Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1248:: Minh Giáo hành động, bách tiên tề xuất

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Giang Lưu, giữa hai chúng ta còn cần phân chia chuyện của chàng và ta hay sao? Có chuyện gì muốn ta ra tay trợ giúp, nói thẳng là được rồi!

Sau khi nghe được câu nói của Giang Lưu, Cao Dương dẩu môi nói, hiển nhiên là có chút bất mãn với thái độ của Giang Lưu.

- Chuyện là như thế này. Phụ hoàng của nàng mời rất nhiều Quốc Vương đến thành Trường An tề tụ, thời gian liền định tại tết Trung thu. Nhưng khoảng cách giữa các quốc gia kia với Đại Đường không đồng đều, có nơi xa nơi gần, chỉ dựa vào chính bọn hắn đi, có lẽ ba hay năm năm cũng không đến được. Vì thế, ta muốn mời người của Minh Giáo các nàng hỗ trợ. . .

Giang Lưu mở miệng, đơn giản trình bày mục đích bản thân chạy đến đây cho Cao Dương nghe một chút.

- Chuyện này còn cần xin ta hay sao? Chuyện này nguyên bản là chuyện của phụ hoàng ta, ta ra tay giúp đỡ là chuyện đương nhiên!

Sau khi nghe được mục đích của Giang Lưu lại là vì trợ giúp phụ hoàng của bản thân, Cao Dương lại càng không có ý kiến gì.

Sau đó, Cao Dương nhận lấy địa đồ đánh dấu những vương quốc này từ trong tay của Giang Lưu rồi rất nhanh an bài xuống dưới.

Ở bên trong Minh Giáo, nguyên bản có không ít thế lực, nói thí dụ như Tam Thanh Quán của ba yêu Hổ Lộc Dương ở nước Xa Trì, nói thí dụ như thế lực nhện tinh ở động Bàn Tơ, nói thí dụ như Kinh Hà Thủy tộc, nói thí dụ như thế lực Hắc Hùng Tinh gây dựng ở núi Hắc Phong, còn có thế lực dưới trướng hai cha con Hồng Hài Nhi cùng Ngưu Ma Vương, vân vân.

Lại thêm qua nhiều năm như vậy không ít yêu ma quỷ quái gia nhập Minh Giáo, lấy thế lực bây giờ của Minh Giáo, chẳng qua là đưa mấy trăm Quốc Vương đi thành Trường An tụ tập, tự nhiên không phải là vấn đề gì.

Cầm địa đồ Giang Lưu cho mình, Cao Dương đại khái tính toán một chút, vừa vặn 100 vị Quốc Vương.

Sau đó, Cao Dương lập tức bắt tay vào an bài người của Minh Giáo phụ trách hộ tống những Quốc Vương này tiến đến thành Trường An.

- Như thế vậy thì chuyện này liền giao cho nàng, nhớ rõ, thời gian tụ tập là vào tết Trung thu!

Mắt thấy Cao Dương rất nhanh đã an bài xong xuôi, Giang Lưu cũng yên tâm, gật nhẹ đầu nói với Cao Dương.

- Yên tâm đi, không hỏng việc được!

Sau khi nghe được câu nói của Giang Lưu, Cao Dương gật nhẹ đầu nói.

Sau đó Giang Lưu lại nói chuyện phiếm cùng Cao Dương vài câu, lúc này mới bay lên không trung, bay trở lại thành Trường An.

Bởi vì Giang Lưu là đường đường chính chính mà đến, cũng đường đường chính chính rời khỏi, vì thế, chuyện hắn đến Minh Giáo xin giúp đỡ tự nhiên không phải là bí mật gì.

Ở bên trong Thiên Đình, vào lúc này Ngọc Hoàng Thượng Đế lại đang cau mày khổ tư, cực kỳ buồn rầu.

Kế hoạch cướp đoạt Hồng Mông Tử Khí từ chỗ người thần bí mặc áo choàng màu đen xem như thất bại, Tiếp đó, bản thân nên hành động như thế nào để trọng chỉnh thanh thế của bản thân đây?

- Bệ hạ. . .

Khi mà trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế còn đang âm thầm suy tư kế hoạch tiếp theo của bản thân thì đột nhiên, một vị Thần Tướng xuất hiện, đi tới trước mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế.

- Chuyện gì?

Ngọc Hoàng Thượng Đế khôi phục biểu lộ giếng cổ không gợn sóng như bình thường kia, mí mắt khẽ giật giật, hỏi Thần Tướng này.

- Bệ hạ, trước đây không lâu, Huyền Trang, ạch, Chiên Đàn Công Đức Phật đi tới Minh Giáo một chuyến, sau đó Minh Giáo đã phái trăm vị cường giả cấp bậc Thiên Tiên, phân tán đến từng quốc gia, nói là hộ tống những Quốc Vương này tề tụ thành Trường An vào đêm Trung thu.

Thần Tướng này giản lược nói tóm tắt chuyện này cho Ngọc Hoàng Thượng Đế nghe một lần.

- Trăm vị tồn tại cấp bậc Thiên Tiên, hộ tống trăm vị Quốc Vương đi tới thành Trường An vào đêm Trung thu ư?

Sau khi nghe được câu nói của Thần Tướng này, biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế không khỏi biến đổi.

- Đúng, xác thực là như thế!

Thần Tướng này gật nhẹ đầu, nghiêm túc nói.

Sau khi được vị Thần Tướng kia xác nhận, biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế trở nên khó coi hơn rất nhiều, bây giờ thanh thế của bản thân rớt xuống ngàn trượng, thậm chí rất nhiều Tiên Quan, Thần Tướng đều chỉ mặt ngoài cung kính nhưng không thèm tuân thủ pháp chỉ của mình.

Có thể vào lúc này, Hoàng Đế của Đại Đường Lý Thế Dân thế mà triệu tập 100 vị Quốc Vương tụ tập ở thành Trường An ư?

Nguyên bản ở trong tay của hắn nắm Không Động Ấn, nếu làm được như thế nữa e rằng thanh thế của hắn sẽ được phóng đại chứ nhỉ?

Thanh thế chúa tể tam giới của bản thân bị rớt xuống ngàn trượng, nhưng Hoàng Đế của Đại Đường Lý Thế Dân lại thanh danh phóng đại? Đây cũng không phải là điềm tốt gì!

Sau khi báo cáo công việc, Thần Tướng này liền cúi đầu không nói gì nữa.

Đã trình bày nên nói cho Ngọc Hoàng Thượng Đế một lần, bản thân cũng coi như là hoàn thành nhiệm vụ.

Còn như Ngọc Hoàng Thượng Đế sẽ suy nghĩ như thế nào, đi làm như thế nào cũng không phải là việc mình có thể quyết định, bản thân chỉ cần chờ đợi Ngọc Hoàng Thượng Đế đưa ra quyết định là được rồi.

Thế nhưng mà, vào lúc này Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng cảm giác được chuyện cực kỳ khó xử lý, không biết nên quyết định làm như thế nào.

Ra tay ngăn cản hay sao? Nếu như là ra tay ngăn cản, tất nhiên sẽ là đối nghịch cùng Huyền Trang chứ nhỉ?

Bây giờ toàn bộ Thiên Đình còn có người dám đi đối nghịch cùng Huyền Trang hay sao?

Thế nhưng mà không ra tay ngăn cản? Chẳng lẽ cứ như vậy ngồi nhìn uy vọng của Hoàng Đế Đại Đường Lý Thế Dân càng ngày càng cao hay sao?

Nếu như là đến cuối cùng, uy tín của đối phương cao đến mức uy hiếp được địa vị của mình, đến lúc đói lại hối hận thì đã không còn kịp rồi!

Không ngăn trở là không được, ngăn cản lại không thích hợp, Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy cực kỳ đau đầu.

Sau khi âm thầm suy tư một lát, hai mắt của Ngọc Hoàng Thượng Đế sáng lên, trong lòng có một kế hoạch dần dần xuất hiện.

Sau đó Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng, nói ý nghĩ của mình cho Thần Tướng ở trước mắt này nghe một lần.

- Chuyện này, ta coi như giao cho ngươi . . . qua nhiều năm như vậy, ngươi vẫn luôn đi theo quả nhân, tu vi cũng đạt tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ, nếu như làm xong chuyện này, quả nhân đúng là có thể suy nghĩ cho ngươi vào danh sách Tứ Ngự mới.

Sau khi nói ý nghĩ của mình cho Thần Tướng ở trước mắt nghe một lần, chợt Ngọc Hoàng Thượng Đế đưa ra hứa hẹn.

- Bệ hạ yên tâm, thuộc hạ tất nhiên sẽ xử lý chuyện này một cách thỏa đáng!

Nghe được hứa hẹn của Ngọc Hoàng Thượng Đế cho mình vào danh sách Tứ Ngự mới, hai mắt của Thần Tướng này tỏa ánh sáng rồi hắn gật mạnh đầu, nói.

- Tốt, đi thôi!

Nhìn vị Thần Tướng ở trước mắt này bày tỏ lòng trung thành, trên mặt Ngọc Hoàng Thượng Đế xuất hiện nụ cười hài lòng rồi hắn phất phất tay nói.

Thần Tướng này tâm tình khuấy động, không nói nhảm, nhanh chóng xoay người rời khỏi, nhiệt tình hơn trước rất nhiều.

Không nói đến bên phía Thiên Đình làm ra an bài như thế nào, ở Nhân Gian, sau khi các vị cường giả của Minh Giáo tản ra ngoài, bọn họ cũng nhanh chóng chạy tới những quốc gia mà mình đã được phân công.

Sau khi đến, những người này đều tỏ rõ thân phận cùng ý đồ đến với những Quốc Vương kia.

Trước đó, lúc đi, Giang Lưu đã từng nói qua, sẽ có người tới đón, vì thế, sau khi những cường giả cấp độ Thiên Tiên này biểu lộ thân phận, những Quốc Vương này cũng đều lục tục làm xong an bài tương ứng rồi cùng nhau rời khỏi.

Quốc Vương ở ba cái bộ châu là Đông Thắng Thần Châu, Nam Chiêm Bộ Châu cùng Tây Ngưu Hạ Châu còn dễ nói, cấp độ Thiên Tiên tồn tại đã xem như cường giả rất mạnh mẽ.

Thế nhưng mà, ở bên phía Bắc Câu Lô Châu kia, hoàn cảnh đặc biệt nguy hiểm hơn ba đại bộ châu khác, cho nên, Cao Dương tương đối cẩn thận, đều an bài cường giả Thái Ất Chân Tiên Cảnh đi hộ tống.

Cũng may Bắc Câu Lô Châu bởi vì đặc biệt nguy hiểm, cho nên số lượng Nhân tộc ở lại tương đối ít, lấy thế lực bây giờ của Minh Giáo, an bài hơn mười vị cường giả Thái Ất Chân Tiên Cảnh ra tay vẫn là không thành vấn đề.

Nước Thiên Sát chính là một quốc gia xa xôi tới gần cực Bắc của Bắc Câu Lô Châu, ở nơi này yêu ma hoành hành, trong nước liền có mấy vị cường giả cấp bậc Thiên Tiên trấn thủ.

Cho nên, với nhiệm vụ hộ tống Quốc Vương của nước Thiên Sát này, Cao Dương đã an bài Hổ Lực đại tiên đến đây hộ tống.

Nguyên bản thực lực của Hổ Lực đại tiên cũng không yếu, lại thêm những năm này tu luyện ở bên trong Ngộ Đạo Đường của Minh Giáo, ngộ tính phóng đại, tu vi đã đột phá đến Thái Ất Chân Tiên Cảnh trung kỳ.

Quốc Vương của nước Thiên Sát mắt thấy Hổ Lực đại tiên đến đây, sau khi nghe hắn biểu lộ thân phận, tự nhiên là biểu thị hoan nghênh.

Mà tu vi Thái Ất Chân Tiên Cảnh trung kỳ của hắn càng làm cho Quốc Vương của nước Thiên Sát cảm thấy chấn động.

Tuy rằng ở bên phía Bắc Câu Lô Châu này vô cùng hỗn loạn, nhưng dù sao cũng thuộc Nhân Gian, tu vi Thái Ất Chân Tiên Cảnh trung kỳ đã coi như là cường giả đỉnh cao.

Có thể yêu cầu cường giả Thái Ất Chân Tiên Cảnh trung kỳ đến hộ tống bản thân đi đường là một việc làm xa xỉ đến nhường nào, trong lòng của Quốc Vương này cũng âm thầm chấn động về thực lực của Đại Đường.

Sau đó, Quốc Vương của nước Thiên Sát lại nói bóng nói gió một phen, hỏi thăm về việc đi sứ Đại Đường này.

Sau khi nghe được lần này Hoàng Đế của Đại Đường mời trăm vị Quốc Vương tiến đến thành Trường An tề tụ, cũng mời trăm vị cường giả tùy hành hộ tống, trong lòng của Quốc Vương nước Thiên Sát này lại càng thêm chấn động, cũng hoảng sợ.

May mắn lúc ấy đối mặt Chiên Đàn Công Đức Phật thì bản thân cực kỳ thông minh biểu thị ra thần phục, nếu không, kết cục của nước Thiên Sát e rằng cũng sẽ là không còn tồn tại giống như nước Ác Lai kia vậy chứ nhỉ?

Quốc Vương rời khỏi, tự nhiên là một việc lớn, việc cần an bài cũng rất nhiều cho nên Quốc Vương của nước Thiên Sát phải bỏ ra hai ngày mới an bài xong. Sau đó, Quốc Vương của nước Thiên Sát cũng theo Hổ Lực đại tiên cùng nhau bay lên không trung, bay về hướng thành Trường An của Đại Đường.

Giống như Quốc Vương của nước Thiên Sát vậy còn tốt, rốt cuộc trong nước Thiên Sát cũng có không ít kỳ nhân dị sĩ, thực lực Thiên Tiên cũng có vài người.

Thế nhưng mà, nếu như trong tam đại bộ châu khác, rất nhiều Quốc Vương cả một đời đều chưa thấy qua cường giả cấp bậc Thiên Tiên, vì thế bị mang theo bay lên không trung, những Quốc Vương này đều cảm thấy vô cùng phấn chấn, đây là lần đầu tiên bọn họ được trải nghiệm cảm giác phi hành ở giữa bầu trời.

Dù sao cũng là khách nhân, lại thêm thời gian vẫn tính dư dả, vì thế, khi thấy được những Quốc Vương này cảm thấy hứng thú với trải nghiệm phi hành ở giữa bầu trời, những người hộ tống kia đều tự giác bay chậm lại một chút.

Du sơn ngoạn thủy tới Đại Đường cũng làm cho những Quốc Vương này thỏa mãn nguyện vọng được cưỡi mây vượt gió.

Quốc Vương của nước Thiên Sát được Hổ Lực đại tiên hộ tống, nhanh chóng bay về phía Nam, rốt cuộc thành Trường An nằm ở bên trong Nam Chiêm Bộ Châu, cho nên, Quốc Vương ở Bắc Câu Lô Châu tự nhiên là đi về phía Nam bay.

Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Chẳng qua là đang bay ở giữa không trung thì đột nhiên, từng tiếng sấm rền vang lên, bầu trời cũng theo đó tối đen lại.

- Xem ra thời tiết hôm nay cũng không tốt!

Bởi vì cưỡi mây ở giữa không trung, cho nên có thể cảm giác được mây đen cùng sấm sét giống như là ở ngay trên đỉnh đầu của mình vậy, Quốc Vương của nước Thiên Sát mở miệng nói.

- Không sai, thời tiết này xác thực không tốt, thế nhưng mà, bằng vào tốc độ của ta, chỉ cần thời gian khoảng nửa nén hương là có thể rời đi!

Sau khi nghe được lời nói của Quốc Vương nước Thiên Sát, Hổ Lực đại tiên lại không thèm để ý nói.

Có tu vi Thái Ất Chân Tiên, tốc độ cưỡi mây vượt gió tự nhiên là cực nhanh, Hổ Lực đại tiên cũng thật là có thể thoải mái nói lời như vậy.

Khẽ gật đầu, Quốc Vương của nước Thiên Sát tự nhiên cũng tín nhiệm tu vi Thái Ất Chân Tiên Cảnh trung kỳ của Hổ Lực đại tiên.

Chẳng qua là Hổ Lực đại tiên cứ như vậy buồn bực bay về phía trước, bay gần nửa giờ, thế mà còn không có đi qua.

Thậm chí, cảm giác được sấm sét cùng mây đen ở đỉnh đầu càng thêm dày đặc.

- Tình huống không thích hợp!

Vào lúc này, biểu cảm ở trên mặt của Hổ Lực đại tiên trở nên ngưng trọng rất nhiều.

Yên lặng tính toán một chút, trong vòng nửa giờ, bản thân đủ để bay ra hơn mười nghìn dặm, không có khả năng có cơn dông tố nào lớn như thế.

Giải thích duy nhất chính là mây đen cùng sấm sét này đang bay theo bản thân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận