Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1247: Một chiêu diệt quốc

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Thắng Thần Châu ở phía Đông , Chiêm Bộ Châu ở phía Nam, Ngưu Hạ Châu ở phía Tây, cuối cùng, Giang Lưu đi tới phía Bắc, vào Câu Lô Châu. . .

Không giống với ba đại bộ châu khác thì bách tính Nhân tộc trong Câu Lô Châu ở phía Bắc có dân phong càng thêm bưu hãn.

Đương nhiên, cũng hẳn là do hoàn cảnh ảnh hưởng, không giống với ba đại bộ châu khác , bên trong Câu Lô Châu ở phía Bắc này có vô số yêu ma quỷ quái, vì thế, bách tính trong Câu Lô Châu cũng nhất định phải bưu hãn lên, mới có thể sống sót.

Ở bên trong Câu Lô Châu này cũng có một vài quốc gia của Nhân tộc, cảm giác đầu tiên của Giang Lưu khi đi qua đó là có thể toàn dân giai binh.

Có quốc gia giỏi cưỡi ngựa bắn cung sinh sống ở bên trên thảo nguyên; cũng có quốc gia tinh thông vu thuật cổ trùng ở bên trong kỳ sơn hiểm yếu.

Tuần tự đi qua hai quốc gia, cho dù hai quốc gia này cũng không có để uy hiếp của Đại Đường ở trong lòng, thế nhưng mà, nể mặt thân phận Chiên Đàn Công Đức Phật của Giang Lưu cùng với ấn ký của Không Động Ấn, Quốc Vương của hai quốc gia này cũng biểu thị thần phục.

Theo hai Quốc Vương này thấy Đại Đường tại phía xa, chính là ngoài miệng biểu thị thần phục, muốn quản đến chỗ bản thân cũng ngoài tầm tay với, rốt cuộc một bên ở Nam Chiêm Bộ Châu, một bên ở Bắc Câu Lô Châu, khoảng cách quá xa.

Nhưng nếu như hôm nay biểu thị cự tuyệt e rằng Chiên Đàn Công Đức Phật này sẽ lập tức ra tay, lúc đó bản thân khó mà có thể ngăn cản.

Cũng mặc kệ hai Quốc Vương này biểu thị thần phục đến tột cùng là thật tâm hay là giả dối, chỉ cần bọn họ nguyện ý biểu thị thần phục vậy liền đủ.

Sau khi rời khỏi, Giang Lưu tiếp tục bay về hướng bắc.

Hai canh giờ sau, Giang Lưu đi tới một quốc gia khác là nước Ác Lai.

Phật quang rực rỡ phía sau hắn tự nhiên cũng hấp dẫn sự chú ý của vô số người trong nước Ác Lai, lấy Quốc Vương cầm đầu, không ít người đều đi ra.

Thân hình đắm chìm ở bên trong Phật quang óng ánh, Giang Lưu chậm rãi hạ xuống, nhìn thấy Quốc Vương của nước Ác Lai, lông mày của Giang Lưu hơi nhíu lại.

Nước Ác Lai này từ Quốc Vương xuống đến rất nhiều thị vệ cùng quan viên, mặc dù thoạt nhìn là Nhân tộc, nhưng khuôn mặt lại nhìn dữ tợn kinh khủng, có không ít điểm khác biệt với Nhân tộc.

- Nguyên lai, người trong nước Ác Lai này từ trên xuống dưới đều sẽ trồng cổ trùng vào trong cơ thể, hình thành một loại quan hệ ký sinh, nhân loại có thể có được sức mạnh để đối kháng yêu ma, mà cổ trùng tắc thì hấp thu chất dinh dưỡng thông qua nhân loại.

Rốt cuộc cũng là người có tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ, vừa nhìn thấy những người trong nước Ác Lai này, Giang Lưu liền có thể hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, thì thầm nói.

- Ngươi là ai?

Quốc Vương của nước Ác Lai đứng ở trước mặt Giang Lưu, nhìn thấy Giang Lưu vừa hạ xuống tới, lập tức mở miệng hỏi, ngữ khí không kiêu ngạo không tự ti.

- Ta là Chiên Đàn Công Đức Phật, cũng là Sứ Thần của Đại Đường!

Giang Lưu mở miệng nói, vẫn như trước là lộ ra ngay hai tầng thân phận của bản thân.

- Phật ư? Sứ Thần của Đại Đường ư? Vậy ngươi đi tới chỗ chúng ta có chuyện gì?

Sau khi nghiêng đầu đánh giá Giang Lưu một lát, Quốc Vương của nước Ác Lai hỏi tiếp.

- Ta là mang theo Ý chỉ của Hoàng Đế Đại Đường đến đây, Quốc Vương của nước Ác Lai hãy tiếp chỉ!

Giang Lưu cũng không có ý định nói nhảm, lấy ra thánh chỉ, ném cho Quốc Vương của nước Ác Lai ở trước mắt.

Lạch cạch một tiếng!

Chẳng qua là nhìn thấy thánh chỉ Giang Lưu ném qua đến, Quốc Vương của nước Ác Lai này lại cũng không có ý định đưa tay đón lấy, mặc cho thánh chỉ này trực tiếp rơi xuống đất.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lông mày của Giang Lưu không khỏi nhíu lại.

- Tiếp chỉ ư? Hắc hắc hắc! Đại Đường là cái rãnh nước nào? Bản vương cũng không có nghe qua, thế mà muốn cho bản vương tới tiếp chỉ ư?

Trên mặt lộ ra một nụ cười nhạo, Quốc Vương của nước Ác Lai mở miệng nói, trong khi đang nói chuyện thì hắn đã giơ tay lên, nói:

- Đến nha, ném hắn vào nồi đun nấu cho ta! Kẻ này da mịn thịt mềm, ăn vào nhất định vô cùng thơm ngon!

Sau khi Quốc Vương của nước Ác Lai dứt lời, một phần Binh sĩ ở chung quanh đồng loạt hành động, đánh về phía Giang Lưu.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Giang Lưu nhấc tay rồi nhẹ nhàng vung lên, hất bay đám binh sĩ đang nhào về phía bản thân ra ngoài.

Lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Quốc Vương của nước Ác Lai, Giang Lưu trầm giọng nói:

- Ngươi thế mà còn ăn thịt người ư?

- Hắc hắc hắc, lương thực thiếu thì đừng nói là thịt người, cho dù cha mẹ vợ con đều có thể ăn, đặc biệt là hài nhi vừa ra đời, đó mới là thật. . .

Sau khi nghe được lời nói của, Quốc Vương của nước Ác Lai này hắc hắc cười không ngừng, hoàn toàn không có vẻ gì là hổ thẹn cả, ngược lại cho là vinh, nói đến câu cuối cùng, nước miếng cũng không nhịn được chảy xuống.

- Ôi. . .

Sau khi nghe được câu trả lời của Quốc Vương này, lại nhìn khuôn mặt khó coi mà dữ tợn của những người xung quanh, trong lòng của Giang Lưu âm thầm thở dài.

Nhân tộc vốn nhỏ yếu hơn các tộc khác, thân ở Bắc Câu Lô Châu đầy nguy hiểm này, những Nhân tộc này vì tự vệ, đồng ý hi sinh một vài thứ của mình để đổi lấy bản lĩnh, Giang Lưu cũng có thể lý giải.

Nhưng mà nghe được lời nói của Quốc Vương này, bọn họ thế mà lại còn lựa chọn ăn thịt người, thậm chí ngay cả cha mẹ vợ con của mình cũng có thể coi là khẩu phần lương thực, đây đã là hoàn toàn chạm tới lằn ranh cuối cùng ở trong lòng của Giang Lưu.

Ăn thịt người ư? Cho dù trong truyền thuyết đúng là có chuyện ăn thịt người nhưng người kia cũng sẽ không có ăn cả cha mẹ vợ con của mình chứ nhỉ?

- Tốt thôi! Khó trách các ngươi không chịu tiếp chỉ!

Sau khi thở dài, biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu lạnh xuống, hắn trầm giọng nói:

- Nguyên lai, các ngươi đã không còn nhân tính. Nếu như đã không có nhân tính, các ngươi tự nhiên là không phải là Nhân tộc! Theo lý thuyết, ta cũng không nên đưa thánh chỉ này cho các ngươi!

Chợt, Giang Lưu bay lên trên không trung.

- Muốn chạy trốn ư?

Mắt thấy thân hình của Giang Lưu bay lên giữa không trung, ở trên mặt của tất cả mọi người trong nước Ác Lai này đều hiện lên biểu cảm hung ác.

Không ít người lập tức biến thân, phía sau thế mà mọc ra thứ như đôi cánh, có cánh thịt tựa như là con dơi vậy, cũng có cánh mỏng như côn trùng vậy, hai cánh chấn động, thân hình bay lên đuổi theo Giang Lưu.

Chẳng qua là, Giang Lưu cũng hoàn toàn không thèm để ý đến những người truy kích này.

Độc châm, cổ trùng, lợi trảo. . .

Sau khi những người này đuổi kịp Giang Lưu, đủ loại công kích tầng tầng lớp lớp đánh về phía Giang Lưu.

Chẳng qua là những công kích này hoàn toàn không đủ để phá vỡ Phật quang ngưng tụ ở trên người của Giang Lưu, đương nhiên cũng không thể tạo thành tổn thương gì đối với Giang Lưu.

Mặc dù thực lực của những người này cũng không tệ lắm, người mạnh nhất thậm chí đã đụng chạm đến ngưỡng cửa của cảnh giới Thiên Tiên.

Chẳng qua là đừng nói đụng chạm đến ngưỡng cửa của cảnh giới Thiên Tiên, dù cho là đã trở thành Thiên Tiên chân chính, theo Giang Lưu thấy cũng chỉ là sâu kiến hơi cường tráng một chút mà thôi.

- Một quốc gia đã không còn nhân tính, một tộc đàn đã không còn nhân tính, hơn nữa, còn ngu ngốc không ai bằng như thế, hoàn toàn không cần phải tồn tại. . .

Giang Lưu ở trên cao nhìn xuống toàn bộ nước Ác Lai này.

Sau khi thấy được tất cả bách tính đều hung ác giống như dã thú, hắn âm thầm lắc lắc đầu, Liên Hoa mười tám phẩm xuất hiện và đưa hắn bay thẳng lên không trung.

Nghĩ gì làm đó, một quầng sáng màu vàng đậm chui ra từ bên trong Liên Hoa mười tám phẩm này và rơi xuống phái dưới.

Hào quang vừa xuất hiện này nhanh chóng biến to hóa thành hình một bàn tay khổng lồ, phạm vi bao phủ càng lúc càng lớn, chẳng mấy chốc đã bao phủ toàn bộ nước Ác Lai ở bên trong.

Nhìn thấy bàn tay ánh sáng khổng lồ kia đánh xuống, tất cả mọi người trong nước Ác Lai đều ra tay phản kháng, vô số đòn công kích đánh về phía bàn tay này. Đáng tiếc tất cả đều không có tác dụng gì cả.

Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Bàn tay ánh sáng đập xuống phía dưới, bùi bặm đá vụn bay đầy trời.

Sau khi bụi mù tan hết, toàn bộ nước Ác Lai tựa như là bị đạn hạt nhân tẩy rửa vậy, hết thảy mọi thứ đều bị hủy diệt.

Sinh mệnh tàn lụi, kiến trúc sụp đổ. . .

Với tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ, lại thêm Thần khí Liên Hoa mười tám phẩm, muốn hủy diệt đi một quốc gia cỡ nhỏ, tự nhiên không phải là vấn đề gì.

Liên Hoa mười tám phẩm chính là cửu phẩm Công Đức Kim Liên cùng cửu phẩm Diệt Thế Hắc Liên biến thành, theo tu vi của Giang Lưu đề thăng, sức mạnh có thể phát huy ra tự nhiên là càng thêm mạnh mẽ.

Lấy tu vi bây giờ của Giang Lưu, vận dụng Liên Hoa mười tám phẩm đủ để phát huy ra sức mạnh đụng chạm đến ngưỡng cửa cấp độ Chuẩn Thánh.

Đòn công kích tựa như là đạn hạt nhân tẩy lễ này duy trì khoảng nửa nén hương thời gian.

Mà bên trong thời gian nửa nén hương này, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng liên miên không dứt vang lên ở trong đầu của Giang Lưu, đây tự nhiên đều là âm thanh khi thu hoạch được điểm kinh nghiệm cùng tiền vàng.

Tuy rằng thực lực của bách tính trong nước Ác Lai này cao thấp không đều, điểm kinh nghiệm cũng không được bao nhiêu, thế nhưng nhân số của bọn họ lại quá nhiều.

Sau khi thời gian nửa nén hương qua đi, Giang Lưu đưa nhấc tay lên, toàn bộ nước Ác Lai đã hoàn toàn bị hủy, thậm chí ngay cả một kiến trúc hoàn chỉnh đều đã không thấy được.

Lại nhìn bảng thông tin nhân vật của bản thân, không ngờ sau khi diệt một quốc gia, số điểm kinh nghiệm bản thân thu hoạch được xác thực không ít, khoảng chừng bốn, năm trăm triệu.

- Giơ tay, đánh chết số lượng hàng trăm, ngàn sinh linh hay sao? Từ lúc nào mà ta cũng lãnh đạm với sinh mạng như thần phật vậy?

Ở trên cao nhìn xuống, mắt thấy một quốc gia cứ như vậy bị bản thân hủy diệt, Giang Lưu thầm nói ở trong lòng, có một loại cảm giác tự kiểm điểm.

Chẳng qua là mặc dù cảm thấy hành động này của mình thật sự là tàn nhẫn, nhưng cẩn thận ngẫm lại, trong lòng của Giang Lưu cũng không có cảm xúc hối hận.

Nếu như là lại cho bản thân thêm một lần cơ hội dạng này, chắc hẳn bản thân vẫn là sẽ lựa chọn ra tay hủy diệt nước Ác Lai này.

- Người . . . là sẽ biến đổi, lòng người cũng sẽ biến đổi, có lẽ vừa mới bắt đầu, bách tính trong nước Ác Lai này chỉ là vì cầu sinh, thế nhưng mà, nhiều đời truyền thừa, lòng người đã trở nên hoàn toàn khác biệt. . .

Sau khi suy tư hồi lâu, Giang Lưu âm thầm lắc lắc đầu, bỏ những suy nghĩ này sang một bên.

Tuy rằng một lần diệt hơn trăm nghìn sinh linh, thế nhưng ý niệm trong lòng của Giang Lưu lại cũng không có trở ngại, vẫn thông suốt như trước.

Sau khi ổn định cảm xúc ở trong lòng của mình, Giang Lưu tiếp tục khởi hành, bay về nơi xa.

Sau khi Giang Lưu rời đi không lâu cũng đã có mấy người từ nơi xa chạy đến chỗ nguyên bản là nước Ác Lai. Nhìn thấy kết cục của nước Ác Lai, sắc mặt của tất cả đều trở nên tái nhợt.



Và rồi chuyện Giang Lưu tự tay hủy diệt một quốc gia cũng nhanh chóng được truyền ra, bách tính trong Bắc Câu Lô Châu cũng đã biết được một mặt thiết huyết cuả Giang Lưu.

Chính vì thế sau đó, tình huống trở nên càng thêm thuận lợi.

Mặc dù Nhân tộc trong Bắc Câu Lô Châu này có dân phong đều cực kỳ bưu hãn nhưng có thể tồn tại đều không có mấy kẻ ngu ngốc. Sau khi đã biết được kết cục của nước Ác Lai, nào có ai dám phản kháng nữa.

Vì thế, mặc dù tình huống của Bắc Câu Lô Châu hơi có vẻ phiền phức, nhưng cũng chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, Giang Lưu đã đi khắp Bắc Câu Lô Châu, tất cả các Quốc Vương cũng đều đồng ý thần phục ý chỉ của Hoàng Đế Đại Đường.

Giang Lưu tay giơ lên, một tấm bản đồ xuất hiện ở trong tay của Giang Lưu.

Đây đều là địa đồ Giang Lưu đã chuẩn bị sẵn từ trước. Sau khi đi qua mỗi một quốc gia, Giang Lưu đều đánh dấu vào trong địa đồ. Vào lúc này, tất cả quốc gia ở trên địa đồ đều đã đáp ứng đêm Trung thu tiến đến thành Trường An.

Chuyện đã làm thỏa đáng, suy nghĩ một lúc, khoảng cách Trung thu cũng chỉ còn lại có chừng mười ngày, thân hình của Giang Lưu khẽ động, được Phật quang rực rỡ bao phủ, bản thân bay đến trung tâm giải trí Hỏa Vân, đi vào tới bên trong Minh Giáo.

Giang Lưu chuyến này nghênh ngang, hoàn toàn không có ý định ẩn tàng bản thân, vì thế, rất nhiều Thần tiên cùng yêu ma đang chơi ở trung tâm giải trí Hỏa Vân cũng đều biết rõ hành tung của Giang Lưu.

- Hôm nay, bản tọa hi vọng Minh Giáo có thể giúp ta một chuyện. . .

Sau khi đi tới trung tâm giải trí Hỏa Vân, Giang Lưu gặp được Cao Dương, nói thẳng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận