Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1210: Hung khí cái thế —— Đồ Vu Kiếm

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Có câu nói rất hay, người ở trên mà làm bậy thì cấp dưới không thể nghiêm chỉnh được.

Sáu vị Thánh Nhân có tính cách bất đồng, vì thế, các phương diện như phẩm tính của môn hạ đệ tử cũng có chỗ khác biệt.

Nói thí dụ như Lão Tử rêu rao bản thân vô vi; vô luận là thật vô vi hay là giả vô vi, ít nhất phải duy trì thiết lập cho người một nhà.

Vì thế, thân là Giáo chủ của Nhân Giáo nhưng mà ở thời kỳ Thượng Cổ đối mặt với cục diện Nhân tộc gần như bị Yêu tộc coi thành khẩu phần lương thực, hắn cũng không có ra tay tương trợ.

Mà thủ tịch đại đệ tử dưới tay hắn là Huyền Đô Đại Pháp Sư cũng học theo, danh tiếng trên Hồng Hoang Đại Lục rất thấp, tựa hồ không có ý định tham dự đủ loại việc lớn trên đời.

Vậy còn Phật Môn nhị thánh thì sao đây? Tiếp Dẫn luôn luôn treo những câu nói quang minh chính đại, từ bi, vĩ đại ở bên miệng, mà Chuẩn Đề lại là chuyên môn tính kế người nữa hơn nữa không cần thể diện.

Vì thế người trong Phật môn phần lớn đều là ngoài miệng nói đến thiên hoa loạn trụy, trên bản chất lại là tinh thông tính kế, thậm chí là tính kế từ người ngoài đến người bên phe mình cũng không ngoại lệ.

Cuối cùng lại nói Tiệt Giáo, so với các Thánh Nhân khác thì Thông Thiên Giáo Chủ thẳng tính không ít, vì thế, phần lớn đệ tử của Tiệt Giáo cũng là người trọng tình trọng nghĩa.

Tuy rằng bên trong Phong Thần Chi Chiến, Tiệt Giáo cơ hồ hôi phi yên diệt nguyên nhân cũng ở tính cách trọng tình trọng nghĩa này nhưng đây đã tạo thành phong cách của Tiệt Giáo.

Văn Trọng đã từng là đệ tử của Tiệt Giáo, nguyên bản Văn Trọng là không có ý định đáp ứng lời mời của Khương Tử Nha, nhưng mà giờ phút này biết được Khương Tử Nha thế mà đứng cùng một đầu chiến tuyến với Tiệt Giáo, hơn nữa, những chuyện này tựa hồ là do các đại năng của Tiệt Giáo đã sớm mưu đồ trong bóng tối rồi!

Đã như vậy, mình đương nhiên là không có ý định khoanh tay đứng nhìn.

- Đã như vậy thì lão phu đương nhiên là sẽ tham dự chuyện trọng lập Nhân Hoàng này, phàm là có chỗ cần dùng đến lão phu , Khương huynh cứ nói thẳng!

Sau khi suy nghĩ minh bạch chuyện từ đầu đến cuối, Văn Trọng lập tức sửa lại lời đã nói, mặc dù thoạt nhìn là già lọm khọm, thế nhưng lúc nói chuyện, tiếng vỗ ngực của hắn lại vẫn là thùng thùng như tiếng trống trận.

- Có Văn thái sư tương trợ, chuyện này tự nhiên là muốn thuận lợi không ít!

Sau khi nghe được câu trả lời của Văn Trọng, trên mặt của Khương Tử Nha không khỏi lộ ra nụ cười mừng rỡ đến rồi hắn mở miệng khen ngợi.

Bên trong Phong Thần Chi Chiến, bởi vì Thương triều là một phương chiến bại, vì thế, tự nhiên tử thương thảm trọng.

Mà cũng chính bởi vì Thương triều tử thương thảm trọng, cho nên, một phần lớn những Tiên Quan, Thần Tướng được sắc phong bên trên Phong Thần Bảng kia đều đã từng là tướng của Thương triều.

Mà ở bên trong trận doanh của Thương triều, uy vọng của Văn Trọng là vô cùng cao, sau khi Phong Thần Chi Chiến kết thúc thì được phong làm Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, địa vị như vậy cũng đủ để nhìn ra được bản lĩnh cùng uy vọng của Văn Trọng.

Có hắn đáp ứng hỗ trợ, theo Khương Tử Nha thấy, mình muốn ở trong bóng tối cấu kết người trong Thiên Đình tới làm chuyện gì vậy thì dĩ nhiên là làm ít công to.

Sau khi nhận được cái gật đầu của Văn Trọng, Khương Tử Nha cũng không tiếp tục nhiều lời. Ngồi đơn giản nói chuyện phiếm vài câu rồi hắn biểu thị mình còn có chuyện quan trọng đi làm và lặng yên không tiếng động rời khỏi cung điện cuả Văn Trọng.

Phong Thần Chi Chiến chia làm hai phe cánh, trong trận doanh của Thương triều, Văn Trọng có uy vọng cực cao, mà trong trận doanh của Đại Chu triều thì Khương Tử Nha không thể nghi ngờ là có uy vọng cao nhất.

Vì thế, sau khi lôi kéo được Văn Trọng đứng cùng một mặt trận thống nhất với mình, Khương Tử Nha lập tức thực hiện hành động kế tiếp, trong bóng tối liên hệ rất nhiều Tiên Quan, Thần Tướng đã từng ở trong trận doanh của Đại Chu triều chuẩn bị sẵn sàng.



Năm đó, trong Phong Thần Chi Chiến, trận doanh Vũ Vương phạt Trụ đều là do Khương Tử Nha đến điều phối, mặc dù đã gần hai ngàn năm thời gian trôi qua, nhưng Khương Tử Nha đứng ra nói chuyện vẫn rất có tác dụng.

Chủ yếu hơn chính là bây giờ ở trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế đã không còn Đả Thần Tiên, lòng người không ổn định, không ít người đã sinh ra ý riêng.

Khương Tử Nha xuất hiện ở thời cơ cực kỳ vừa vặn, xem như hai bên ăn nhịp với nhau.

- Làm sao đây? Bây giờ cục diện là càng ngày càng phiền toái!

Ở bên trong Thiên Đình, lúc bình thường, Ngọc Hoàng Thượng Đế đều là nằm ăn hoa quả, nhìn Tiên Nữ khiêu vũ, thời gian vô cùng nhàn nhã, thế nhưng mà hôm nay, Ngọc Hoàng Thượng Đế ngồi một mình, chau mày, ở trên mặt hiện lên biểu cảm buồn rầu.

Lúc trước, Đả Thần Tiên bị mất vốn dĩ là đã khiến cho lòng người trong Thiên Đình không ổn định rồi. Lần này, mình bị người bình thường làm mất mặt, gióng trống khua chiêng rồi lại đích thân ra mặt thế mà đều không thể bắt đối phương về, chuyện này càng làm cho uy vọng của mình rớt xuống ngàn trượng.

Vào lúc này, tâm tình của Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể nói vô cùng vội vàng, gấp gáp muốn mau chóng ngăn cản tình huống như vậy phát sinh.

Chẳng qua là trong lòng cố nhiên vội vàng, nhưng rốt cuộc muốn làm như thế nào mới có thể thay đổi cục diện hiện tại? Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng cảm thấy không còn cách gì có thể dùng được.

- Xem ra, vẫn là phải nghĩ biện pháp, một lần nữa dựng nên uy vọng của ta mới được!

Trong lòng âm thầm suy tư chốc lát, Ngọc Hoàng Thượng Đế hiểu rõ bản thân cần phải làm một việc lớn gì đó để giúp đỡ bản thân dựng nên uy vọng.

Mà việc lớn này là cái gì đây? Bản thân phải cẩn thận suy nghĩ.

Không nói đến Ngọc Hoàng Thượng Đế bây giờ là đang buồn rầu như thế nào, bên trong Nhân Gian, mấy người Giang Lưu tiếp tục đi về phía Tây, thời gian trôi qua đúng là vô cùng thảnh thơi.

Sau khi Hồng Hài Nhi nhận được Thái Âm Chân Viêm, thực lực cấp tốc đề thăng, tâm tình của Giang Lưu càng không tệ lắm.

Một ngày này, sau khi đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh dễ như trở bàn tay liền vượt phó bản một lần, mấy thầy trò từ trong phó bản đó đi ra.

Giang Lưu theo bản năng cầm lên hai viên xúc xắc, ném lên trên đất. Sau khi xúc xắc quay tròn vài vòng, hai mặt 6 điểm xuất hiện ở trước mặt Giang Lưu.

- 12 điểm? Hôm nay, vận khí của ta đã đạt đến đỉnh điểm!

Nhìn thấy số điểm hiện ra trên hai viên xúc xắc, ở trên mặt của Giang Lưu hiện ra biểu cảm vui sướng.

Lúc đó, sau khi hoàn thành nhiệm vụ cướp đoạt Đả Thần Tiên, hệ thống cấp cho phần thưởng là hai cái bảo rương phẩm chất Thần Thoại nhưng cho tới bây giờ bản thân cũng không có cơ hội phù hợp để mở ra. Bây giờ xem ra, ngày hôm nay là một cơ hội rất tốt!

Mở Không gian chứa đồ ra, sau đó Giang Lưu lấy hai cái bảo rương phẩm chất Thần Thoại ra ngoài.

- Sư phụ!

Nhìn thấy cảnh tượng này là mấy người Tôn Ngộ Không đều biết Giang Lưu muốn mở bảo rương, cho nên tất cả đều xông tới, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Giang Lưu.

Ánh mắt của mấy người Tôn Ngộ Không làm cho Giang Lưu mỉm cười, không nói thêm gì.

Bởi vì chính trong lòng của Giang Lưu cũng vô cùng chờ mong, lấy trước một cái bảo rương trong đó rồi nhanh chóng mở ra.

Nhìn thấy đồ vật bên trong bảo rương, biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu có chút xấu hổ rồi lấy ra.

Đây là một bộ váy áo toàn thân màu đỏ tươi, hoàn toàn nữ tính hóa, hiển nhiên là một kiện trang bị.

Thế nhưng mà, tổ năm người đi Tây Thiên thỉnh kinh đều là nam, xem ra là không có người cần dùng đến.

Chỉ có điều, rốt cuộc đây cũng là trang bị mở ra từ bên trong bảo rương phẩm chất Thần Thoại, hẳn là một kiện trang bị phẩm chất Thần Thoại, cho nên trong lòng của Giang Lưu vẫn còn có chút hiếu kì.

Sau khi lấy bộ váy áo màu đỏ tươi này ra, Giang Lưu tinh tế kiểm tra, thuộc tính và tin tức tương ứng của bộ váy áo này cũng hiện lên ở trước mắt Giang Lưu.

Phù Dung Lưu Tiên Váy (Thần Thoại): Không yêu cầu cấp, phòng ngự + năm triệu x đẳng cấp bản thân, vĩnh viễn không mài mòn.

Nhìn thấy thuộc tính và tin tức của Phù Dung Lưu Tiên Váy này, khóe mắt của Giang Lưu khẽ giật giật.

Thuộc tính và tin tức của món trang bị này thật là đơn giản, không có độ bền, không có nhu cầu đẳng cấp, thậm chí không có hiệu quả đặc biệt, chỉ là đơn thuần kèm theo lực phòng ngự mà thôi.

Chỉ có điều, năm triệu x đẳng cấp phòng ngự của bản thân, tác dụng này nhìn cũng không tệ lắm.

Nếu như là người cấp 80mặc nó, chẳng phải là lực phòng ngự sẽ được tăng thêm 400 triệu ư?

- Ở trong tay của Cao Dương có Thanh Bình Kiếm, phương diện lực công kích là không cần lo lắng, Phù Dung Lưu Tiên Váy này đưa cho nàng cũng xem như phù hợp!

Ngẫm lại bây giờ đẳng cấp của Cao Dương cũng đã tiếp cận cấp độ Đại La Kim Tiên, Giang Lưu cảm thấy đưa bộ váy áo phẩm chất Thần Thoại này cho Cao Dương thật không sai.

Sau khi thu Phù Dung Lưu Tiên Váy này lại, Giang Lưu đưa ánh mắt nhìn về phía một cái bảo rương phẩm chất Thần Thoại khác.

Mặc dù tác dụng tăng lực phòng ngự của Phù Dung Lưu Tiên Váy cũng không tệ lắm, nhưng trong hàng ngũ trang bị phẩm chất Thần Thoại thì vẫn chỉ là tầm trung mà thôi.

Xúc xắc đều ném ra 12 điểm, mở ra chính là đồ tầm trung này hay sao? trong lòng của Giang Lưu hơi có chút phiền muộn.

Chợt, mở ra cái bảo rương phẩm chất Thần Thoại thứ hai.

- Đây là cái gì?

Sau khi lấy thứ bên trong cái bảo rương phẩm chất Thần Thoại thứ hai ra ngoài, Giang Lưu cúi đầu nhìn, đây là một cái quyển trục nhìn có chút xưa cũ.

Đay chẳng lẽ là đạo cụ loại hình tiêu hao hay sao?

Nhưng nhìn kỹ lại, Giang Lưu lúc này mới phát hiện bản thân nghĩ sai, quyển trục này cũng không phải là đạo cụ gì, mà là một cái Tàng Bảo Đồ.

- Lại là một cái Tàng Bảo Đồ hay sao?

Phát hiện trong tay là một cái Tàng Bảo Đồ, trong lòng của Giang Lưu càng thêm thất vọng.

Giang Lưu còn nhớ rõ trước đó bản thân từng mở ra được một cái Tàng Bảo Đồ cấp bậc Sử Thi, sau khi kìm nén không được hiếu kì đi theo Tàng Bảo Đồ chỉ thị tìm kiếm lại phát hiện Thân Công Báo tồn tại, nhận được cũng chỉ là một cái Lôi Công Tiên của Thân Công Báo mà thôi.

Giang Lưu còn nhớ rõ thuộc tính của Lôi Công Tiên kia, phẩm chất Thần Thoại lại chẳng qua là kèm theo hiệu quả tăng 36 triệu điểm lực công kích mà thôi.

Chỉ có điều hiệu quả đặc biệt của Lôi Công Tiên kia cũng không tệ lắm, mỗi công kích lần thứ tư đều có thể tê liệt đối phương 1 giây, nhưng đối với Giang Lưu thì tác dụng này cũng chỉ là gân gà.

- Tàng Bảo Đồ do bảo rương phẩm chất Thần Thoại này mở ra hẳn là sẽ không quá kém chứ nhỉ?

Sau khi nghĩ đến Lôi Công Tiên, Giang Lưu thầm nói ở trong lòng, tựa như là đang an ủi bản thân vậy.

Xác thực, mặc dù thuộc tính của Lôi Công Tiên hơi kém, nhưng tính ra cũng là trang bị phẩm chất Thần Thoại.

Tàng Bảo Đồ cấp bậc Sử Thi có thể tìm tới trang bị phẩm chất Thần Thoại, như vậy, Tàng Bảo Đồ do bảo rương phẩm chất Thần Thoại mở ra thì sao đây?

Nghĩ như thế, trong lòng của Giang Lưu lại có chút mong đợi, nhanh chóng kéo tấm Tàng Bảo Đồ này ra để xem.

Nhắc nhở: Ngươi đã thành công mở ra một cái Tàng Bảo Đồ viễn cổ mà thần bí, bên trong tấm Tàng Bảo Đồ này ẩn chứa manh mối về một kiện hung binh thời kỳ Thượng Cổ, đó là . . . Đồ Vu Kiếm.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, nghe còn tựa hồ rất giống có chuyện như vậy?

Mà sau khi nghe được ba chữ Đồ Vu Kiếm cuối cùngnày, biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu không khỏi biến đổi.

- Đồ Vu Kiếm ư? Không phải chính là một thanh Đồ Vu Kiếm mà ta đang suy nghĩ đấy chứ?

Giang Lưu thầm nói ở trong lòng, đồng thời, cũng vô cùng chờ mong.

Ở thời kỳ Thượng Cổ, Vu tộc cùng Yêu tộc trấn áp Hồng Hoang Đại Lục, lúc ấy mấy người Lão Tử còn không có chứng đạo thành thánh, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể tạm lánh trước phong mang của hai tộc Vu Yêu.

Trong đó Vu tộc có nhân số tương đối ít, nhưng mà tất cả lại đều có được thể phách cực kỳ mạnh mẽ.

Khi mâu thuẫn giữa hai tộc Vu Yêu càng ngày càng sâu, trong truyền thuyết vì khắc chế nhục thân mạnh mẽ của Vu tộc, Yêu tộc sử dụng hết toàn lực chế tạo một thanh hung khí đặc biệt khắc chế Vu tộc, chính là Đồ Vu Kiếm này!

Từ tên của chuôi kiếm này là có thể nhìn ra được, mục đích cùng với sự hung ác của chuôi kiếm này, hunh khí đặc biệt vì khắc chế Vu tộc mà tồn tại.

Sau khi Vu Yêu Chi Chiến kết thúc, Đồ Vu Kiếm này cũng biến mất, không biết tung tích.

Chẳng lẽ . . . Tàng Bảo Đồ này chính là chỉ dẫn đến Đồ Vu Kiếm bên trong truyền thuyết này hay sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận