Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1478: Bách Sự Thông của thế giới Tây Du?

Bách Sự Thông của thế giới Tây Du?

Sau khi thầm cân nhắc trong lòng một lát, trong lòng Giang Lưu âm thầm lầm bầm!

- Quốc vương bệ hạ, ngươi chớ vội thương tâm, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn! Đương nhiên, bần tăng càng sẽ vì ngươi mà điều tra rõ ràng!

Nhìn dáng vẻ của quốc vương nước Thiên Trúc, Giang Lưu suy nghĩ một chút, mở miệng an ủi một câu, cũng đồng thời mở miệng tự mình bảo đảm!

Nghe Giang Lưu đáp ứng nhất định sẽ điều tra sự tình rõ ràng, dáng vẻ của quốc vương nước Thiên Trúc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi!

Còn nghiêm túc gật đầu, nói:

- Một khi đã vậy, vậy xin đa tạ Thánh tăng!

Nói đến đây, chợt, quốc vương của nước Thiên Trúc lại hỏi:

- Thánh tăng, không biết có chỗ nào cần dùng đến địa phương của tiểu vương, xin Thánh tăng cứ nói đừng ngại!

Tuy rằng Giang Lưu đáp ứng sẽ thay mình điều tra chuyện này rõ ràng, nhưng quốc vương nước Thiên Trúc cũng hiểu rõ, chuyện này dù sao cũng là có liên quan đến chính mình!

Huyền Trang thánh tăng cũng chỉ là chiếu cố giúp mình mà thôi!

Đương nhiên, quốc vương nước Thiên Trúc cũng không thể đem mọi chuyện đều nhờ vào Huyền Trang được!

- Ừm, nếu thật muốn hỗ trợ, quốc vương bệ hạ thật đúng là có thể giúp được chuyện quan trọng!

Nghe vậy, Giang Lưu gật đầu nói.

- A? Cần tiểu vương làm như thế nào?

Nghe Giang Lưu nói, quốc vương nước Thiên Trúc hỏi.

Nhanh như vậy mà Huyền Trang thánh tăng đã biết rõ chính mình cần phải đi làm gì rồi?

Hay nói cách khác, Huyền Trang thánh tăng đã nghĩ đến làm thế nào để đi điều tra chân tướng sự việc sao?

- Theo ta được biết, phàm là yêu ma đoạt thân thể của người thường, như vậy cho dù là giống nhau ở mặt ngoài, nhưng bản chất cũng là yêu ma! Người thật đã chết rồi…

- Cho nên, trí nhớ trước kia, tất cả cũng đều sẽ mất đi…

- Hiểu rồi!

Nghe Giang Lưu đề cập đến điểm ấy, quốc vương nước Thiên Trúc giật mình gật đầu, nói:

- Thánh thăng, ý của ngươi là kiểm tra một chút, xem nàng có còn nhớ rõ mọi chuyện trước kia không?

- Nếu như không nhớ rõ, vậy thì có thể kết luận Ngọc Nhi đã chết rồi, hiện tại trong cơ thể nàng, tất nhiên là yêu ma không thể nghi ngờ!

- Không sai, chính xác là như thế!

Giang Lưu gật đầu đồng ý nói!

- Được, tiểu vương biết nên phải làm như thế nào rồi!

- Ngày mai, tiểu vương lại mở tiệc chiêu đãi Thánh tăng, đến lúc đó, đặt câu hỏi ở trên yến hội, nếu như yêu ma lộ ra, xin Thánh tăng ra tay hàng yêu phục ma!

Quốc vương nước Thiên Trúc cũng gật đầu nói, đưa ra trình tự cụ thể!

- Có thể!

Nghe vậy, Giang Lưu đồng ý gật đầu nói.

Sau khi bàn bạc trao đổi tình huống đại khái một chút, Giang Lưu chuyển thân rời khỏi tẩm cung của quốc vương nước Thiên Trúc!

Mà tối nay, quốc vương nước Thiên Trúc xem như là không thể say giấc rồi!

Đột nhiên phát hiện con gái của mình có khả năng đã bị yêu ma làm hại, giống như Đát Kỷ trước đây, bị yêu ma phụ thân, quốc vương nước Thiên Trúc làm sao còn có thể ngủ được?

Cả một buổi tối đều nghĩ xem phải dùng vấn đề gì để kiểm tra đối phương…

Ngày thứ hai, quốc vương nước Thiên Trúc lại tổ chức yến hội, nói là muốn chiêu đãi đoàn người pháp sư Huyền Trang thật tốt!

Đoàn người Giang Lưu đương nhiên là tham dự!

Mà Ngọc Nhi công chúa tất nhiên là cũng tới rồi, nhân cơ hội này, Giang Lưu cũng âm thầm kéo bản diện nhân vật của Ngọc Nhi công chúa ra xem!

Vẫn như cũ không có biến hóa gì, trên phần nghề nghiệp hiển thị là nhân tộc, mà hiện thị trên phương diện cấp bậc còn lại là cấp 65!

Sau khi ngồi xuống, quốc vương nước Thiên Trúc nói vài câu xã giao với Giang Lưu!

Dáng vẻ của Giang Lưu vẫn là khiêm tốn có lễ như cũ, cả hai bên đều không chủ động nhắc đến chuyện cầu hôn!

Nhưng mà, Ngọc Nhi ở bên cạnh lại thấy có chút kinh ngạc!

Một ngày trôi qua, dường như quan hệ giữa phụ vương mình và Huyền Trang, thoạt nhìn hòa hợp không ít?

Là bởi vì không nói đến việc hôn nhân cho nên cả hai bên đều có thể tạm thời hòa hảo một chút, không có đối chọi gay gắt giống như hôm qua sao?

Nhân lúc thời điểm Ngọc Nhi đang âm thầm kinh ngạc trong lòng, quốc vương nước Thiên Trúc đột nhiên mở miệng nói:

- Huyền Trang Thánh tăng, nếu như về sau ngươi thành thân cùng với Ngọc Nhi, xin Thánh thăng hãy chăm sóc tiểu nữ nhiều một chút, tính tình của nàng, có chút lỗ mãng, hy vọng ngươi lượng thứ! Thí dụ như…

Nói đến đây, ánh mắt của quốc vương nước Thiên Trúc nhìn về phía Ngọc Nhi, nói:

- Thời điểm nàng bảy tuổi, trèo lên hòn non bộ bị ngã xuống, bây giờ vẫn còn vết sẹo trên đùi đó!

- Phụ vương, ngươi nhớ lầm sao?

Nghe lời nói của quốc vương nước Thiên Trúc, Ngọc Nhi lại mở miệng nói:

- Vết sẹo trên đùi của nữ nhi không phải là lúc bảy tuổi, lúc bơi lội ở trong hồ nước bị cỏ nước có gai cắt qua nên mới lưu lại vết thương sao?

- A, đúng rồi, đúng vậy, ngươi xem trí nhớ của ta này!

Nghe lời nói của Ngọc Nhi công chúa, quốc vương nước Thiên Trúc tỏ vẻ phản ứng lại, vỗ đầu của mình, gật đầu nói!

- Sao lại thế này? Quốc vương cố ý dò xét, vô dụng sao?

Mặc dù không biết rốt cuộc vết sẹo lúc bảy tuổi làm thế nào mà lưu lại, nhưng nhìn Ngọc Nhi công chúa vậy mà lại chủ động mở miệng vạch trần sai lầm trong lời nói của quốc vương, điều này khiến cho Giang Lưu âm thầm kinh ngạc ở trong lòng!

Bách Sự Thông của thế giới Tây Du? (2)

Nhìn thế nào cũng đều là Ngọc Nhi công chúa nói đúng nhỉ?

- Ngọc Nhi này!

Sau khi lại hàn huyên vài câu, chợt, ánh mắt của quốc vương đặt ở trên người của Ngọc Nhi công chúa.

- Phụ vương!

Nghe thấy phụ vương gọi mình, Ngọc Nhi gật đầu đáp.

- Còn nửa tháng nữa là tới ngày sinh nhật của ngươi, ngươi có muốn lễ vật gì không?

- Ngày sinh nhật của ta? Lễ vật mà nữ nhi muốn nhất, tất nhiên là mong phụ vương tứ hôn, để cho ra và Giang Lưu nhanh chóng thành hôn!

Nghe phụ thân hỏi ngày sinh nhật mình muốn lễ vật gì, Ngọc Nhi công chúa ngay lập tức nói.

- Ngày sinh nhật của nàng, quả thực là nửa tháng sau!

Nghe Ngọc Nhi trả lời, quốc vương nước Thiên Trúc thầm suy tư ở trong lòng.

Hai lần thử, chính mình cố ý nói sai vấn đề, Ngọc Nhi nàng ngay lập tức vạch trần mình nói sai.

Mà mình nói đúng vấn đề, nàng có thể trả lời lại được.

Điều này khiến cho quốc vương nước Thiên Trúc âm thầm cân nhắc ở trong lòng.

Ý nghĩ vốn dĩ cảm thấy nữ nhi của mình bị yêu ma chiếm thân thể, cũng dao động!

Ngay sau đó, trong yến hội nói không ít chuyện phiếm với nữ nhi, nói bóng nói gió hỏi không ít chuyện khi còn bé.

Thế nhưng, nữ nhi vậy mà lại có thể đáp được!

Điều này khiến cho quốc vương nước Thiên Trúc bối rối, nhìn dáng vẻ của nàng cũng không giống như là bị yêu ma chiếm thân thể?

Chẳng lẽ, là Huyền Trang Thánh tăng nói sai rồi sao?

- Phụ vương, sao hôm nay ngươi lại hết sức thích tán gẫu một vài chuyện trước kia với ta vậy?

Sau khi hàn huyên ngươi một lời ta một câu không ít chủ đề, ngay sau đó, Ngọc Nhi công chúa cũng ý thức được lời nói của phụ vương mình cũng không quá đúng rồi, mở miệng hỏi.

- Có lẽ, là bởi vì chuyện ngươi sắp thành thân cùng với Huyền Trang Thánh tăng, cho nên, trong lòng phụ vương có phần cảm khái, luôn nghĩ đến một vài chuyện trước đây của ngươi, nháy mắt, ngươi đã lớn như vậy rồi!

Nghe Ngọc Nhi công chúa hỏi, thần sắc của quốc vương nước Thiên Trúc có phần cảm khái nói.

- Phải không phụ vương? Khi nào thì ta và Giang Lưu thành thân vậy!?

Nghe phụ vương mình nói đến vấn đề thành thân, thần sắc của Ngọc Nhi công chúa mừng rỡ, nhìn quốc vương nước Thiên Trúc hỏi.

- Thánh tăng…

Nghe nữ nhi của mình hỏi, ánh mắt của quốc vương nước Thiên Trúc lại dừng ở trên người Giang Lưu, nói:

- Tiểu nữ đã tung tú cầu, nhất định là nhân duyên trời định, người trong Phật môn đều tin tưởng duyên phận, không biết chừng nào thì Thánh tăng thành hôn cùng với tiểu nữ?

Giang Lưu:

- …

Nghe lời nói của quốc vương nước Thiên Trúc, sắc mặt của Giang Lưu cứng lại.

Mới đầu không phải là mình và quốc vương đứng cùng chiến tuyến, cùng nhau đến thăm dò Ngọc Nhi công chúa sao?

Thế nhưng, nói đến đây, hắn đột nhiên lại nhắc đến vấn đề hôn sự của mình và Ngọc Nhi công chúa?

Nhanh như vậy liền phản bội mình rồi sao?

- Xem ra màn thăm dò lúc nãy, sự nghi ngờ vô căn cứ trong lòng quốc vương nước Thiên Trúc đã hoàn toàn biến mất rồi sao?

- Cho nên, hắn xác định Ngọc Nhi công chúa quả thật là nữ nhi của hắn, liền nhanh chóng muốn ta thành thân cùng nữ nhi của hắn sao?

Tuy rằng đến lúc này đột nhiên quốc vương nước Thiên Trúc phản bội mình, khiến cho Giang Lưu âm thầm phỉ nhổ trong lòng.

Nhưng mà, thông qua phản ứng này của quốc vương nước Thiên Trúc, trong lòng Giang Lưu cũng hiểu có thể hiểu được kết quả kiểm tra của quốc vương!

Xem ra, thông tin hiển thị ở trên bản diện nhân vật của mình cũng không có sai sao?

Ngọc Nhi công chúa quả nhiên là nữ nhi của quốc vương nước Thiên Trúc, không phải là bị yêu ma chiếm thân thể!

- Như vậy, một thân tu vi của nàng, đến tột cùng là từ đâu mà có được? Hết thảy mấy điều này, ngược lại phải điều tra rõ ràng!

Sau tình huống quốc vương xác định thân phận của Ngọc Nhi công chúa ở đây, trong lòng Giang Lưu âm thầm lẩm bẩm.

- Giang Lưu, phụ vương của ta hỏi ngươi đó!

Không nói đến trong lòng Giang Lưu đang suy nghĩ gì, dù sao, nghe thấy phụ vương mình nói muốn nhanh chóng cho mình thành thân với Giang Lưu, trong lòng Ngọc Nhi công chúa vô cùng cao hứng, hướng về phía Giang Lưu hỏi.

Dáng vẻ thoải mái hào phóng, không nhìn ra vẻ thẹn thùng gì cả!

- A di đà Phật, bần tăng xuất gia, sớm đã xuất gia, tất nhiên…

Miệng tuyên một tiếng Phật hiệu, Giang Lưu theo thói quen tính lấy thân phận hòa thượng của mình mà nói.

- Như vậy, quan hệ của ngươi và Cao Dương công chúa hiện tại là gì?

Thế nhưng, không đợi Giang Lưu nói hết lời, Ngọc Nhi ngay lập tức mở miệng, đánh gãy lời nói của Giang Lưu, hỏi.

- Chuyện này…

Được rồi, những lời này, có thể nói là nói trúng tim đen, trong nhất thời, Giang Lưu đình trệ ngôn ngữ, không biết nên đáp lại như thế nào!

- Mặt khác, quan hệ của ngươi cũng với quốc vương nước Nữ Nhi là gì?

Làm cho Giang Lưu không còn lời nào để nói, ngay sau đó, Ngọc Nhi công chúa lại hỏi tiếp.

- Xem ra, mặc dù Ngọc Nhi công chúa và mấy thầy trò chúng ta là lần đầu gặp mặt, nhưng mà, ngươi đối với tình huống của sư phụ ta, cũng hiểu biết rất rõ!

Tôn Ngộ Không ở bên cạnh, làm sao có thể kiềm chế được tính tình? Nghe đến đó, không nhịn được mà đứng dậy, mở miệng nói với Ngọc Nhi công chúa.

- Tôn Đại Thánh, ngươi cũng chớ ngăn đề tài…

Bách Sự Thông của thế giới Tây Du? (3)

Sau khi Ngọc Nhi liếc mắt nhìn Tôn Ngộ Không, lại nói tiếp:

- Giang Lưu hắn lấy thân phận hòa thượng của mình nói không thể cưới vợ, Tôn Đại Thánh, ta muốn hỏi một chút, quan hệ của ngươi và Tử Hà tiên tử là gì vậy?

Ngọc Nhi công chúa nói tới đây, đã thật sự khiến cho mọi người trong đoàn đội thỉnh kinh Tây Hành đều lộ ra vẻ sợ hãi cả kinh!

Không chỉ nắm rõ tình huống của sư phụ như trong lòng bàn tay, nàng thậm chí còn biết rành mạch mối quan hệ của Tôn Ngộ Không và Tử Hà tiên tử?

- Ngày đó, Tôn Đại Thánh ngươi vì Tử Hà tiên tử, tức giận giết chết Võ Khúc Tinh Quân, thật đúng là giận dữ vì hồng nhan!

Ngọc Nhi mở miệng, đề cập với Tôn Ngộ Không về sự việc đã phát sinh năm đó.

- Cái này, kỳ thật không phải đơn thuần là vì Tử Hà, mà là lão Tôn ta và Võ Khúc Tinh Quân sớm đã có mâu thuẫn từ trước!

Nghe Ngọc Nhi công chúa nhắc đến chuyện này, Tôn Ngộ Không suy nghĩ một chút, trả lời, nói.

- Phải không? Vậy Tôn Đại Thánh ngươi lại nhiều lần đi Nguyệt Cung, gặp mặt Tử Hà tiên tử, thậm chí còn cùng đi Thiên Hà ngắm cảnh, cũng là vì lí do kia sao?

Ngọc Nhi mỉm cười, lại hỏi tiếp.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Nghe đến đó, Tôn Ngộ Không bỗng nhiên đứng dậy, gậy Như Ý Kim Cô chỉ thẳng về phía Ngọc Nhi, tức giận nói.

Nàng biết mình giết Võ Khúc Tinh Quân, điều này không kỳ lạ, cũng không phải là bí mật gì.

Nhưng chuyện của mình và Tử Hà tiên tử, vậy mà nàng cũng có thể biết?

- Đi Thiên Hà ngắm cảnh? Thiên Hà có cái cảnh sắc gì đẹp mà ngắm chứ? Hầu ca, ngươi thật là không biết chọn địa phương!

Trư Bát Giới đã từng làm chưởng quản tám vạn thủy quân ở Thiên Hà, nghe đến đó, không nhịn được mà cười ra tiếng!

- Nhị sư huynh, ngay cả chúng ta cũng không biết chuyện Đại sư huynh mang Tử Hà tiên tử đi Thiên Hà ngắm cảnh đâu!

Sa Ngộ Tịnh ở bên cạnh không nhịn được mà mở miệng, thấp giọng nhắc nhở một câu.

- A? Đúng rồi!

Nghe Sa Ngộ Tịnh nhắc nhở, Trư Bát Giới hậu tri hậu giác phản ứng lại.

Đoàn thỉnh kinh Tây Hành, mình cũng không biết chuyện này, thế nhưng, Ngọc Nhi này là lần đầu tiên tiếp xúc với mấy thầy trò mình, vậy mà nàng lại có thể nói được rành mạch như vậy?

Điều này rất không thích hợp!

- Ngọc Nhi công chúa đúng không?

Cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Trư Bát Giới lại đứng dậy tiếp theo, nói với nàng:

- Xem ra, ngươi biết rất rõ mọi chuyện của mấy thầy trò chúng ta! Như vậy, chuyện của lão Trư, ngươi biết được bao nhiêu?

- Nửa đêm canh ba, dưới cây ngô đồng…

Liếc mắt nhìn Trư Bát Giới một cái, Ngọc Nhi không nói gì thêm, miệng chỉ phun ra tám chữ mà thôi!

Lời này nói ra khiến cho sắc mặt của Trư Bát Giới không khỏi đại biến!

- Ngươi, ngươi đến tột cùng là thần thánh phương nào?

Trư Bát Giới khó có thể tin nhìn Ngọc Nhi, nói chuyện cũng có chút lắp bắp.

- Nửa đêm canh ba? Dưới cây ngô đồng?

Nhìn phản ứng của Trư Bát Giới, mấy người Giang Lưu và Tôn Ngộ Không bọn họ, đều ngơ ngác nhìn nhau.

Tình huống gì đây? Những lời này chính mình cũng không hiểu được, thế nhưng, Ngọc Nhi này lại biết rõ?

Đoàn thỉnh kinh Tây Hành, mọi người ở chung lâu như vậy, có một số việc của nhau cũng không biết!

Ngược lại là một người ngoài lại có thể biết được rành mạch? Điều này sao có thể chứ?

- Bát Giới, nửa đêm canh ba, dưới cây ngô đồng, đến tột cùng là có ý tứ gì?

Tôn Ngộ Không tò mò, hỏi Trư Bát Giới.

- Hầu ca, ngươi đừng hỏi nữa!

Thế nhưng, nghe Tôn Ngộ Không truy hỏi, dáng vẻ của Trư Bát Giới thần sắc ảm đạm, cúi đầu không muốn nói.

- Ngươi nói một chút thôi, nếu không, ta và ngươi tâm sự chuyện của Quan Âm Bồ Tát?

Trư Bát Giới càng như vậy, Tôn Ngộ Không ngược lại lại càng tò mò.

- Được rồi, được rồi…

Chuyện của Quan Âm Bồ Tát, hiển nhiên là một uy hiếp của Trư Bát Giới, nghe vậy, Trư Bát Giới có chút bất đắc dĩ nói:

- Đó là thời gian và địa điểm mà năm đó ta hẹn gặp Hằng Nga tiên tử ở trên Thiên Đình!

Chấn động!

Lời nói của Trư Bát Giới vừa hạ xuống, mọi người Giang Lưu bọn họ, trên mặt đều hiện ra thần sắc chấn động!

Tuy rằng đã sớm đoán được Ngọc Nhi công chúa này giống như là bách sự thông, tất cả mọi chuyện của đoàn đội thỉnh kinh Tây Hành đều rõ như lòng bàn tay!

Thế nhưng, nàng thật sự biết nhiều như vậy sao?

Ngay cả thời gian địa điểm lúc trước Trư Bát Giới hẹn Hằng Nga tiên tử, nàng thế mà cũng biết?

Sau khi ánh mắt của Ngọc Nhi công chúa nhìn xung quanh một vòng ba người Giang Lưu, Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới bọn họ…

Chợt, ánh mắt dừng lại trên người Sa Ngộ Tịnh ở bên cạnh!

- Được rồi, Ngọc Nhi công chúa, không cần phải nói nữa, chúng ta tin tưởng ngươi đích thật là không gì không biết!

Bị ánh mắt của Ngọc Nhi công chúa đảo qua, Sa Ngộ Tịnh ngay lập tức kinh hãi, bày ra dáng vẻ thừa nhận, mở miệng nói với Ngọc Nhi công chúa.

- Ngươi đến tột cùng là người phương nào? Ngươi đến tột cùng là biết được những chuyện này từ đâu ra?

Ánh mắt Giang Lưu dừng lại ở trên người của Ngọc Nhi công chúa, đồng thời, ngưng thanh hỏi.

- Ngọc Nhi, ngươi, sao ngươi lại hiểu biết rõ tình hình của đoàn người thánh tăng đi thỉnh kinh Tây Hành bọn họ như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận