một câu.
Tuy nói thấy được Tôn Ngộ Không xuất hiện, Hoàng Phong Quái an tâm, biết mình hẳn sẽ không việc gì, thế nhưng, Tôn Ngộ Không chỉ đứng, còn không cần động thủ, liền có thể để cho những Thiên Binh Thiên Tướng kia đều xám xịt ly khai, để cho trong lòng Hoàng Phong Quái có chút cảm khái.
thân phận Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, quả thật là không tầm thường a.
Hoàng Phong Quái đã sớm biết thân phận Tôn Ngộ Không, thấy cảnh này bùi ngùi mãi không thôi, tự nhiên, Tử Hà tiên tử bên cạnh càng thêm thêm kinh hãi.
Tại Cam Thảo Viên của Thiên Đình tốt xấu cũng đã được mấy năm, Tử Hà tiên tử cũng biết thân phận những Thiên Binh Thiên Tướng này, thời điểm bình thường, cả đám đều thiết diện vô tư a.
Nhưng hôm nay, cũng bởi vì hầu tử vừa gầy vừa nhỏ, thế mà bị hù chạy?
Hơn nữa, nghe con khỉ này nói, cho dù đắc tội Vương Mẫu nương nương cũng không sợ? Trực tiếp để cho những Thiên Binh Thiên Tướng này đi nói với Vương Mẫu, đây là sự tình hắn quyết định?
Tin tưởng những tỷ muội trong Cam Thảo Viên kia, chỉ vì để cho Vương Mẫu nương nương coi trọng mấy phần, miệng tán dương một câu, liền ngươi tranh ta đoạt biết được, con khỉ này, đắc tội Vương Mẫu cũng hoàn toàn không thèm để ý, thậm chí cả những Thiên Binh Thiên Tướng thiết diện vô tư cũng phải xám xịt ly khai, thân phận, Tôn Ngộ Không có thể thấy được lốm đốm chắc hẳn cả đám sẽ kinh ngạc.
Cái con khỉ này, rốt cuộc là thần thánh phương nào a! hai mắt Tử Hà, trong lúc kinh ngạc lại cảm thấy phi thường tò mò nhìn Tôn Ngộ Không, chỉ cảm thấy hầu tử bề ngoài xấu xí này, tựa hồ phi thường thần bí.
- Hắc hắc hắc, hiện tại biết rõ lão Tôn ta lợi hại đi! ?
Nghe được Hoàng Phong Quái lấy lòng mình, Tôn Ngộ Không cười hắc hắc, tự đắc nói ra.
Tôn Ngộ Không cảm thấy mình là tục nhân, cũng không cần phải ra vẻ thanh cao, dù sao chính mình ưa thích người khác khích lệ, thì cứ bày ra mặt thôi!
Chỉ là, một lời đến đây, Tôn Ngộ Không lại nghĩ tới chính sự, hỏi:
- Ngươi cũng chạy đến Cam Thảo Viên của Vương Mẫu nương nương rồi, có tìm được quả ớt hay không! ?
- Cái này, ta đang chuẩn bị hỏi tiên tử này, nàng thay Vương Mẫu nương nương quản lý Cam Thảo Viên, nghĩ đến chắc biết rõ tường tận với kỳ hoa dị thảo trong thiên hạ!
Nghe được Tôn Ngộ Không hỏi dò, sắc mặt Hoàng Phong Quái cũng nghiêm lại, chỉ hướng Tử Hà tiên tử bên cạnh nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận