Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1262: Ngọc Đế cười trên nỗi đau của người khác



Vì xung quanh không có người ngoài nên Giang Lưu cứ thế gọi Ác Thi ra từ giao diện của Trảm Thi, sau đó, némg sách kỹ năng Khủng Cụ Ma Nhãn cho Ác Thi.

Nhìn một cái, sách kỹ năng này đúng là thứ mình cần hiện tại, Ác Thi chắp tay hành lễ, nói cảm ơn Giang Lưu:

- Đa tạ đạo hữu!

Giang lưu khoát tay áo, không thèm để ý nói:

- Ta với ngươi cần gì phải nói cảm ơn!

Ác Thi cũng không nói nhiều, cầm lấy sách kỹ năng “Khủng Cụ Ma Nhãn” mở ra xem.

Một vầng sáng hiện lên, sách kỹ năng trong tay hắn biến mất.

Ác Thi hơi nhắm mắt lại, hiển nhiên là đang tra xét kỹ năng mới lấy được này.

Tuy rằng Giang Lưu có thể đoán được đại khái tác dụng của kỹ năng này từ tên của nó, nhưng hắn vẫn muốn Ác Thi cho mình một câu trả lời xác thực.

- Sao rồi? Kỹ năng này có hiệu quả cụ thể là gì?

Nghe Giang Lưu hỏi vậy, đương nhiên Ác Thi sẽ không giấu diếm, mở miệng nói tóm tắt đơn giản một lượt các thuộc tính tương ứng của Khủng Cụ Ma Nhãn cho Giang Lưu nghe.

Khủng Cụ Ma Nhãn (đại viên mãn): Sau khi thi triển với mục tiêu, có thể khiến mục tiêu rơi vào trạng thái sợ hãi, hoảng sợ kêu la chạy trốn rời xa người thi thuật, thời gian duy trì 3 giây, thời gian làm lạnh 60 giây.

- Không tệ không tệ, đây cũng là một kỹ năng khống chế rất tốt!

Sau khi biết được thông tin thuộc tính của Khủng Cụ Ma Nhãn, Giang Lưu âm thầm hài lòng gật đầu.

Quả nhiên Ma sư tinh thông các loại kỹ năng khống chế và giảm ích.

Người bình thường thì cũng thôi, nhưng nếu kỹ năng này có thể thức tỉnh, đến lúc đó thi triển nó với Chuẩn Thánh, thậm chí là với Thánh Nhân, đối phương sẽ kêu la xoay người chạy trối chết đi?

Dù kỹ năng này không có hiệu quả công kích mang tính thực chất nhưng cũng đủ để bọn họ rất rất mất mặt nhỉ?



Tạm thời bỏ qua tình hình ở bên Giang Lưu, ở một nơi khác trong Đại Lôi Âm Tư, liên quan tới tất cả Phật Đà, Bồ Tát, thậm chí là La Hán thì đều có Kim Đăng bản mệnh đang thiêu đốt.

Có một tiểu Sa di đang yên lặng trông giữ nơi đây, mỗi một ngọn đèn đều đại diện cho một vị cường giả trong Phật Môn.

Ánh đèn trong mật thất sáng rực như mặt trời ban trưa, giống như Phật Môn bây giờ.

Nhưng mà đúng lúc này, ngọn đèn trong mật thất bỗng tối đi một chút, khiến sắc mặt Sa di trông giữ hơi đổi.

Nhìn qua phía ngọn đèn đã tắt, chỉ còn lại một làn khói mỏng nhẹ nhàng bay lên.

Sa di canh giữ nhìn ngọn mệnh đăng chỉ còn khói lượn lờ, lập tức hoảng sợ kêu thành tiếng:

- Đây, đây là Lưu Ly Vương Phật? Mệnh đăng của hắn thế mà lại tắt rồi?

Sau đó nhanh chóng xoay người, đi vào thông báo.

Lưu Ly Vương Phật bỏ mình, đối với Phật Môn mà nói, đây đương nhiên là một tin dữ đáng sợ!

Tiểu Sa di nhanh chóng đi đến Đại Lôi Âm Tự, báo tin này cho Như Lai Phật Tổ.

Cùng lúc đó, tất cả các tượng Phật và tranh Phật có liên quan tới Lưu Ly Vương Phật trong thiên hi đều tự biến mất.

Tượng Phật xuất hiện vô số vết nứt rồi nhanh chóng sụp đổ, còn tranh Phật thì sao? Chúng lại không lửa tự cháy, chỉ trong chốc lát đã hóa thành tro tàn.

Cảnh tượng như vậy có nghĩa là gì, tất nhiên là mọi người đều biết rồi.

Lưu Ly Vương Phật - một trong ba Vương Phật, bỏ mình?!

Tin tức này mau chóng lan truyền khắp Tam giới Lục đạo như một cơn lốc! Khiến cho cả thiên địa đều vì thế mà chấn động!

Bên Thiên Đình, sau khi biết được tin tức này, Ngọc Đế đang ở tẩm cung cùng Vương Mẫu nương nương cười một tiếng vô cùng hả hê, vừa cười vừa nói:

- Ha ha ha, Thiên Đình Tứ Ngự ta đã bị diệt hết, giờ Lưu Ly Vương Phật của Phật Môn cũng bỏ mình, chuyện này xem như không tệ nha!

Nhìn thấy bộ dạng có hơi hả hê của Ngọc Đế, Vương Mẫu nương nương ngồi bên cạnh ngập ngừng một chút, sau đó hơi kinh ngạc hỏi.:

- Hạo Thiên, đối với chúng ta mà nói tuy việc này chẳng phải chuyện xấu gì, thế nhưng tại sao đang yên đang lành, Lưu Ly Vương Phật lại ngã xuống? Thực lực của hắn gần như chỉ còn nửa bước là đạt đến Chuẩn Thánh rồi mà!

Trên mặt Ngọc Đế vẫn mang nét tươi cười, giải thích một năm một mười tình huống mình biết cho Vương Mẫu nương nương nghe:

- Liên quan tới chuyện này, người phía dưới đã điều tra rõ ràng thật rồi, Lưu Ly Vương Phật đó là chết trong tay Huyền Trang! Ha ha ha, Lưu Ly Phật Vương này đúng là không biết sống chết, lại dám đi cướp đoạt bảo vật của con khỉ ngang ngược, con khỉ ngang ngược há lại chịu thiệt thòi?

Nghe Ngọc Đế giải thích, Vương Mẫu nương nương thì gật đầu, bùi ngùi nói:

- Thì ra là thế, hành động này của Lưu Ly Vương Phật xem như là ứng với sát kiếp rồi! Linh đài bị mai một rồi!

Lúc này, con đường Tây Hành đã tới nửa chặng đường cuối, cũng là thời điểm mấu chốt nhất, Tiên Phật bình thường trốn tránh đoàn thỉnh kinh Tây Hành còn không kịp, vậy mà Lưu Ly Vương Phật lại tiến lên?

Thậm chí còn dám ta tay cướp bảo vật mà Tôn Ngộ Không đang tranh đoạt? Con khỉ đó làm sao chịu để yên chứ?

Dây dưa như vậy, ứng sát kiếp, cũng hợp tình hợp lý.

Ngọc Đế đại khái biết rõ hơn một chút, nghe vậy bèn lắc đầu cảm thán nói:

- Thực ra chuyện này cũng không thể trách Lưu Ly Vương Phật, dù sao trước khi lên đường hắn cũng không biết con khỉ ngang ngược đó cũng tới! Sau đó, quả lại vừa may lăn tới chân hắn, với tính cách của hắn thì sao có thể nhịn được?

- Đó chính là vấn đề!

Vương Mẫu nương nương nghe vậy liền nói:

- Sao quả đó lại trùng hợp lăn tới chân của Lưu Ly Vương Phật chứ không phải người khác? Tất cả chuyện này đều do thiên đạo định sẵn, để hắn ứng sát kiếp, đương nhiên hắn sẽ tự mình chui vào rọ!

Ngọc Đế nghe Vương Mẫu nương nương giải thích xong, bèn nghĩ nghĩ một hồi, gật đầu tán đồng nói:

- Ừm, Dao Cơ, lời ngươi nói cũng có lý…

Vì gần đây cục diện của Thiên Đình cũng rất khó làm, nên khi Ngọc Đế và Vương Mẫu nương nương ở bên này nghe được Phật Môn ăn mệt như vậy, trong lòng đều có có cảm giác vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Còn bên Phật Môn thì sao? Sau khi Lưu Ly Vương Phật ngã xuống, đương nhiên cục diện cũng khó coi.

Như Lai Phật Tổ ngồi trên tòa sen, cúi đầu rũ mắt, không nói một lời.

Còn những Phật Đà và Bồ Tát khác? Họ chỉ đưa mắt nhìn Như Lai Phật Tổ, chờ hắn mở lời.

Chuyện rơi vào cục diện như vậy, tất nhiên Như Lai Phật Tổ không thể im lặng chờ đợi.

- Ai, Tây Hành đến trình độ này, kiếp nạn không chỉ đối với nhóm người Huyền Trang, mà còn là kiếp nạn của ta!

Như Lai Phật Tổ rũ mắt, trong lòng khẽ thở dài.

Đời trước của Huyền Trang chính là Kim Thiền Tử, là đệ tử thứ hai của mình, cho nên, nhìn từ góc độ nào thì hắn đều là người của mình!

Nhưng nếu như có thể, Như Lai Phật Tổ thật sự có loại cảm giác muốn phân rõ giới hạn với Huyền Trang.

Nhân loại này, chính mình thật sự muốn không nổi mà!

Vì sự việc đại náo hội Bàn Đào mà Như Lai Phật Tổ phải bồi thường cho Vương Mẫu nương nương năm món bảo vật trong bảo khố, cách đây mới bao lâu chứ? Huyền Trang lại gây chuyện cho mình? Hắn thế mà lại giết cả Lưu Ly Vương Phật?

Phải, mấy ngày trước chính mình đã dặn dò Huyền Trang phải thu liễm lại, không nên làm bên Thiên Đình lại khó chịu.

Nhưng mà, mình cũng không nói rằng không được ra tay với người của Thiên Đình, thì có thể ra tay với người của Phật Môn mình nha!

Thân phận của Lưu Ly Vương Phật cũng gần với mình lắm! Ở trong Phật Môn có thể nói là quyền cao chức trọng, cứ bị giết như vậy?

Nếu như thực sự phải truy cứu trách nhiệm, Huyền Trang có đền mạng cho hắn thì cũng không được!

- Phật Tổ…

Không nói đến trong lòng Như Lai Phật Tổ phiền não đến mức nào, mắt thấy Như Lai Phật Tổ một hồi lâu cũng không nói câu nào, một Phật Đà bên cạnh không nhịn được mà lên tiếng, nói với Như Lai Phật Tổ:

- Không biết Phật Tổ có chỉ thị gì về việc Lưu Ly Vương Phật ngã xuống không?

Mặc dù trong lòng bầu rầu không thôi, nhưng ngoài mặt Như Lai Phật Tổ vẫn rất bình tĩnh, nhìn một vòng mọi người xung quanh rồi mở miệng hỏi:

- Chư vị đã điều tra rõ ràng chuyện liên quan đến Lưu Ly Vương Phật ngã xuống chưa?

- Phật Tổ, bọn ta đã điều tra rõ chuyện này…

Nghe vậy, Dược Sư Vương Phật lên tiếng, kể tóm tắt một lượt đơn giản rõ ràng chuyện đã xảy ra.

Thực ra, chuyện Lưu Ly Vương Phật đi tranh đoạt ba Long Phụng Hòa Minh Quả vốn không phải chuyện gì bí mật.

Mà lợi dụng lúc Tôn Ngộ Không đang chiến đấu với Vu thú, hắn đoạt quả chạy trốn, chuyện này cũng không phải bí mật.

Nhưng mà, lúc hắn đang giao chiến với Tôn Ngộ Không thì Giang Lưu bỗng xuất hiện, ra tay giúp đỡ, lúc này mới giết chết Lưu Ly Vương Phật.

Trình bày mọi chuyện một lần, chợt, Dược Sư Vương Phật mở miệng nói:

- Thực ra, trong chuyện này tuy Chiên Đàn Công Đức Phật hoàn toàn có lỗi, nhưng âu cũng là do Lưu Ly Vương Phật nổi lòng tham, muốn đoạt lấy quả của Ngộ Không…

Những lời này rõ ràng là đứng trên lập trường của Giang Lưu bọn họ mà nói.

- Dược Sư Vương Phật nói sai rồi!

Đại Thế Vương Phật ở bên cạnh không nhịn được lập tức mở miệng nói:

- Hiện giờ Lưu Ly Vương Phật bỏ miệng trong tay Huyền Trang, chuyện này cũng không thể cho qua như vậy chứ? Về tình về lý, Huyền Trang đều nên cho trên dưới Phật Môn một công đạo mới phải!

Theo Đại Thế Vương Phật dứt lời, không ít Phật Đà và Bồ Tát bên cạnh lần lượt tán đồng với lời nói của Đại Thế Vương Phật:

- Không sai, phải nói rằng mấy năm gần đây không ít người bị chôn vùi trong tay người một nhà là Chiên Đàn Công Đức Phật! Bây giờ ngay cả Lưu Ly Vương Phật cũng ngã xuống…

Tục ngữ nói đúng, ở đâu có người thì ở đó có đấu tranh, đương nhiên Tiên Phật cũng không ngoại lệ.

Tuy hiện nay Như Lai Phật Tổ là người chấp chưởng lý Phật Môn, nhưng thế lực trong Phật Môn này cũng không quá bền vững!

Chủ yếu là mấy năm nay Huyền Trang đã giết không ít Phật Đà và Bồ Tát, sớm đã khiến không ít người lòng sinh bất mãn.

Nếu như có thể nhân cơ hội này chèn ép quyền thế của Như Lai Phật Tổ một phen, chắc chắn sẽ có nhiều người bằng lòng làm vậy.

- Ai…

Nhìn một nhóm người Phật Đà và Bồ Tát lần lượt mở miệng, Như Lai Phật Tổ âm thầm thở dài trong lòng.

Tục ngữ nói đúng, chúng nộ nan phạm, lần này Huyền Trang giết Lưu Ly Phật Tổ, gần như là một mồi dẫn lửa, đốt lên sự bất mãn vốn có trong lòng rất nhiều người với hắn.

Chuyện này, chắc chắn mình cũng không thể độc đoán bao che cho hắn được nữa!

- Yên lặng!

Chờ một lát, sau khi Như Lai Phật Tổ kêu mọi người yên tĩnh lại, mới tiếp tục nói:

- Nếu đã như vậy, về chuyện Lưu Ly Vương Phật bị giết, cho truyền hai người Chiên Đàn Công Đức Phật và Tôn Ngộ Không đến đây để họ tự chứng minh trong sạch là được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận