Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1552: Mang ý muốn của chúng sinh, mời Phật Tổ giải tán Phật môn

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Không nói đến chuyện trong lòng của các vị Phật Đà cùng Bồ Tát ở bên trong Đại Lôi Âm Tự có suy nghĩ gì.

Mấy người Giang Lưu nghỉ ngơi ở ngay phụ cận cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự, đây là sự thật!

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, kỳ thực cả một đêm qua, Giang Lưu vẫn đang đợi Như Lai Phật Tổ ra chiêu.

Chín chín tám mươi mốt kiếp nạn chỉ còn thiếu một lần kiếp nạn sau cùng rồi, Như Lai Phật Tổ thật sự có thể bảo trì bình thản hay sao?

Mặc dù trong nguyên tác thì một kiếp nạn sau cùng là sau khi đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đến Đại Lôi Âm Tự mới xuất hiện.

Thế nhưng, trong nguyên tác, người mạnh nhất trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh là Tôn Ngộ Không cũng chỉ có tu vi là Thái Ất Chân Tiên đỉnh phong mà thôi.

Thực lực như vậy hoàn toàn có thể nói là để Phật môn tùy ý đùa bỡn ở trên bàn tay.

Bọn họ muốn chế tác kiếp nạn có thể nói hạ bút thành văn!

Thế nhưng mà bây giờ có thể giống như trong nguyên tác hay sao?

Bây giừo, trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh có tới ba vị cường giả cấp độ Chuẩn Thánh, Phật môn muốn chế tác một lần kiếp nạn, có thể nói muôn vàn khó khăn.

Cho nên, thừa dịp đêm sau cùng này, các vị Phật Đà cùng Bồ Tát ở bên trong Đại Lôi Âm Tự đều muốn cô gắng chế tác một lần kiến nạn hoàn toàn là chuyện có khả năng xảy ra chứ nhỉ?

Nhưng mà, hắn chờ một buổi tối, lại không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn xuất hiện!

Đợi đến sáng sớm hôm sau thì cửa lớn của Đại Lôi Âm Tự đã mở rộng ra, Phật quang rực rỡ.

Càng có tám trăm Bỉ Khâu, năm trăm La Hán ra đón, chiến trận phi thường long trọng.

Mà lúc này đây, tất cả các vị đại lão bên trong Tam Giới Lục Đạo cũng đều đưa ánh mắt tập trung đến Đại Lôi Âm Tự này!

Cho dù là mấy người Huyền Trang lại muốn lề mà lề mề thế nào thì khoảng cách cũng chỉ còn lại có bảy, tám dặm sau cùng mà thôi, bọn họ hôm nay cũng sẽ đến Đại Lôi Âm Tự!

Như thường ngày vậy, giờ Thìn rời giường, Giang Lưu còn cẩn thận chuẩn bị bữa sáng phong phú.

Mấy thầy trò từ từ thưởng thức bữa sáng sau đó sửa sang lại một phen rồi đi về hướng Đại Lôi Âm Tự!

Hôm nay, xác thực hẳn là đến Đại Lôi Âm Tự rồi!

Giang Lưu đều đã đi đến cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự, cũng không có tâm tư tiếp tục lại lề mề nữa.

Chậm rãi ung dung đi chừng một canh giờ, mấy người Giang Lưu rốt cục đi tới cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự!

- Sư phụ, nghi thức Phật môn nghênh đón chúng ta thật đủ lớn!

Nhìn xem nghi trượng xếp hàng chỗ cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự, Trư Bát Giới mở miệng nói!

- Ha ha ha! Lúc lão Tôn ta vừa đi tới Đại Lôi Âm Tự suýt tý nữa thì đã theo bản năng đập một gậy xuống!

Sau khi Trư Bát Giới dứt lời, Tôn Ngộ Không cười một câu, mở miệng nói!

Phó bản bên trong thế giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ chính là Tây Thiên Linh Sơn, mấy người Tôn Ngộ Không không biết đã xoát phó bản này bao nhiêu lần, sớm đã là xe nhẹ đường quen.

Tôn Ngộ Không đột nhiên sẽ sinh ra suy nghĩ này, cũng chính là chuyện bình thường!

- Ngộ Không, nói cẩn thận!

Thấy Tôn Ngộ Không lại dám nói câu này ở ngay trước cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự, Giang Lưu liếc mắt nhìn hắn một cái sau đó, nói nhỏ!

Tốt thôi! Tôn Ngộ Không cũng biết rõ, ở trường hợp này lại nói một câu như thế thật sự là không quá thích hợp.

Vì thế, đập nhẹ vào miệng một cái sau đó, Tôn Ngộ Không thật sự là không có ý định nói thêm gì nữa!

- Cung nghênh Chiên Đàn Công Đức Phật đến Đại Lôi Âm Tự. . .

Sau khi mấy người Giang Lưu đi tới cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự, những Bỉ Khâu cùng La Hán đã đứng thẳng ở nơi này cùng nhau mở miệng hô, thanh âm vang trời!

- Hazz! La Hán . . .

Nhìn ba trăm La Hán bên trong đội nghi trượng, trong lòng của Giang Lưu có chút thổn thức, hắn mở miệng cảm khái một câu!

Còn nhớ năm đó ở thành Trường An thì sau khi Đạo Tế kia biến thành Hàng Long La Hán là phách lối, bá khí bực nào? Giống như là chỉ có mình hắn bá tuyệt thiên hạ vậy!

Thế nhưng mà ở chỗ này thì sao đây? La Hán ở Đại Lôi Âm Tự cũng chẳng có địa vị gì cao. Hiện tại, ba trăm La Hán đều chỉ có thể đứng ở bên trong đội nghi trượng, chào mừng mình đến mà thôi!

Nói khó nghe một chút thì hiện tại, tồn tại cấp độ La Hán chỉ xứng ở trước mặt của mình làm cổ động viên mà thôi!

Suy nghĩ lại tình huống năm đó rồi nhìn lại cục diện hôm nay, trong lòng của Giang Lưu thổn thức cảm khái.

Quả nhiên, những năm này mình đã trưởng thành.

Hơn nữa, hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã sắp kết thúc, chính mình cũng đã đi tới cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự!

- Chiên Đàn Công Đức Phật!

Nhìn thấy mấy người Giang Lưu chỉ là đứng ở cửa ra vào của Đại Lôi Âm Tự, ở trên mặt lộ biểu cảm thổn thức, lại không có đi vào, Dược Sư Vương Phật đứng nghênh đón ở cửa chính mở miệng kêu một câu!

- Làm phiền Vương Phật nghênh đón rồi! Bần tăng đi lâu như vậy, rốt cục đã tới Tây Thiên, chuyện này đúng là khiến cho bần tăng hơi thất thố!

Nhìn về phía Dược Sư Vương Phật, Giang Lưu giải thích!

- A Di Đà Phật, chúng ta đương nhiên là có thể lý giải tâm tư của Chiên Đàn Công Đức Phật!

Nghe được lời nói của Giang Lưu, Dược Sư Vương Phật gật đầu nói!

Đương nhiên, sau khi chào hỏi, Dược Sư Vương Phật đưa tay làm động tác mời, mang theo mấy thầy trò Giang Lưu, đi vào bên trong Đại Lôi Âm Tự rồi!

Nếu nói kỹ càng thì thông qua Sơn Hà Xã Tắc Đồ, mấy thầy trò Giang Lưu đã cày phó bản Đại Lôi Âm Tự này không biết bao nhiêu lần rồi.

Cho nên mấy người Giang Lưu đã hết sức quen thuộc đến mỗi một viên ngói, một viên gạch ở nơi này.

Cho dù nhắm mắt lại cũng không có khả năng đi nhầm!

Chủ yếu hơn chính là ở bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ thì mỗi lần đi vào phó bản Đại Lôi Âm Tự này đều là đánh vào tới.

Đột nhiên, hôm nay lại được mời đi vào, hoàn toàn không cần ra tay, mấy người Giang Lưu đúng là cảm thấy có chút quái dị!

Chỉ có điều, mấy người Giang Lưu cũng phi thường rõ ràng, vô luận như thế nào, cuối cùng cũng sẽ chiến đấu giống như là phó bản ở bên trong thế giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ thôi.

Bọn họ diễn luyện vô số lần, mục đích chính là vì hôm nay!

Chính là vì hôm nay lật đổ Thiên Đình và Phật môn!

Không nói đến trong lòng của mấy thầy trò Giang Lưu đang suy nghĩ chuyện gì!

Dược Sư Vương Phật dẫn mấy thầy trò Giang Lưu, nhanh chóng đi tới trên đại điện của Đại Lôi Âm Tự!

Như Lai Phật Tổ ngồi ngay ngắn bên trên đài sen, hiện ra Kim Thân pháp tướng của chính mình!

Ở bên trong Đại Lôi Âm Tự, các vị Phật Đà cùng Bồ Tát cũng đã ngồi vào chỗ của mình, ánh mắt của tất cả đều rơi vào trên thân mấy người Giang Lưu.

Biểu cảm ở trong ánh mắt của những Phật Đà cùng Bồ Tát này cũng đều có khác biệt!

Có người thì hiện ra sự mừng rỡ!

Đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh cuối cùng đã tới, ý vị thời gian phật pháp truyền về Đông Thổ, Phật môn đại hưng rốt cuộc đã đến! Cũng mang ý nghĩa Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh cuối cùng kết thúc!

Cũng có người thể hiện biểu cảm lo lắng bất an!

Đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đều đã đến Đại Lôi Âm Tự, đi tới trước mặt của Như Lai Phật Tổ! Thế nhưng mà chín chín tám mươi mốt kiếp nạn do Thiên Đạo chú định vẫn còn thiếu một lần kiếp nạn cuối cùng.

Ai cũng không biết một lần kiếp nạn cuối cùng này sẽ lấy hình thức gì xuất hiện! Đây thật sự giống như là cục đờm nghẹn ở cổ họng, khó mà trôi xuống!

Còn như nói một lần kiếp nạn sau cùng có lẽ sẽ không xuất hiện ư?

Chuyện này là do Thiên Đạo chú định, tuyệt đối không có khả năng không xảy ra!

Đương nhiên, cũng có người hiện lên biểu cảm bài xích cùng phẫn nộ!

Một đường đi Tây Thiên thỉnh kinh, bên trong Phật môn không biết đã có bao nhiêu người mất mạng ở trong tay mấy người Giang Lưu rồi?

Không ít Phật Đà cùng Bồ Tát đã mất mạng dọc theo con đường này đều là có bạn bè, người thân.

Đủ loại quan hệ rắc rối phức tạp, đương nhiên rất nhiều Phật Đà cùng Bồ Tát đều nhìn chằm chằm vào mấy người Giang Lưu với ánh mắt bài xích rồi!

Những người này nhìn mình bằng ánh mắt gì, Giang Lưu cũng không cảm thấy kinh ngạc, cũng hoàn toàn không thèm để ý.

Hôm nay mình đã đi tới Đại Lôi Âm Tự, như thế, trận chiến đấu sau cùng cũng sẽ phải diễn ra rồi!

Những người này nhìn mình bằng ánh mắt gì, trong lòng lại có suy nghĩ như thế nào đã hoàn toàn không trọng yếu nữa!

- A Di Đà Phật. . .

Như Lai Phật Tổ lẳng lặng ngồi ngay ngắn bên trên toà sen của chính mình, ở trên cao nhìn xuống mấy người Giang Lưu, bên trong ánh mắt cũng hiện ra biểu cảm thổn thức cảm khái!

Trên hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này, Phật môn đã gặp bao nhiêu trắc trở.

Cũng may mà bây giờ, hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này cuối cùng là đi đến đoạn kết! Giờ phút này, Như Lai Phật Tổ cũng có cảm giác thở phào nhẹ nhõm!

Nguyên bản còn cảm thấy việc đi Tây Thiên thỉnh kinh đã được an bài thỏa đáng, hết thảy mọi việc trên hành trình này cũng đều nắm giữ ở trong tay Phật môn.

Lại không nghĩ rằng, một đường đi qua, chuyện lại là càng ngày càng ngoài ý định, càng ngày càng vượt ra khỏi sự khống chế của Phật môn!

- Chín chín tám mươi mốt kiếp nạn này cũng không chỉ là đối với mấy người Huyền Trang, đồng dạng cũng là kiếp nạn đối với Phật môn.

Nghĩ đến những tình huống Phật môn tao ngộ trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh này, Như Lai Phật Tổ sinh lòng cảm khái, đột nhiên trong đầu xuất hiện một cái suy nghĩ này!

- Cuối cùng cũng kết thúc! Chuyện này có thể thật không dễ dàng! Mấy người Huyền Trang đã đi vào Đại Lôi Âm Tự, chỉ chờ kinh thư truyền về Đông Thổ, Vô Lượng Lượng Kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh này sẽ triệt để kết thúc!

Bên trong Tam Giới Lục Đạo, rất nhiều đại năng đều tập trung ánh mắt vào Đại Lôi Âm Tự bên này.

Sau khi nhìn thấy mấy người Giang Lưu đi vào Đại Lôi Âm Tự, tất cả đều cảm thấy trong lòng thoải mái!

Nếu như là chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh kết thúc này thì đó chính là Vô Lượng Lượng Kiếp chuyện kết thúc.

Sau đó Tam Giới Lục Đạo có thể an ổn một khoảng thời gian rất dài chứ nhỉ?

Chủ yếu hơn chính là khi không ở bên trong Vô Lượng Lượng Kiếp, thiên cơ thanh minh thì có thể đo lường tính toán, cũng có thể xu cát tị hung rồi chứ nhỉ? Bọn họ cũng không cần lo lắng bị kiếp số che mắt khiến cho linh đài phủ bụi mà đi chịu chết nữa!

Tất cả những mọi chuyện hình như đều đang phát triển hướng về mặt tốt đẹp rồi!

Trong lòng các vị đại năng của Tam Giới Lục Đạo đang suy nghĩ chuyện gì, tạm thời không nói.

- Huyền Trang. . .

Vào lúc này, sau khi âm thầm cảm khái ở trong lòng, ánh mắt của Như Lai Phật Tổcũng nhìn thẳng vào Giang Lưu rồi hắn mở miệng nói!

- Các vị trải qua gặp trắc trở, một bước một dấu chân đi qua cách xa mươi nghìn dặm đường, rốt cục đi tới Đại Lôi Âm Tự ta rồi!

- Cậu đại biểu Đông Thổ Đại Đường, đi Tây Thiên thỉnh kinh, chúng sinh bên trong Tam Giới Lục Đạo đều thấy rõ thành ý của cậu cũng như của Đại Đường rồi!

- Bây giờ, bản tọa liền tuyên bố, truyền thụ toàn bộ Tam Tạng Chân Kinh cho cậu! Mong rằng ngươi có thể. . .

- Phật Tổ, chờ một chút!

Chỉ có điều là ngay khi Như Lai Phật Tổ mới tuyên bố truyền kinh thì ở thời khắc thần thánh nhất này, đột nhiên, Giang Lưu lại mở miệng ngắt lời Như Lai Phật Tổ!

Lời Giang Lưu vừa nói làm cho tất cả Phật Đà cùng Bồ Tát ở bên trong Đại Lôi Âm Tự giật mình, đồng thời, kinh ngạc nhìn Giang Lưu!

Khó có thể tin! Ở thời điểm này, Giang Lưu lại có thể xen vào, ngắt lời nói của Như Lai Phật Tổ ư?

Hắn muốn nói cái gì? Ở trong thời điểm mấu chốt này, hắn có thể nói cái gì?

Thấy Giang Lưu đột nhiên mở miệng ngắt lời chính mình thì lông mày của Như Lai Phật Tổ cũng hơi nhíu lại!

Chỉ có điều, sau khi im lặng một lát, Như Lai Phật Tổ cũng không có tỏ ra tức giận.

Mà là hắn đưa ánh mắt nhìn về phía Giang Lưu và nói:

- Huyền Trang, vào lúc này, cậu có lời gì muốn nói sao?

- Đệ tử hôm nay đến Đại Lôi Âm Tự, không chỉ là vì thỉnh kinh, còn vì một chuyện khác!

- Đệ tử mang theo ý muốn của chúng sinh, mời Phật Tổ thoái vị và giải tán Phật môn. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận