Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1423: Ngũ Thánh hỗn chiến



- Không thể nào! Điều này không thể nào!

Ánh mắt của Ngọc Đế nhìn Ác Thi bị Lão Tử bắt ở trong tay, lại nhìn Giang Lưu ở bên cạnh, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi.

Tuy hắn có thể làm tu vi tạm thời tăng lên Chuẩn Thánh, nhưng Ngọc Đế nhìn ra được, đó là sử dụng bí pháp đặc biệt, hoặc là sử dụng bảo vật đặc biệt, mới làm tu vi tăng đến Chuẩn Thánh trong khoảng thời gian ngắn mà thôi!

Nhưng bây giờ mình nhìn thấy cái gì? Huyền Trang chỉ có tu vi Đại La tiền vàng! Vậy mà trảm Ác Thi?

Hơn nữa, nếu như thân phận của người áo đen thần bí này vẫn luôn là Ác Thi của Huyền Trang, vậy thì thời gian hắn trảm thi phải là thời gian mấy năm trước!

- Cho nên nói! Hung thủ giết Dao Cơ mà ta vẫn luôn tìm! Thực ra chính là Huyền Trang sao?

Tuy đã vạch mặt với Giang Lưu rồi, nhưng biết được người áo đen thần bí chính là một trong Tam Thi của Giang Lưu, thù hận trong lòng của Ngọc Đế càng sâu thêm mấy phần.

- A Di Đà Phật, đây, sao có thể được?

Đừng nói là Ngọc Đế, cho dù là bên chỗ Đại Lôi Âm Tự, sau khi biết được chân tướng của sự việc này, Như Lai Phật Tổ cũng có chút trợn tròn mắt, miệng niệm Phật hiệu xong, âm thầm lẩm bẩm.

Nhớ lúc người áo đen thần bí vừa xuất hiện, đã giết Nam Phương Bảo Tăng Phật ở Nam Hải, cũng suýt chút nữa giết chết Vương Mẫu đúng không?

- Điều này không thể nào! Điều này không phải đâu!

Ở một bên khác, trong Ma giới, Quan Âm có tu vi Đại La tiền vàng, đương nhiên cũng theo dõi đại sự Thiên Nhân giao chiến bên Nhân tộc.

Sau khi biết được thân phận thực sự người áo đen thần bí, Quan Âm cũng vội vàng lắc đầu.

Lúc trước, lúc người áo đen thần bí đến Ma giới, còn tha mình một đường sống.

Nhưng thân phận thật sự của hắn lại là Ác Thi của Huyền Trang?!

Chẳng lẽ? Lúc trước, Huyền Trang đã trảm Ác Thi được rồi?

Nhớ lúc trước, tu vi của Huyền Trang khó khăn lắm chắc mới đạt đến Thái Ất cảnh mà thôi đi?

Cho dù đại năng khắp phương trong lòng chấn động như thế nào, nhưng sự thật chính là sự thật.

Cho dù đến tận bây giờ, Giang Lưu vẫn chưa đột phá tu vi Chuẩn Thánh, nhưng hắn lại trảm Ác Thi từ rất lâu về trước rồi, điều này hoàn toàn vượt qua thường thức trong lòng của tất cả mọi người!

Dù sao, chỉ có cường giả tu vi Chuẩn Thánh, mới có tư cách trảm Thi.

- Làm sao đây?

Lúc này, thân phận Ác Thi của mình bị bạo lộ rồi, trong lòng của Giang Lưu cũng trầm xuống, âm thầm lẩm bẩm trong lòng.

Thân phận bị bại lộ ngược lại cũng không phải là chính.

Lấy tu vi sắp đột phá Chuẩn Thánh của mình, chỉ cần không phải là Thánh Nhân hạ độc thủ với mình, bản thân mình coi như là có năng lực tự bảo vệ mình được, hơi nâng lên một chút, vấn đề không lớn.

Chỉ là, Ác Thi của mình bây giờ bị bắt vào trong tay của Lão Tử, sống chết đã bị đối phương nắm chắc trong tay rồi.

Hơn nữa, Lão Tử rõ ràng là hướng về Thái Cực Đồ của mình mà đến.

Chẳng lẽ? Thái Cực Đồ mình tốn giá tiền cao để mua, cứ như vậy bị hắn cướp đi sao?

Chiến trường nhân gian là tình huống như thế nào tạm thời không nói, lúc này, Hư Không cảnh giới, Tiếp Dẫn mở miệng nhận thua với Thông Thiên giáo chủ nói:

- Thông Thiên sư huynh, Tru Tiên kiếm trận này của ngươi, quả nhiên là trận pháp đệ nhất thiên hạ, sư huynh đệ hai người bọn ta nhận thua rồi! Vẫn mong sư huynh thu lại trận pháp đi!

- Hừ, muốn hiểu biết về Tru Tiên kiếm trận của ta là các ngươi, bây giờ lại muốn bản toạ thu kiếm trận lại? Ta thấy các người nếm thử mùi vị của kiếm trận này nhiều hơn rồi hãy nói!

Hừ lạnh một tiếng, Thông Thiên giáo chủ duy trì Tru Tiên kiếm trận, rất rõ ràng là không buông tha cho ý muốn của hai người bọn họ dễ dàng như thế.

Thấy đã nhận thua rồi, mà Thông Thiên giáo chủ vẫn không chịu buông bỏ ý nghĩ của mình, Tiếp Dẫn vội vàng nói:

- Thông Thiên sư huynh, ngươi nhìn cục diện bây giờ của nhân gian xem. Cao Dương công chúa đã rơi vào phiền phức rồi. Thật ra lúc này, chúng ta nên cùng một phe mới đúng.

Tình huống của Huyền Trang tạm thời không nói, nhưng Thông Thiên giáo chủ rất thưởng thức Cao Dương, đây là điều mà tất cả mọi người đều biết.

Cục diện bây giờ, Nhị Thánh Phật Môn đương nhiên là muốn ra tay tương trợ Giang Lưu, nhưng chỉ là bây giờ Thông Thiên giáo chủ lại ngăn cản hai người bọn họ mà thôi.

- Chuyện này…

Nghe lời này của Tiếp Dẫn, vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ có chút lưỡng lự.

Một mặt, đối với Nhị Thánh của Phật Môn quả thực là cực kỳ ghét, không muốn buông tha cho bọn họ dễ dàng như thế.

Nhưng từ cục diện mà nói, nếu bây giờ túm chặt lấy hai người bọn họ không bỏ, thì quả thực là làm khó Cao Dương.

- Hừ, hôm nay coi như các ngươi may mắn! Lần sau đừng hòng dễ dàng bỏ qua như thế này!

Sau khi im lặng một hồi, Thông Thiên giáo chủ lúc này mới hừ lạnh một tiếng, thu Tru Tiên kiếm trận của mình lại.

- Đa tạ Thông Thiên sư huynh!

Nhìn thấy Thông Thiên giáo chủ cuối cùng cũng thu Tru Tiên kiếm trận lại, hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, vội vàng nói:

Vừa dứt lời, hai người lập tức rời khỏi trốn thật xa!



Nhân gian, Lão Tử đưa tay ra, nắm lấy Ác Thi trong tay, âm thầm suy nghĩ trong lòng.

Phải làm như thế nào đây? Bóp chết Ác Thi này của Huyền Trang?

Tuy bản thân mình thân là Thánh Nhân không có gì phải sợ, nhưng dù sao bây giờ Huyền Trang là người khí vận của vô lượng lượng kiếp Tây Hành.

Nhưng, cứ bỏ qua dễ dàng như thế sao? Dường như cũng không thích hợp lắm.

- Thôi được! Ta vốn dĩ đến vì Thái Cực Đồ. Nếu đã như thế này, vậy thì cầm Thái Cực Đồ đi luôn, Ác Thi này, tạm thời giữ lại tính mạng của hắn vậy.

Sau khi suy nghĩ đơn giản một phen, Lão Tử nghĩ ra một cách điều hoà.

Tâm niệm vừa động, sức mạnh của Lão Tử đặt lên cầu vàng sau người của Ác Thi.

Thái Cực Đồ hoá thành cầu vàng, ở trong không trung hoá thành dáng vẻ của một tấm Thái Cực Đồ.

Buông tay ra, thả Ác Thi ở trong tay, chợt, bàn tay cầm Thái Cực Đồ của Lão Tử, dần dần rụt trở về.

- Đại sư huynh, Thái Cực Đồ này, chính là vật của Phật Môn ta!

Chỉ là, chính vào lúc này, đột nhiên có hai tiếng hét lớn vang lên ở giữa không trung.

Sau đó, hai bảo vật Tiếp Dẫn Bảo Tràng và Thất Bảo Diệu Thụ xuất hiện từ trong hư không.

Cành của Thất Bảo Diệu Thụ hoá thành cây mây rất dài, quấn quanh cánh tay của Lão Tử, khiến cho cánh tay của hắn căn bản là không rụt về được.

Đồng thời, Tiếp Dẫn Bảo Tràng kia xen lẫn sức mạnh của hàng tỷ quân, ra sức đập vào cánh tay của Lão Tử.

Bị đau, Lão Tử theo phản xạ buông lỏng bàn tay, Thái Cực Đồ kia rơi thẳng xuống, lại bị Ác Thi nắm một phát vào trong tay một lần nữa.

- Cuối cũng cũng xuất hiện rồi! Nhị Thánh Phật Môn này, ta còn cho rằng bọn họ thật sự không muốn ra tay!

Nhìn hai bảo vật của Thánh Nhân xuất hiện giữa không trung, Giang Lưu âm thầm thở phào một hơi trong lòng.

Đồng thời, cảm thấy nghi hoặc.

Bản thân mình gặp phải nguy hiểm, Ác Thi cũng bị Lão Tử bóp ở trong tay, vì sao Nhị Thánh Phật Môn phải đợi đến lúc này mới ra tay chứ?

Bát Cảnh Cung trong Hư Không cảnh giới, Lão Tử rút bàn tay mình về, nhìn một cục ứ đọng đỏ trên bàn tay, trong lòng không khỏi thầm giận.

Đồng thời, giọng nói vang lên:

- Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề! Lão phu các ngươi gần đây vừa lĩnh hội được một môn thần thông, hôm nay, bèn luận bàn với hai người các ngươi một phen đi!

- Quả nhiên, Nhị Thánh Phật Môn không thể khoanh tay đứng nhìn được!

Nhìn thấy Tiếp Dẫn Bảo Tràng và Thất Bảo Diệu Thụ xuất hiện, hiển nhiên là trận chiến Thánh Nhân chuyển dời đến Hư Không cảnh giới rồi, miệng của Trấn Nguyên Tử Đại Tiên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Chuyện liên quan đến đoàn thỉnh kinh Tây Hành, bọn người Huyền Trang toàn bộ đều ra tay rồi!

Càng quan trọng là, Ác Thi của Huyền Trang bị Lão Tử bắt ở trong tay, Thái Cực Đồ vốn của Huyền Trang cũng sắp bị Lão Tử cướp đi!

Nhị Thánh Phật Môn không ra tay sao?

Đó là chuyện không thể nào.

Dù sao từ thời Thượng Cổ Hồng Hoang đến giờ, chỉ có Nhị Thánh Phật Môn là không biết xấu hổ đi cướp đồ của người khác, nếu như đồ của Phật Môn mình bị cướp đi, bọn họ còn gấp đến giơ chân sao?

Chấn động thiên địa!

Sau khi Nhị Thánh Phật Môn cũng ra tay, trận chiến lập lại Nhân Hoàng lần này, có thể nói là chấn động thiên địa rồi!

Thiên Đình có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng, Minh Giáo cũng dốc toàn bộ lực lượng mà xuất quân.

Những cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh Thái Thượng Lão Quân, Ngọc Đế và Côn Bằng này thì không cần phải nói!

Sự tồn tại của Thánh Nhân, cũng là năm vị đều ra tay!

Trận chiến đấu lần này, có thể nói là từ sau đại chiến Phong Thần, lần đầu tiên có trận chiến có quy mô lớn như thế này.

- Phù, vẫn may!

Tiếp theo, sau khi Tiếp Dẫn Bảo Tràng và Thất Bảo Diệu Thụ rời khỏi nơi này, lúc này Giang Lưu thầm tự thở phào ra một hơi.

Bất luận thế nào, sau khi Nhị Thánh Phật Môn ra tay, tính mạng của Ác Thi cũng được giữ lại rồi, đến cả bảo vật Thái Cực Đồ này cũng tạm thời được giữ lại.

- Giết!

Một lần nữa. Lực chú ý của Giang Lưu và Cao Dương đặt trên người của Ngọc Đế.

Mỗi lần ra tay với Ngọc Đế, đều có người nhưng tay can thiệp vào, bây giờ, Ngũ Thánh đều ra tay rồi. Chắc cuối cùng cũng không thể có người nhúng tay vào nữa rồi?

Cũng không thể nào là vị Thông Thiên giáo chủ cuối cùng sẽ nhúng tay vào giúp đỡ Thiên Đình chứ?

Giang Lưu và Cao Dương tiếp tục liên thủ lao về phía của Ngọc Đế.

Còn Ác Thi thì sao? Nếu lúc này đã bại lộ rồi, hắn cũng không có ý muốn giấu giếm nữa, lại điều khiển Thái Cực Đồ, đè ép về phía của Thái Thượng Lão Quân bên kia, đến dây dưa với Thái Thượng Lão Quân.

Tình hình chiến đấu đến bước đường này, trở nên rõ ràng hơn không ít!

Thân mang trọng thương, Ngọc Đế dưới sự áp chế của hai người Giang Lưu và Cao Dương, vẫn đứng về thế hạ phong như cũ.

Cho dù Giang Lưu bây giờ đã hết đặc hiệu của nhẫn Khế Ước Bá Vương, nhưng Giang Lưu cả người là pháp bảo, vẫn có được thực lực cấp bậc Chuẩn Thánh như trước.

Dưới sự áp chế của hai người Giang Lưu và Cao Dương, Ngọc Đế càng ngày càng giống với trứng chọi đá. Thướng thế trên người cũng càng ngày trầm trọng.

- Nguy rồi! Không ngờ tới, chuyện sẽ phát triển đến bước đường này!

Cảm nhận được thương thế càng ngày càng nghiêm trọng, trong lòng Ngọc Đế trùng xuống.

Hai vị Thánh Nhân Nguyên Thuỷ Thiên Tôn và Thái Thượng Lão Quân ra tay, mơ hồ xem như là giúp đỡ mình.

Không ngờ tới, cứ như thế, mình thế mà cũng khó có thể xoay chuyển càn khôn?

Đây, chẳng lẽ thật sự là ông trời đã định là lập lại Nhân Hoàng sao?

Trong lúc chiến đấu, Ngọc Đế lại nhìn lướt qua tình huống trên chiến trường một lượt!

Năm mươi vạn đại quân, có thể gọi là người đông thế mạnh.

Nhưng, dưới tình huống sĩ khí thấp, hơn nữa roi Đả Thần của Khương Tử Nha có tác dụng khắc chế với rất nhiều thiên binh thiên tướng, chém giết trên chiến trường này, các thiên binh thiên tướng cũng căn bản là chẳng chiếm lợi gì.

Lại nhìn đến Thái Thượng Lão Quân? Hắn bị Ác Thi của Huyền Trang quấn lấy, trong chốc lát cũng khó có thể thoát thân, càng đừng nói là đến trợ giúp mình nữa.

Còn Thánh Nhân? Nhị Thánh Phật Môn và Nữ Oa nương nương liên thủ. Đối phó với hai vị Thái Thượng Lão Tử và Nguyên Thuỷ Thiên Tôn.

Trận chiến đấu giữa Thánh Nhân bọn họ, mình nhìn không thấy, nói vậy lấy hai địch ba, chắc cũng chẳng chiếm được tí lợi nào đi?

- Thu binh.

Tình hình chiến đấu đến lúc này, đã không có chỗ lật ngược tình thế rồi, Ngọc Đế hét to lên một tiếng, đồng thời, mình cũng thoát ra rút lui!

Bạn cần đăng nhập để bình luận