Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 122: Cái Kim Trì Này Không Thích Hợp

sáng sớm hôm sau.
Theo chân trời xuất hiện ngân bạch sắc, Giang Lưu mở hai mắt ra, ngừng tu luyện Thiên Long Thiền Âm.
Một đêm tu luyện, lại đạt được hơn 1 vạn điểm kinh nghiệm, đối với Giang Lưu mà nói, tốc độ thu hoạch điểm kinh nghiệm này, nhanh hơn trước đó một chút, Thiên Long Thiền Âm tầng thứ ba quả nhiên không phải nói chơi.
Chỉ tiếc, chính mình không nhìn thấy thanh điểm kinh nghiệm, ngày đó dùng viên đan dược tăng 50 vạn điểm kinh nghiệm kia để cho mình tăng lên tới cấp 23, có thể chính mình cách cấp 24 vẫn còn rất xa.
Theo Giang Lưu đứng dậy, mở cửa thiền phòng ra, có thể nhìn thấy, bên ngoài sớm đã có rất nhiều tăng nhân chờ, trên tay cũng bưng dụng cụ rửa mặt, bữa sáng cùng trái cây điểm tâm, giống như hôm qua.
- Huyền Trang Pháp Sư, mời rửa mặt.
ánh mắt từng tăng nhân, đều giống như fan cuồng, nói với Giang Lưu.
Một bên khác, Kim Trì cũng đã rời giường, đang rửa mặt, vừa lúc có thể nhìn thấy lại có rất nhiều tăng nhân hướng phía thiền phòng Giang Lưu đi đến, tựa hồ càng thêm nhiệt tình hơn hôm qua.
Hiển nhiên luận phật đêm qua, để cho thanh danh hắn đại phóng.
Thấy cảnh này, lông mày Kim Trì hơi nhíu lại.
Hôm qua tuy nói là luận phật, mọi người chỉ thảo luận mà thôi, nhưng nếu lấy góc độ so đấu đến xem, hẳn là chính mình thua a?
Thân là viện chủ Quan Âm thiền viện, chính mình thế mà thua? Chuyện này đối với uy tín chính mình là một cái đả kích không nhỏ.
Nhìn nhìn lại, chính mình thân là viện chủ Quan Âm thiền viện, rửa mặt đều chỉ có một người phục thị chính mình mà thôi, nhưng Huyền Trang kia, lại có mười mấy người tranh đoạt đi phục thị hắn, điều này làm cho trong lòng Kim Trì càng thêm cảm thấy khó chịu.
rốt cuộc Huyền Trang là chủ trì Quan Âm thiền viện, hay là mình?
Trong lòng cực kỳ khó chịu, Kim Trì đi tới thiền phòng Giang Lưu, nhìn mười tăng nhân vây quanh hắn hầu hạ, tức giận mở miệng quát lớn:
- Các ngươi đều đang làm gì? Bộ dáng như thế, còn thể thống gì! ?.
- Chủ trì.
nghe được Kim Trì nói, hiển nhiên tức giận, những tăng nhân này đều cúi đầu, thật không dám nhìn hắn.
- Huyền Trang Pháp Sư đường xa đến, tất nhiên chúng ta nên lấy lễ để tiếp đón, thế nhưng các ngươi một dạng như vậy, tạo thành cho Pháp Sư bối rối to lớn, còn không mau mau rời đi?,
Kim Trì trầm mặt, quát.
Một phen quát lớn, tự nhiên để cho những tăng nhân này không dám phản bác, cúi đầu cấp tốc rời đi, rất mau một người cũng không còn.
Những đệ tử Quan Âm thiền viện này dáng dấp nhiệt tình, xác thực để cho người ta có chút không chịu đựng nổi, chỉ là, dáng dấp Kim Trì đứng ra lần này, để cho Giang Lưu cảm thấy hơi kinh ngạc.
Một đêm không thấy, tựa hồ tâm tình Kim Trì hôm nay không tốt lắm.
- A Di Đà Phật, đệ tử trong viện quản giáo vô phương, đối với Thánh Tăng tạo thành quấy nhiễu, xin lượng thứ.
đuổi những đệ tử này đi, sau đó Kim Trì nói với Giang Lưu.
- Không sao, một chút việc nhỏ mà thôi.
Giang Lưu lắc đầu.
- Pháp Sư lần này đi tây hành, chính là vì thiên hạ thương sinh, sớm một ngày lấy được chân kinh, liền có thể sớm một ngày cứu vớt chúng sinh trong bể khổ, ta thấy thời gian cũng không sớm, Pháp Sư sớm ngày lên đường đi.
chỉ là, trầm ngâm một lát, Kim Trì lại đột nhiên mở miệng nói.
Giang Lưu: ....
lời Kim Trì nói, để cho Giang Lưu ngây ngẩn cả người, đây là hắn hạ lệnh trục khách sao?
Trước đó hắn cũng đã nói lời như vậy, chính mình nói hết lời, mồm mép đều mài hỏng, mới mượn danh nghĩa cái gọi là thảo luận phật pháp, lưu lại thêm chút thời gian, lúc này mới ngày thứ hai, hắn lại mở miệng?
- Kim Trì trưởng lão, hôm nay tựa hồ tâm tình không tốt?
cũng không gấp trả lời chắc chắn, chỉ đánh giá Kim Trì một phen, sau đó Giang Lưu đột nhiên mở miệng hỏi.
Tuy nói hôm nay nhìn, dáng dấp Kim Trì vẫn hữu lễ như cũ nhưng Giang Lưu không phải đồ đần, rõ ràng cảm giác được hôm nay, hắn tựa hồ xa cách với mình rất nhiều, không giống ngày hôm qua thân cận mình.
- Pháp Sư nói đùa, lão nạp hoàn toàn như trước đây, thiền tâm như giếng cổ không gợn sóng,
khẽ lắc đầu, Kim Trì phủ nhận.
- Cái kia...
Giang Lưu hơi chần chừ chốc lát, nói:
- Là bần tăng có chỗ nào để cho trưởng lão không cao hứng sao?.
- Chuyện này...
nghe được lời ấy, Kim Trì không thể không dừng lại một chút, chợt dời chủ đề, nói:
- Ta từng đã đáp ứng Pháp Sư, tặng ngươi một kiện Cà Sa, mời Pháp Sư cùng ta tiến đến chọn lựa a.
- A Di Đà Phật, hảo ý trưởng lão bần tăng tâm lĩnh, lần này đi Tây Thiên cũng thật là không nên hao phí quá nhiều thời gian, vậy bần tăng liền chào từ biệt trưởng lão.
đối với Kim Trì tặng Cà Sa cho chính mình, Giang Lưu lại lắc đầu, không có đáp ứng.
Mặc dù vừa nãy Kim Trì chỉ hơi chút dừng lại mà thôi, nhưng Giang Lưu cũng đã nhận ra, lại thêm hắn nói sang chuyện khác, hiển nhiên là chấp nhận, Giang Lưu minh bạch, là Kim Trì không hài lòng đối với mình.
Mặc dù chẳng biết tại sao, nhưng nếu người khác đã hạ lệnh trục khách, chính mình hẳn nên rời đi còn ở lại mất mặt làm gì?
- A Di Đà Phật, lão nạp cũng coi như người nói là làm, Pháp Sư cùng ta tới lựa chọn một món đi.
bất quá, mặc dù Kim Trì bởi vì ghen ghét mà khó chịu, muốn để Giang Lưu lập tức rời đi, nhưng hắn rốt cuộc là thân phận mười hai hương ba, Kim Trì thực sự không muốn đắc tội hắn, kiên trì tiễn hắn một kiện Cà Sa.
- Đã như vậy, cái kia bần tăng nếu từ chối thì bất kính.
hơi trầm ngâm chốc lát, Giang Lưu cũng không có tiếp tục chối từ, gật đầu nói.
khi nói chuyện, dưới sự dẫn dắt của Kim Trì, trực tiếp tiến nhập phòng bảo tàng Quan Âm thiền viện.
Theo phòng bảo tàng mở ra, khá lắm, trong này bảo bối hào quang ngàn vạn, bảo khí mờ mịt, cũng không phải là những tục vật vàng bạc châu báu, mà là đủ loại Cà Sa, thiền trượng, các loại mõ Phật Môn khí cụ.
Trong đó, Cà Sa chiếm đa số.
- Pháp Sư, cái này chính là trân châu Cà Sa, mỗi một khỏa đều do trân châu tốt nhất xâu chuỗi thành.
- Món này, chính là kim ti Cà Sa, phía trên do sợi tơ hoàng kim tinh thuần cô đọng khâu khảm nạm.
- Còn có món này, càng là bảo bối, do tơ tuyết tằm trăm năm nhả ra dệt thành, khoác cái Cà Sa này, đông ấm hè mát.
- Đương nhiên, những Cà Sa này còn có phật pháp gia trì, khoác lên người, có thể miễn bị yêu ma độc hại, Pháp Sư nếu chọn trúng, lão nạp tặng cho ngươi một kiện.
Rốt cuộc cũng là cao tăng đốt lên tám khỏa hương ba, bản thân lại sống 200 tuổi, mặc dù Kim Trì nhìn già lọm khọm, nhưng một thân tu vi, hiển nhiên không yếu, những Cà Sa bảo bối này, tự nhiên cũng đều thuộc về hàng ngũ phật bảo, đều có công hiệu kỳ dị.
Cho nên, những Cà Sa này, đều thuộc về trang bị phẩm tướng không tệ sao?
Giang Lưu tiện tay cầm lấy mấy món Cà Sa nhìn nhìn, số liệu tin tức tương quan nổi lên, để cho Giang Lưu âm thầm có chút lửa nóng.
thuộc tính tin tức Những trang bị Cà Sa này, cũng đều không tệ a, ít nhất đều là trang bị phẩm chất hoàn hảo.
Bên cạnh Kim Trì không có quấy rầy, lẳng lặng quan sát, chỉ là thấy ánh mắt Giang Lưu trở nên lửa nóng, trong lòng cười thầm, hiển nhiên Huyền Trang Pháp Sư này biết hàng, cho nên nhận biết diệu dụng những Cà Sa này.
Thân phận địa vị? Đối phương mười hai cái hương ba, xác thực cao hơn chính mình nhiều, cho nên, cho dù trong lòng đố kỵ, Kim Trì vẫn phải giữ lễ.
Nhưng bây giờ, nhìn dáng dấp nóng mắt của hắn đối với những bảo bối Cà Sa này, Kim Trì đột nhiên lại cảm thấy cao hứng.
Mặc dù hắn là Thánh Tăng thiên triều thượng quốc, thế nhưng, xem ra cũng không có bảo bối gì a.
Như thế xem ra, hắn vẫn còn có chút chỗ không bằng chính mình.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Kim Trì vốn ghen ghét, cảm thấy mình tựa hồ tìm được một địa phương có thể chèn ép Huyền Trang Pháp Sư này.
- A Di Đà Phật, Huyền Trang Pháp Sư có câu nói nước giàu thì an dân người giàu thì nhiều bảo, nghĩ đến thượng quốc vật tư càng thêm giàu có, không biết trên thân Pháp Sư có mang theo bảo bối gì? Để cho lão nạp mở mang tầm mắt?.
Nghe được Kim Trì nói, Giang Lưu ngây ngẩn cả người, buông trân châu Cà Sa trong tay xuống, kinh ngạc nhìn hắn.
Hắn không phải không khoe của sao? Nhưng bây giờ lời nói này là chuyện gì xảy ra?
Hôm nay Kim Trì, rõ ràng không thích hợp a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận