Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1487: Giang Lưu: Ba tên Tê Ngưu Tinh này không tệ!



Tối nay Kim Bình Phủ vô cùng náo nhiệt, mà đoàn người Giang Lưu cũng đang thả lỏng dạo chơi ở đây!

Loại cảm giác được ăn uống no say và vui chơi thỏa thích này thật tốt!

Chỉ là, ngay tối hôm nay cũng có hai tiểu Sa di mặc áo tăng đến Kim Bình Phủ!

- Sư huynh, ngươi nói, sư phụ giao nhiệm vụ cho chúng ta, có phải là muốn hại chúng ta không!?

So sánh với nhau, vị tiểu Sa di dáng nhỏ bé hơn mở miệng nói, thần sắc thấp thỏm bất an!

- Diệu Ngộ, nếu ngươi còn nói lời này, coi chừng ta mách sư phụ, để ngươi ăn hết cho giờ!

Sa di hơi lớn tuổi một chút ở bên cạnh nghe vậy, vẻ mặt trở nên dữ dằn hơn, đồng thời mở miệng uy hiếp!

- Xin lỗi, sư huynh, ta, ta không nên nghi ngờ sư phụ…

Nghe sư huynh uy hiếp, tiểu Sa di nhỏ gầy vội vàng mở miệng nhận sai!

Sư huynh hơi lớn tuổi bên cạnh nghe vậy, lúc này mới hài lòng gật đầu!

- Chỉ là...

Có điều, mặc dù trong miệng tức giận hù dọa sư đệ của mình, nhưng sau khi hơi trầm mặc, Sa di lớn tuổi này lại nói:

- Tuy sư phụ không thể nào hãm hại chúng ta, nhưng chúng ta phải tiếp xúc với Chiên Đàn Công Đức Phật đấy!

- Vì vậy mọi chuyện vẫn nên cẩn thận một chút, như vậy tóm lại cũng không dư thừa!

- Ừm, tất cả đều nghe sư huynh!

Sa di nhỏ gầy bên cạnh, nghe vậy nghiêm túc gật đầu nói.

Sau đó, hai tiểu Sa di cùng nhau tiến vào Kim Bình Phủ!

Gần đây, hung danh của đoàn người đi Tây Thiên thỉnh kinh, có thể nói là vang khắp Tam giới Lục đạo!

Mặc dù nói mình sẽ không xảy ra xung đột với Công Đức Phật, nhưng dù sao cũng là chạm trán với hắn!

Vẫn là nên hết sức cẩn thật mới được!



- Các vị , để ta biểu diễn ảo thuật cho mọi người coi!

Trong Kim Bình Phủ, mấy thầy trò Giang Lưu đi về phía gian hàng biểu diễn ảo thuật, một nam tử vừa cười vừa nói!

Sau đó, dùng vài thủ đoạn nhỏ để che mắt, biến ra vài ảo thuật, làm cho khán gia xung quanh đều ào ào vỗ tay tán thưởng!

Sau đó, trước mặt đặt một cái bát lớn, không ít bạc được ném vào trong đó!

- Chậc chậc chậc, mấy mánh khóe nhỏ này, tính là cái gì chứ!

Tôn Ngộ Không chỉ liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu những chiêu trò ảo thuật của đối phương, không nhịn được cười ra tiếng!

- Ồ? Vị bằng hữu này, ngươi cũng có thủ đoạn tâm đắc gì sao? Không bằng ngươi cũng đến biểu diễn cho chúng ta được mở rộng tầm mắt đi!?

Nam tử đang làm ảo thuật đương nhiên là dáng vẻ không vui, vì vậy, mở miệng mời Tôn Ngộ Không!

- Được thôi, lão Tôn ta chỉ sợ các người đều nhìn không ra những phép thuật của ta!

Nghe vậy, Tôn Ngộ Không nhảy ra, cười nói!

- Ngộ Không...

Tôn Ngộ Không không chỉ có tu vi Đại La đỉnh phong mà còn tinh thông bảy mươi hai phép thần thông biến hóa, hắn và người phàm so đấu ảo thuật, đây không phải là đả kích hàng loạt sao?

Người ta diễn ảo thuật kiếm vài đồng cũng không dễ dàng đấy?

Giang Lưu vốn định há miệng gọi Tôn Ngộ Không quay lại!

- Sư phụ, khó được Đại sư huynh cao hứng như vậy, ngươi để hắn chơi đùa một chút đi!

Ngược lại là Sa Ngộ Tịnh bên cạnh mở miệng ngăn cản Giang Lưu!

- Chuyện này, ngược lại cũng có lý!

Nghe Sa Ngộ Tịnh nói vậy, Giang Lưu suy nghĩ một lát, lại gật đầu!

Nếu như người diễn ảo thuật này, bởi vì thua mà thu nhập bị ảnh hưởng thì mình bồi thường cho hắn một ít là được!

Nếu hôm nay đến đây để vui chơi, thả lỏng, vậy Tôn Ngộ Không muốn chơi cái gì cũng tùy hắn cả!

Tung người nhảy lên, hai cái nhào lộn, Tôn Ngộ Không đã tới bên cạnh người biểu diễn ảo thuật, cười nói:

- Mấy người các ngươi, cũng xem cho kỹ! Lão Tôn ta bây giờ bắt đầu biến đây!

Boong boong boong...

Nhưng mà, ngay khi tôn Ngộ Không vừa dứt lời, đúng lúc này một hồi tiếng mộ cổ thần chung lại đột nhiên vang lên!

Tiếng chuông này vang vọng cả Kim Bình Phủ!

Khán giả vốn còn vây xung quanh xem náo nhiệt, sau khi nghe được tiếng chuông này thì lập tức rời đi!

Thế nhưng không phải bọn họ tản đi, mà là cùng nhau đi về một hướng, rất nhanh, nơi này trở thành một vùng trống không!

Ngay cả nam tử vốn đang diễn ảo thuật cũng không thu dọn gian hàng của mình mà lại rời đi cùng với những khán giả này!

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Đám người Giang Lưu đều nhìn quanh, Kim Bình Phủ vốn còn rất náo nhiệt, trong lúc nhất thời trở nên vô cùng an tĩnh.

Tất cả người dân đều đi về cùng một hướng, toàn bộ con phố chỉ trong chốc lát đã gần như không một bóng người.

Ngay cả những thương nhân đang buôn bán thế mà cũng không quan tâm đến quầy hàng của mình mà rời đi, hoàn toàn là dáng vẻ không sợ người khác trộm đồ của mình!

- Chuyện này, xảy ra chuyện gì rồi? Đi, chúng ta đi xem thử!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đám người Giang Lưu âm thầm kinh ngạc, rất nhanh, mấy thầy trò đuổi theo phương hướng mà những người vừa rồi rời đi!

Rất nhanh, đoàn người Giang Lưu đã tìm thấy nhưng người dân rời đi!

Thì ra, Kim Bình Phủ này có một quảng trường lớn, mà trên quảng trường lại dựng một đài cao!

Trên đài cao có ba vị Pháp Tướng Bồ Tát!

Toàn bộ quảng trường ba tầng ngoài ba tầng trong đều chật cứng người của Kim Bình Phủ!

Những người dân này, đều đang dập đầu bái lạy ba vị Pháp Tướng Bồ Tát này!

Mà trên đài cao đang bày vô số tế phẩm! Trong đó dầu thơm là chiếm đa số!

- Sư phụ, ba pho tượng Bồ Tát này, hình như không phải là vật chết! Đợi lão Tôn ta nhìn kỹ lại đã...

Nhìn thấy tình hình ở đây, Tôn Ngộ Không mở miệng nói, đồng thời, vận chuyển Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn qua!

- Lão Tôn ta lại tưởng là thần thánh phương nào! Hóa ra là ba con Tê Ngưu Tinh! chúng vậy mà lại biến thành dáng vẻ Bồ Tát, trốn ở nơi này lừa gạt người dân!

Sau khi nhìn thấu bộ mặt thật của ba pho tượng Bồ Tát trên đài cao, khuôn mặt của tôn Ngộ Không lộ ra nụ cười, mở miệng nói!

- Quả nhiên là ba con Tê Ngưu Tinh này! Chúng nó ngược lại giống như trong nguyên tác, đang ở trong Kim Bình Phủ này!

Không cần Tôn Ngộ Không nói, với tu vi cấp bậc Chuẩn Thánh hiện tại của Giang Lưu, đương nhiên cũng có thể liếc mắt là nhìn thấu bản thể của ba con Tê Ngưu Tinh này, trong lòng thầm nghĩ!

Có điều, bởi vì duyên cớ mình xuyên không tới thế giới này, theo Giang Lưu thấy, vận khí của ba con Tê Ngưu Tinh này so với nguyên tác tốt hơn rất nhiều!

Bởi vì, ba người bọn họ trong nguyên tác đều bị đoàn đi Tây Thiên thỉnh kinh giết chết!

Nhưng mà, lần này mình xuyên không đến thế giới Tây Du, gặp được ba người bọn họ, mình cũng không có tâm tư muốn giết chết bọn họ!

- Mấy tên Tê Ngưu Tinh này, thế mà to gan thật! Lại dám biến thành dáng vẻ Bồ Tát, nơi này lại cách Đại Lôi Âm Tự không xa, bọn họ không sợ bị người của Phật Môn nhấc tay tiêu diệt sao?

Mấy người Trư Bát Giới bên cạnh sau khi nghe Tôn Ngộ Không nói, trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc nói!

Những lời này đúng là thật mà!

Nơi này cách Đại Lôi Âm Tự không xa! Ba tên Tê Ngưu Tinh bọn họ thật sự không sợ bị người của Phật Môn làm thịt sao?

- Ngộ Không, ngươi lại hỏi người bên cạnh, xem bọn họ đang làm gì? Tình huống của ba Bồ Tát này là như thế nào!

Suy tư một lát, Giang Lưu mở miệng nói.

Nghe phân phó của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không dĩ nhiên gật đầu.

Sau đó, hỏi một tín đồ bên cạnh:

- Này, thí chủ, các ngươi đang làm gì vậy? Các ngươi cung kính bái lạy ba vị Bồ Tát như vậy, có hữu dụng không?

Nghe Tôn Ngộ Không hỏi, nam tử này nhìn hắn một cái, nói:

- Ta nói ngươi tiểu Sa di này, sao ngươi có thể ăn nói hàm hồ như vậy? Ba vị này chính là Bồ Tát của Phật môn, lạy bọn họ có kỳ quái gì sao?

- Nhưng mà, hiện giờ cả Nhân Gian giới đều do Nhân Hoàng quản lý! Cho dù là Thiên Đình cũng không có tư cách khoa tay múa chân với nhân gian, vì sao các ngươi còn phải cúi lạy ba vị Bồ Tát này chứ?

Tôn Ngộ Không mở miệng kỳ quái hỏi.

- Lời này ta một chút cũng không muốn nghe! Chúng ta bái lạy ba vị Bồ Tát này thì có liên quan gì đến Ngọc Đế và Nhân Hoàng chứ?

- Không sai không sai! Ba vị Bồ Tát đức cao vọng trọng, xa rời thế gian, bất luận là hiện tại Nhân Gian giới do Ngọc Đế quản lý, hay là do Nhân Hoàng quản lý, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến chúng ta dập đầu bái lạy ba vị Bồ Tát này đi!?

- Hơn nữa, chúng ta cung phụng ba vị Bồ Tát! Mà ba vị Bồ Tát lại phù hộ Kim Bình Phủ chúng ta cả năm mưa thuận gió hòa! Chẳng lẽ như vậy không đáng để chúng ta cung phụng hay sao?



Nghe thấy lời của Tôn Ngộ Không, mấy tín đồ bên cạnh cũng mở miệng, ngươi một câu ta một câu, đều khen ngợi ba vị Bồ Tát này!

- Sư phụ, xem ra mấy tên Tê Ngưu Tinh này, thật sự biết lung lạc lòng người mà!

Đoàn người Giang Lưu đi xa một chút, chợt, Tôn Ngộ Không mở miệng nói!

- Đúng vậy! Thủ đoạn mê hoặc lòng người này, ngược lại không kém chút nào so với những người đó của Phật Môn chân chính đấy!

Trư Bát Giới bên cạnh nghe vậy cũng gật đầu!

- Những người đó?

Nghe Trư Bát Giới nói, Giang Lưu nhìn hắn một cái.

Hiện tại, người của Phật Môn trong miệng Trư Bát Giới, đã trở thành “những người đó” rồi sao?

Nói cách khác, Trư Bát Giới cũng hoàn toàn không coi mình là người của Phật Môn sao?

Tuy rằng không sai, nhưng mà hiện tại nói ra, cũng có chút không thích hợp đi?

- Bất luận như thế nào thì ba tên Tê Ngưu Tinh này và người dân ở Kim Bình Phủ đều đang đáp ứng nhu cầu qua lại lẫn nhau! Cùng chung sống hòa bình không phải tốt hơn sao?

Sau khi suy xét sơ qua, Giang Lưu mở miệng, nói với mấy đồ đệ!

- Ngoài ra...

Vừa nói đến đây, Giang Lưu hơi dừng lại rồi nói:

- Hiện nay, thành Trường An vẫn là trung tâm quyền lực của Nhân giới, mà Minh Giáo lại ở gần thành Trường An. Hiện giờ Minh Giáo chúng ta có bao nhiêu Yêu tộc các ngươi cũng biết! Bọn họ có thể chung sống hòa bình như vậy không tốt sao?

- Sư phụ nói đúng!

Nghe vậy, mấy người Tôn Ngộ Không đều gật đầu đồng ý!

Hôm nay là tiết mồng tám tháng Chạp, toàn bộ trên dưới Kim Bình Phủ đều đang ăn mừng!

Nhưng mà đến thời điểm, tất cả mọi người đều buông xuống chuyện trong tay, trước tiên chạy tới bái ba vị Bồ Tát này!

Không thể không nói, thủ đoạn thu phục lòng người của ba tên Tê Ngưu Tinh này, xác thực là không tồi, cho dù là Giang Lưu cũng phải tự than không bằng!

Dưới sự vây xem của đám người Giang Lưu, buổi tế tự thăm bái ba vị Bồ Tát này rất nhanh đã kết thúc!

Những dân chúng này mới lục tục tản đi!

- A Di Đà Phật, Công Đức Phật, chúng ta quả là hữu duyên mà...

Chỉ là, lúc đoàn người Giang Lưu cùng tản đi theo đám người này thì đột nhiên hai tiểu Sa di xuất hiện, chào hỏi Giang Lưu!

- Hai người các ngươi là?

Nhìn hai tiểu Sa di này, lông mày Giang Lưu khẽ nhướng lên!

Hai người này, không phải là đệ tử bên cạnh của Minh Tâm Phật Tôn Giả lúc trước sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận