Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1139: Báo Tử Tinh trợn tròn mắt

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Ý định của Báo Tử Tinh rất đơn giản, bên cạnh Đường Tăng có ba đồ đệ thần thông quảng đại đang bảo vệ, cho nên, nếu như là trực tiếp đánh nhau, bản thân tất nhiên không phải là đối thủ, vậy cũng chỉ có thể dùng trí.

Vừa lúc bản thân biết rõ mực nước của con sông ở phụ cận đang dâng lên cực kỳ cao, có khả năng rất lớn là sẽ uy hiếp đến tính mạng của rất nhiều dân chúng. Vì thế, Báo Tử Tinh làm bộ bản thân lòng dạ từ bi, đến tranh thủ sự tín nhiệm của Đường Tăng.

Chỉ cần có thể làm cho Đường Tăng tín nhiệm bản thân rồi đến lúc đó, mời đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh đi vào động phủ của bản thân. Đến địa bàn của mình rồi, muốn đối phó bọn họ chẳng phải là sẽ dễ dàng hơn hay sao?

Trong lòng của Báo Tử Tinh là nghĩ như vậy, đồng thời, hắn cũng làm như vậy.

Bây giờ, trong lòng của Báo Tử Tinh chỉ thấy nghĩ mà sợ, đồng thời, hắn cũng âm thầm cảm thấy may mắn.

Tôn Ngộ Không này tiện tay ném Như Ý Kim Cô Bổng đi đã có thể làm cho nước sông cuồn cuộn trở nên bình tĩnh trở lại, thực lựccủa những người trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh này thật sự là còn cường đại hơn trong sự tưởng tượng của mình quá nhiều.

Chỉ có điều, cho dù trong lòng âm thầm hoảng sợ, nhưng mặt ngoài Báo Tử Tinh lại vẫn cố tỏ vẻ bình thường, vẫn làm theo kế hoạch đã định ra như trước, mở miệng mời mấy người Giang Lưu về động phủ của mình.

- Ừm! Đúng vậy! Muốn điều tra nguyên nhân khiến cho mực nước của con sông này tăng vọt xác thực không phải là chuyện dễ dàng như vậy, đi đến động phủ của ngươi nghỉ ngơi mấy ngày cũng không tệ. . .

Nghe được lời mời của Báo Tử Tinh, sau khi suy tư một lát, Giang Lưu cũng gật đầu đáp ứng.

Sau đó, mấy người Giang Lưu đều đi theo Báo Tử Tinh vào trong động phủ của hắn.

Với tu vi Thái Ất Chân Tiên, dưới tay Báo Tử Tinh này vẫn là có thật nhiều tiểu yêu hầu hạ.

Để biểu hiện bản thân sẽ tận tình hữu nghị của chủ nhân, Báo Tử Tinh vô cùng niềm nở chiêu đãi mấy người Giang Lưu.

Đáng nhắc tới chính là khi Báo Tử Tinh chuẩn bị một bàn lớn món chay cùng trái cây, Giang Lưu lại biểu thị đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh không kỵ rượu thịt.

Cho nên, một đoàn người uống từng bát rượu lớn, ăn miếng thịt bự, nhìn bầu không khí ngược lại là vô cùng hòa hợp.

Mắt thấy qua ba lần rót rượu, đồ ăn đủ năm món, tròng mắt của Báo Tử Tinh quay mồng mồng, cảm thấy trước khi động thủ, bản thân vẫn nên tìm hiểu thực lực của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh một chút xem thế nào, trong lòng có thể chỉnh sửa kế hoạch cho hoàn mỹ.

- Đại Thánh, ta mời ngài một chén, đã sớm nghe nói hành động đại náo Thiên Cung vĩ đại của Đại Thánh năm trăm năm trước, trong lòng tiểu yêu ta vô cùng kinh nể!

Báo Tử Tinh giơ ly rượu lên, trước kính Tôn Ngộ Không một chén, trong miệng nói xong lời nịnh nọt.

- Hắc hắc hắc, năm trăm năm trước, ta vẫn chỉ là một con khỉ không hiểu chuyện lắm mà thôi, cho nên làm việc đây có chút thẳng thừng, không biết trời cao đất rộng.

Nghe lời nịnh nọt của Báo Tử Tinh, trong lòng của Tôn Ngộ Không vô cùng hưởng thụ, nhưng nhìn bề ngoài lại là vô cùng khiêm tốn nói.

- Đại Thánh trước đây có thể đại náo Thiên Cung, tất nhiên là tu vi cao tuyệt, thần thông quảng đại? Không biết phải chăng là có thể lộ hai tay, để chúng ta mở mang tầm mắt?

Báo Tử Tinh thuận thế mở miệng nói với Tôn Ngộ Không.

- Đúng vậy! Đúng vậy! Đại Thánh gia, chúng ta chẳng qua là nghe nói qua về truyền thuyết của ngài nhưng chưa từng nhìn thấy bản lĩnh thực sự của ngài đâu. . .

Báo Tử Tinh vừa dứt lời, rất nhiều tiểu yêu bên trong động phủ này cũng đều lập tức mở miệng ồn ào nói.

- Ha ha ha, tốt, nếu ngươi đã muốn nhìn thì lão Tôn ta tự nhiên sẽ không keo kiệt!

Nghe được câu nói của Báo Tử Tinh, Tôn Ngộ Không cao hứng đến mức cái đuôi ở sau lưng không ngừng vung vẩy, hắn đứng dậy, vô cùng hào sảng nói.

Chẳng qua là mặc dù nói khỏi miệng, có thể sau khi chờ giây lát, Tôn Ngộ Không lại gãi đầu một cái, nói:

- Lão Tôn ta sẽ có thể có nhiều bản sự lắm, không biết ngươi muốn nhìn cái nào?

- Không biết Đại Thánh có thần thông gì là nổi bật nhất ạ?

Báo Tử Tinh tiếp tục hỏi.

- Cái này sao? Để từ từ, lão Tôn ta phải đếm đã . .

Tôn Ngộ Không đã có sáu bảy phần say, đồng thời giơ bàn tay của mình lên, xòe đầu ngón tay ra, bắt đầu đếm, đầu lưỡi đều có chút xoắn vào.

- Bảy mươi hai loại Địa Sát biến, Kim Cương Bất Hoại Chi Thân, Cân Đẩu Vân lộn nhào một cái chính là đi xa một trăm linh tám nghìn dặm, thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, Hỏa Nhãn Kim Tinh, thân ngoại hóa thân. . .

- Hả! Nhiều như vậy sao? Đại Thánh thật là lợi hại!

Nghe thấy Tôn Ngộ Không đếm số thần thông mà bản thân nắm giữ, Báo Tử Tinh ở bên cạnh nghe không khỏi hít một hơi lạnh.

Tuy rằng đã sớm biết rõ Tôn Ngộ Không lợi hại, lại không nghĩ rằng thế mà lợi hại như vậy?

- Các ngươi, các ngươi muốn nhìn cái nào đây?

Sau khi tính ra không sai biệt lắm, Tôn Ngộ Không nhìn về phía Báo Tử Tinh hỏi.

- Chuyện này ... ta cảm thấy Kim Cương Bất Hoại Chi Thân thật có ý nghĩa, không biết có thể quan sát hay không?

Suy nghĩ một lúc, Báo Tử Tinh mở miệng hỏi.

- Có thể!

Vung tay lên, Tôn Ngộ Không vô cùng sảng khoái, đưa đầu của bản thân ra ngoài, nói:

- Vô luận là đao thương kiếm côn, các ngươi đều có thể thử, xem lão Tôn ta có nhíu này hay không!

- Tốt, thử nhìn một chút!

Gật nhẹ đầu, Báo Tử Tinh đánh mắt ra hiệu cho vài tên thủ hạ đắc lực ở bên cạnh. Những kẻ này đều có tu vi Thiên Tiên, thực lực cũng không kém.

Nhận được ánh mắt ra hiệu của Báo Tử Tinh, mấy Yêu Tiên này chạy đi cầm vũ khí về thử, có kẻ lấy Lang Nha Bổng, có người cầm rìu, côn sắt, đại đao,.. các loại vũ khí, liên tiếp nện mạnh lên trên đầu Tôn Ngộ Không.

Thế nhưng những vũ khí này đập xuống vậy mà lại phát ra âm thanh như tiếng sắt thép va chạm, không những không làm cho Tôn Ngộ Không thụ thương, ngược lại là cả đám bọn họ đều bị phản chấn làm cho hổ khẩu run lên.

Thậm chí có Yêu Tiên trong tay cầm Lang Nha Bổng để gõ, không chỉ làm cho hổ khẩu chảy máu mà đinh sắt bên trên Lang Nha Bổng kia lại còn đều cong.

- Đáng sợ!

Nhìn tận mắt vài thủ hạ Yêu Tiên công kích thế mà không thể làm cho Tôn Ngộ Không bị thương chút nào, trong lòng Báo Tử Tinh này âm thầm sợ hãi.

Không nhìn không biết, nhìn một chút mới phát hiện thực lực của Tề Thiên Đại Thánh này quả nhiên là mạnh đến mức đáng sợ.

May mắn tự mình lựa chọn dùng trí chứ không có đối đầu trực tiếp, nếu không, chỉ bằng Kim Cương Bất Hoại Chi Thân này, Tôn Ngộ Không đã đứng ở thế bất bại rồi.

- Đến, ngươi cũng đừng sợ tổn thương lão Tôn ta. Chỉ là mấy Yêu Tiên mà thôi, làm sao có thể để ngươi nhìn ra được Kim Cương Bất Hoại Chi Thân của lão Tôn ta lợi hại như thế nào.

- Đến, ngươi tự mình thử một lần đi!

Bị công kích mấy lần nhưng một chút cảm giác đều không có, Tôn Ngộ Không chủ động nói với Báo Tử Tinh.

- Nếu Đại Thánh đã nói như thế thì ta sẽ không khách khí nữa!

Suy nghĩ một lúc, Báo Tử Tinh lấy một thanh Trảm Mã Đao ra và nói.

- Ngươi có thể tuyệt đối đừng khách khí, tới đi!

Tôn Ngộ Không vẫn đưa đầu của mình ra ngoài như trước, đồng thời nói với Báo Tử Tinh.

Nhìn Tôn Ngộ Không đang thò đầu ra đến, Báo Tử Tinh cắn răng, hai tay nắm chặt Trảm Mã Đao, sau khi giơ lên cao rồi chém thẳng về phía đầu của Tôn Ngộ Không.

Bản thân có tu vi Thái Ất Chân Tiên, thanh Trảm Mã Đao ở trong tay này cũng là một món bảo vật hiếm có, nếu như một đao kia thật sự có thể giết Tôn Ngộ Không thì bản thân muốn đối phó mấy người Đường Tăng sẽ dễ dàng không ít chứ?

Keng!

Một tiếng keng thật lớn vang lên.

Suy nghĩ của Báo Tử Tinh cực kỳ đẹp thế nhưng mà hiện thực lại quá tàn khốc.

Một đao kia chém xuống chỉ có hoa lửa bắn ra, cánh tay của Báo Tử Tinh bị bắn lên cao, hai bàn tay khẽ run lên, hắn có cảm giác hiện giờ bàn tay đều đã không phải là của mình nữa rồi.

Thậm chí, Báo Tử Tinh còn nhìn thấy phía trên bảo đao của mình bị mẻ mất một miếng.

Lại nhìn Tôn Ngộ Không đây? Đối phương vẫn như trước là không tổn hao gì, thậm chí là ngay cả một sợi lông đều không rơi xuống.

- Chuyện này .... chuyện này. . .

Dốc toàn lực ra tay lại không thu được chút thành tích nào, trong lòng của Báo Tử Tinh thật sự là chỉ muốn khóc lớn mà thôi.

Đây vẫn chỉ là một môn thần thông mà Tôn Ngộ Không am hiểu thôi, vừa rồi Tôn Ngộ Không có thể còn nói không ít thần thông đâu.

Nếu như động thủ, cho dù mấy người như mình cùng một chỗ, liên thủ e rằng cũng không phải là đối thủ của Tôn Ngộ Không này đâu!

Nghĩ mà sợ!

Tôn Ngộ Không biểu hiện ra thực lực càng mạnh, Báo Tử Tinh này càng cảm thấy sợ không thôi.

Xem ra, muốn ra tay đối phó Đường Tăng khó khăn hơn so với sự tuỏng tượng của bản thân nhiều!

- Đại Thánh gia quả nhiên lợi hại, không hổ là Tề Thiên Đại Thánh có thể đại náo Thiên Cung chủ, Thánh Tăng có Đại Thánh gia bảo hộ, đoạn đường đi Tây Thiên thỉnh kinh này chắc là không có người nào có thể uy hiếp được Thánh Tăng đi!

Trong lòng kiêng kị cùng nghĩ mà sợ nhưng ở mặt ngoài Báo Tử Tinh vẫn cười tươi như trước, thậm chí còn mở miệng nịnh nọt Tôn Ngộ Không vài câu.

- Không, mặc dù bây giờ thực lực của lão Tôn ta mạnh hơn lúc đại náo Thiên Cung năm trăm năm trước nhiều, thế nhưng mà, bây giờ sư phụ của ta có bản lĩnh mạnh hơn lão Tôn ta nhiều, cho nên, sư phụ đã không cần lão Tôn ta bảo vệ!

Thế nhưng mà sau khi Báo Tử Tinh vừa dứt lời, Tôn Ngộ Không lại lắc lắc đầu, uốn nắn lời hắn nói.

- Hả? Đại Thánh gia, ngài nói Thánh Tăng còn lợi hại hơn ngài hay sao?

Lời nói của Tôn Ngộ Không làm cho Báo Tử Tinh trợn tròn mắt, cơ hồ không thể tin được điều bản thân vừa nghe vậy nhưng hắn vẫn cố hỏi lại.

Hắn chỉ biết rõ Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh, bên cạnh mang theo ba đồ đệ thần thông quảng đại, thế nhưng mà hắn chưa nghe nói qua Đường Tăng cũng có được bản lĩnh cường đại.

- Lão Tôn ta xưa nay sẽ không lấy chuyện này làm trò đùa!

Tôn Ngộ Không nói, biểu cảm trên mặt cực kỳ nghiêm túc.

- Đường Tăng thế mà còn lợi hại hơn Tôn Ngộ Không ư?

Xoay đầu lại, Báo Tử Tinh đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, trong lòng thầm nói.

- Ừm, bây giờ tu vi của bần tăng là Đại La Kim Tiên trung kỳ!

Thấy Báo Tử Tinh nhìn mình chằm chằm với ánh mắt có chút chất vấn, Tôn Ngộ Không còn chưa kịp nói gì, Giang Lưu cũng không có ý định giấu diếm, nhanh chóng bộc lộ khí tức của bản thân.

Ngạt thở!

Chẳng qua là Thái Ất Chân Tiên Cảnh, đối mặt khí thế cuả Đại La Kim Tiên của Giang Lưu này, Báo Tử Tinh lập tức cảm thấy ngạt thở.

Đương nhiên, cùng với cảm giác ngạt thở là sự sợ hãi, tâm của Báo Tử Tinh ... triệt để lạnh!

- Mặc dù sư phụ của ta có tu vi cao, thế nhưng chuyện chân chính đáng sợ còn là vô số thần thông mấy ngày cũng khó kể hết. Dù cho là ta đã đi theo sư phụ nhiều năm, thế nhưng mà, sư phụ đến tột cùng có bao nhiêu thần thông, lão Tôn ta đến bây giờ đều không nhất định hoàn toàn rõ ràng!

Sau khi Giang Lưu cho thấy bản thân có tu vi Đại La Kim Tiên trung kỳ, Tôn Ngộ Không lập tức mở miệng, phát huy ra chức năng của nhân vật vai phụ .

- Đúng vậy! Vẫn là sư phụ lợi hại nhất, nếu không phải là sư phụ, lão Trư ta cũng không có khả năng đột phá đến Đại La Kim Tiên!

Cùng lúc đó, thân là fan trung thành lâu năm của Giang Lưu, Trư Bát Giới liên tục không ngừng mở miệng.

- Đại sư huynh cùng Nhị sư huynh nói đúng! Ta có thể có được tu vi Đại La Kim Tiên đều là công lao của sư phụ!

Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới đều mở miệng, Sa Ngộ Tịnh đương nhiên cũng phải biểu hiện sự tồn tại của mình.

- Chính Đường Tăng liền có tu vi Đại La Kim Tiên, hơn nữa còn mạnh hơn Tôn Ngộ Không! Còn có, mấy người Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tịnh thế mà đều có tu vi là Đại La Kim Tiên!

Vào lúc này, Báo Tử Tinh đã hoàn toàn trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy.

Không thể địch lại, chỉ có thể dùng trí ư? Toàn thể đội hình đi Tây Thiên thỉnh kinh đều là Đại La Kim Tiên, ai cho mình dũng khí để cảm thấy chỉ cần dùng trí có thể thực hiện mục tiêu?

Bạn cần đăng nhập để bình luận