Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1571: Giang Lưu xem như là vị Thánh Nhân thứ sáu ư?

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Chuyện . . . chuyện này sao có thể xảy ra được? Thánh Thể của ta lại có thể bị Giang Lưu làm tổn thương rồi?

Nhìn thấy vết thương ở trên lòng bàn tay của bản thân, trong lòng của Tiếp Dẫn cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi!

Khó có thể tin! Huyền Trang lại có thể làm được tình trạng này?

Chuẩn xác hơn chính là, Hỗn Độn Thanh Liên ba mươi sáu phẩm lại có thể khiến cho thực lực của Huyền Trang tăng lên đến cỡ này sao?

- Đây chính là sức mạnh của Hỗn Độn Chí Bảo hay sao?

Nhìn thấy vết thương nơi lòng bàn tay, trong lòng của Tiếp Dẫn âm thầm suy tư!

Nếu như cho một người bình thường sử dụng Tiên Thiên Chí Bảo thì có lẽ sẽ có thể khiến cho người kia chiến đấu được với Chuẩn Thánh!

Nói thí dụ như Thái Cực Đồ của Thái Thượng Lão Tử chính là như thế!

Mà Hỗn Độn Chí Bảo thì sao đây? Nếu như cho người bình thường sử dụng, chẳng lẽ có thể khiến cho người kia có được sức mạnh có thể so với Thánh Nhân hay sao?

Hình như chuyện này cũng khá hợp tình hợp lý?

Dù sao đây là bảo vật dựng dục ra Bàn Cổ đại thần!

Khẽ xoa hai tay vào, vết thương ở trên lòng bàn tay nhanh chóng khôi phục!

Chỉ có điều là Tiếp Dẫn lại nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, đặc biệt là khi ánh mắt đảo qua Hỗn Độn Thanh Liên ba mươi sáu phẩm ở phía sau lưng của Giang Lưu thì trong mắt khó có thể che giấu lộ ra biểu cảm khát vọng cùng tham lam!

Đây chính là sức mạnh của Hỗn Độn Chí Bảo hay sao?

Ở trong tay của Giang Lưu mà đã có thể phát huy ra trình độ sức mạnh này, nếu như là ở trong tay của mình thì bản thân chẳng phải là càng mạnh hay sao?

Thậm chí, đủ để tranh phong cùng Thái Thượng Lão Tử cùng Thông Thiên Giáo Chủ chứ nhỉ?

- Không . . . không thể nào! Làm sao Giang Lưu . . . Giang Lưu lại có thể đánh lui Giáo chủ?

Không nói đến trong lòng của Tiếp Dẫn là chấn động như thế nào!

Vào úc này, ở bên cạnh, ánh mắt của mấy người Như Lai Phật Tổ cùng rất nhiều người bên trong Đại Lôi Âm Tự cũng nhìn chằm chằm vào trận chiến này.

Giờ phút này nhìn thấy hai người Tiếp Dẫn cùng Giang Lưu đánh một chiêu cứng đối cứng, Giang Lưu không có việc gì, ngược lại chính là Tiếp Dẫn bị đẩy lui, thậm chí còn chảy máu thụ thương, trong lòng của mấy người Như Lai Phật Tổ đều cảm thấy cực kỳ chấn động!

Vào lúc này, trong lòng của Như Lai Phật Tổ mới bừng tỉnh hiểu ra! Khó trách Giang Lưu dám đuổi tới bên trong Hỗn Độn Hư Không!

Khó trách hắn không sợ Tiếp Dẫn tìm hắn báo thù!

Nguyên lai, hắn lại có thể có được thực lực mạnh mẽ như vậy hay sao?

Hỗn Độn Chí Bảo lại có thể cho hắn sức mạnh tranh phong với Thánh Nhân hay sao?

- Năm vị Thánh Nhân! Tuy rằng hôm nay giữa trời đất này chỉ có năm vị Thánh Nhân, thế nhưng mà, Giang Lưu lại có thể xem như vị Thánh Nhân thứ sáu!

- Mặc dù không có Thánh Nhân tôn vị, thế nhưng mà trên sức mạnh thì lại đủ để tranh phong cùng Thánh Nhân!

Sau khi chính mắt nhìn thấy thực lực hiện tại của Giang Lưu, bên trong Đại Lôi Âm Tự, trong lòng của Kim Mao Hống cũng âm thầm cảm khái!

Đúng vậy! Bằng vào chiêu này, Cho dù nói Giang Lưu có thể xem như là vị Thánh Nhân thứ sáu trong thiên hạ e rằng cũng không có ai phản đối!

- Tiếp Dẫn, bây giờ ở Đại Lôi Âm Tự này có không ít người, ngươi xác định muốn tiếp tục chiến đấu với ta hay sao?

Thánh Nhân Nhất Chỉ đã dùng hết, Giang Lưu hiện tại hoàn toàn không nắm chắc chiến đấu tiếp, thế nhưng mà, mặt ngoài vẫn như cũ bình tĩnh, thản nhiên nói với Tiếp Dẫn!

Ngữ khí cũng hoàn toàn không có cảm giác kính sợ đối với Thánh Nhân, mà là đặt bản thân ngang hàng với Tiếp Dẫn!

Lời này của Giang Lưu ẩn chứa sự uy hiếp, làm cho biểu cảm ở trên mặt của Tiếp Dẫn trở nên càng thêm nặng nề!

Mặc dù vừa rồi là do hắn bất ngờ không đề phòng, cho nên mới bị Giang Lưu làm tổn thương!

Thế nhưng mà nói thật Tiếp Dẫn cũng không cảm thấy thực lực của Giang Lưu có thể ngang hàng với mình!

Thật sự chiến đấu thì Tiếp Dẫn vẫn có nắm chắc chiến thắng!

Thế nhưng mà vào lúc này, đúng như lời Giang Lưu vừa nói, Tiếp Dẫn cũng có cảm giác sợ ném chuột vỡ bình rồi!

Đại Lôi Âm Tự, Tây Thiên Linh Sơn ở bên cạnh, mấy người của Như Lai Phật Tổ cũng đều ở bên trong đó, nếu như thật sự buông tay chiến đấu, Giang Lưu muốn ra tay với mọi người trong Đại Lôi Âm Tự thì mình cũng khó có thể bảo vệ bọn họ!

Không muốn thể diện!

Giang Lưu này hoàn toàn coi những người của Phật môn đang ở trong Đại Lôi Âm Tự này là thẻ đánh bạc uy hiếp bản thân!

Theo Tiếp Dẫn thấy, hành động của Giang Lưu thật là không biết xấu hổ!

Chỉ có điều là nghĩ đến bản thân cũng cầm Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc làm thẻ đánh bạc uy hiếp Giang Lưu, thậm chí là bản thân dùng chiêu này trước!

Tiếp Dẫn muốn mở miệng mắng nhưng cũng khó có thể nói thành lời?

Cho dù lại không cần thể diện thì cũng khó có thể làm được đến tình trạng này đâu!

Lúng túng, hiện tại, cục diện là thật trở nên lúng túng rồi!

Giang Lưu không có ý định tiếp tục ra tay, có thể nhìn hắn tư thái, lại là hoàn toàn cầm chắc lấy Tiếp Dẫn!

Mà Tiếp Dẫn thì sao đây? Vào lúc này, hắn cũng đã vướng phải cục diện đâm lao phải theo lao!

Nguyên bản hắn còn cảm thấy lấy thực lực Thánh Nhân của bản thân, muốn tiêu diệt Giang Lưu thì hẳn là một chuyện dễ dàng giống như lật bàn tay!

Còn như nói sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra ư? Cho tới tận lúc xuất hiện, Tiếp Dẫn vẫn chưa từng suy nghĩ đến!

Nhưng mà bây giờ, chuyện ngoài ý muốn lại là thật xuất hiện!

Bản thân hoàn toàn không nghĩ tới Hỗn Độn Chí Bảo lại có thể mạnh như vậy, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của bản thân rồi! Lại có thể làm cho thực lực của Giang Lưu tăng nhiều đến như vậy, hiện giờ đã không thấp hơn bản thân rồi!

Càng không có nghĩ tới, vào lúc này, Đại Lôi Âm Tự cũng đã trở thành thẻ đánh bạc cho Giang Lưu dùng để uy hiếp bản thân rồi!

- Tiếp Dẫn Giáo chủ, hiện tại, hai bên chúng ta xem như đều nắm lấy nhược điểm của đối phương, không bằng chúng ta trao đổi đi? Không cần thiết phải lưỡng bại câu thương?

Giang Lưu mở miệng, nói với Tiếp Dẫn!

- Trao đổi?

Nhíu mày, Tiếp Dẫn nhìn về phía Giang Lưu!

Hắn không nói gì, hiển nhiên là đang chờ Giang Lưu nói cho xong!

- Không sai, chính là trao đổi!

Giang Lưu gật nhẹ đầu, nói:

- Ngươi trả Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc lại cho ta, tiếp đó, ngươi cũng có thể di chuyển Linh Sơn đến địa phương an toàn, thế nào?

Nói đến đây, dừng lại một chút rồi Giang Lưu lại nói tiếp:

- Chờ hai bên chúng ta đều đã không còn kiêng kị, đến lúc đó, mới thoải mái buông tay, luận bàn một trận!

Giang Lưu rất rõ ràng, vào lúc này mình tuyệt đối không thể biểu hiện sự e ngại ra tới!

Nếu không thì đối phương chắc chắn sẽ ra tay!

Nhưng nếu như bản thân biểu hiện ra dảng vẻ rất có lòng tin đối với mình, Giang Lưu cảm thấy, có lẽ còn có khả năng chấn nhiếp Tiếp Dẫn!

- Hừ, ngươi thật cảm thấy, bằng vào một bảo vật như Hỗn Độn Thanh Liên ba mươi sáu phẩm này là ngươi có thể đánh bại Thánh Nhân hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, muốn hai bên trao đổi, còn muốn nhẹ nhàng, vui vẻ thoải mái đánh một trận, biểu cảm ở trên mặt của Tiếp Dẫn cũng trở nên khó coi, hắn hừ lạnh nói!

- Thế nào? Ngươi tiếp nhận được đề nghị này của ta hay không?

Chỉ có điều là Giang Lưu lại tỏ ra vô cùng cường thế, cũng không có bồi Tiếp Dẫn nói nhảm quá nhiều, mà là nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Tiếp Dẫn, cũng trầm giọng hỏi!

- Chuyện này . . . này . . . được rồi! CHúng ta trao đổi đi!

Im lặng một lát, Tiếp Dẫn đồng ý gật nhẹ đầu!

Không có biện pháp, vào lúc này, ở bên trong Đại Lôi Âm Tự có nhiều người như vậy đều nhìn mình chằm chằm đâu, nếu như mình không dám ứng chiến thì chẳng phải là sợ rồi hay sao?

Tương lai hắn làm sao còn có thể diện thống soái toàn bộ Phật môn đây?

Theo Tiếp Dẫn thấy, bản thân cũng thật sự là không có cái gì phải sợ!

Mình muốn đánh chết Giang Lưu, đương nhiên là muốn ra tay với hắn!

Cho dù hôm nay thật khó giết hắn, ít nhất cũng phải cẩn thận dò xét sức mạnh của Hỗn Độn Thanh Liên ba mươi sáu phẩm.

Còn như nói chiến bại ư?

Bản thân làm sao có thể thất bại cho được?

Thân là Thánh Nhân, sớm đã là bất tử bất diệt chi thân, vạn kiếp bất diệt, cho dù bị thua, đối phương cũng không có khả năng lấy được tính mạng của mình!

Tương phản, nếu như mình chiến thắng thì bởi vì Giang Lưu cũng không phải là Thánh Nhân, bản thân lại có thể đánh chết hắn!

Nghĩ đến đoạn này, Tiếp Dẫn thì càng không có gì phải sợ rồi! Đương nhiên phải gật đầu đáp ứng!

Sau đó, Tiếp Dẫn liếc mắt nhìn Như Lai Phật Tổ!

Như Lai Phật Tổ đương nhiên minh bạch được ý định của Tiếp Dẫn, hắn gật nhẹ đầu, tiếp đó, đẩy Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc đi ra!

Dưới tác dụng của một đẩy này, Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc nhanh chóng ly khai Hỗn Độn Hư Không, tiếp đó, rơi về hướng thành Trường An!

Thần niệm của Giang Lưu cũng đặt ở trên người của Quốc Vương Nữ Nhi Quốc.

Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc cũng đã từng tu luyện qua Phật môn Phạm Đàm Quyết, có tu vi trong người, cho nên, vẫn có năng lực phi hành!

Giang Lưu thấy được, nàng nhanh chóng bay vào tổng bộ Minh Giáo trong thành Trường An rồi!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Giang Lưu lúc này mới khẽ buông lỏng!

Sau khi, Tiếp Dẫn cũng phất phất tay với Như Lai Phật Tổ!

Theo động tác của hắn, cả Linh Sơn đều bay về phương xa!

Chỉ trong chớp mắt, Linh Sơn đã biến mất ở rất rất xa!

Rất nhanh ở nơi này chỉ còn lại có hai người Giang Lưu cùng Tiếp Dẫn đứng đối mặt với nhau!

. . .

Tình huống ở bên trong Hỗn Độn Hư Không là như thế nào tạm thời không nói!

Ở thành Trường An bên kia, sau khi Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc đáp xuống, Cao Dương cùng mấy người Côn Bằng tự nhiên tiến lên đón, hỏi dò tình huống bên phía Giang Lưu là như thế nào!

Vào lúc này, trong lòng của Quốc Vương Nữ Nhi Quốc vô cùng áy náy, thế nhưng mà cũng biết rõ Cao Dương hiện tại đang vô cùng lo lắng cho tình huống của Giang Lưu!

Thế là Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc mở miệng kể lại tình huống bản thân nhìn thấy cho mấy người Cao Dương nghe một lần!

Mà từ trong miệng của Quốc Vương Nữ Nhi Quốc, biết được Giang Lưu cùng Tiếp Dẫn chính diện giao thủ một chiêu, đúng là Giang Lưu lại chiếm cứ thượng phong, tổn thương Tiếp Dẫn, trong lòng của mấy người Cao Dương cũng cảm thấy chấn động, kinh ngạc và sợ hãi, sau đó cũng thoáng yên tâm một chút rồi!

Xem ra, Giang Lưu quả nhiên là có lòng tin đối với thực lực của mình!

Nếu như Giáo chủ có thể đẩy lui Tiếp Dẫn, hơn nữa, còn có thể tổn thương Thánh Thể của hắn, chuyện này cũng đã nói lên Hỗn Độn Thanh Liên ba mươi sáu phẩm kia quả thật là vô cùng lợi hại, ở trước mặt của Thánh Nhân, ít nhất Giang Lưu cũng có được sức mạnh để tự bảo vệ chính mình rồi!

Vào lúc này, bởi vì tình huống liên quan tới Thánh Nhân, những Chuẩn Thánh kia tự nhiên là không có khả năng dùng thần niệm dò xét!

Vì thế, cho dù là mấy người Côn Bằng cũng đều là hai mắt đen thui, hoàn toàn không rõ ràng tình huống ở bên trong Hỗn Độn Hư Không hiện tại là như thế nào! Bọn họ cũng chỉ có thể thấp thỏm chờ đợi.

Những Chuẩn Thánh khác có lẽ biết rõ Giang Lưu tìm tới bên trong Hỗn Độn Hư Không, thế nhưng mà cũng giống như là mấy người Côn Bằng, bọn họ hoàn toàn không rõ ràng tình huống ở bên trong Hỗn Độn Hư Không hiện tại là như thế nào!

Vào lúc này, Địa Tạng Vương Bồ Tát lẳng lặng chờ đợi!

Nghe Quốc Vương của Nữ Nhi Quốc nói xong thì Địa Tạng Vương Bồ Tát hơi nhíu lông mày lại!

Dựa vào sức mạnh của Hỗn Độn Chí Bảo, thật có thể đánh bại Tiếp Dẫn hay sao?

Nói thật, trong lòng của Địa Tạng Vương Bồ Tát hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút hoài nghi với chuyện này!

Suy nghĩ một lúc, Địa Tạng Vương kéo ra khung nói chuyện ra, nhắn một tin qua cho Giang Lưu!

- Tích tích tích. . .

Đột nhiên ở trong thời điểm mấu chốt này, sau khi nghe được có tiếng tin nhắn truyền đến, trong lòng của Giang Lưu nao nao!

Sau đó, hắn kéo danh sách bạn bè ra nhìn, là ảnh chân dung của Địa Tạng Vương Bồ Tát đang nhấp nháy!

- Vào lúc này, Địa Tạng Vương Bồ Tát phát tin nhắn cho ta là vì sao? Hắn muốn nói gì chuyện hay sao?

Nhìn thấy ảnh chân dung của Địa Tạng Vương Bồ Tát đang nhấp nháy, trong lòng của Giang Lưu âm thầm kinh ngạc!

Nhưng mà, ngay lúc này, trong lòng của Giang Lưu hơi động một chút, có một ý nghĩ xuất hiện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận