Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1583: Vô Thiên Phật Tổ đến thăm

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Xác thực, trong những năm gần đây, những hành động làm náo nhiệt nối tiếp không ngừng kia của Phật môn thật sự là khiến cho người ta có cảm giác Phật môn đại hưng!

Vào lúc này, rốt cục, quá trình giảng đạo của Thánh Nhân Tiếp Dẫn ở bên trong Hỗn Độn Hư Không kết thúc, rất nhiều đại năng cung cung kính kính hành lễ với Tiếp Dẫn, biểu thị cảm ơn ân tình!

Thánh Nhân giảng đạo xác thực là một lần Tạo Hóa không phải là tùy tiện loại người gì cũng có được!

Sau khi quá trình giảng đạo của Tiếp Dẫn kết thúc, Như Lai Phật Tổ cũng ngừng quá trình giảng pháp của mình lại!

Tiếp đó, vô số người tu hành cũng hành lễ, biểu thị cảm ơn ân tình đối với Như Lai Phật Tổ!

Lại thêm hiện tại thanh thế của Phật môn càng ngày càng mạnh, cũng có không ít người tu hành biểu thị nguyện ý gia nhập Phật Giáo!

Thấp đến Phản Hư Cảnh, cao đến Đại La Kim Tiên . . .

Sau khi quá trình giảng đạo của Như Lai Phật Tổ cùng Tiếp Dẫn kết thúc, Phật môn đã chiêu thu thêm được một nhóm lớn giáo chúng, điều này làm cho toàn bộ khí vận của Phật Giáo lại lần nữa tăng vọt một mảng lớn!

Chỉ có điều là vô luận hiện tại thanh thế của Phật môn mênh mông như thế nào, cũng vô luận vào lúc này Minh Giáo là điệu thấp, khiêm tốn như thế nào . . .

Vào lúc này, người chân chính có ánh mắt đều nhìn ra được, hiện tại Phật môn hưng thịnh, Minh Giáo điệu thấp đều chẳng qua là biểu tượng mà thôi!

Ít nhất, Phật Giáo vẫn như cũ là phải trốn ở bên trong Hỗn Độn Hư Không không dám chân chính đi tới Nhân Gian!

Đây là vì sao? Còn không phải là bởi vì e ngại Minh Giáo hay sao?

Thế nhưng mà, căn cứ vào cục diện Minh Giáo điệu thấp, Phật môn khí thế dâng cao ở hiện tại, vẫn có rất nhiều người đều cho rằng, Phật môn đã áp đảo Minh Giáo rồi!

Thậm chí có nhiều người truyền tai nhau rằng một khi Minh Giáo thật sự khai chiến cùng Phật môn thì phần thắng của Minh Giáo sẽ không có nhiều!

Mặc dù lời đồn được lưu truyền rất rộng rãi thế nhưng mà vô luận là Phật môn hay là Minh Giáo đều không có đứng ra nói cái gì, bầu không khí chính là quỷ dị như vậy!

Ở Minh Giáo, nguyên bản không ít giáo chúng đều rất là khó chịu ở trong lòng, cảm thấy Minh Giáo hiện tại quá nhát gan rồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phật Giáo cường thịnh lên!

Thế nhưng mà, sau khi Giang Lưu mở miệng, cẩn thận phân tích cục diện cho bọn họ nghe, những giáo chúng này cũng liền an tâm rồi!

Mặc cho ngươi thiên biến vạn hóa, ta chỉ dùng bất biến ứng vạn biến! Đại khái chính là đạo lý như vậy!

Mặc cho Phật môn ngươi có động tác lớn, tấp nập, thậm chí là phách lối như thế nào, thế nhưng mà, chỉ cần Linh Sơn các ngươi còn ở bên trong Hỗn Độn Hư Không, không dám đến Nhân Gian giới. . .

Những hành động kia của ngươi đều chỉ có thể xem như thằng hề kêu gào mà thôi!

- Nửa năm, còn có nửa năm mà thôi! Thời gian mười năm Thiên Phạt trừng phạt rốt cục sắp tới điểm cuối rồi!

Một ngày này, Giang Lưu lẳng lặng đợi ở bên trong Minh Giáo, cảm thụ được sức mạnh ở trong cơ thể của mình vẫn giống một đầm nước đọng khó có thể điều động như cũ vậy, trong lòng không khỏi âm thầm cảm khái!

Chín năm rưỡi trôi qua rồi, bản thân bây giờ hình như thật đúng là đã bắt đầu quen với việc một thân tu vi bị phong cấm rồi!

Đương nhiên, bởi vì Tam Thi đều đã đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh cho nên đối với Giang Lưu thì cho dù là tu vi của bản thân thật sự bị phong tỏa, nhưng thực sự sức chiến đấu cũng không giảm bớt quá nhiều!

- A Di Đà Phật. . .

Đột nhiên, trên bầu trời Minh Giáo, một tiếng phật hiệu vang lên, hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người!

Sau khi nghe được tiếng phật hiệu này, Giang Lưu giật mình, ở Minh Giáo lại có người dám tuyên phật hiệu ư? Đây là muốn chết hay sao?

- Chờ một chút! Giọng nói này là. . .

Thế nhưng mà, rất nhanh, Giang Lưu kịp phản ứng, nhận ra giọng nói quen thuộc này, sau đó hắn đứng dậy đi ra ngoài!

Quả nhiên, giữa không trung có một bóng người lẳng lặng ngồi ở bên trên đài sen!

Chỉ có điều là đài sen dưới thân của bóng người này lại có màu đen, mặc dù quần áo mặc trên người là Phật Y nhưng cũng là màu đen hơn nữa, trên đầu của người này lại không có giới ba!

Ít nhất là không nhìn ra giới ba, bởi vì hắn cũng không trọc đầu như những người trong Phật môn khác mà là một mái tóc dài.

Cách ăn mặc của người này làm cho người ta có một loại cảm giác ly kinh phản đạo!

- Xin chào Vô Thiên Phật Tổ, đã lâu không gặp, ngài vẫn mạnh khỏe chứ?

Nhìn thấy bóng người ngồi ở giữa không trung này, Giang Lưu mở miệng nói!

Vô Thiên Phật Tổ cưỡi đài sen, đáp xuống, tiếp đó, thoáng cúi đầu hành lễ với Giang Lưu rồi nói:

- Xin chào Giang Lưu, đã lâu không gặp, gần đây ta vẫn mạnh khỏe!

- Mời ngài vào đại điện nói chuyện!

Địch nhân của địch nhân chính là bạn bè, nhìn thấy Vô Thiên Phật Tổ đến thăm, Giang Lưu đương nhiên là phải tỏ ra thiện ý, hắn đưa tay làm động tác mời và nói!

Sau đó, Vô Thiên Phật Tổ rất nhanh đã tiến vào bên trong đại điện rồi!

Tự nhiên có người dâng lên nước trà, tiếp đó, Giang Lưu phất phất tay, ra hiệu cho tất cả mọi người của Minh Giáo trên đại điện lui xuống!

Hiển nhiên, thấy Vô Thiên Phật Tổ đột nhiên đến thăm, Giang Lưu biết rõ tuyệt đối không có khả năng đơn thuần đến đi dạo, nhất định là có chuyện rất trọng yếu để đàm luận!

Mà Vô Thiên Phật Tổ là đến nói chuyện gì? trong lòng của Giang Lưu cũng đại khái có thể minh bạch một chút!

Hai người Giang Lưu cùng Vô Thiên Phật Tổ uống trà nói chuyện phiếm, tán gẫu đủ chuyện trên trời dưới biển, hai bên hình như cũng không vội, chỉ là đơn thuần trò chuyện bớt thời gian mà thôi!

Cứ như vậy hàn huyên mười lăm phút sau, cũng coi là đã có khởi đầu, sau đó, Vô Thiên Phật Tổ cảm khái nói một câu:

- Bây giờ thanh thế của Phật môn đã cực kỳ vang dội, thật đúng là hợp với định số đại hưng của Thiên Đạo rồi!

- Phật môn đại hưng chính là chuyện Thiên Đạo chú định, bọn họ có thể làm được không phải là chuyện đương nhiên hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Vô Thiên Phật Tổ, Giang Lưu mở miệng trả lời một câu!

- Không sai, việc này thật sự là chuyện đương nhiên, thế nhưng mà, Giang Lưu, ngươi có bao giờ nghĩ tới, bây giờ Phật môn đại hưng, nói rõ chuyện Thiên Đạo chú định đã hoàn thành hay không?

Sau khi khẽ gật đầu, Vô Thiên Phật Tổ lại đột nhiên hỏi Giang Lưu!

- Ừm, không sai, Vô Thiên Phật Tổ nói có lý!

Đồng ý gật nhẹ đầu, Giang Lưu trả lời!

Trên một điểm này, suy nghĩ của bản thân cùng Vô Thiên Phật Tổ là hoàn toàn nhất trí!

Mọi người không phải nói Phật môn đại hưng là chuyện Thiên Đạo chú định hay sao?

Vậy được rồi, ta để ngươi đại hưng, ta cũng không đi ngăn cản!

Thế nhưng mà, sau khi đại hưng thì sao đây? Phật môn sẽ gặp chuyện gì?

Thiên Đạo cuối cùng cũng không nói gì mà!

Chuyện này giống như là nam nhân nào đó thề nhất định có thể lấy được một nữ nhân nào đó vậy! Nữ nhân kia cũng không có năng lực phản kháng cho nên nàng để chuyện diễn ra một cách tự nhiên, hôn lễ do ngươi chuẩn bị, ta chỉ đến làm cô dâu mà thôi! Chúng ta có thể nhanh chóng thành thân!

Thế nhưng mà, sau khi kết hôn thì sao đây? Không phải là vẫn có thể ly hôn hay sao?

Thậm chí, sau khi vợ chồng giao bái, làm lễ xong thì lập tức ly hôn, cũng không tính vi phạm luật thép bọn họ nhất định phải kết hôn chứ nhỉ?

- Bây giờ, Phật môn đã đại hưng, chuyện Thiên Đạo chú định coi như là đã hoàn thành, chỉ có điều là Phật môn này nên đại hưng bao lâu? Giang Lưu huynh có thể biết được hay không?

Nhìn thấy biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu, Vô Thiên Phật Tổ cũng minh bạch suy nghĩ của giống như là của mình vậy, cho nên mỉm cười, lại hỏi tiếp!

- Ta không biết!

Giang Lưu lắc đầu trả lời!

Nhưng mà, nói đến đây, Giang Lưu lại nhìn về phía Vô Thiên Phật Tổ, hỏi lại:

- Vô Thiên Phật Tổ thì sao đây? Ngài có biết rõ hay không?

- Ta cũng không biết!

Vô Thiên Phật Tổ lắc đầu, đồng thời mở miệng đáp!

Vừa dứt lời, cả hai người Giang Lưu cùng Vô Thiên Phật Tổ cùng nhìn nhau rồi cũng không nhịn được mà cười ra thành tiếng!

Nói tới chỗ này, vô luận là Giang Lưu hay là Vô Thiên Phật Tổ đều xem như triệt triệt để để minh bạch ý nghĩ của nhau rồi!

Vì thế, Vô Thiên Phật Tổ cũng không còn ý định che giấu, hỏi tiếp:

- Giang Lưu, sau khi Phật môn này đại hưng, theo lý mà nói là nên thịnh cực tất suy mới đúng! Cậu nói xem có đúng hay không?

- Đúng!

Giang Lưu gật nhẹ đầu, ở trên mặt vẫn như cũ là biểu cảm đồng ý!

- Vậy cục diện thịnh cực tất suy này nên thao tác như thế nào , cậu có ý tưởng gì hay không?

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, Vô Thiên Phật Tổ tiếp tục mở miệng hỏi hắn!

- Chuyện này cũng không dễ dàng! Dù sao Phật Giáo đã chuyển tổng bộ Linh Sơn vào bên trong Hỗn Độn Hư Không, mà bên trong Hỗn Độn Hư Không lại có Thánh Nhân Tiếp Dẫn tồn tại! Chúng ta đi vào trong đó chẳng khác nào chịu chết cả!

Lắc đầu, Giang Lưu trả lời!

- Hẳn là Giang Lưu giấu tài mười năm, thật sự không có bất cứ kế hoạch nào hay sao?

Sau khi nghe được câu trả lời của Giang Lưu, Vô Thiên Phật Tổ lại mở miệng hỏi tiếp, rõ ràng là hắn không hề tin tưởng lời Giang Lưu vừa nói!

- Có hoặc không có kế hoạch thì cũng có cái gì khác biệt đâu?

Chỉ có điều là biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu vẫn bình tĩnh như trước, sau khi nghe được lời nói của Vô Thiên Phật Tổ, hắn mỉm cười đáp!

- Ha ha ha! Ta liền biết rõ cậu thật sự có kế hoạch mà!

Biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu làm cho Vô Thiên Phật Tổ bật cười, tỏ vẻ ta đã xem thấu ngươi!

- Tốt rồi, cụ thể có kế hoạch gì? Cậu nói thẳng ra đi! Cậu và ta đều là châu chấu đứng trên cùng một sợi dây thừng, chẳng lẽ là cậu còn muốn gạt ta hay sao?

- Ừm, hoặc nhiều hoặc ít, ta cũng có một số ý tưởng đi!

Nghe được lời nói của Vô Thiên Phật Tổ, Giang Lưu không có ý định tiếp tục che giấu, gật nhẹ đầu!

Xác thực, thời gian gần mười năm trôi qua, cả Minh Giáo và Giang Lưu cũng không hề có hành động gì!

Giang Lưu cũng thật sự giống như là giấu tài mười năm!

Suy nghĩ trong thời gian lâu như vậy, cho dù vấn đề khó khăn đi nữa thì e rằng đến cả một con lợn cũng nên có ý tưởng gì đó chứ?

Chớ nói chi là trải qua nhiều chuyện như vậy, Vô Thiên Phật Tổ biết rõ trí tuệ của Giang Lưu không hề thấp!

- Vậy mau nói xem, cậu có biện pháp gì thế?

Thấy Giang Lưu quả nhiên là gật đầu thừa nhận, hai mắt của Vô Thiên Phật Tổ tỏa ánh sáng rồi hắn cười hỏi Giang Lưu!

- Kỳ thực, có một vài chuyện chúng ta có thể dễ dàng xâu chuỗi, nếu như nghĩ rõ ràng, hẳn không phải là việc khó gì!

Sau khi nghe được lời nói của Vô Thiên Phật Tổ, Giang Lưu nói!

- Cậu cũng đừng lại thừa nước đục thả câu, nói thẳng ra đi!

Nghe thấy câu trả lời lấp lửng của Giang Lưu này, Vô Thiên Phật Tổ tức giận đến muốn đánh người!

- Không nghĩ tới . . .

Chỉ có điều là nhìn thấy biểu cảm này của Vô Thiên Phật Tổ, trong lòng của Giang Lưu không khỏi cười thầm!.

Ở trong ấn tượng của bản thân, Vô Thiên Phật Tổ có thể vẫn luôn là người tương đối cao ngạo, lạnh lùng!

Lại không nghĩ rằng, khi hai bên đã đứng ở cùng một cấp độ, Vô Thiên Phật Tổ lại cũng có thể biểu hiện ra tính nóng vội!

- Vô Thiên Phật Tổ an tâm chớ vội. Ngài đừng vội . . . đừng vội, đến, lại uống một ly trà đã!

Thấy Vô Thiên Phật Tổ có vẻ cấp thiết thế nhưng mà, hắn càng như vậy Giang Lưu lại càng không vội! Chỉ thấy Giang Lưu mỉm cười, nói:

- Cậu . . . Được rồi! Vậy thì uống trà đi, có việc từ từ nói!

Thấy Giang Lưu vẫn bình chân như vại, Vô Thiên Phật Tổ vừa vội vừa giận, cũng hiểu rõ ra, minh bạch Giang Lưu đây là cố ý trêu đùa bản thân!

Đã như vậy, Vô Thiên Phật Tổ cũng hít sâu một hơi, cố dằn lòng mình, nói với Giang Lưu!

- Tốt, chúng ta lại nói một chút đến việc đi Tây Thiên thỉnh kinh. . .

Giang Lưu giơ tay rót cho Vô Thiên Phật Tổ một chén trà sau đó nói tiếp:

- Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh đến bây giờ đã kết thúc hay chưa?

- Còn không có!

Lắc đầu, Vô Thiên Phật Tổ trả lời!

- Hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã kết thúc, thế nhưng mà Vô Lượng Lượng Kiếp này lại có thể không có kết thúc! Chuyện này không khiến cho Phật Tổ cảm thấy kỳ quặc hay sao?

Giang Lưu lại hỏi tiếp!

- Đây không phải là bởi vì cậu giữ kín kinh thư trong tay, không có truyền ra hay sao?

Vô Thiên Phật Tổ suýt chút nữa đã chỉ thẳng mặt Giang Lưu mà nói rồi!

- Không phải là như vậy. . .

Lắc đầu, Giang Lưu trả lời:

- Kinh thư này là ai truyền cũng không trọng yếu, chuyện chúng ta cần để ý là rõ ràng hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã kết thúc, Tiếp Dẫn giảng đạo chín năm có thừa, kinh thư này cũng coi là truyền tới rồi! Vì sao, Vô Lượng Lượng Kiếp này còn chưa kết thúc đây?

- Vì sao, công đức đi Tây Thiên thỉnh kinh còn không có được Thiaan Đạo ban thưởng xuống đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận