Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1150: Ngũ Sắc Thần Quang bị hủy

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Vốn dĩ là lấy tu vi Đại La Kim Tiên bây giờ của Giang Lưu thì vẫn là có thể đi qua hỗn độn hư không.

Chẳng qua ở trong đó lúc này là hai vị cường giả cấp độ Chuẩn Thánh đỉnh phong đang chiến đấu sinh tử, một khi bọn họ toàn diện bạo phát thì tình huống sẽ quá nguy hiểm với Giang Lưu.

Vì thế, Giang Lưu cũng không có ý định cùng đi vào bên trong hỗn độn hư không với bọn họ, chỉ có thể âm thầm chờ mong ở trong lòng, chờ mong Côn Bằng được buff thêm kỹ năng cắn thuốc có thể thành công đánh chết Khổng Tuyên.

Cụ thể cục diện chiến đấu thế nào thì Giang Lưu cũng không biết, chẳng qua là trong lòng âm thầm chờ đợi, tâm tình có chút bất ổn.

Không có biện pháp, Khổng Tuyên tồn tại cơ hồ có thể nói đại biểu cho chiến lực mạnh nhất Phật môn có thể điều động lúc này, bởi vì thực lực của hắn còn mạnh hơn cả Như Lai Phật Tổ nữa.

Nếu như có thể đánh chết Khổng Tuyên, thì ý nghĩa đối với mình là hoàn toàn bất đồng.

Theo lý thuyết, lấy thực lực của Côn Bằng, còn có những bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao kia ở trong tay, đối phó Khổng Tuyên đã bị trọng thương hẳn là cũng không thành vấn đề.

Chẳng qua là Khổng Tuyên rốt cuộc cũng có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất, hắn có lá bài tẩy gì không ai nói rõ được.

Nếu như nói hắn thật có bài tẩy gì có thể tự vệ ở trong tay của Côn Bằng cũng hoàn toàn là chuyện có khả năng xảy ra.

Rốt cuộc thì cường giả cấp độ Chuẩn Thánh đã đứng trên đỉnh thế giới hiện nay, mỗi một người đều không thể khinh thường, huống chi là người có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất như Khổng Tuyên đây?

Không nói đến việc ở bên này Giang Lưu đang thấp thỏm chờ đợi, ở bên trong hỗn độn hư không, trận chiến đấu giữa Khổng Tuyên cùng Côn Bằng vẫn còn tiếp tục.

Không, chuẩn xác hơn phải nói là cuộc truy đuổi giữa hai bên vẫn còn tiếp tục.

Biết rõ bản thân bây giờ không phải là đối thủ của Côn Bằng, Khổng Tuyên đã xoay người chạy trốn chết, Ngũ Sắc Thần Quang bảo hộ toàn thân, Khổng Tuyên kéo theo thân thể bị thương, tốc độ cực nhanh bay đi về phía nơi xa.

Chẳng qua là muốn bàn về tốc độ thì Côn Bằng nào có sợ ai, tốc độ của hắn phải nhanh hơn Khổng Tuyên nửa phần. Sau khi đuổi khoảng ba mươi phút, Côn Bằng đã đuổi kịp Khổng Tuyên.

Sau khi đuổi kịp, Côn Bằng nhanh chóng cảm nhận được khí tức ở trên người của Khổng Tuyên trở nên vô cùng uể oải, nghĩ lại là cũng hiểu rõ.

Khổng Tuyên kéo lấy thân thể trọng thương chiến đấu kịch liệt cùng mình lâu như vậy, tổn thương càng thêm tổn thương, giờ phút này khí tức đã hạ thẳng xuống.

Điều này làm cho khóe miệng của Côn Bằng khẽ nhếch, tạo thành một nụ cười.

Nghĩ gì làm đó, ở dưới sự khống chế của hắn, Hỗn Độn Chung tàn phá ở trong tay quay tròn rồi đâm thẳng về phía Khổng Tuyên, lực đạo này đơn giản tựa như là một ngọn núi lớn hung hăng đụng vào vậy.

Cảm nhận được Hỗn Độn Chung đang bắn tới từ phía sau, Khổng Tuyên cắn răng, Ngũ Sắc Thần Quang quét về phía Hỗn Độn Chung.

Chẳng qua là lấy tình huống hiện giờ của hắn, Ngũ Sắc Thần Quang cũng không phát huy được bao nhiêu uy năng.

Sau khi bị Hỗn Độn Chung đập vào, Ngũ Sắc Thần Quang kia chẳng qua là hơi giằng co một lúc rồi nhanh chóng bị đâm đến tứ tán ra.

Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Tuy rằng bị Ngũ Sắc Thần Quang cản trở, nhưng Hỗn Độn Chung vẫn mang theo lực đạo ngàn tỉ tấn, đâm mạnh về phía Khổng Tuyên.

Sau đó, thân hình của Khổng Tuyên giống như là một quả bóng da vậy, bị trong nháy mắt đụng bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, nhục thân đều xuất hiện vết nứt, làm cho người ta có cảm giác giống như là một bức tượng gốm sứ bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ vỡ vụn vậy.

- Lại đến!

Sau một đòn thấy Khổng Tuyên còn không có chết, Côn Bằng cũng không cảm thấy kinh hãi và khó hiểu. Hắn hít sâu một hơi, thao túng Hỗn Độn Chung lại đâm đến.

Muốn đánh chết motjo vị cường giả có tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong xác thực không phải là chuyện dễ dàng như vậy.

Nhưng mà nếu như mình tiếp tục công kích, tổn thương càng thêm tổn thương, Khổng Tuyên sớm muộn gì cũng sẽ không chống đỡ nổi.

Rầm rầm rầm! Mấy tiếng nổ lớn vang lên.

Tiếp đó, ở dưới sự khống chế của Côn Bằng, Hỗn Độn Chung kia tựa như là hóa thành Lưu Tinh Chùy vậy, một lần tiếp một lần đập lên trên người Khổng Tuyên.

Vết nứt trên người Khổng Tuyên không ngừng gia tăng, làn da rạn nứt, máu tươi tràn ra, nhìn cực kỳ thê thảm.

Chỉ trong chốc lát, một cánh tay của Khổng Tuyên bị đụng nát.

Cũng không lâu lắm, xương đùi ở một cái chân của Khổng Tuyên cũng bị đụng gãy.

Ngay sau đó, Hỗn Độn Chung lại lần nữa mang theo lực đâm ngàn tỉ tấn, đâm thẳng vào trên đầu Khổng Tuyên khiến cho xương đầu của Khổng Tuyên cũng rạn nứt. . .

Mặc dù sinh mệnh lực vẫn ương ngạnh như trước, thế nhưng mà, xem thương thế của Khổng Tuyên bây giờ cũng đã cực nặng rồi, đây có thể nói là thời khắc nguy cấp trước nay chưa từng có của Khổng Tuyên rồi.

- Hôm nay, chính là ngày chết của ngươi. . .

Khi thương thế ở trên người của Khổng Tuyên càng ngày càng ra nghiêm trọng, Côn Bằng cũng có thể cảm nhận được khí tức ở trên người của Khổng Tuyên đang nhanh chóng hạ xuống, tinh khí thần cũng đều trở nên uể oải, điều này làm cho Côn Bằng thấy được hi vọng đánh chết Khổng Tuyên, hơn nữa, hi vọng đang ở ngay trước mắt.

- Không, không nghĩ tới, ta thế mà cũng sẽ rơi vào tình cảnh thê thảm như hôm nay sao?

Tinh thần trở nên uể oải, thậm chí ngay cả cảnh tượng trước mắt mình đều trở nên mơ hồ, trong lòng của Khổng Tuyên cũng chìm xuống dưới.

Danh xưng mạnh nhất chính Chuẩn Thánh, ở trong Phong Thần đại kiếp thậm chí còn dám ra tay với Thánh Nhân Chuẩn Đề, lại không nghĩ rằng, ở bên trong lần đại kiếp Tây Thiên thỉnh kinh này, bản thân thế mà rơi vào tình cảnh thê thảm này.

Đầu tiên là khinh thường, không cẩn thận bị thần thông loại pháp tắc của Tôn Ngộ Không đánh thương.

Thứ hai, bởi vì tranh đoạt mảnh vỡ của Hỗn Độn Chung mà đại chiến một trận với Côn Bằng, rơi vào kết cục lưỡng bại câu thương.

Không nghĩ tới, lúc này mới qua không bao lâu, thương thế của Côn Bằng đã khỏi hẳn, hơn nữa còn mang theo Thần Dược trị liệu ngóc đầu trở lại.

Có câu nói rất hay, thiên lý giống như một con đê vỡ vì một tổ kiến, bản thân lạc bại tựa hồ từ lần tổn thương ở trong tay của Tôn Ngộ Không thì đã có chỗ báo hiệu rồi?

Côn Bằng vốn là một trong mấy người mạnh nhất bên dưới Thánh Nhân, lại thêm mấy bình Thần Dược trị liệu ở trong tay, có thể khôi phục thương thế của hắn ở trong chớp mắt. . .

Có được dạng dược thủy này ở trong tay, đừng nói là bản thân nguyên bản đã bị trọng thương, dù cho là bản thân ở thời kỳ toàn thịnh, đơn đả độc đấu cũng chưa chắc đã là đối thủ của Côn Bằng.

Nguy cơ sớm tối!

Từ này dùng để hình dung tình huống bây giờ của Khổng Tuyên có thể nói là vô cùng chuẩn xác.

Ở dưới sự công kích mãnh liệt của Côn Bằng, bị Hỗn Độn Chung đập mạnh vào vài chục lần, tình huống của Khổng Tuyên bây giờ thật sự là nguy cơ sớm tối.

Nếu như là Giang Lưu ở đây thì nhất định có thể nhìn thấy, thanh máu HP trên đầu của Khổng Tuyên đều đã hạ xuống đến vạch 15% rồi, tình cảnh có thể nói là vô cùng nguy hiểm.

- Khổng Tuyên, từ nay về sau, danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất này sẽ không còn là của ngươi nữa, ta cũng không khách khí mà nhận lấy!

Cũng cảm giác được tính mạng của Khổng Tuyên bây giờ tựa như là gần đất xa trời vậy, cách cái chết không xa, Côn Bằng lớn tiếng tuyên bố.

Sau khi vừa dứt lời, Côn Bằng lại lần nữa quán chú sức mạnh vào bên trong Hỗn Độn Chung. Vào lúc này, Hỗn Độn Chung hóa thành khổng lồ tựa như là một ngọn núi bằng sắt vậy, lại lần nữa đập về phía Khổng Tuyên.

Cũng biết thời điểm này liên quan đến sự sống chết của bản thân rồi thì Khổng Tuyên hít sâu một hơi, Ngũ Sắc Thần Quang lại lần nữa tế lên, quét về phía Hỗn Độn Chung kia.

Từ xa nhìn lại, Hỗn Độn Chung tàn phá tựa như là một ngọn núi bằng sắt vậy, từ trên cao áp xuống.

Mà Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Tuyên thì tựa như là năm cây cột trụ, chỗng đỡ Hỗn Độn Chung, làm cho Hỗn Độn Chung này không rơi xuống nổi.

-! ! !

Trong miệng của Khổng Tuyên phát ra một tiếng kêu to, trong tình huống sinh tử chỉ cách nhau một đường thì toàn bộ sức mạnh đều đã được điều động.

Sụp đổ!

Ngũ Sắc Thần Quang tựa như là năm cây cột trụ vậy, gắng sức chống đỡ Hỗn Độn Chung kia, thế nhưng mà, Hỗn Độn Chung không ngừng ép xuống, năm cây cột trụ này đã bị uốn cong. Một lúc sau, một cột sáng trong đó cuối cùng không chống đỡ nổi lực ép của Hỗn Độn Chung này, nhanh chóng sụp đổ vỡ vụn.

- Ngũ Sắc Thần Quang của ta!

Nhìn thấy một cột sáng sụp đổ tiêu tán, Khổng Tuyên cảm thấy rất là đau lòng.

Ngũ Sắc Thần Quang đi theo bản thân từ lúc sinh ra cho đến nay, bây giờ chỉ còn lại bốn!

Chỉ có điều đến tình huống sinh tử chỉ cách nhau một đường này rồi thì cũng không phải chỉ là đau lòng cho Ngũ Sắc Thần Quang, bởi vì sau khi thiếu một cột sáng, áp lực đè nén của Hỗn Độn Chung này càng thêm khó mà chống đỡ được.

Ngay sau khi, cột sáng thứ hai cuối cùng cũng không chống đỡ nổi, nhanh chóng sụp đổ tiêu tán.

Chuyện này giống như là quân bài domino sụp đổ vậy, sau khi cột sáng thứ nhất sụp đổ, những cột sáng khác sụp đổ với tốc độ nhanh hơn.

Chỉ trong chốc lát, cuối cùng, một cột sáng cuối cùng cũng sụp đổ, tiêu tán thành vô hình.

- Xong rồi. . .

Lại nhìn Hỗn Độn Chung hung hăng ép xuống tới, trái tim của Khổng Tuyên triệt để chìm xuống dưới.

Ngũ Sắc Thần Quang đã hoàn toàn hỏng mất, bản thân rốt cuộc không còn thủ đoạn gì để có thể ngăn cản Hỗn Độn Chung này. Hôm nay, bản thân thật là hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Hắc hắc hắc. . .

Sau khi Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Tuyên đều hoàn toàn sụp đổ tiêu tán, lại nhìn biểu lộ trên mặt của Khổng Tuyên tựa hồ cũng từ bỏ chống cự, khóe miệng của Côn Bằng khẽ nhếch tạo thành một nụ cười thật tươi.

Danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất là cao quý bực nào, bị người ghen ghét cỡ nào.

Cho rằng bản thân đã từng chiếm được một cái bồ đoàn ở Tử Tiêu Cung, gần như chỉ cách Thánh Nhân có một bước như Côn Bằng tự nhiên vẫn luôn cảm thấy không phục danh xưng này của Khổng Tuyên.

Lại thêm trước đó trong một trận chiến tranh đoạt mảnh vỡ của Hỗn Độn Chung, hai bên càng là đã kết thù, nếu như có thể đánh chết đối phương, tâm tình của Côn Bằng tự nhiên thoải mái.

Năm đó, đi đến Tử Tiêu Cung nghe Đạo Tổ giảng bài, bồ đoàn của bản thân chính là bị Tiếp Dẫn Giáo chủ của Phật giáo cướp đi, hôm nay có thể đánh chết Khổng Tuyên có thể nói là đã làm cho sức mạnh của Phật môn bị hao tổn nhiều, xem như thù mới nợ cũ cùng tính một lượt.

Đương nhiên, chủ yếu hơn là bây giờ một luồng Hồng Mông Tử Khí cuối cùng đã xuất hiện, Khổng Tuyên tuyệt đối là một trong những người cạnh tranh có uy hiếp lớn nhất đối với bản thân.

Bây giờ có thể nhân cơ hội này đánh chết đối phương, sau này khả năng mình cướp đoạt Hồng Mông Tử Khí trong lúc vô hình cũng sẽ đề thăng một đoạn chứ nhỉ?

Vì thế, vô luận là suy nghĩ về bất cứ phương diện nào, hôm nay có thể đánh chết Khổng Tuyên, đối với Côn Bằng mà nói đều là chuyện trăm lợi mà không có một hại.

Rầm rầm. . .

Chẳng qua là mắt thấy thân hình của Khổng Tuyên sắp sửa bị Hỗn Độn Chung đè xuống dưới, cái chết đã gần sát đến thì đột nhiên, bên trong hư không có một cái cây nhỏ xuất hiện.

Cái cây nhỏ này vừa xuất hiện đã nhanh chóng sinh trưởng, từng cành cây mới mọc ra đã chống lên Hỗn Độn Chung kia, không chỉ là làm cho Hỗn Độn Chung không thể rơi xuống nổi, thậm chí còn đẩy Hỗn Độn Chung lên cao.

- Thất Bảo Diệu Thụ!

Nhìn thấy cái cây nhỏ đột nhiên xuất hiện ở bên trong hư không rồi nhanh chóng đại thụ che trời chặn lại Hỗn Độn Chung của bản thân, nụ cười trên mặt của Côn Bằng trở nên cứng ngắc lại, hắn vừa sợ vừa giận thấp giọng quát.

Thất Bảo Diệu Thụ chính là Chứng Đạo Chi Bảo của Thánh Nhân Chuẩn Đề, Côn Bằng tự nhiên là biết được.

Xem ra, ở thời điểm then chốt này, Thánh Nhân Chuẩn Đề vẫn là không nhịn được mà ra tay hay sao?

Trước đó, khi chiến một trận cùng Di Lặc thì lần lượt Chuẩn Đề lấy lá cây Thất Bảo Diệu Thụ bảo hộ tính mạng cho Di Lặc rồi Tiếp Dẫn nhúng tay, điều khiển Tiếp Dẫn Bảo Tràng đánh bản thân.

Và trong cơn nóng giận, bản thân đã cứng rắn đánh một chiêu với Tiếp Dẫn Bảo Tràng, kết quả không cần nói cũng biết, bản thân trọng thương, một cánh tay suýt gãy còn Tiếp Dẫn Bảo Tràng lại không hề nhận chút ảnh hưởng nào.

Cuối cùng, ở thời điểm then chốt, Nữ Oa Nương Nương mới ra tay cứu bản thân.

Từ đó về sau, Côn Bằng xem như biết được rõ ràng chênh lệch giữa bản thân cùng Thánh Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận