Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1237: Thông Thiên ra tay

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Thất Bảo Diệu Thụ!

Nhìn thấy bảo thụ xuất hiện ở bên trong hư không kia, vô số cành cây quấn quanh về phía người thần bí mặc áo choàng màu đen, biểu cảm ở trên mặt của gần như tất cả những Chuẩn Thánh đang hỗn chiến ở đây cũng không khỏi phải biến đổi.

Đặc biệt là mấy người Côn Bằng cùng Minh Hà lão tổ, biểu cảm ở trên mặt của bọn họ càng đặc biệt khó coi.

Nguyên bản còn cảm thấy Vô Thiên nói có chút đạo lý, cho nên không có đi vào bên trong hỗn độn hư không động thủ, chính là sợ Thánh Nhân sẽ nhúng tay.

Không nghĩ tới, cho dù là làm như thế này đều không tránh thoát, Chuẩn Đề vẫn cứ động thủ.

Mặc dù bản thể chưa từng xuất hiện ở bên trong tam giới lục đạo, nhưng mà hắn lại cũng đã ném Thất Bảo Diệu Thụ qua rồi!

- Dừng lại cho ta!

Mắt thấy cành cây của Thất Bảo Diệu Thụ sắp sửa quấn quanh được người thần bí mặc áo choàng màu đen, ở trên mặt của Côn Bằng hiện lên biểu cảm tức giận, trong miệng kêu to một tiếng, hung hăng gõ mạnh vào Hỗn Độn Chung đã tàn phá trên tay mình.

Sóng âm vô hình lan tràn ra, đánh thẳng về phía Thất Bảo Diệu Thụ kia, muốn tận khả năng ngăn cản hành động của Thất Bảo Diệu Thụ.

Trước đây, sau khi đánh bại Khổng Tuyên, Côn Bằng có thể tự nhận mình là cường giả Chuẩn Thánh mạnh nhất.

Chẳng qua là khi sóng âm của Hỗn Độn Chung xẹt qua Thất Bảo Diệu Thụ, hành động của Thất Bảo Diệu Thụ kia lại cũng không có bị ngăn cản, cành cây như trước quấn về phía người thần bí mặc áo choàng màu đen.

Đòn công kích của Côn Bằng tựa như là hoàn toàn không có hiệu quả đối với Thất Bảo Diệu Thụ kia.

Theo Côn Bằng ra tay sau khi, vào lúc này, gần như tất cả Chuẩn Thánh cũng đều hành động, rất có ăn ý bỏ đi đối thủ của mình, về phía Thất Bảo Diệu Thụ kia bắt đầu công kích.

Sau khi Côn Bằng sử dụng Hỗn Độn Chung, Triệu Công Minh cũng lấy ra Hỗn Nguyên Kim Đấu, Minh Hà vung vẩy hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ, Trấn Nguyên Tử mở Địa Thư, Vô Thiên Phật Tổ thi triển thuật pháp thần thông, Ngọc Hoàng Thượng Đế vung Thần Kiếm Hạo Thiên màu vàng lên và chém xuống, Thái Thượng Lão Quân ném Kim Cương Trác ra, Ô Sào Thiền Sư cúi đầu trước Trảm Tiên Hồ Lô, Cao Dương vung Thanh Bình Kiếm lên và chém xuống, thậm chí là Linh Vũ cũng biến thành Huyết Vũ, lấy Tuyệt Tiên Kiếm ra, cùng cường giả Chuẩn Thánh của ba tộc Long Phượng Kỳ Lân đồng thời thi triển thần thông thiên phú . . .

Có thể nói, ngoại trừ Nhiên Đăng Phật Tổ cùng Như Lai Phật Tổ, tất cả mọi người đều phát động công kích với Thất Bảo Diệu Thụ kia, dù cho là Giang Lưu cũng không ngoại lệ.

Vô số đòn công kích lít nha lít nhít đánh tới, tất cả đều là cấp bậc Chuẩn Thánh, uy năng như thế, thật là có được khí thế hủy thiên diệt địa vậy.

Bị nhiều như vậy cường giả Chuẩn Thánh công kích đánh trúng vào, hành động của cành cây Thất Bảo Diệu Thụ thật là đã trì hoãn lại.

Chẳng qua là những Chuẩn Thánh này liên thủ lại nhưng cũng chỉ là làm cho hành động của cành cây Thất Bảo Diệu Thụ trì hoãn lại mà thôi, còn chưa đủ để nó dừng lại.

Ở dưới sự chú ý của tất cả mọi người, những cành cây của Thất Bảo Diệu Thụ tiếp tục quấn về phía người thần bí mặc áo choàng màu đen.

- Đây chính là thực lực của Thánh Nhân hay sao? Hơn mười vị cường giả có sức chiến đấu cấp độ Chuẩn Thánh cộng lại, thế mà đều khó có thể ngăn cản Thất Bảo Diệu Thụ này? Hơn nữa đây còn chỉ là Thánh Nhân ném ra pháp bảo, điều khiển từ xa mà thôi, Thánh Nhân còn không có đích thân hàng lâm đâu!

Nhìn thấy công kích dày đặc như thế đánh đến, cũng không đỡ nổi uy năng của Thất Bảo Diệu Thụ, trong lòng của Vô Thiên Phật Tổ âm thầm chấn động.

Rhực lực của Thánh Nhân hoàn toàn đã là đạt đến một cái cấp độ khác.

- Không đột phá, trở thành Thánh Nhân cuối cùng chỉ là sâu kiến, câu nói này thực sự không sai!

Nhìn thấy cảnh tượng ở trước mắt này, trong lòng của Giang Lưu cũng âm thầm chấn động.

Hơn mười vị Chuẩn Thánh, lại thêm có thật nhiều bảo vật vang danh trong thiên hạ, có thể cộng lại thế mà cũng không đỡ nổi Thất Bảo Diệu Thụ do Chuẩn Đề điều khiển từ xa?.

Thánh Nhân thực sự không phải là dựa vào số lượng Chuẩn Thánh liền có thể đối kháng, có lẽ, tất cả Chuẩn Thánh khắp thiên hạ cộng lại đều không phải là đối thủ của Thánh Nhân.

Lần này, Giang Lưu cũng coi là có một cái khái niệm khá là rõ ràng đối với khoảng cách khác biệt giữa Thánh Nhân cùng Chuẩn Thánh.

Rầm rầm! Mấy tiếng nổ lớn vang lên.

Không nói đến đối mặt với cảnh tượng ở trước mắt này, tất cả mọi người là đang suy nghĩ gì, Thất Bảo Diệu Thụ chịu mười đòn công kích cấp độ Chuẩn Thánh khác biệt nhưng vẫn có thể vươn ra, rất mau đã đi tới trước mặt người thần bí mặc áo choàng màu đen.

Chẳng qua là mắt thấy người thần bí mặc áo choàng màu đen sắp sửa bị cành cây của Thất Bảo Diệu Thụ này quấn quanh thì đột nhiên, Thanh Bình Kiếm ở trong tay của Cao Dương không bị khống chế, bay thẳng lên, sau đó nằm ngang ở trước mặt người thần bí mặc áo choàng màu đen, kiếm quang lạnh thấu xương phát sáng lên.

Thất Bảo Diệu Thụ nguyên bản uy phong lẫm liệt, không người nào có thể ngăn cản, thế nhưng sau khi kiếm quang bên trên Thanh Bình Kiếm này sáng lên, cành cây của Thất Bảo Diệu Thụ tựa như là chạm vào điện vậy, nhanh chóng co rút lại.

Nguyên bản cành cây đã lan tràn ra ngoài rất dài rút về, biến trở về hình dạng nguyên bản.

Đồng thời, tất cả mọi người có thể nhìn thấy trên cành cây của Thất Bảo Diệu Thụ xuất hiện mấy vết kiếm, đồng thời, vài mảnh lá cây cũng bay xuống.

- Đây là Thông Thiên Giáo Chủ cũng nhúng tay hay sao?

Nhìn thấy Thanh Bình Kiếm có thể làm cho Thất Bảo Diệu Thụ không công mà lui, tất cả mọi người ở đây lập tức hiểu rõ là chuyện gì xảy ra.

Hơn mười vị Chuẩn Thánh liên hợp lại cũng không đỡ nổi Thất Bảo Diệu Thụ, thế mà Thanh Bình Kiếm đột nhiên có thể làm cho Thất Bảo Diệu Thụ bại lui, không phải là Thông Thiên Giáo Chủ nhúng tay thì còn có thể là ai đây?

Dù sao có thể chống đỡ được Thánh Nhân cũng chỉ có Thánh Nhân mà thôi! Đó là luật thép bao đời được công nhận rồi!

- Chuẩn Đề, ngươi thế mà hoàn toàn không để ý thể diện ra tay đối với bọn tiểu bối, bản tọa thẹn thùng khi cùng tề danh Thánh Nhân với ngươi!

Sau khi một kiếm chặn lại Thất Bảo Diệu Thụ, từ bên trong Thanh Bình Kiếm, một giọng nói hào sảng vang vọng giữa trời đất.

- Đệ tử bái kiến sư tôn!

Sau khi giọng nói này vang lên, biểu cảm ở trên mặt của Triệu Công Minh vừa kích động vừa xấu hổ lại có phần day dứt, nhưng hắn lại vẫn quay mặt về phía giữa bầu trời, lớn tiếng hô một câu.

- Thông Thiên, những người này hỗn chiến trong tam giới, nếu như tạo thành tổn thương đối với tam giới thì . . .

Giọng nói của Chuẩn Đề lại lần nữa vang lên, bởi vì Thất Bảo Diệu Thụ bị thương, hắn tự nhiên là có chút thẹn quá hoá giận.

- Nếu như vậy thì sẽ có lão sư ra tay, cũng không cần ngươi lo lắng nhiều như vậy!

Giọng nói của Thông Thiên Giáo Chủ lại lần nữa vang lên, cũng không đợi Chuẩn Đề nói cho hết lời đã nhanh chóng đánh gãy hắn.

- Chúng ta thân là Thánh Nhân chi tôn, có thể nào ngồi nhìn. . .

Giọng nói của Chuẩn Đề càng thêm vội vàng.

- Chuẩn Đề, dạo gần đây, ta cảm thấy kiếm đạo củ mình hình như có chỗ tinh tiến, xin Chuẩn Đề đạo hữu luận bàn cùng ta một lần.

Chẳng qua là lại một lần nữa, không cho Chuẩn Đề cơ hội nói hết lời, giọng nói của Thông Thiên Giáo Chủ lại lần nữa vang lên.

Lời này, làm cho Chuẩn Đề trầm mặc, bản lĩnh chiến đấu Thông Thiên Giáo Chủ có thể nói là mạnh nhất bên trong sáu vị Thánh Nhân, Chuẩn Đề há có thể không biết?

Hắn nói cái gì? Kiếm đạo lại có chỗ tinh tiến? Thật hay giả đây?

Tốt thôi! Vô luận là thật hay là giả, bản thân cũng không phải là đối thủ của hắn, chỉ biết thế là được rồi.

Chẳng qua là Chuẩn Đề trầm mặc, không trả lời nhưng Thông Thiên Giáo Chủ lại cũng không có ý định bỏ qua, Thanh Bình Kiếm tiếp tục bay lên, chém thẳng về phía Thất Bảo Diệu Thụ kia.

Chẳng mất bao lâu, hai món bảo vật đều rời khỏi tam giới, đi vào bên trong hỗn độn hư không.

Chắc hẳn, vào bên trong hỗn độn hư không, hai vị Thánh Nhân này còn phải đánh một trận đi?

Không, chuẩn xác hơn chính là Thông Thiên Giáo Chủ ‘lại’ muốn treo Chuẩn Đề lên đánh một trận đi?

Đối với những Chuẩn Thánh này thì Thông Thiên Giáo Chủ xuất hiện thật là một chuyện tốt, điều này đã giúp ngăn cản kết cục Hồng Mông Tử Khí bị Thánh Nhân cướp đoạt.

Thế nhưng mà, sau khi Chuẩn Đề bị chặn lại, trận hỗn chiến giữa các vị Chuẩn Thánh này lại tiếp tục.

- Ôi, chuyện phiền toái . . .

Chuẩn Đề bị chặn lại, mặc dù tâm tình của Giang Lưu cũng không sai, thế nhưng trong lòng âm thầm thở dài.

Nguyên bản có Thanh Bình Kiếm ở trong tay, Cao Dương cũng coi là có sức chiến đấu cấp bậc Chuẩn Thánh, nhưng bây giờ Thanh Bình Kiếm bị Thông Thiên Giáo Chủ thu đi để chiến đấu với Chuẩn Đề, thực lực của Cao Dương tự nhiên là rớt thẳng xuống một bậc.

Nếu không phải là có Phù Dung Lưu Tiên Váy phòng ngự, Cao Dương gần như là đã không còn tư cách xuất hiện trên chiến trường bây giờ rồi.

Huyết Vũ cầm trong tay Tuyệt Tiên Kiếm, công kích phương diện cũng coi là đụng chạm đến ngưỡng cửa Chuẩn Thánh, mắt thấy trong tay của Cao Dương không còn Thanh Bình Kiếm, Huyết Vũ vừa chiến đấu, vừa chậm rãi đi về phía Cao Dương, hai mẹ con liên thủ cùng một chỗ, ở phía trên chiến trường này cũng vẫn là có năng lực tự vệ nhất định.

- Cục diện hiện tại này cực kỳ phiền phức!

Nhìn thấy cục diện Chuẩn Thánh hỗn chiến bây giờ, trong lòng của Giang Lưu âm thầm ngưng trọng.

Ở trong cục diện này, mình muốn đem Ác Thi cứu ra ngoài quá khó khăn, làm sao bây giờ đây?

- Xem ra, chỉ có thể làm như vậy. . .

Sau khi trầm ngâm suy đi nghĩ lại một phen, Giang Lưu nhấc tay lên, lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra.

Sơn Hà Xã Tắc Đồ tự thành không gian, bản thân nếu như thu Ác Thi vào thì cũng coi là người thần bí mặc áo choàng màu đen rơi trong tay của mình chứ nhỉ?

Lấy thân phận hiện tại của mình, Như Lai Phật Tổ cùng Nhiên Đăng Phật Tổ chắc hẳn sẽ đứng ở cùng một phe với bản thân, ít nhất xem như là đã kéo thêm hai người trợ giúp, trước thoát đi rồi nói sau.

Còn như sau khi thoát đi, Như Lai Phật Tổ cùng Nhiên Đăng Phật Tổ muốn cướp đoạt người thần bí mặc áo choàng màu đen từ trong tay của mình, đến lúc đó rồi nói sau.

Bây giờ cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước!

Sau khi trong lòng có kể hoạch, Giang Lưu nhắn một tin qua cho Ác Thi, để hắn chú ý phối hợp với bản thân, đồng thời, thân hình của Giang Lưu không để lại dấu vết đi gần về phía Ác Thi.

Mà lúc này, Côn Bằng cũng nắm lấy được một cái cơ hội, đi tới bên cạnh Ác Thi, đồng thời duỗi móng vuốt của bản thân ra, muốn bắt lấy đối phương.

suy nghĩ của Côn Bằng rất đơn giản, tốc độ của bản thân là nhanh nhất thiên hạ, chỉ cần có thể bắt được người thần bí mặc áo choàng màu đen, bản thân lập tức thoát đi là được rồi.

Chỉ cần mình có thể thành công đào thoát, đến lúc đó có thể chậm rãi rút Hồng Mông Tử Khí từ trên người của hắn ra tới.

Bế Khẩu Thiền!

Chẳng qua là nhìn thấy cảnh tượng này, bởi vì đã sớm chờ đợi thời cơ, Giang Lưu lập tức chỉ thẳng Đồ Vu Kiếm về phía Côn Bằng, thi triển kỹ năng Bế Khẩu Thiền vứt ở trên người của hắn, làm cho sức mạnh ở trong cơ thể của hắn trong nháy mắt bị cầm giữ, khó mà điều động.

Rồi sau đó, ngay ở trước mặt Côn Bằng, Giang Lưu mở Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra, úp xuống Ác Thi.

Hào quang mờ mịt hiện lên trên mặt Sơn Hà Xã Tắc Đồ, ngay sau đó, thân hình của Ác Thi nhanh chóng bị Giang Lưu thu vào bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Nhìn thấy Giang Lưu bắt giữ được Ác Thi, biểu cảm ở trên mặt của các vị Chuẩn Thánh đang hỗn chiến cũng lập tức thay đổi. Tiếp đó, bản thân muốn ra tay với Huyền Trang hay sao?

Bây giờ nhưng vẫn là lúc Vô Lượng Lượng Kiếp bộc phát mà!

Thừa dịp những Chuẩn Thánh này sững sờ thì Giang Lưu nhanh chóng rút lui, cùng lúc đó, phản ứng của hai người Như Lai Phật Tổ cùng Nhiên Đăng cũng không chậm, một trái một phải bảo hộ ở bên cạnh Giang Lưu.

Ngay sau đó, Triệu Công Minh, Cao Dương cùng Huyết Vũ cũng hóa thành bức tường ngăn thứ hai bảo hộ bên ngoài, một nhóm người nhanh chóng bứt ra.

Chỉ có điều, mắt thấy mấy người Giang Lưu sắp sửa rời khỏi Hạp cốc cuồng phong này thì đột nhiên, Thiên Địa Nghiễn ở trong tay Nhiên Đăng Phật Tổ bay lên, nhanh chóng đập vào trên ót của Giang Lưu.

Thiên Địa Nghiễn (cấp độ Thần Thoại): Cần chờ cấp 91, lực công kích tăng tám trăm tám mươi triệu điểm, hiệu quả đặc biệt: Dùng vật này đánh trúng đầu của mục tiêu thì có khả năng tạo thành hiệu quả gây choáng trong1 giây, không làm lạnh, vĩnh viễn không mài mòn, chú thích: Tin đồn bảo vật này chính là do Phần Bảo Nham của Hồng Quân lão tổ ở thời kì Thái Cổ biến thành.

Bị nện một cái trúng đầu, Giang Lưu lập tức cảm thấy choáng váng , đồng thời Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng rơi của trong tay của Nhiên Đăng Phật Tổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận