Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1140: Thăng cấp

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Đã đâm lao phải theo lao.

Tiến cũng không được mà lùi cũng không xong.

Hai câu này dùng để hình dung cảm xúc bây giờ của Báo Tử Tinh có thể nói là vô cùng chuẩn xác.

Vốn dĩ bản thân chẳng qua là một Yêu Tiên trong núi này, tuy rằng có tu vi Thái Ất Chân Tiên, nhưng mà Báo Tử Tinh cũng rất rõ ràng, ở bên trong địa giới của Tây Ngưu Hạ Châu này, bản thân nhất định phải cụp lại cái đuôi mà đối nhân xử thế mới có thể sống càng lâu.

Chẳng qua là trước đây không lâu, bản thân gặp một vị cường giả không thể đối đầu.

Đối phương tu vi thâm bất khả trắc, theo Báo Tử Tinh, ít nhất đã đạt đến cấp độ Đại La Kim Tiên.

Lão Tổ nói là bản thân thọ nguyên sắp hết, cho nên muốn ăn thịt Đường Tăng, bảo mình tới trước làm tiên phong.

Có được vị Lão Tổ cấp độ Đại La Kim Tiên đứng sau lưng, Báo Tử Tinh vốn là cảm thấy rất có sức mạnh, sở dĩ lựa chọn dùng trí cũng chỉ là do tâm tính thận trọng từ xưa đến nay mà thôi.

Thế nhưng mà vào lúc này, Báo Tử Tinh lại là tay chân lạnh như băng, trong lòng nghĩ mà sợ.

Sau lưng mình đúng là một vị Lão Tổ Đại La Kim Tiên. Thế nhưng mà thầy trò bốn người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh này đều có tu vi là Đại La Kim Tiên.

Cũng may mà bản thân không có đần độn động thủ, nếu không, mình bây giờ đã sớm thân tử đạo tiêu đi?

- Làm sao bây giờ?

Vào lúc này, Báo Tử Tinh thật sự là có một loại cảm giác sắp khóc lên.

Lão Tổ giao phó việc cho mình, bản thân lại không thể hoàn thành, nếu như trở về, ai cũng không biết Lão Tổ sẽ đối phó bản thân như thế nào.

Thế nhưng mà bảo hắn ra tay với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh hay sao? Bọn họ đều có tu vi là Đại La Kim Tiên, bản thân vô luận là minh tranh hay vẫn là ám đấu đều không có khả năng thành công.

Động thủ thì hẳn là phải chết không nghi ngờ, không động thủ thì có lẽ còn có một chút hi vọng sống!

Nếu như Lão Tổ thật sự có tu vi là Đại La Kim Tiên, bản thân thay hắn tìm hiểu chuyện người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đều có tu vi là Đại La Kim Tiên, cũng coi là phát huy tác dụng rất lớn chứ?

Tâm niệm thay đổi thật nhanh, chỉ trong chốc lát, trong lòng của Báo Tử Tinh liền quyết định chủ ý.

Vốn dĩ bản thân còn muốn âm thầm ra tay, sử dụng các loại thủ đoạn như đánh lén có lẽ là hạ độc cũng được, nhưng bây giờ, Báo Tử Tinh là hoàn toàn không có tâm tư ra tay.

Nếu quyết định chủ ý, Báo Tử Tinh đương nhiên là sẽ không lại ra tay.

Hơn nữa, diễn kịch còn muốn diễn nguyên bộ, miễn cho bị mấy người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh phát hiện không thích hợp.

Vì thế, sau khi cơm nước no nê, an bài mấy người Giang Lưu ở, ngày thứ hai, Trư Bát Giới liền đi ra ngoài, điều tra tình huống sông ngòi, để tìm kiếm nguyên nhân chính khiến cho mực nước của con sông này tăng vọt.

Trước đây có thể trở thành Thiên Bồng Nguyên Soái, chưởng quản 80 000 Thủy Quân bên trong Thiên Hà, lấy bản lĩnh của Trư Bát Giới, chẳng qua là điều tra một dòng sông của thế gian mà thôi, tự nhiên là dễ như trở bàn tay.

Bỏ ra vài giờ, sau khi đi một vòng từ khu vực thượng lưu đến hạ lưu của con sông, Trư Bát Giới rất nhanh đã tìm được nguyên nhân khiến cho mực nước của con sông này tăng vọt.

Thân hình lơ lửng ở giữa không trung, nhắn một tin cho Giang Lưu kể về tình huống ở nơi này.

Một lúc sau, Giang Lưu nhắn lại cho Trư Bát Giới, nội dung tự nhiên là bảo hắn tự xử lý tốt.

Nhận được chỉ thị của Giang Lưu, Trư Bát Giới lập tức động thủ, cũng chỉ là tốn nửa canh giờ ngắn ngủi đã giải quyết được nguyên nhân khiến cho mực nước của con sông này tăng vọt.

Ngay sau đó, mấy người Giang Lưu cũng không hề có ý định rời khỏi, bọn họ vẫn tiếp tục ở lại trong động phủ của Báo Tử Tinh.

Mực nước của con sông này đang không ngừng hạ xuống, cơ hồ mỗi một ngày đều hoàn toàn khác biệt, chờ khoảng bảy tám ngày sau thì mực nước xem như là đã triệt để hạ xuống tới một vị trí an toàn.

Đương nhiên, trong bảy tám ngày này, cho dù đợi ở trong động phủ của Báo Tử Tinh nhưng Giang Lưu tự nhiên cũng sẽ không lãng phí thời gian.

Bình thường cũng đều vào hạ phó bản tăng cao tu vi, tốc độ thu hoạch điểm kinh nghiệm cũng không hề giảm xuống.

Đáng nhắc tới chính là trải qua bảy tám ngày ở chung, Giang Lưu cũng quen thuộc Báo Tử Tinh này hơn một chút. Hắn cực kỳ ngạc nhiên khi phát hiện trong nguyên tác Báo Tử Tinh này vậy mà cũng là một vai phụ khá trọng yếu, đảm nhận một trong số tám mươi mốt kiếp nạn trên đường thỉnh kinh.

Trong nguyên tác, Báo Tử Tinh này sử dụng kế điệu hổ ly sơn, phân biệt dẫn mấy người Tôn Ngộ Không rời đi, sau đó bắt được Đường Tăng về tới bên trong yêu động.

Thế nhưng mà sau khi bắt giữ Đường Tăng, Báo Tử Tinh này lại e ngại thực lực của mấy người Tôn Ngộ Không, cho nên không dám ăn Đường Tăng luôn, vì thế còn lên kế hoạch lừa bịp.

Nhiều lần sử dụng Chướng Nhãn Pháp dùng đầu lâu giả để lừa gạt mấy người Tôn Ngộ Không, nói là Đường Tăng đã bị ăn, thỉnh cầu mấy người Tôn Ngộ Không tha thứ.

Nếu như là mấy người Tôn Ngộ Không dưới cơn thịnh nộ muốn báo thù, bản thân không đánh lại thì đến lúc đó có thể giao Đường Tăng ra để bảo vệ mạng sống.

Nếu như là mấy người Tôn Ngộ Không tin tưởng bản thân, mất hết ý chí rồi rời khỏi, khi đó có thể yên tâm lớn mật ăn thịt Đường Tăng.

Đây chính là chuẩn bị của Báo Tử Tinh!

Đương nhiên, Báo Tử Tinh này nhát như chuột rồi lại dám ra tay với đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, chủ yếu hơn là phía sau lại không có chỗ dựa ỏ Thiên Đình và Phật môn, cho nên nhanh chóng bị đánh chết, ngay cả yêu động trong Vụ Ẩn Sơn này cũng bị Trư Bát Giới dùng một mồi lửa đốt sạch sẽ.

- Có chút kỳ quái.

Ý thức được Báo Tử Tinh này nguyên lai chính là Yêu Quái như thế trong nguyên tác, trong lòng của Giang Lưu thầm nói.

Tuy rằng bản thân lên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh sớm hơn trong nguyên tác gần như mười năm, cũng bởi vì thân phận người xuyên viẹt biết trước cốt truyện cho nên chuyện đã phát sinh trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh càng lúc càng khác biệt với trong nguyên tác.

Thế nhưng mà, biểu hiện của Báo Tử Tinh này cùng trong nguyên tác lại tựa hồ là kém hơn quá nhiều đi?

Trong nguyên tác, mặc dù nhát gan thế nhưng mà Báo Tử Tinh này thực sự dám hy vọng ăn thịt Đường Tăng, nhưng còn bây giờ thì sao? Hoàn toàn không có cảm giác Báo Tử Tinh này muốn ăn thịt Đường Tăng

Điều này có lẽ là bởi vì thực lực do bản thân biểu hiện ra.

Nhưng vì tính mạng của lê dân bách tính mà Báo Tử Tinh này lại bốc lên nguy hiểm tính mạng đến thỉnh cầu bản thân hỗ trợ ư?

Trong nguyên tác Báo Tử Tinh cũng coi là sáng tạo ra một lần kiếp nạn, vì cái gì đột nhiên biến thành Yêu tộc có lòng dạ từ bi?

- Sư phụ, nước sống đã liên tục giảm xuống trong bảy tám ngày nay, hiện tại xem ra đã không sao!

Một ngày này, vào tảng sáng, sau khi lại đo lường mực nước cùng tìm hiểu tình huống của con sống, Trư Bát Giới quay lại báo cáo với Giang Lưu.

- Tốt, chuyện chỗ này đã xong, chúng ta cũng nên rời khỏi!

Gật nhẹ đầu, Giang Lưu thu hồi suy nghĩ của bản thân, chợt xoay đầu lại, nói lời tạm biệt với Báo Tử Tinh.

- Thánh Tăng, các vị lên đường bình an, chúc mọi người sớm ngày lấy được chân kinh!

Nghe được mấy người Giang Lưu muốn rời khỏi, Báo Tử Tinh vừa cao hứng, lại là thấp thỏm, trong miệng nói chuyện vẫn còn tính khách khí.

Sau khi tạm biệt Báo Tử Tinh, mấy người Giang Lưu nhanh chóng khởi hành rời khỏi Vụ Ẩn Sơn này.



Sau khi rời khỏi Vụ Ẩn Sơn, Giang Lưu không khỏi quay đầu nhìn thoáng qua, Báo Tử Tinh kia liên tục bảy tám ngày đều không có bất kỳ động tác gì, xem ra là thật không có ý nghĩ xấu gì.

- Thật sự là kì quái! Chẳng lẽ là do hiệu ứng cánh bướm hay sao? Không biết nguyên nhân gì có thể ảnh hưởng tới Báo Tử Tinh này, thế mà để nó biến thành một Yêu quái có lòng dạ từ bi?

Hành vi của Báo Tử Tinh này có thể nói là khá đối lập với biểu hiện trong nguyên tác, cho nên trong lòng của Giang Lưu vẫn có chút nghi hoặc.

- Sư phụ, người nhìn cái gì đấy? Có chuyện gì không thích hợp hay sao?

Thấy Giang Lưu quay đầu nhìn lại, hai đầu lông mày nhíu lại, mang theo vẻ suy tư, ở bên cạnh Tôn Ngộ Không hỏi.

- Ta là đang suy nghĩ về Báo Tử Tinh này, nó tựa hồ có chút không tầm thường!

Nghe Tôn Ngộ Không hỏi dò, Giang Lưu trả lời.

- Đúng vậy! Đúng vậy đấy! Lão Tôn ta cũng lần thứ nhất nhìn thấy yêu quái có lòng dạ từ bi như vậy!

Nghe được lời nói của Giang Lưu, Tôn Ngộ Không cũng đồng ý gật nhẹ đầu.

- Dạng Yêu Quái này còn hiếm thấy hơn cả Nhân tộc như Lăng Hư Tử lúc trước kia. Nghĩ đến Lăng Hư Tử còn không có để sự sống chết của bách tính Nhân tộc ở trong lòng, thậm chí còn thua cả yêu quái!

Trư Bát Giới cũng gật nhẹ đầu nói.

- Nhắc nhở, hoàn thành nhiệm vụ lũ lụt, thu hoạch được 1 000 000 000 điểm kinh nghiệm, thu hoạch được 1 chiếc bảo rương cấp bậc Truyền Thuyết!

- Nhắc nhở, đẳng cấp đề thăng 1 cấp, trước mắt đẳng cấp là 86!

Ngay lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên ở trong đầu của Giang Lưu.

Nghe được liên tục hai tiếng nhắc nhở của hệ thống, con mắt của Giang Lưu hơi hơi sáng lên.

1 000 000 000 điểm kinh nghiệm có lẽ không nhiều, thế nhưng mà, cũng bởi vì hoàn thành nhiệm vụ, nhận được 1 000 000 000 điểm kinh nghiệm này, bản thân vừa lúc tăng lên cấp 86!

Trong lòng có chút vui sướng, Giang Lưu mặc niệm một tiếng bảng thông tin nhân vật, kéo bảng thông tin nhân vật của mình ra xem.

Cũng không biết bản thân muốn lên tới cấp 87 thì cần bao nhiêu điểm kinh nghiệm đây?

Quan sát thanh điểm kinh nghiệm của bản thân, mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, thế nhưng mà, Giang Lưu vẫn phải bất đắc dĩ thầm thở dài một tiếng.

Từ cấp 85 lên tới cấp 86 cần 26 500 000 000 điểm kinh nghiệm, mà bây giờ, muốn lên tới cấp 87 vậy mà cần tới 38 tỷ điểm kinh nghiệm!

- Quên đi, cũng may ta sớm đã chuẩn bị tâm lý!

Mặc dù trong lòng có chút bất đắc dĩ, thế nhưng mà, sau khi im lặng một lát, Giang Lưu chợt tự mình an ủi một câu.

Sau khi Giang Lưu hoàn thành nhiệm vụ, đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh tiếp tục lên đường, đi về hướng Tây.

- Như Ý Kim Cô Bổng!

Tôn Ngộ Không cũng cảm thấy bản thân phải làm chuyện hoàn thành, trong miệng cao giọng hô một câu.

Bởi vì có linh hồn ràng buộc cho nên dù Như Ý Kim Cô Bổng ở cách xa hơn mười dặm, nhưng sau khi Tôn Ngộ Không kêu to một tiếng, chỉ trong chốc lát Như Ý Kim Cô Bổng đã hóa thành một vệt sáng, về tới trong tay của Tôn Ngộ Không.

Đối với Giang Lưu thì sự kiện Báo Tử Tinh của Vụ Ẩn Sơn này chỉ là một việc nhỏ xen giữa mà thôi, làm cho mình danh chính ngôn thuận mài cọ bảy tám ngày, thuận tay nhận cái nhiệm vụ, cũng kiếm lấy 1 000 000 000 điểm kinh nghiệm, cũng không tệ.

Mà bảo rương cấp bậc Truyền Thuyết kia cũng được Giang Lưu mở ra nhìn, chẳng qua là một kiện vũ khí cấp bậc Truyền Thuyết dành cho cấp 85 mà thôi,còn kém hơn Lôi Điện Kích trong tay của mình rất nhiều.

Vì thế, Giang Lưu tiện tay ném nó vào bên trong bảo khố của bang phái, một đoàn người tiếp tục đi về phía tây.

Một bên khác, sau khi nhìn thấy mấy người Giang Lưu rời khỏi, tâm tình của Báo Tử Tinh có thể nói là vô cùng phức tạp.

Thứ nhất đám người Huyền Trang đều rất cường đại, cho nên, bọn họ đợi ở chỗ này, mình luôn có cảm giác tựa như là trên đầu treo một thanh cương đao vậy, bây giờ bọn họ rời khỏi, tự nhiên là thở dài một hơi.

Một mặt khác, bản thân không có hoàn thành nhiệm vụ Lão Tổ giao cho, cũng không biết kế tiếp nên đối mặt với Lão Tổ như thế nào đây?

Coi như trong lòng của Báo Tử Tinh phức tạp lại thấp thỏm thì cũng không lâu lắm, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Báo Tử Tinh.

Lấy tu vi Thái Ất Chân Tiên của Báo Tử Tinh đều hoàn toàn nhìn không ra bóng người này đến tột cùng là xuất hiện như thế nào.

- Bái kiến Lão Tổ!

Nhìn thấy bóng người đột nhiên xuất hiện này, Báo Tử Tinh lập tức quỳ xuống hành lễ.

Khổng Tuyên hóa thành một lão đầu râu tóc bạc trắng, già lọm khọm, trong tay còn chống một cái quải trượng, con mắt đục ngầu nhìn mình chằm chằm vào Báo Tử Tinh ởtrước mặt, ngữ khí bình thản:

- Thịt Đường Tăng đâu?

Bạn cần đăng nhập để bình luận