Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1332: Lão Tử mất mặt



Phải nói, mặc dù giữa các Thánh Nhân đều có chút quan hệ cạnh tranh, nhưng vì họ thường đều để ý mặt mũi của mình nên sẽ không dễ dàng ra tay chiến đấu.

Hơn nữa, mọi người đều là sự tồn tại vạn kiếp bất diệt, không ai có thể giết chết được ai, cho nên tất nhiên sẽ không dốc hết hết sức mà đánh.

Vì vậy, mặc dù giữa các vị Thánh Nhân có một khái niệm đại khái về thực lực mạnh yếu, nhưng nhìn chung hiếm khi có định vị rõ ràng.

Tất nhiên, trong Lục Thánh có một ngoại lệ, đó chính là Thông Thiên giáo chủ!

Lúc đại kiếp phong Thần xảy ra, cùng với Tiệt Giáo sắp đi đến hủy diệt, nhìn thấy hàng vạn đệ tử dưới trướng của mình đều sắp tan tành, dù Thông Thiên giáo chủ biết rõ không thể giết người nhưng vẫn tế Tru Tiên kiếm trận của chính mình, hoàn toàn bày ra tư thế sẵn sàng liều mạng.

Mà vào lúc đó, thực lực do Thông Thiên giáo chủ bày ra quả thực khiến người ta chấn động.

Lúc đầu, Hồng Quân lão tổ đã từng nói, Tru Tiên kiếm trận, một Thánh bày bố, không có sức mạnh của Tứ Thánh thì không thể phá vỡ. Trận chiến năm đó xem như đã hoàn toàn xác nhận lời nói của Hồng Quân lão tổ.

Vì vậy, mặc dù trong đại chiến phong Thần Tiệt Giáo đã bị diệt, nhưng cũng chính nhờ một trận chiến Tru Tiên kiếm trận mà đã làm nên tên tuổi của Thông Thiên giáo chủ.

Sức chiến đấu của Thông Thiên giáo chủ có thể coi là đứng đầu trong Lục Thánh, đây là điều mà không ai nghi ngờ.

Trong Tam Thanh, lấy Lão Tử đứng đầu, trong Lục Thánh thì Lão Tử lại là Đại sư huynh, vì vậy, Lão Tử từ lâu đã tự coi mình là người đứng đầu trong Lục Thánh.

Nhưng người có thực lực mạnh nhất trong Lục Thánh cũng là Thông Thiên giáo chủ?

Mặc dù trong miệng hắn luôn nói là vô vi, dáng vẻ không quan tâm đến bất cứ điều gì, nhưng trong lòng của Lão Tử vẫn luôn thấy khúc mắc vì chuyện này.

Việc này cũng giống như ở trong lớp học, ngươi là lớp trưởng, cũng là người có thành tích học tập tốt nhất hàng năm trong lớp. Nhưng sao chứ? Có một người khác trong lớp được chào đón hơn cả ngươi, tất nhiên trong lòng ngươi sẽ không quá thoải mái.

Vì vậy, khi biết rằng Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề từng bị Tru Tiên kiếm trận của Thông Thiên giáo chủ đuổi giết phải chạy khắp nơi như chó. Hôm nay lại thấy Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề vậy mà lại tìm đến chỗ mình gây chuyện, trong lòng Lão Tử thầm tức giận, tự thấy việc mà Thông Thiên có thể làm, chính mình cũng có thể làm được.

Một khi đã ra tay, sẽ không có ý khách sáo, sau khi lấy chí bảo phòng ngự Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp ra, ngay sau đó, hắn cũng mở Thái Cực Đồ của mình ra, quyết đấu một trận với Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.

Trận hỗn chiến giữa ba vị Thánh Nhân, sức mạnh mà nó bạo phát ra tất nhiên vô cùng kinh người.

Cũng may là bọn họ không ở trong Tam giới Lục đạo, nếu không, dựa vào sức chiến đấu bọn họ tạo ra khi chiến đấu, dù Tam giới Lục đạo bị hủy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Có một câu nói rất hay, lý tưởng rất đẹp, nhưng thực tế lại tàn khốc.

Lão Tử vẫn luôn rất tự tin vào thực lực của bản thân, dù sao mình cũng là người đứng đầu trong Lục Thánh, việc mà Thông Thiên giáo chủ có thể làm được, không có lý nào mình lại không làm được?

Tuy nhiên, sau khi lấy Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp và Thái Cực Đồ ra, sức mạnh mà Lão Tử bạo phát quả thực mạnh hơn bất cứ một người nào trong hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, nhưng nếu muốn lấy một địch hai đánh bại cả hai người cùng liên thủ thì vẫn còn thiếu một chút.

Chiến đấu một hồi, khí thế bạo phát ra của Lão Tử quả thực rất mạnh, nhưng khi trận chiến diễn ra được một lúc, dưới sự liên thủ tấn công của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, Lão Tử đã rơi xuống thế hạ phong.

Hai đại chí bảo đại thành Tiếp Dẫn Bảo Tràng và Thất Bảo Diệu Thụ của Chuẩn Đề nằm trong tay vị Thánh Nhân đương nhiên phát ra sức mạnh vô cùng cường đại.

Hơn nữa từ thuở Hồng Hoang hai người đã ở cùng với nhau, Mạnh không rời Tiêu, Tiêu không rời Mạnh, trong lúc liên thủ, phối hợp nhịp nhàng, ngầm hiểu lẫn nhau, có thể nói rằng là trên trời dưới đất chỉ có một, hoàn toàn phát huy ra hiệu quả một cộng một lớn hơn hai.

Đánh nhau một hồi, sau khi hai người cùng nhau trấn áp được Lão Tử, Chuẩn Đề đột nhiên lên tiếng:

- Thực lực của Đại sư huynh quả thật rất mạnh, thật đáng khâm phục! Nếu một mình ta đấu với sư huynh thì còn kém xa mới là đối thủ của ngươi. Cái danh đứng đầu Lục Thánh tuy có vẻ giả, nhưng lại không tính là quá khoa trương!

Tuy rằng lời nói trong miệng hắn ta không khó nghe, nhưng giọng điệu lại đầy vẻ châm chọc.

Chuẩn Đề vừa dứt lời, Tiếp Dẫn bên cạnh cũng lên tiếng, nhưng lại là khiển trách Chuẩn Đề.

- Chuẩn Đề sư đệ, không nên nói lời này, danh hiệu đứng đầu Lục Thánh của Đại sư huynh không phải là bởi vì thực lực, mà là bởi thân phận của Đại sư huynh của hắn!

Tuy nhiên, mặc dù trong miệng trách cứ Chuẩn Đề, nhưng lời nói lại mang theo giọng điệu kỳ lạ.

Danh hiệu đứng đầu Lục Thánh không phải bởi vì thực lực, mà là vì thân phận Đại sư huynh? Nghe có thấy càng xúc phạm người hơn không?

Giống như có người đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc trong công ty, người khác nói không phải do năng lực của ngươi mà là bởi vì ngươi là con trai của chủ tịch. Câu này là khen ngợi hay chế giễu, dù là kẻ ngốc cũng có thể nghe hiểu đúng không?

Tức giận!

Mặc dù vẫn luôn tự xưng mình là vô vi, nhưng danh hiệu người đứng đầu Lục Thánh của mình bị hai kẻ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề ta một câu ngươi một câu chế giễu châm chọc. Có thể tưởng tượng ra được cảm xúc của Lão Tử.

Tuy nhiên, điều khiến hắn tức giận hơn cả là mình lấy một địch hai, nhưng lại bị hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề áp chế?

Cảm giác giống như vua sư tử bị hai con linh cẩu chơi đùa, nhưng lại có cảm thấy bất lực không biết làm sao.

- Hai người các ngươi! Khốn kiếp!

Trong lòng Lão Tử tức giận, trong miệng hét lên, lập tức nhấc tay, trong tay liền xuất hiện một cây trượng.

Nhấc cây trượng lên, đập mạnh về phía đầu của Chuẩn Đề.

Rầm rầm!

Thất Bảo Diệu Thụ ngăn trước mặt, không chịu được sức mạnh của cây trượng, liên tục bại lui.

Tuy nhiên trong Hư Không, Tiếp Dẫn Bảo Tràng phóng ra sức lực hàng tỉ quân, lao về phía Lão Tử, uy thế cũng bất phàm.

Đối mặt với công kích của Tiếp Dẫn, Lão Tử không thể không phân tâm, khống chế Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp để phòng ngự, tự nhiên sức lực trong tay cũng yếu đi mấy phần.

Nhìn chung mà nói, là người đứng đầu Lục Thánh, Lão Tử thực sự đủ mạnh để dễ dàng đánh bại bất kỳ một ai trong Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.

Nhưng mà, đối mặt với hai Thánh Nhân liên thủ với nhau, mặc dù đã lấy ra ba đại chí bảo Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp, Thái Cực Đồ và cây trượng của chính mình, nhưng Lão Tử rốt cuộc vẫn là song quyền khó địch tứ thủ, bị Nhị Thánh Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đè ép.

Trận chiến Thánh Nhân chỉ phân ra thắng bại, không phải quyết sống chết, bị hai người đè ép, cũng đủ để nói rõ mọi chuyện.

Bên này ba vị Thánh Nhân đang giao chiến, đương nhiên các Thánh Nhân khác cũng cảm nhận được. Trong Oa Hoàng Cung, Nữ Oa nương nương thầm lẩm bẩm.

- Ai, thực lực của Đại sư huynh quả nhiên là rất mạnh, lại có mấy đại chí bảo trong tay. Nhưng đáng tiếc là hắn lại lấy một địch hai!

Trong Ngọc Hư Cung, Nguyên Thủy Thiên Tôn thầm lẩm bẩm.

- Đại ca, đây chính là do hắn nhúng tay vào chuyện của Phật Môn đi? Nếu như ta ra tay có vẻ không thích hợp lắm?

Nguyên nhân dẫn đến trận chiến này là do Lão Tử can thiệp vào chuyện của Phật Môn.

Có lẽ có thể còn do Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề nhân cơ hội này thăm dò năng lực của Lão Tử. Đương nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể nhìn ra Lão Tử cũng có ý định nhân cơ hội này để lập lại thân phận người đứng đầu Lục Thánh của mình.

Vì vậy, khi nhìn thấy Lão Tử bị áp chế, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không có ý can thiệp vào.

Dù sao với thân phận là người đứng đầu Xiển Giáo, sau khi Tiệt Giáo bị hủy diệt, bản thân mình cũng có gia đại nghiệp đại đấy.

Hiện nay, Phật giáo và Xiển Giáo là hai giáo phái có tiếng nhất, nếu mình xen vào, liên can quá lớn, rất không thích hợp!

- Ai…

Bên kia, Thông Thiên giáo chủ ở trong Hư Không cũng thở dài một hơi.

Nhìn thấy Lão Tử bị Nhị Thánh của Phật Môn trấn áp, hắn không hề cảm thấy vui vẻ, mà ngược lại chỉ cảm thấy bi thương.

Nghĩ đến lúc đầu, mối quan hệ giữa Tam Thanh và Nhị Thánh Phật Giáo nói chung cũng gọi là thân mật, thân thiết như huynh đệ ruột thịt. Trong Lục Thánh thì Tam Thanh chiếm một nửa, cho nên tất nhiên không ai dám trêu chọc bọn họ.

Nhưng bây giờ thì sao?

Sau trận chiến phong Thần, huynh đệ trở mặt với nhau, Lão Tử là đại ca, vậy mà lại bị Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề liên thủ trấn áp, trong lòng Thông Thiên giáo chủ rất phức tạp.

Đương nhiên bảo hắn ra tay giúp đỡ là chuyện không thể nào.

Thế nhưng mình đã không giúp đỡ cũng thôi đi, Nguyên Thủy Thiên Tôn vậy mà cũng không giúp sao?

Suy nghĩ một hồi, Thông Thiên giáo chủ ít nhiều cũng có thể đoán được tình cảnh và suy nghĩ của hắn.

Nghĩ lại lúc đầu khi Hồng Hoang mới được mở ra, thực lực ba huynh đệ còn non yếu, trước thì có đại kiếp Thần Ma, sau thì có đại kiếp Long Phượng, ba huynh đệ nâng đỡ lẫn nhau mới bước tiếp được, cũng nhiều lần sống chết có nhau mới trở thành Thánh trong đại kiếp Vu Yêu sau đó.

Nhưng theo thời gian trôi đi, càng theo những toan tính trong trận chiến Phong Thần, mọi chuyện giờ đây đã đi đến tình cảnh này.

Thông Thiên giáo chủ thầm lắc đầu cảm khái, thu hồi lại thần niệm của mình, thậm chí cũng không có tâm tư xem xét trận đấu giữa ba người bọn họ nữa, nhắm mắt dưỡng thần, đi nhập định.

Trận chiến Thánh Nhân kéo dài rất lâu, dấu hiệu thua trận của Lão Tử ngày càng rõ ràng, đến phút cuối, Thất Bảo Diệu Thụ trói Lão Tử lại.

Nhân cơ hội này, Tiếp Dẫn Bảo Tràng đập mạnh lên mặt Lão Tử, khiến sống mũi của Lão Tử lõm xuống, máu thánh bắn ra ngoài.

Đánh đến đây, thứ muốn có cũng đã đạt được. Tiếp Dẫn dừng tay lại, mở miệng nói:

- Đại sư huynh, chuyện hôm nay đến đây là kết thúc. Hy vọng Đại sư huynh sau này đừng lại xen vào chuyện của Phật Môn chúng ta.

Thắng bại đã phân, tất nhiên không còn ý muốn đánh nữa, sống mũi đều gãy, máu thánh bay ra. Mặt mũi của Lão Tử đã mất sạch.

Mà thể diện của hai huynh đệ mình lại lớn hơn rất nhiều.

Sau khi nói ra những lời này, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề mang theo dáng vẻ của người chiến thắng cùng nhau rời đi.

Nhìn thân hình hai người rời đi, trong lòng Lão Tử tràn đầy tức giận, chỉ là không nói được gì nữa.

Tức giận thì có thể làm gì được? Có thể ngăn hai người họ lại tiếp tục đấu một trận nữa sao?

Một trận ở Hư Không cảnh giới này mặc dù không được công bố rộng rãi, chỉ có mấy vị Thánh Nhân biết, nhưng tâm trạng Lão Tử vẫn cực kỳ tồi tệ. Xoay người vào trong Bát Cảnh Cung, đóng cửa lại không hề ra ngoài.

Trong Lục Thánh, thật ra Lão Tử luôn coi thường hai vị Thánh Nhân Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, nhưng hôm nay lại bại dưới tay hai người họ, điều này khiến tâm trạng Lão Tử cực kỳ không tốt.

Mặt khác, Thông Thiên có thể đuổi đánh hai người họ, chính mình lại bị bọn họ đánh bại? Điều này khiến Lão Tử càng cảm thấy không thể chấp nhận được.

Lão Tử một mình trốn trong Bát Cảnh Cung, nói thầm trong lòng.

- Song quyền khó địch tứ thủ sao? Quả nhiên, có lúc số lượng còn rất hữu dụng?

Bạn cần đăng nhập để bình luận