Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1268: Đột phá Chuẩn Thánh, Di Lặc Phật...Tổ



Khí vận! Đây là một loại lực lượng vạn năng! Điều này Giang Lưu vô cùng rõ ràng!

Suy cho cùng vì sao mình đơn đả độc đấu lại không phải là đối thủ của Ngọc Đế?

Theo lý mà nói, phòng ngự của Thanh Liên Bảo Sắc kỳ không phải Thánh lực thì không thể phá vỡ, Ngọc Đế muốn bắt hắn cũng bó tay thôi chứ?

Nguyên nhân ở chỗ Ngọc Đế thân là chủ nhân Tam giới, vốn mang đại khí vận trong người, dựa vào sức mạnh của khí vận, có thể ở một trình độ nhất định xem nhẹ phòng ngự của Thanh Liên Bảo Sắc kỳ, tạo thành thương tổn cho mình!

Nhưng mà, lực lượng khí vận, Giang Lưu chẳng lẽ không có sao?

Tất nhiên là có rồi!

Một đường đi đến, dưới mưu tính cố ý của Giang Lưu, thành lập nên không ít chùa chiền về mình, cũng có rất nhiều người tế bái mình, hương hỏa không dứt, Giang Lưu cũng có khí vận trong người.

Chỉ có điều, những khí vận này gần như Giang Lưu chưa sử dụng qua là được.

Nhưng mà, hôm nay đối đầu với con Thi Hổ Thú khó chơi này, Giang Lưu quyết định sử dụng lực khí vận thử xem.

Nếu như có thể giết chết con Thi Hổ Thú bản diện kim sắc cấp 91 này, không những không thể có thể tiêu trừ tội nghiệt tru diệt Lưu Ly Vương Phật của mình mà còn có thể tuôn ra không ít đồ tốt đi?

Đây mới là điều Giang Lưu mong đợi nhất.

Lực khí vận màu vàng rực rỡ bốc lên từ trên người Giang Lưu, sau đó rót vào trong Đồ Vu Kiếm!

Đồ Vu Kiếm chính là chuyên môn được chế tạo để khắc chế thân thể dũng mãnh của Vu tộc, cho nên nếu dùng thuật ngữ trong trò chơi, đó chính là có đầy đủ hiệu quả phá giáp đáng sợ, nhưng đối với Thi Hổ Thú gần như là huyễn ảnh thì khó có thể phát huy tác dụng.

Mà hiện tại, thêm vào lực khí vận, có lẽ không giống trước chứ?

Nhìn thấy Thi Hổ Thú lại nhào về phía mình một lần nữa, hai mắt Giang Lưu hơi ngưng lại, sau đó, vung Đồ Vu Kiếm trong tay về phía Thi Hổ Thú!

Công kích của Thi Hổ Thú rơi lên người Giang Lưu, lại gây tổn thương cho tinh thần của Giang Lưu.

Nhưng mà lần này, Đồ Vu Kiếm của Giang Lưu hạ xuống thân thể Thi Hổ Thú, cuối cùng cũng có cảm giác đánh trúng thực thể.

Một tiếng gầm thảm thiết kinh thiên động địa vang lên, Đồ Vu Kiếm rạch trên người Thi Hổ Thú một vết thương cực lớn.

Trong mắt Giang Lưu, cuối cùng cũng nhìn thấy thanh máu trên đầu Thi Hổ Thú giảm xuống một đoạn nhỏ.

- Thành công?!

Tuy sớm đã có chút suy đoán, thế nhưng thật sự nhìn thấy lực lượng khí vận phát huy tác dụng, trong lòng Giang Lưu rất đỗi vui mừng.

Khí vận, quả nhiên không hổ là lực lượng vạn năng mà! Chỉ cần có thể, ở bất kỳ tình huống nào cũng đều có thể phát huy tác dụng!

Tuy chỉ bị Giang Lưu đánh trúng một lần mà thôi, nhưng chính lần này đã khiến cho con hung thú này hiểu rằng Giang Lưu đã có thể đánh trúng nó, ánh mắt vốn hung tàn kia giờ mang theo chút chùn bước.

Nhìn thấy con Thi Hổ Thú này có ý chạy trốn, trong lòng Giang Lưu thầm cười gằn.

- Hừ hừ hừ, đã đến lúc này rồi, há còn có thể để ngươi chạy mất hay sao?

Đúng vậy, lực khí vận vô cùng trân quý, để đối phó với con Thi Hổ Thú này mình cũng đã điều động ra rồi, nếu như vẫn không thể giết chết con Thi Hổ Thú này, vậy thì lực khí vận của mình há không phải lãng phí một cách vô ích, huyết bản vô quy sao?

Tâm thần hơi ngưng lại, tiếp đó Giang Lưu giơ tay, thi triển kỹ năng tay Trị Dũ Thánh Thủ.

Một Thánh vật bỗng từ trên trời giáng xuống, nện về phía Thi Hổ Thú.

Chỉ là, phản ứng của con Thi Hổ Thú này rất nhanh, thân hình vừa lóe lên liền trực tiếp tránh mất.

Nhìn thấy Thi Hổ Thú tránh được Trị Dũ Thánh Thủ, Giang Lưu ngược lại cũng không để ý.

Cử động này của mình vốn dĩ chỉ là thuận tay thử thôi, nếu có thể ngăn được Thi Hổ Thú, tất nhiên tốt không gì bằng, nhưng nếu không ngăn được thì cũng không cần quá để tâm.

Những dao động vô hình lan ra từ trên Trị Dũ Thánh Thủ, nhanh chóng quét qua xung quanh.

Cùng với sự bao trùm của dao động, lượng máu của Lưu Giang đang hồi phục lại từng chút một, tinh thần lực vốn bị thương cũng theo đó mà dần dần khôi phục một ít.

Đồng thời, Giang Lưu cầm trong tay Đồ Vu Kiếm kim quang chói lóa bổ về phía Thi Hổ Thú.

Phản thủ vi công!

Chiến đấu, chiến đấu kịch liệt tiếp tục, Thi Hổ Thú cấp Chuẩn Thánh có thực lực thật sự vô cùng mạnh mẽ, từ cục diện chiến đấu để xem xét, Giang Lưu có thể gây thương tổn cho Thi Hổ Thú, Thi Hổ Thú cũng có thể làm Giang Lưu bị thương, năng lực chiến đấu đôi bên dường như không chênh lệch là mấy.

Chỉ là, có hai năng lực hồi phục là Quan Âm Chú và Trị Dũ Thánh Thủ thay nhau sử dụng, lượng máu của hắn nếu giảm xuống thì có thể hồi phục ngay, nhưng Thi Hổ Thú nếu mất máu thì không có cách nào hồi phục được.

Do vậy, lại chiến đấu thêm khoảng chừng một khắc, lượng máu của Giang Lưu luôn duy trì ở vị trí an toàn khoảng 80% trở lên, nhưng lượng máu của Thi Hổ Thú đã giảm xuống đến mức vô cùng nguy hiểm.

- Chiêu cuối cùng! Đi chết đi!

Cuối cùng, khi lượng máu của Thi Hổ Thú đã hạ xuống chỉ còn một lớp mỏng, quay người chạy trốn, Giang Lưu xông thẳng lên, đồng thời tay cầm Đồ Vu Kiếm trực tiếp bổ xuống đầu Thi Hổ Thú.

Một kiếm hạ xuống, thanh máu trên đầu Thi Hổ Thú trực tiếp hết sạch.

Cùng với tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi, Thi Hổ Thú ngã thẳng xuống đất, không hề nhúc nhích.

Cùng với đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên trong đầu Giang Lưu.

Nhắc nhở: Lấy được 2,7 tỷ điểm kinh nghiệm, 98 vạn tiền vàng.

Nhắc nhở này của hệ thống vang lên khiến trên mặt Giang Lưu lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Không hổ là Thi Hổ Thú cấp Chuẩn Thánh mà, sau khi giết chết, điểm kinh nghiệm vậy mà lên cao tới 2,7 tỷ? Ngay cả tiền vàng cũng tăng vọt lên gần 100 vạn?

- Đáng tiếc, cường giả cấp Chuẩn Thánh, cả thiên hạ này chỉ có từng đấy mà thôi, nếu không thì…

Khen thưởng điểm kinh nghiệm và tiền vàng kếch xù như vậy tất nhiên khiến người ta động lòng, nhưng mà nghĩ đến Chuẩn Thánh khắp thiên hạ này chỉ có từng đấy, trong lòng Giang Lưu thầm than một hơi.

Tục ngữ nói rất hay, vật hiếm mới quý, toàn thiên hạ cũng chỉ có ít Chuẩn Thánh như vậy, vậy thì sau khi giết chết sẽ có được khen thưởng điểm kinh nghiệm và tiền vàng cao như thế cũng có thể nói là hợp tình hợp lý.

Đương nhiên, tuy là khen thưởng 2,7 tỷ điểm kinh nghiệm hay 98 vạn tiền vàng đều rất hậu hĩnh, nhưng trong lòng Giang Lưu lại càng mong đợi đồ tốt sẽ được tuôn ra.

Giết chết Thi Hổ Thú bản diện kim sắc cấp 91, nếu không ngoài dự tính, tuyệt đối sẽ tuôn ra đồ tốt đi?

Vù!

Chỉ là, còn không đợi Giang Lưu mở bọc không gian của mình ra kiểm tra, chính vào lúc này, thi thể Thi Hổ Thú đang nằm dưới đất lại phát ra những tia sáng dày đặc, thu hút sự chú ý của Giang Lưu.

- Chuyện gì vậy? Con Thi Hổ Thú này không phải đã chết rồi sao?

Nhìn Thi Hổ thú đã biến thành thi thể thế mà còn xuất hiện trạng thái kỳ dị như vậy, trong lòng Giang Lưu thầm cảm thấy kỳ quái.

Dưới cái nhìn chăm chú của Giang Lưu, trên bề mặt thi thể Thi Hổ Thú, ánh sáng ngày càng dày đặc hơn, mãi cho đến sau cùng, ánh sáng chói lóa hoàn toàn bao trọn toàn thân Thi Hổ Thú, khiến Giang Lưu hoàn toàn không nhìn rõ được hình dáng nó.

Cứ như vậy, ước chừng duy trì thời gian khoảng mười giây, ngay sau đó, những ánh sáng tỏa ra này nhanh chóng thu lại, biến thành một bóng người!

- Gì? Phật Di Lặc?

Nhìn bóng người ngay trước mắt mình, Giang Lưu trợn to đôi mắt, cảm thấy khó có thể tin được.

Vốn dĩ mình đã nghi ngờ Thi Hổ Thú là do Phật Di Lặc biến thành, vì vậy cố ý mở bản diện nhân vật của đối phương ra xem, nhưng lại không nhìn ra chỗ sơ hở nào.

Không ngờ rằng, sau khi Thi Hổ Thú bị hắn giết chết, vậy mà còn biến thành bộ dạng của Phật Di Lặc?

Từ khi giải khoá chức năng bản diện nhân vật cho đến nay, vẫn chưa có người nào có thể lừa được chức năng bản diện nhân vật của mình luôn ấy?

Thi thể của Thi Hổ Thú ngã ra đất, thanh máu đã sạch trơn, nhưng lúc này, thanh máu của Phật Di Lặc đang nằm dưới đất lại đầy.

Cùng với việc thân hình biến hóa trở lại, Phật Di Lặc từ từ mở mắt, ngay sau đó xoay người đứng dậy.

Sau khi đứng dậy, Phật Di Lặc hướng về phía Giang Lưu khom lưng hành lễ, nói cảm ơn:

- Đa tạ Chiên Đàn Công Đức Phật ra tay tương trợ!

Giang Lưu lúng túng nhìn Phật Di Lặc ở trước mặt mình, hỏi:

- Phật Di Lặc, đây, đây là tình cảnh gì vậy?

Lúc này Giang Lưu thực sự cảm thấy não mình như quét keo vậy.

Thi Hổ Thú vừa rồi rõ ràng không phải Phật Di Lặc biến thành, nhưng vì sao sau khi bị giết, Thi Hổ Thú lại biến thành hình dạng Phật Di Lặc chứ?

Nhìn bộ dạng mặt mày ngơ ngác của Giang Lưu, Phật Di Lặc mở miệng giải thích:

- Thật ra là do phương pháp tu luyện của ta, nếu như ta muốn tiến bộ hơn nữa, đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh, cần phải có người giúp ta trấn áp ác ma mà mặt tối trong ta hoá thành!

- Mà cơ hội như vậy chỉ có một lần, sẽ biến thành ác ma như thế nào, có năng lực đặc biệt ra sao là chuyện hoàn toàn không thể biết trước. Vì vậy, ngay cả Như Lai Phật Tổ cũng không thể bảo đảm tuyệt đối giúp ta hoàn thành!

- Nhưng mà, lần này Chiên Đàn Công Đức Phật đến giúp ta, ta bèn đánh cược một phen, thả ác ma do mặt tối trong ta hóa thành ra!

- Quả nhiên, với bản lĩnh của mình ngươi đã thành công rồi, hiện giờ, ta đã đạt đến trình độ Chuẩn Thánh, ân tình này bản tọa tuyệt đối sẽ không quên!

- Bản diện nhân vật…

Nghe Phật Di Lặc giải thích, ánh mắt Giang Lưu rơi xuống người hắn, đồng thời, trong lòng thầm niệm một tiếng, mở bản diện nhân vật của Phật Di Lặc ra xem.

Khi thấy bản diện nhân vật nửa trong suốt trước mắt mình, đặc biệt là nhìn cấp bậc của Phật Di Lặc đã từ cấp 90 biến thành cấp 91, lòng Giang Lưu trầm xuống.

Không ngờ rằng, chính mình động thủ giết chết con Thi Hổ Thú kia, lại là giúp đỡ Phật Di Lặc đột phá đến mức Chuẩn Thánh!

Đến lúc này, trong lòng Giang Lưu đã hoàn toàn hiểu hết tiền căn hậu quả rồi.

Phật Di Lặc muốn đột phá Chuẩn Thánh, sẽ tùy cơ mà hoá thân thành ác ma có năng lực đặc biệt, nếu như có thể thành công trấn áp nó, Phật Di Lặc sẽ bước vào Chuẩn Thánh, mà nếu thất bại thì có lẽ Phật Di Lặc sẽ trở thành ác ma suốt đời.

Cho nên, vì thân phận người khí vận vô lượng lượng kiếp Tây Hành hiện tại của mình, cộng thêm việc mình có lực chiến đấu của cấp bậc Chuẩn Thánh, so với những Chuẩn Thánh khác, khả năng mình có thể hỗ trợ trấn áp là lớn nhất.

Cho nên, Chuẩn Đề, Như Lai thậm chí bản thân Phật Di Lặc đều giữ kín như bưng, gần như lừa mình tới giúp đỡ một phen.

Chẳng trách, bọn họ đều muôn miệng một lời nói Đông Lai Tự có ma đầu tập kích, nhưng nơi này lại sóng yên biển lặng.

- Có điều, như vậy cũng tốt!

- Di Lặc Phật Tổ cấp bậc Chuẩn Thánh, lại đánh một lần hình như cũng không tệ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận