Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1449: Ngươi nên đi bày tỏ với Huyền Trang



Đến Nguyệt Cung, mục đích của Minh Tâm Phật tôn giả vốn là hai người Tử Hà tiên tử hoặc Hằng Nga tiên tử!



Thế nhưng, vẫn chưa đợi nhìn thấy hai người bọn họ trước, đột nhiên, từng giọng ca vang lên, dẫn đến sự chú ý của Minh Tâm Phật tôn giả!



Ẩn giấu thân hình của mình, Minh Tâm Phật tôn giả nhìn qua phía giọng ca truyền đến, thì ra là một thiếu nữ trẻ làn da trắng như tuyết đang ca hát!



Giọng ca xa xăm mà du dương, bắt đầu từ trong miệng nàng ra đây!



- Đây là?



Tuy thiếu nữ này trông xinh đẹp, nhưng Minh Tâm Phật tôn giả là tồn tại Phật Đà chính quả, tự nhiên là vừa nhìn thì có thể nhìn thấu thân phận của đối phương.



- Thì ra, là Thỏ Ngọc trong lòng Hằng Nga tiên tử!



Sau khi dùng tuệ nhãn phật gia nhìn qua, trong lòng Minh Tâm Phật tôn giả chợt hiểu ra, âm thầm lẩm bẩm!



Sẽ nhìn thấy Thỏ Ngọc trong Nguyệt Cung cũng không phải chuyện hiếm lạ gì!



Sau khi nhìn thoáng qua, Minh Tâm Phật tôn giả cũng không có hứng thú gì nữa, quay người chuẩn bị tiếp tục đi tìm Hằng Nga tiên tử hoặc Tử Hà tiên tử!



Tuy nhiên, ngay lúc Minh Tâm Phật tôn giả quay người chuẩn bị rời đi, đột nhiên, thiên phú thần thông của hắn cảm nhận được tâm ý của Thỏ Ngọc, đây khiến bước chân hắn hơi khựng lại!



- Thì ra, Thỏ Ngọc này lại có lòng ái mộ với Huyền Trang?



Minh Tâm Phật tôn giả quay đầu lại nhìn sang Thỏ Ngọc, trong lòng âm thầm lẩm bẩm!



Hắn có thể cảm nhận được rõ rệt từng tâm ý vô cùng mãnh liệt truyền đến từ trên người Thỏ Ngọc!



Mà đây cũng tỏ rõ tình cảm ái mộ của Thỏ Ngọc này đối với Huyền Trang đã tới mức độ ăn sâu bén rễ rồi!



Tâm ý mãnh liệt như vậy, Minh Tâm Phật tôn giả cảm thấy mình cũng không cần hao phí sức lực thế nào, chỉ cần dẫn dắt sơ qua, đã đủ để khiến Thỏ Ngọc đi làm theo tâm ý của mình rồi nhỉ?



Hơn nữa, là Thỏ Ngọc bên cạnh Hằng Nga tiên tử, thân phận này cũng không tồi.



Bình thường đám người Huyền Trang cũng sẽ không hung ác hạ sát thủ như thế đâu nhỉ?



Đây cũng đích thực phù hợp yêu cầu của con cờ mà mình vốn muốn!



Vừa nghĩ đến đây, thân hình của Minh Tâm Phật tôn giả khẽ động, hiện ra thân hình của mình trước mặt Thỏ Ngọc!



- Ối, ngươi là ai?



Nhìn Minh Tâm Phật tôn giả đột nhiên hiện ra thân hình, Thỏ Ngọc hết hồn nhảy lên!



- A di đà Phật, không cần hoảng hốt, bản tọa là Minh Tâm Phật tôn giả của Phật Môn! Đi ngang qua Nguyệt Cung, vừa đúng lúc khát nước, không biết có thể xin một miếng nước uống không?



Thấy Thỏ Ngọc hết hồn nhảy lên, Minh Tâm Phật tôn giả mở miệng an ủi nói.



Bởi vì năng lực thiên phú của Minh Tâm Phật tôn giả, kèm theo hắn mở miệng an ủi, Thỏ Ngọc lại lập tức yên lòng rất nhiều.



Có vẻ như nhìn Minh Tâm Phật tôn giả cũng thuận mắt hơn nhiều rồi, cảm thấy dáng vẻ hắn không giống như là người xấu.



- Thì ra là Minh Tâm Phật tôn giả của Phật Môn! Tôn giả tạm thời chờ một lát, ta đi lấy nước cho ngươi ngay!



Giữa lúc nói chuyện, Thỏ Ngọc nhảy nhót chạy xa rồi, không bao lâu, cầm ly trà đẹp đẽ qua đây, đưa một ly nước lên cho Minh Tâm Phật tôn giả!



- Đa tạ!



Đôi tay nhận lấy ly nước, Minh Tâm Phật tôn giả mở miệng nói.



Là Phật Đà chính quả, cũng không có tính cách ở vị trí cao hơn nhìn xuống, ngược lại là dáng vẻ khiêm tốn lễ phép!



Sau khi uống hết một ly nước, Minh Tâm Phật tôn giả chợt nhìn sang Thỏ Ngọc, nói:



- Phật Môn chúng ta chú trọng nhân quả nhất rồi, ta thấy giữa trán Thỏ Ngọc tiểu thư ngươi có chút tích tụ không tan! Có phải gần đây có việc phiền lòng gì không?



- Chi bằng nói thử xem? Nếu có chỗ có thể giúp được, bản tọa tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn!



- Không cần đâu, Minh Tâm Phật tôn giả, việc này, người khác đều không giúp được ta!



Tuy nhiên, nghe lời nói chủ động đồng ý giúp đỡ của Minh Tâm Phật tôn giả, Thỏ Ngọc lại lắc đầu nói.



- Có một số chuyện, không nói ra thì người khác mãi mãi cũng sẽ không biết! Tự nhiên, ngươi cũng không biết người khác có thể giúp được hay không! Dù sao bây giờ nhàn rỗi không việc gì, chi bằng nói thử xem?



Để ly trà trong tay về tay của Thỏ Ngọc, giọng điệu Minh Tâm Phật tôn giả như nói chuyện nhà, mở miệng nói.



- Chuyện này...



Nghe giọng điệu của Minh Tâm Phật tôn giả, sau khi Thỏ Ngọc hơi chần chừ một lúc, chợt gật đầu, nói:



- Nếu vậy, thế thì ta tuỳ tiện trò chuyện qua với tôn giả vậy!



- Nói trước, tôn giả ngươi tuyệt đối không được chê cười ta!



- Đó là tất nhiên! Ngươi đồng ý nói chuyện trong lòng với ta, đây là vinh hạnh của ta, ta chắc chắn giữ kín như bưng, sao lại chê cười ngươi chứ?



- Thật ra, ta cũng không phải tích tụ khó yên gì, chỉ là trong lòng ta có chứa một người, người này càng lúc càng ưu tú rồi, xa vời vợi không phải ta có thể xứng được, cho nên...



Không có lí do mà cảm thấy vô cùng yên lòng đối với Minh Tâm Phật tôn giả, cứ như là bạn già quen biết rất lâu rất lâu rồi vậy, Thỏ Ngọc mở miệng nói.



- Ồ? Là ai, lại ưu tú như vậy? Thậm chí khiến ngươi cũng có cảm giác tự thẹn kém người?



Tuy trong lòng sớm đã như gương sáng vậy, nhưng Minh Tâm Phật tôn giả vẫn giả vờ cái gì cũng không biết!



- Thật ra ngươi cũng quen, đối phương chính là pháp sư Huyền Trang, Chiên Đàn Công Đức Phật hiện giờ của Phật Môn các ngươi!



Nhìn Minh Tâm Phật tôn giả, Thỏ Ngọc mở miệng nói.



- Ta không phải vì thân phận địa vị cao cả hiện nay của Chiên Đàn Công Đức Phật mới ái mộ hắn đâu, mà là từ rất lâu rất lâu trước đó đã ái mộ hắn rồi!



- Lúc trước, Công Đức Phật tuyên cáo thiên địa chuyện của Cao Dương công chúa, tình thâm như vậy khiến ta động lòng không ngớt.



- Mà dọc đường đi qua này, ta đều hao tổn tâm sức đi thu thập từng lời nói từng hành động liên quan pháp sư Huyền Trang, đây càng khiến bóng hình của hắn vững chắc ở trong lòng ta rồi!



- Đáng tiếc, hiện nay Huyền Trang đã được phong là Chiên Đàn Công Đức Phật, nghe nói, đợi sau khi Tây Hành kết thúc, Chiên Đàn Công Đức Phật thậm chí sẽ bị phong là Công Đức Vương Phật? Mà ta chỉ là Thỏ Ngọc nho nhỏ dưới trướng Hằng Nga tiên tử, làm sao dám trèo cao Công Đức Vương Phật?



Nói tới cuối cùng, Thỏ Ngọc lắc đầu, trên mặt đầy vẻ phiền não và bi thương!



Tuy ái mộ Chiên Đàn Công Đức Phật, cũng không phải vì thân phận và tu vi hiện giờ của hắn, nhưng mà, bây giờ thân phận và tu vi của Chiên Đàn Công Đức Phật đều đã đạt tới độ cao mà mình cũng không thể với tới rồi...



Thỏ Ngọc đích thực tự thẹn kém người, cảm nhận được khoảng cách giữa mình và Huyền Trang càng lúc càng lớn!



Bây giờ nói một trời một vực cũng không khoa trương!



- A di đà Phật, tuy ta là người trong Phật Môn, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không biết tình cảm nam nữ!



Sau khi trong miệng tuyên một tiếng phật niệm, đột nhiên Minh Tâm Phật tôn giả mở miệng nói.



Thỏ Ngọc nhìn sang Minh Tâm Phật tôn giả, chỉ cảm thấy trong lòng hơi kỳ lạ!



Mình lại đang bàn tán việc tình yêu nam nữ với Phật Đà của Phật Môn? Thậm chí, Phật Đà của Phật Môn này còn biểu hiện ra một dáng vẻ cao thủ tình trường sao?



- Cái gọi là tình cảm, thật ra sẽ không bị hạn chế bởi những thứ thân phận, địa vị và tu vi của ngươi nói! Càng đừng nói đến Huyền Trang!



Minh Tâm Phật tôn giả mở miệng nói!



- Ồ? Tại sao?



Thỏ Ngọc kỳ lạ nhìn sang Minh Tâm Phật tôn giả, hỏi.



- Nếu tình yêu sẽ bị ràng buộc bởi những thứ này! Thế thì cũng không phải là tình yêu rồi! Huống chi...



Lời nói tới đây, Minh Tâm Phật tôn giả hơi khựng, lại nói tiếp:



- Huống chi là Chiên Đàn Công Đức Phật, ngươi cảm thấy, tình cảm của Chiên Đàn Công Đức Phật, sẽ là người bị những thứ này ảnh hưởng sao?



- Không phải!



Nghe lời nói của Minh Tâm Phật tôn giả, Thỏ Ngọc lập tức lắc đầu!



Trong lòng Thỏ Ngọc, đương nhiên Chiên Đàn Công Đức Phật không thể nào là loại người này!



- Thế thì phải rồi! Cho nên nói, ngươi cảm thấy thân phận, địa vị, tu vi hiện nay của Chiên Đàn Công Đức Phật đều cao tuyệt thiên hạ, mình không xứng với hắn, vấn đề không ở hắn, mà là ngươi!



Thấy Thỏ Ngọc lắc đầu phủ nhận, Minh Tâm Phật tôn giả xác định lại nói.



- Đây...



Lời nói tổng kết cuối cùng của Minh Tâm Phật tôn giả khiến thân hình của Thỏ Ngọc hơi chấn động, đồng thời không trả lời được!



Đích thực, phân tích như thế này, đích thực vấn đề không phải ra từ trên người Chiên Đàn Công Đức Phật, mà là xuất hiện ở trên người mình!



- Vậy tôn giả ngươi cảm thấy giữa ta và Công Đức Phật, có thể nào không?



Nếu đã nói ra hết chuyện liên quan tình cảm ngưỡng mộ của mình đối với Chiên Đàn Công Đức Phật rồi, Thỏ Ngọc cũng không có ngượng ngùng nhiều thế kia nữa, hỏi Minh Tâm Phật tôn giả.



- Cái này, vấn đề tâm ý là huyền ảo nhất, ai cũng không thể một lời phán quyết, cũng chính là như vậy, cho nên tình yêu mới tốt đẹp thế kia!



Nghe hỏi dò của Thỏ Ngọc, Minh Tâm Phật tôn giả nghiêm túc trả lời.



- Ồ...



Nhẹ nhàng gật đầu, Thỏ Ngọc cũng cảm thấy Minh Tâm Phật tôn giả nói có lý, cúi đầu hơi thất vọng, không nói chuyện nữa rồi.



- Tuy nhiên..



Nhưng ngay lúc này, đột nhiên Minh Tâm Phật tôn giả chuyển đề tài câu chuyện! Trong mắt của Thỏ Ngọc toả ra ánh sáng khác thường lại, nghiêm túc nhìn chằm chằm Minh Tâm Phật tôn giả!



Tuy nhiên? Tuy nhiên cái gì? Trong lời nói của Minh Tâm Phật tôn giả, là còn có chuyển biến khác sao?



- Tuy nhiên, ta lại biết chuyện tình cảm không thể quá lề mề! Lúc nên ra tay thì ra tay!



- Ngươi không chủ động ra tay, ngươi mãi mãi không biết đối phương có phải cũng có tâm ý với ngươi hay không!



- Chủ động ra tay?



Lời này của Minh Tâm Phật tôn giả, khiến trong lòng của Thỏ Ngọc âm thầm lẩm bẩm!



Mình chủ động đi theo đuổi Chiên Đàn Công Đức Phật? Nói thật, Thỏ Ngọc còn chưa từng nghĩ qua như vậy!



- Không sai, nếu ngươi không ra tay, giữa ngươi và hắn mãi mãi không có thể nào! Nếu ngươi ra tay rồi, giữa thành và không thành, ít nhất còn có một nửa khả năng chứ?



Minh Tâm Phật tôn giả gật đầu, nghiêm túc trả lời.



Chỉ cần ra tay rồi? Thì có một nửa khả năng?



Nghe câu này có vẻ như không sai, có điều, sao nghe rồi lại có một cảm giác không thích hợp lắm nhỉ?



- Được rồi, nói tới đây thôi, mọi thứ đều do tự ngươi quyết đoán vậy, bần tăng còn có việc khác, không làm phiền thêm nữa!



Lời nói tới đây, Minh Tâm Phật tôn giả không có ý ở lại thêm nữa, cáo từ một phen, quay người rời đi!



- Cung tiễn tôn giả!



Nhìn thân hình rời đi của Minh Tâm Phật tôn giả, Thỏ Ngọc mở miệng tiễn biệt!



Đưa mắt nhìn Minh Tâm Phật tôn giả bay ra ngoài rất xa rất xa, Thỏ Ngọc mới thu hồi lại ánh mắt của mình!



Đồng thời, trong lòng cũng âm thầm bắt đầu suy nghĩ!



Chủ động đi tìm Chiên Đàn Công Đức Phật, nghĩ cách bày tỏ với hắn?



Lời nói hôm nay của Minh Tâm Phật tôn giả cứ như một hạt giống vậy, trồng ở trong lòng Thỏ Ngọc, im hơi lặng tiếng mọc rễ nảy mầm!



Sau đó, về tới bên cạnh Hằng Nga tiên tử!



Tìm cái cớ, nói là muốn ra ngoài chơi!



Im hơi lặng tiếng, Thỏ Ngọc rời khỏi Nguyệt Cung, hạ xuống nhân gian…

Bạn cần đăng nhập để bình luận