Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1547: Mồng hai tháng giêng, khách từ Huyết Hải tới chơi

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Chưởng Trung Phật Quốc!

Mặc dù biết rõ bản thân không phải là đối thủ của Minh Hà Lão Tổ, thế nhưng mà, theo Như Lai Phật Tổ thấy, bản thân vẫn có đủ thực lực để dây dưa ngăn cản Minh Hà Lão Tổ trong một thời gian ngắn, cho Ác Thi của mình có thể mang Huyết Vũ chạy trốn.

Tìm một cơ hội, Như Lai Phật Tổ nhanh chóng ra tay, Chưởng Trung Phật Quốc đánh thẳng về phía Minh Hà Lão Tổ!

Minh Hà Lão Tổ không nói nhảm, tay giơ lên, đối đầu trực diện với Chưởng Trung Phật Quốc của Như Lai Phật Tổ.

Và ở bên trong ánh mắt chấn động của Như Lai Phật Tổ, Minh Hà Lão Tổ lại có thể bị hắn đánh cho rút lui bảy tám bước!

- Tình huống như thế nào?

Vừa rồi Minh Hà Lão Tổ còn mạnh đến mức không ai bì nổi thế mà đột nhiên, thực lực lại giảm xuống một mảng lớn, hình như đã không còn bằng một nửa của lúc trước nữa, điều này làm cho Như Lai Phật Tổ cảm thấy vô cùng kinh ngạc!

- Hừ hừ hừ, muốn cuốn lấy ta, tranh thủ thời gian cho Ác Thi của ngươi ly khai hay sao? Ngươi sợ là đã quên thiên phú thần thông của ta là cái gì rồi thì phải?

Mặc dù bị đẩy lui, thế nhưng mà Minh Hà Lão Tổ lại nhìn chằm chằm vào Như Lai Phật Tổ, nở nụ cười trào phúng giống như là chiếm thượng phong vậy!

Nghe được lời nói của Minh Hà Lão Tổ, Như Lai Phật Tổ nao nao, chợt biểu cảm ở trên mặt của hắn kịch liệt biến đổi, bởi vì hắn đã kịp phản ứng!

- Ngươi . . . đã dời sức mạnh của ngươi đi rồi hay sao?

Như Lai Phật Tổ ngưng thần nhìn chằm chằm vào Minh Hà Lão Tổ rồi mở miệng hỏi!

Sau đó, Như Lai Phật Tổ lập tức xoay người muốn rời khỏi!

Chỉ có điều là Minh Hà Lão Tổ ở trước mặt hắn lại giơ tay lên, chẳng mất bao lâu, Huyết Hải cuồn cuộn, hóa thành sóng to gió lớn, ép thẳng về phía Như Lai Phật Tổ!

Vừa mới bắt đầu, kế hoạch của Như Lai Phật Tổ là dây dưa kéo chân Minh Hà Lão Tổ, làm cho hắn không thể đuổi theo, tranh thủ thời gian cho Ác Thi ly khai.

Thế nhưng hiện tại, vai vế của hai bên đột nhiên đã thay đổi rồi.

Như Lai Phật Tổ muốn rời khỏi, thế nhưng mà, bây giờ lại biến thành Minh Hà Lão Tổ dây dưa ngăn cản Như Lai Phật Tổ rồi!

Vào lúc này, sau khi lấy lại tinh thần, Như Lai Phật Tổ đã cảm giác được thực lực của Minh Hà Lão Tổ thật sự là giảm xuống rất nhiều!

Nếu như là lúc trước đó, thực lực của Minh Hà Lão Tổ thậm chí còn mạnh hơn Chuẩn Thánh đỉnh phong một, hai phần mười.

Như vậy hiện tại, hắn xem như hạ xuống đến chỉ có trình độ Chuẩn Thánh trung kỳ!

Thiên phú thần thông của Minh Hà Lão Tổ là cái gì?

480 triệu phân thân Huyết Thần Tử!

Chỉ cần Huyết Hải không khô, Minh Hà Lão Tử sẽ không phải chết.

Chủ yếu hơn chính là những phân thân Huyết Thần Tử kia là có thể trao đổi sức mạnh, thậm chí còn không cần để ý khoảng cách địa lý!

Chính vì thế Minh Hà Lão Tổ mà mọi người nhìn thấy mãi mãi cũng chỉ là phân thân Huyết Thần Tử, mà không phải là bản tôn!

Có lẽ khi gặp mặt, tu vi của Minh Hà Lão Tổ rất thấp kém, thậm chí chỉ có thể so với tu sĩ Luyện Khí kỳ của Nhân Gian mà thôi.

Thế nhưng chỉ cần Minh Hà Lão Tổ nguyện ý, hắn thậm chí có thể lập tức làm cho tu vi của phân thân Huyết Thần Tử này tăng lên tới Chuẩn Thánh đỉnh phong!

Mà bây giờ, Như Lai Phật Tổ có thể cảm nhận được thực lực của Minh Hà Lão Tổ ở trước mắt đã giảm xuống một mảng lớn, như thế chứng tỏ sức mạnh của phân thân này đã chuyển dời đến trên phân thân Huyết Thần Tử khác!

mà nếu như thế thì sức mạnh sẽ được chuyển dời đi nơi nào đây?

Đây không phải là chuyện chỉ dùng đầu ngón chân đều có thể đoán được hay sao?

Bên này, Minh Hà Lão Tổ đã ngăn cản Như Lai Phật Tổ, quấn lấy hắn, không cho hắn ly khai.

Một bên khác, Ác Thi nắm lấy Huyết Vũ ở trong tay, nhanh chóng ly khai.

Thế nhưng mà rất nhanh, ở phía dưới Huyết Hải đang cuồn cuộn nổi sóng kia, có một bóng người bay lên.

Không phải người khác mà chính là Minh Hà Lão Tổ!

- Ngươi đây là muốn đi nơi nào?

Minh Hà Lão Tổ lẳng lặng nhìn Ác Thi rồi mở miệng nói!

- Nguy rồi. . .

Nhìn thấy Minh Hà Lão Tổ ngăn ở trước mặt của mình, biểu cảm ở trên mặt của Ác Thi cũng biến thành vô cùng khó coi!

Chỉ có điều là việc đã đến nước này, chẳng lẽ hắn còn có đường lui có thể lựa chọn hay sao?

Ác Thi của Như Lai Phật Tổ nhanh chóng giơ tay lên, bắt đầu công kích về phía Minh Hà Lão Tổ.

Thế nhưng mà Minh Hà Lão Tổ chỉ nhẹ nhàng nâng tay lên là đã tuỳ tiện đỡ được đòn công kích của đối phương.

Minh Hà Lão Tổ khẽ lắc đầu, nói:

- Thân là Ác Thi của Như Lai Phật Tổ, tu vi của ngươi đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh sơ kỳ, xác thực rất mạnh.

- Nhưng cũng tiếc chính là hiện tại tu vi của ta lại là Chuẩn Thánh hậu kỳ! Ngươi không thể nào là đối thủ của ta được!

Sau khi nói xong một câu như vậy, Minh Hà Lão Tổ lật bàn tay một cái, nhanh chóng đánh bay Ác Thi ra ngoài!

Thực lực chênh lệch thật lớn, Ác Thi này đương nhiên không thể nào là đối thủ của Minh Hà Lão Tổ, hai bên chiến đấu hoàn toàn là cục diện nghiền ép.

Rất nhanh, ở dưới sự công kích của Minh Hà Lão Tổ, Ác Thi đã thụ trọng thương.

Mà Huyết Vũ tự nhiên cũng một lần nữa về tới trong tay của Minh Hà Lão Tổ!

. . .

Sau một hồi lâu, Minh Hà Lão Tổ đang chiến đấu cùng Như Lai Phật Tổ đột nhiên rút lui, không có ý định tiếp tục dây dưa Như Lai Phật Tổ nữa!

Chỉ có điều là nhìn thấy Minh Hà Lão Tổ nguyên bản còn quấn lấy bản thân để kéo dài thời gian đột nhiên rút lui, Như Lai Phật Tổ cũng không có cảm giác cao hứng gì cả.

Tương phản, hắn còn cảm thấy vô cùng khó chịu!

Minh Hà Lão Tổ đột nhiên không còn quấn lấy bản thân chẳng phải là nói tình huống ở chỗ Ác Thi của bản thân đã rõ ràng hay sao?

Chỉ có điều là mặc dù trong đầu đã có ý nghĩ, thế nhưng mà Như Lai Phật Tổ vẫn lựa chọn xoay người ly khai!

Minh Hà Lão Tổ thật sự là không có ý định tiếp tục quấn lấy Như Lai Phật Tổ nữa, chỉ đưa mắt nhìn hắn rời khỏi!

Bay đi về phương xa, rất nhanh, Như Lai Phật Tổ cũng nhìn thấy Ác Thi của bản thân.

Ác Thi của bản thân đã nằm trôi nổi ở bên trong Huyết Hải, bị sóng lớn của U Minh Huyết Hải đưa đi xa.

Điều này làm cho Như Lai Phật Tổ sầm mặt lại, hắn nhanh chóng áp sát tới nhìn.

Còn tốt, Ấc Thi chỉ là thụ trọng thương mà thôi, cũng không có bị giết.

Điều này làm cho Như Lai Phật Tổ thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, hắn mang Ác Thi của bản thân xoay người ly khai rồi!

Lần này đi đến U Minh Huyết Hải, mục đích là vì mang đi Huyết Vũ, dùng Huyết Vũ để chế tác một lần kiếp nạn cho Huyền Trang.

Không nghĩ tới, cuối cùng vẫn là thất bại!

Nguyên bản còn tưởng rằng thiên phú thần thông của bản thân mạnh mẽ, lại lấy ra Ác Thi ẩn giấu nhiều năm, lợi dụng Minh Hà Lão Tổ bất ngờ không đề phòng, hẳn là có thể mang đi Huyết Vũ.

Lại không nghĩ rằng, thực lực của Minh Hà Lão Tổ mạnh mẽ hơn mình dự đoán rất nhiều!

- Như Lai Phật Tổ? Không nghĩ tới hắn lại có thể đã sớm chém ra Ác Thi! Xác thực là ẩn giấu rất sâu.

- Chỉ có điều, ở bên trong U Minh Huyết Hải này, ngoại trừ Thánh Nhân, không có bất kỳ người nào là đối thủ của ta!

- Ban đầu cho dù Minh Vương Khổng Tuyên cũng bị giáo huấn một trận. Nếu không phải là ta muốn thăm dò thực lực của Chuẩn Đề thì làm gì có chuyện cho mượn hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ được. Chỉ bằng Như Lai Phật Tổ, muốn cướp người từ chỗ ta hay sao? Nằm mơ!

Sau khi thành công cứu Huyết Vũ về rồi, nghĩ đến vừa rồi Như Lai Phật Tổ muốn bắt đi Huyết Vũ, Minh Hà Lão Tổ âm thầm lắc đầu!

Bản thân mặc dù tương đối nhát gan, thế nhưng mà, chuyện này cũng không đại biểu bản thân có thể mặc người bắt nạt!

Nếu như là Huyết Vũ bị người cướp đi từ trong tay của mình thì khó đảm bảo Huyền Trang sẽ không tức giận mà động thủ với mình.

Đến lúc đó, vạn nhất bản thân ứng sát kiếp tthì nên làm cái gì bây giờ?

- Đa tạ sư phụ cứu giúp!

Từ cuộc nói chuyện giữa Minh Hà Lão Tổ cùng Như Lai Phật Tổ, Huyết Vũ cũng biết rõ Như Lai Phật Tổ muốn đưa bản thân đi là không có chuyện gì tốt. Chính vì thế, sau khi được cứu về, Huyết Vũ cũng mở miệng nói lời cảm tạ với Minh Hà Lão Tổ!

- Ừm, không cần nói lời cảm tạ, vi sư cứu đệ tử của mình đây không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa hay sao?

Phất tay áo, Minh Hà Lão Tổ tỏ vẻ thản nhiên nói!

Chỉ có điều là nói đến đây, Minh Hà Lão Tổ hơi chần chờ một lúc, chợt mở miệng, gọi Thiên Ba Tuần đến đây!

Thiên Ba Tuần bị Ác Thi gây thương tích vốn đang nghỉ ngơi thế nhưng mà bị Minh Hà Lão Tổ gọi tới, hắn đành phải cố nén thương thế, chạy tới trước mặt người sau!

- Ngươi lại đi Nhân Gian một chuyến, tìm tới Huyền Trang, nói chuyện phát sinh ở nơi này cho hắn biết, xem như cảnh báo!

Minh Hà Lão Tổ mở miệng nói với Thiên Ba Tuần!

- Hả? Cảnh báo ư? Giáo chủ, ý của ngài là . . . Phật môn sẽ ra tay với mấy người Huyền Trang hay sao?

Sau khi nghe được lời nói của Minh Hà Lão Tổ, Thiên Ba Tuần hơi giật mình, kinh ngạc hỏi!

- Đây chỉ là lý do mà thôi!

Nghe được câu hỏi của Thiên Ba Tuần thì Minh Hà Lão Tổ lắc đầu nói!

- Tuy rằng chúng ta bảo hộ Huyết Vũ là vì thân phận của thầy trò, nhưng hắn dù sao cũng là cha của Huyết Vũ, đương nhiên phải nhận một phần ân tình của chúng ta! Ân tình của mấy người Huyền Trang cũng không phải là dễ dàng kiếm được như vậy!

- Thứ hai, hiện tại mặc dù Đại kiếp đi Tây Thiên thỉnh kinh đã sắp sửa kết thúc rồi, thế nhưng mà dù sao còn không có đi qua, hắn càng thiếu nợ chúng ta nhiều ân tình thì chúng ta càng an toàn!

- Thì ra là như thế. . .

Nghe được lời giải thích của Minh Hà Lão Tổ, ở bên cạnh, mấy người Thiên Ba Tuần đều lập tức hiểu rõ ràng gật đầu!

Mặc dù cứu Huyết Vũ không phải là vì làm cho Huyền Trang thiếu bọn họ ân tình.

Thế nhưng mà, đã cứu Huyết Vũ lại còn có thể làm cho Huyền Trang thiếu nợ một phần ân tình, đây đương nhiên là chuyện tốt!

- Như vậy, Giáo chủ, Đại ca còn đang bị thương, nếu không hay là để ta đi thay đi!

Ở bên cạnh, vào lúc này, Đại Phạn Thiên mở miệng đề nghị!

- Cũng bởi vì hắn thụ thương, ta mới bảo hắn đi, như thế này mới tỏ ra chúng ta vất vả rồi!

Liếc mắt nhìn Đại Phạn Thiên một cái, Minh Hà Lão Tổ trả lời!

Tốt thôi! Đã hiểu, triệt để đã hiểu!

Nghe được lời nói của Minh Hà Lão Tổ, mấy người Đại Phạn Thiên triệt để minh bạch.

Sau đó, Thiên Ba Tuần cũng không vội vã chữa thương, thân hình khẽ động, ly khai U Minh Huyết Hải, nhằm thẳng phương hướng của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh mà bay đi!

Mặc dù bình thường thì bọn họ đều tránh né đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh tựa như là ôn dịch vậy, chính là sợ xuất hiện tình huống vạn nhất, tiếp đó, ứng sát kiếp.

Thế nhưng lần này, là Huyền Trang thiếu ân tình của mình, tình huống tự nhiên là không giống như trước nữa!

Thiên Ba Tuần rất nhanh xuyên qua Địa Phủ, đi tới Nhân Gian Giới.

Tiếp đó, hắn nhanh chóng đuổi tới chân núi Linh Sơn.

Vào lúc này, sắc trời đã tối, Giang Lưu đang cùng với mấy người Tôn Ngộ Không ăn nồi lẩu!

Giao thừa vừa qua chính là mồng hai tháng giêng.

- Hazz! Đáng tiếc, ở kiếp trước thì mồng hai tháng giêng chính là thời gian đón khách đến nhà chơi nhưng ở thế giới Tây Du này quạnh quẽ rất nhiều!

Vào lúc này, nhìn thấy vẫn như cũ là mấy thầy trò, Giang Lưu âm thầm thở dài một tiếng!

- Cốc cốc cốc. . .

Chỉ có điều là khi Giang Lưu còn đang âm thầm cảm khái ở trong lòng thì đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên!

- Ai? Lại có người đến hay sao?

Sau khi nghe được tiếng đập cửa, ánh mắt của Giang Lưu không khỏi sáng rực lên!

Đêm giao thừa là Côn Bằng đến, chủ yếu mục đích là bởi vì Chuẩn Đề mất đi Thánh vị, hắn đến tâm sự với mình chuyện tranh đoạt Thánh Nhân tôn vị này.

Như thế hôm nay đây là ai đến chứ?

Sa Ngộ Tịnh vẫn như cũ đi mở cửa, rất nhanh, mang theo một người quen biết tới, là một trong bốn Đại Ma Vương dưới trướng Minh Hà Lão Tổ, Thiên Ba Tuần!

- Khách quý ít gặp khách quý ít gặp, nhanh ngồi xuống, hôm nay đúng lúc là mồng hai tháng giêng, thời gian khách đến chúc tết!

Nhìn thấy Thiên Ba Tuần đến, Giang Lưu khẽ nhíu mày nhưng vẫn nhiệt tình nói.

Đồng thời, trong lòng càng thêm kinh ngạc!

Bình thường thì người của U Minh Huyết Hải lúc nào cũng nghĩ cách trốn tránh, không gặp mình hay sao? Hôm nay, Thiên Ba Tuần lại có thể chủ động tới tìm bản thân rồi? Đây là mặt trời mọc lên từ phía Tây sao hay sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận