Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1299: Dược Sư Vương Phật: Hắn không hổ là Kim Thiền Tử chuyển thế



- A Di Đà Phật…

Đối mặt với lời nói của Dược Sư Vương Phật, Giang Lưu mở miệng niệm một câu phật hiệu, nói với Dược Sư Vương Phật:

- Tạ ơn tấm lòng của Phật Tổ, nếu ngay cả Phật Tổ cũng biết cái chết của Kính Hà Long Vương có chỗ kỳ lạ, như vậy trong đó nhất định có điều mờ ám!

- Vừa nãy Tiểu Bạch Long đã mời ta chủ trì công đạo về việc này, ta cũng đồng ý rồi, không dám làm phiền Phật Tổ!

Lời Giang Lưu khiến vẻ mặt Dược Sư Vương Phật hơi khó coi.

Ta nhắc tới Như Lai Phật Tổ là để ngươi ngoan ngoãn nghe lời, không phải để ngươi càng chắc chắn cái chết của Kính Hà Long Vương có điểm kỳ lạ, sau đó tự mình đi điều tra.

Sắc mặt nghiêm lại, Dược Sư Vương Phật mở miệng nói với Giang Lưu:

- Công Đức Phật, vậy là ngươi không tin bổn tọa, không tin Phật Tổ sao?

Giang Lưu vội vàng giải thích rõ ràng:

- Vương Phật sao lại nói vậy, sao ta không tin ngươi, không tin Phật Tổ được? Chỉ là chuyện mà chúng ta có thể giải quyết, sao lại làm phiền Phật Tổ? Thân là người đứng đầu Phật Môn, Phật Tổ tất nhiên bận trăm công ngàn việc!

Dược Sư Vương Phật nói tiếp, lời nói dõng dạc hùng hồn, đứng ở lập trường rất cao:

- Tuy nói Phật Tổ thực sự trăm công ngàn việc, nhưng hôm nay đại nghiệp thỉnh kinh Tây Hành của ngươi càng là có quan hệ đến thương sinh trong thiên hạ, ngươi nên nhanh chóng hoàn thành đại nghiệp thỉnh kinh Tây Hành mới đúng!

Giang Lưu chắp tay hành lễ, lời nói cũng đứng ở lập trường cực cao:

- Ngay cả người của mình còn độ không được, ta có tư cách gì độ người trong thiên hạ?

- Chuyện này…

Giang Lưu nói ra lời này, Dược Sư Vương Phật bỗng chốc nghẹn lời, thật sự không biết nên trả lời như thế nào.

Tuy lời của mình có đạo lý, nhưng lời Giang Lưu nói cũng rất có đạo lý, nếu người một nhà còn độ không được, nói chi đến độ người trong thiên hạ?

Thật sự nghẹn lời, bỗng nhiên Dược Sư Vương Phật âm thầm thở dài một hơi trong lòng:

- Chỉ có thể nói, không hổ danh là Kim Thiền Tử chuyển thế sao? Đúng là biết ăn nói…

Con ve trời sinh đã kêu to, mà trước đây lúc Kim Thiền Tử còn ở Phật Môn, đã rất biết ăn nói.

Tuy luôn đi cùng Giang Lưu trên đường Tây Hành, bọn Tôn Ngộ Không biết rõ năng lực của Giang Lưu, mắt thấy trên phương diện đối đáp, Giang Lưu có thể khiến Dược Sư Vương Phật trở nên không còn lời gì để nói, trong lòng bọn Tôn Ngộ Không đều thầm kinh ngạc thán phục:

- Sư phụ lợi hại!

Dù sao ai cũng phải công nhận là người trong Phật Môn ai cũng biết ăn nói.

Mấy người Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu giao chiến bằng lời lẽ, bọn hắn không phải là đối thủ với những người trong Phật Môn.

Đặc biệt là Tôn Ngộ Không, năm đó tại sao hắn lại bị đè dưới Ngũ Hành Sơn năm trăm năm?

Còn không phải là bị Như Lai Phật Tổ lừa đến ngu người, tự mình nhảy vào lòng bàn tay của hắn, để hắn vê nặn trong tay sao?

- Dược Sư Vương Phật…

Không nói đến trong lòng Tôn Ngộ Không thán phục như nào, lúc này, Tôn Ngộ Không sờ lỗ tai, gậy Kim Cô đột ngột xuất hiện trong tay hắn, sát khí khắp người, chỉ thẳng vào Dược Sư Vương Phật:

- Thúc phụ của Tiểu Bạch chết, trong đó nhất định có chỗ kỳ lạ, ngươi muốn mang hồn phách của hắn đi vội vã như thế, hay là ngươi sắm vai mờ ám nào đó trong chuyện này hả?

Một người diễn mặt đỏ, một người diễn mặt trắng, đây chính là kế sách ứng phó được thầy trì bọn họ vạch ra kỹ càng.

Hiện tại, lời của Giang Lưu khiến Dược Sư Vương Phật phải nghẹn họng, Tôn Ngộ Không biết sư phụ diễn xong vai mặt đỏ rồi, đến phiên hắn diễn vai mặt trắng.

Cả người toàn lệ khí, nhìn như có khả năng ra tay bất kỳ lúc nào.

Bị Tôn Ngộ Không chĩa gậy Kim Cô vào, Dược Sư Vương Phật nghe tiếng lộp bộp trong lòng, cảm nhận được lệ khí đáng sợ kia đè ép đến, trong lòng Dược Sư Vương Phật thật sự phát run.

Tuy trên phương diện cấp bậc, Dược Sư Vương Phật là cấp 90, Tôn Ngộ Không cấp 88, so với hắn kém hơn một chút.

Nhưng sở trường của Dược Sư Vương Phật là thuật đan dược, nếu thực sự đánh nhau thì sức chiến đấu không mạnh.

Mà năng lực của Tôn Ngộ Không đã nổi tiếng từ lâu, nếu muốn ra tay, liệu hắn có đánh thắng Tôn Ngộ Không được không? Dược Sư Vương Phật thật sự không dám chắc.

Còn chưa nói đến việc nếu thật sự ra tay, đám Huyền Trang ở bên cạnh sẽ giúp ai?

Lưu Ly Vương Phật chết trong tay Huyền Trang, đó là vết xe đổ.

Giang Lưu diễn vai mặt đỏ mở miệng trấn an Tôn Ngộ Không vài câu:

- Ngộ Không, bình tĩnh chớ nóng, chuyện này sao có quan hệ tới Dược Sư Vương Phật được? Quan hệ cá nhân giữa ta và Dược Sư Vương Phật không tệ, vi sư vẫn tin tưởng con người của hắn!

Tuy Giang Lưu đang trấn an, nhưng Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh và Tiểu Bạch Long ở bên cạnh đều đang nhìn Dược Sư Vương Phật, trong ánh mắt tỏ vẻ nghi ngờ.

Nghe Giang Lưu khuyên bảo, Dược Sư Vương Phật hơi an lòng một chút, ít nhất Huyền Trang không có ác ý gì, hơn nữa thân là sư phụ, hắn thực sự có thể kìm chế được mấy người Tôn Ngộ Không.

Đã tới nước này, hắn còn kiên trì càng khiến bọn Tôn Ngộ Không nghi ngờ thêm, Dược Sư Vương Phật không còn cách nào, chỉ có thể mở lời tỏ vẻ bỏ cuộc:

- Tôn Đại Thánh nói sai rồi, việc này thật sự không có liên quan gì đến bản tọa, nếu Công Đức Phật nói các ngươi muốn đích thân đi điều tra, như vậy các ngươi tự mình ra tay điều tra đi!

Giang Lưu diễn mặt đỏ, tất nhiên biết nên nói gì, tỏ vẻ rất dễ nói chuyện, khiêm tốn có lễ nói chuyện với Dược Sư Vương Phật:

- Thế thì tạ ơn Vương Phật, mong rằng khi Vương Phật đến trước mặt Phật Tổ, có thể giải thích cho ta thật rõ ràng! Không phải bần tăng không tin Phật Tổ, mà chuyện này là chuyện riêng của bọn ta, không dám quấy rầy Phật Tổ!

Nghe Giang Lưu nói xong, Dược Sư Vương Phật gật đầu:

- Ừ, chuyện đương nhiên!

Nhưng khi Dược Sư Vương Phật sắp sửa xoay người rời đi, đột nhiên cơ thể hắn hơi khựng lại, sau đó hỏi:

- Đúng rồi, các ngươi nói cảm thấy cái chết của Kinh Hà Long Vương có chỗ rất kỳ lạ, các ngươi biết được từ đâu?

Giang Lưu biết rõ Dược Sư Vương Phật muốn nhìn xem trước mắt đội ngũ thỉnh kinh Tây hành nắm được bao nhiêu điểm mờ ám, bởi vậy không có ý giấu giếm gì:

- Kinh Hà Long Vương từng ở thành Trường An tìm một vị Viên Thủ Thành đo lường tính toán lượng mưa, tính toán của hắn so với Ngọc Đế thế mà còn chính xác và sớm hơn, việc này rất là kỳ lạ!

- Trước đây bần tăng ở thành Trường An từng tán gẫu với Viên Thiên Cương đạo trưởng, Viên đạo trưởng từng nói Viên Thủ Thành là sư phụ của hắn, không tinh thông Trắc Toán Pháp! Chỉ là tên mạo danh lừa bịp ở thành Trường An mà thôi!

Dược Sư Vương Phật rời khỏi, đi rồi, về nội dung trao đổi cụ thể với đội ngũ Giang Lưu lần này, tất nhiên hắn phải báo cáo với Như Lai Phật Tổ một chút.

Sau khi thấy Dược Sư Vương Phật rời đi rồi, Giang Lưu vỗ tay, mở miệng nói, xem như khẳng định kỹ thuật diễn xuất của mọi người:

- Tốt, đợt diễn này mọi người làm không tệ, chúng ta phải sửa lại án sai của Kinh Hà Long Vương, đã thông báo với bên Như Lai Phật Tổ thành công rồi, kế tiếp có quậy ra chuyện gì, coi như Như Lai Phật Tổ sẽ biết rõ trước tiên!

Nghe vậy, Tôn Ngộ Không cười cười, khen kỹ thuật diễn vừa rồi của Tiểu Bạch Long:

- Hì hì hì, kỹ thuật diễn của Tiểu Bạch lúc nãy mới là tốt, cái quỳ xuống dập đầu kia, nghe muốn rung động rầm rầm luôn!

Nghe vậy, Tiểu Bạch Long hơi khiêm tốn:

- Không không không, kỹ thuật diễn vừa rồi của sư phụ và đại sư huynh đều quá hay!

Theo Tiểu Bạch Long, vừa rồi hắn chỉ có tác dụng làm nền thôi, phát huy hiệu quả tốt nhất vẫn là sư phụ diễn mặt đỏ và đại sư huynh diễn vai mặt trắng mới đúng.

Trư Bát Giới có kinh nghiệm nịnh hót lâu năm, đương nhiên đứng ra ủng hộ Giang Lưu:

- Kỹ thuật diễn tốt nhất đương nhiên là sư phụ, ngoại trừ kỹ thuật diễn, tài ăn nói cũng chuẩn quá trời, khiến Dược Sư Vương Phật không nói được lời nào hết!

Nghĩ nghĩ, Sa Ngộ Tịnh cũng nói theo, bày tỏ quan điểm của mình:

- Thật ra lúc nãy ta cũng thấy kỹ thuật diễn của Tiểu Bạch không tệ!

Kinh Hà Long Vương ở bên cạnh, nhìn mấy thầy trò Giang Lưu chung sống như với nhau như vậy, hơn nữa còn nghe được mấy lời kia, hơi nghẹn họng nhìn trân trối.

Mấy thầy trò này, có thể tính kế Dược Sư Vương Phật, thậm chí Như Lai Phật Tổ cũng bị đùa bỡn trong lòng bàn tay sao?

Mắt thấy tai nghe thủ đoạn của đám người Giang Lưu, Kính Hà Long Vương khó tránh thầm thán phục trong lòng:

- Năng lực của giáo chủ đúng là lợi hại!

Nghe bọn Tôn Ngộ Không ngươi khen ta, ta khen ngươi, tới tới lui lui không dừng được, Giang Lưu nhịn không được mà nói, kêu bọn họ ngừng thổi phồng lẫn nhau:

- Tốt, mấy người các ngươi đừng thổi phồng lẫn nhau nữa, đây là lễ trao giải Oscar sao? Có muốn làm thì cũng đợi mọi chuyện xong xuôi hết rồi nói!?

Được rồi, nếu sư phụ kêu ngừng, đám Tôn Ngộ Không bọn họ tất nhiên không muốn nói lời vô nghĩa nữa, ánh mắt mọi người đều dừng trên người Giang Lưu, tất nhiên là đang chờ Giang Lưu nói ra bước tiếp theo của kế hoạch nên làm như thế nào.

Giang Lưu mở miệng, sắp xếp bước tiếp theo của kế hoạch:

- Kế tiếp, Ngộ Không ngươi đến thành Trường An đợi, tìm Viên Thủ Thành, bây giờ cứ âm thầm quan sát vài ngày rồi nói!

Nghe vậy, Tôn Ngộ Không gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ:

- Được rồi, sư phụ!

Hiện tại Phật Môn đã biết bọn hắn phát hiện Viên Thủ Thành là manh mối đột phá mấu chốt, như vậy, người Phật Môn hoặc Thiên Đình có thể làm gì Viên Thủ Thành hay không?

Tất nhiên muốn hắn làm mồi nhử, thả câu một phen, nhìn xem có thể câu con cá lớn nào trong đám Tiên Phật kia không.

Đương nhiên, nếu có thể câu ra, tất nhiên là tốt nhất rồi.

Nhưng nếu không câu được cũng không sao, lập tức lấy Viên Thủ Thành làm nơi đột phá, điều tra cho kỹ một lần là được.

Nếu Tiên Phật thật sự làm gì với Viên Thủ Thành, việc binh quý ở thần tốc, bọn họ nhất định không lãng phí thời gian, cho nên Tôn Ngộ Không ngược lại không cần chờ quá lâu, chỉ cần quan sát vài ngày là được.

Sau khi thấy Tôn Ngộ Không xoay người rời đi, Giang Lưu quay đầu lại, mắt dừng lại trên người Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh, mở miệng nói:

- Còn các ngươi thì sao? Đều dựa vào kế hoạch mà hành động đi! Tìm ra Lý Linh quan!

Lý Linh quan, chính là người tuyên bố ý chỉ của Ngọc Đế lúc Ngọc Đế hạ chỉ tạo mưa cho Kính Hà Long Vương.

Muốn vén màn chuyện này, tất nhiên Lý Linh quan là một nhân vật rất quan trọng.

Suy nghĩ xong, Giang Lưu thậm chí lấy roi Đả Thần ra, giao vào tay Trư Bát Giới.

- Chuyện này, không cần vi sư nhiều lời, ngươi từng làm Thiên Bồng Nguyên Soái, tất nhiên biết nên làm gì!

Bạn cần đăng nhập để bình luận