Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1484: Từ bỏ vị trí tôn quý của Ngọc Đế



Lời Giang Lưu nói ra, khiến tất cả đám người Trư Bát Giới đều ngây dại!

- Hả? Minh Tâm Phật Tôn Giả đó thật sự lợi hại như vậy sao? Hai người đi giết hắn! Vậy mà kết bái quay về? Bản lĩnh miệng lưỡi này có phải là hơi quá rồi không!

Bản Ngã Thi ở bên cạnh nghe vậy thì càng kinh ngạc nói!

- Thật sự nếu nói ra thì quả thật là cảm giác bản lĩnh miệng lưỡi hơi quá! Trong bất tri bất giác khiến người khác cảm thấy rất gần gũi với hắn ta, hận không thể quen nhau sớm hơn!

Liếc nhìn Bản Ngã Thi, Giang Lưu gật đầu, cảm thấy lời miêu tả bản lĩnh của Bản Ngã Thi về Minh Tâm Phật Tôn Giả quả thật là rất hợp lý!

Nói vài câu, hắn và Tôn Ngộ Không đã choáng váng xoay vòng rồi?

Thậm chí là ngay ý định ban đầu là gì cũng quên luôn?

- Lần này Hầu ca cũng đã kết bái thành huynh đệ khác họ với Minh Tâm Phật Tôn Giả rồi, chúng ta quả thật là không tiện hạ độc thủ với hắn ta nữa!

Nghe vậy, Trư Bát Giới ở bên cạnh sau khi suy nghĩ, có hơi bất lực lắc đầu nói!

- Được rồi, chuyện kết bái, các ngươi cũng đừng nói nữa, ai còn nói nữa thì lão Tôn ta thật sự sốt ruột đấy!

Đối với Tôn Ngộ Không mà nói, lần này chuyện kết bái với Minh Tâm Phật Tôn Giả thật sự giống như một nỗi nhục trong cuộc đời của hắn!

Cảm xúc nhục nhã này, thật sự khó chịu hơn rất nhiều so với chuyện ban đầu làm Bật Mã Ôn kia!

Được rồi, thấy dáng vẻ này của Tôn Ngộ Không, đám Trư Bát Giới cũng quả thật biết Tôn Ngộ Không thật sự sốt ruột rồi!

Vì thế, không có ý nói gì nhiều nữa!

Chỉ là vào lúc này, Tiểu Bạch Long ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói:

- Sư phụ, Đại sư huynh, thật ra theo ta thấy chuyện này cũng không phải là chuyện gì xấu cả?

Thấy Tiểu Bạch Long vẫn muốn nhắc đến chuyện này, trong lòng Tôn Ngộ Không thầm oán hận không thôi!

Nhưng, nghe lời hắn nói, vậy mà không phải chuyện gì xấu cả? Tôn Ngộ Không có hơi ngạc nhiên nhìn Tiểu Bạch Long!

- Tiểu Bạch, lời này của ngươi cụ thể là có ý gì? Nói tử tế thử xem?

- Đại sư huynh, ngươi nghĩ xem, ngươi và Minh Tâm Phật Tôn Giả kết nghĩa trở thành huynh đệ khác họ, lúc bình thường, mối quan hệ này tự nhiên không có vấn đề gì!

- Nhưng nếu đến một vài lúc quan trọng nào đó, mối quan hệ này có thể phát huy tác dụng không nhỏ rồi! Dù sao, mối quan hệ giữa hai người là được thiên đạo công nhận!

- Ổ? Tiểu Bạch, nói cụ thể nghe thử?

Nghe đến đây, mắt của Tôn Ngộ Không hơi sáng lên!

Đã hiểu được đại khái ý của Tiểu Bạch Long rồi, nhưng lại không hiểu quá rõ ràng!

- Ừm, Ngộ Không, rất đơn giản...

Lúc này, Giang Lưu ngược lại đã hiểu ý của Tiểu Bạch Long, mở miệng nói:

- Ví dụ, ngươi nếu như gặp phải kiếp nạn, cần giúp đỡ, là huynh đệ kết nghĩa, Minh Tâm Phật Tôn Giả nếu như không ra tay tương cứu, như thế sao có thể nói thông được?

- Sư phụ, ý của ngươi là có thể thiết kế bẫy để Minh Tâm Phật Tôn Giả sập bẫy?

Nghe đến đây, Tôn Ngộ Không đã hiểu ý của Giang Lưu rồi, mắt cũng sáng lên và hỏi!

- Không tệ không tệ! Mối quan hệ này quả thật là có thể lợi dụng một phen! Tiểu Bạch, quan điểm ngươi đưa ra rất hay!

Suy nghĩ kỹ lưỡng một lát, Giang Lưu gật đầu tán thành nói, đồng thời, cũng mở miệng khen Bạch Long Mã một câu!

- Hờ hờ, sư phụ, đây đều là đi theo bên cạnh ngươi, nghe nhiều thấy nhiều, cho nên tâm tư trở nên nhanh nhạy hơn chút!

Tiểu Bạch Long rất khiêm tốn, ngược lại khiến Giang Lưu thầm gật đầu!

Tuy thực lực của Tiểu Bạch ở cấp bậc Đại La Kim Tiên cũng thuộc loại xuất sắc rồi, nhưng vì hắn mang thân phận tọa kỵ, vì thế, ở trong cả đoàn đi Tây Thiên thỉnh kinh, chung quy duy trì thái độ nghiêm tốn!

- Sư phụ, ngươi nói thử xem, mối quan hệ này rốt cuộc có mưu kế gì có thể thực hiện?

Nếu chắc chắn mối quan hệ này vẫn có thể phát huy tác dụng, sau đó, ánh mắt của đám người Tôn Ngộ Không đều dừng trên người của Giang Lưu, mở miệng hỏi!

- Chuyện này không thể quá nóng vội, cần tính kế lâu dài!

Bị đám người Tôn Ngộ Không nhìn, Giang Lưu lại lắc đầu nói!

Được rồi, dù sao thì phải tạo ra một âm mưu, người muốn đối phó cũng là Minh Tâm Phật Tôn Giả, vì thế, sư phụ cần tốn chút thời gian, từ từ tính kế cũng là điều hợp tình hợp lý!

- He he he, lão Tôn ta nói rồi mà, chuyện kết bái này, cũng không hoàn toàn đều là chỗ xấu, đúng chứ?

Vốn dĩ còn xem chuyện kết bái này là một nỗi nhục trong cuộc đời, nhưng bây giờ phát hiện cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, điều này khiến Tôn Ngộ Không mỉm cười!

Sự việc còn có cơ hội quay chuyển là được rồi, nếu không thì thật sự sợ chuyện này sẽ trở thành trò cười cả đời của hắn!

- Được rồi, tiếp theo, chúng ta tiếp tục đánh phó bản! Chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, cũng đã ở kiếp nạn thứ bảy mươi sáu rồi! Khoảng cách đoạn đường đi Tây Thiên thỉnh kinh của chúng ta còn không đến một vạn dặm nữa thôi!

Tạm thời bỏ chuyện của Minh Tâm Phật Tôn Giả xuống, Giang Lưu mở miệng gọi đám người Tôn Ngộ Không rồi nói!

Nghe thấy lời của Giang Lưu, mọi người cũng đều gật đầu!

Quả thật, cách Tây Thiên Đại Lôi Âm Tự càng ngày càng gần rồi! Tranh thủ cơ hội này, quả thật là phải cố gắng nắm chắc thời gian tu luyện rồi!

- Đi đi đi, đánh phó bản thôi, mọi người đều vực dậy tinh thần đi!

Nôn nóng về đẳng cấp của mình, phấn khích đột phá đến cấp 90, Trư Bát Giới vẫn mang dáng vẻ rất hăm hở, lớn tiếng nói!

Sau đó, mấy sư đồ đều đi đánh phó bản!

Tình hình của bên phía đoàn đi Tây Thiên thỉnh kinh như thế nào, tạm thời không nói!

Một bên khác! Ở trong cảnh giới Hư Không! Một bóng người lặng lẽ quỳ ở trước Tử Tiêu Cung, thần sắc bình tĩnh!

Nhìn bóng người này, người khoác bộ y phục bằng vải thô màu trắng, nhìn trông rất tùy ý!

Quỳ ở trước Tử Tiêu Cung, thần sắc cũng rất bình tĩnh, dường như cả người đều rơi vào trong hư không này!

Nếu có ai ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc!

Bởi vì người quỳ ở cửa Tử Tiêu Cung này, không phải là ai khác, chính là Ngọc Đế lúc trước ở Thiên Đình bị thương nặng rồi mất tích!

Lần thứ hai sau khi kích hoạt năng lực bị động giúp đỡ thì Ngọc Đế giống như trước đó, thân hình trực xuất hiện ở Tử Tiêu Cung của cảnh giới Hư Không này!

Có lẽ là vì sự đả kích gần đây quả thật quá lớn, hoặc là giữa sinh tử có sự khủng hoảng lớn, cũng có cơ hội lớn...

Lần này xuất hiện ở cửa của Tử Tiêu Cung, Ngọc Đế tuy bị trọng thương, nhưng trong một chốc một lát dường như ngộ ra rất nhiều thứ!

Trên người vốn mặc hoàng bào, cho người khác một loại cảm giác phú quý bức người!

Nhưng bây giờ cũng đổi thành y phục bằng vải thô màu trắng mà thôi!

Ăn mặc tùy ý, hoàn toàn nhìn không ra cảm giác tôn quý của Ngọc Đế chủ Tam giới trước đây, ngược lại cho người khác một loại cảm giác dễ gần!

Cũng không biết quỳ như vậy nhập định bao lâu, đột nhiên hai mắt của Ngọc Đế từ từ mở ra, thần sắc trong mắt cũng là một khoảng bình yên!

- Lão tổ, ta, muốn từ bỏ chức Ngọc Đế...

Ngọc Đế đột nhiên mở miệng, nhìn Tử Tiêu Cung nói.

Sau khi Ngọc Đế dứt lời, không gian trước Tử Tiêu Cung hơi vặn vẹo!

Sau đó, Hồng Quân lão tổ râu tóc bạc trắng, thân khoác đạo bào, thân hình xuất hiện ở trước mắt Ngọc Đế!

Đối với sự bình tĩnh của Ngọc Đế, khí tức trên người Hồng Quân lão tổ càng cho người ta một loại cảm giác không hề bận tâm!

Sau khi nhìn chằm chằm Ngọc Đế, Hồng Quân lão tổ mở miệng nói:

- Lần trước, ngươi hình như là dùng chiêu này, ta tặng kính Càn Khôn và thước Lượng Thiên cho ngươi! Hiện nay, ngươi lại giở trò cũ sao?

- Lão tổ lượng thứ! Lần trước ta quả thật là giở chút tâm tư nhỏ, không qua mắt được lão tổ!

Nghe vậy, Ngọc Đế cúi đầu, dáng vẻ thẳng thắn nhận sai!

Lúc nói chuyện, Ngọc Đứa đưa tay ra, hai kiện chí bảo kính Càn Khôn và thước Lượng Thiên xuất hiện ở trong tay của Ngọc Đế, nói:

- Nhưng lần này, ta thật sự muốn từ bỏ vị trí Ngọc Đế! Vẫn mong lão tổ cho phép, hai kiện chí bảo này, ta cũng bằng lòng trả lại cho lão tổ!

Vẻ mặt bình tĩnh nhìn Ngọc Đế quỳ trước mặt hắn, sau khi trầm mặc hồi lâu!

Sau đó, Hồng Quân lão tổ mở miệng nói:

- Xem ra, lần này là thật sự muốn từ bỏ vị trí Ngọc Đế rồi! Xem ra, đả kích gần đây không nhỏ mới khiến ngươi có chút tâm ý nguội lạnh rồi!

Cúi đầu, đối với lời nói của Hồng Quân lão tổ, Ngọc Đế không có thừa nhận, nhưng cũng không có phủ nhận!

- Vậy ngươi nói thử xem...

Không vội thu lại hai kiện chí bảo kính Càn Khôn và thước Lượng Thiên, Hồng Quân lão tổ chỉ nhìn Ngọc Đế, mở miệng nói:

- Nếu ngươi từ bỏ chức Ngọc Đế này, vậy ngươi cảm thấy ở trong Tam giới Lục đạo này còn có ai thích hợp đảm đương vị trí Ngọc Đế này?

- Vị trí Ngọc Đế tôn quý, chấp chưởng Thiên giới! Địa vị tôn quý, bất luận là ai đảm đương đều cần phải có sự công nhận của thiên đạo mới được!

Cúi đầu, Ngọc Đế trả lời!

Không có trực tiếp tiến cử một người nào cả, chỉ nói là cần sự công nhận của thiên đạo!

Đương nhiên, những lời này, thật ra cũng có thể nói là tất cả cần sự công nhận của Hồng Quân lão tổ!

- Ừm, lời này của ngươi ngược lại cũng có vài phần đạo lý!

Khẽ gật đầu, đối với lời của Ngọc Đế, Hồng Quân lão tổ ngược lại không có ý phủ nhận!

Sau khi trầm mặc một hồi, tay của Hồng Quân lão tổ nhấc lên, kính Càn Khôn và thước Lượng Thiên trong tay Ngọc Đế bay lên, rơi vào trong tay hắn!

- Được rồi, nếu ngươi đã một lòng một dạ muốn từ bỏ vị trí Ngọc Đế, vậy thì ta cho ngươi toại nguyện là được rồi!

- Đa tạ lão tổ!

Vẫn cúi thấp đầu, thấy lão tổ thật sự đồng ý lời thỉnh cầu của mình, thần sắc của Ngọc Đế rất bình tĩnh, nói với vẻ không buồn không vui!

- Tiếp theo đây thì sao?

Hai kiện chí bảo kính Càn Khôn và thước Lượng Thiên lặng lẽ lơ lửng ở bên cạnh Hồng Quân lão tổ, cùng lúc này, ánh mắt của Hồng Quân lão tổ dừng trên người Ngọc Đế, nói:

- Tiếp theo đây, ngươi từ bỏ vị trí tôn quý của Ngọc Đế thì ngươi chuẩn bị đi đâu?

- Lão tổ minh giám, tiếp theo đây ta quả thật là không có nơi để đi, không bằng tiếp tục ở lại trong Tử Tiêu Cung này đi? Giống như trước đây làm một đồng tử của lão tổ? Đời đời kiếp kiếp cũng không rời khỏi nữa?

Ngọc Đế ngẩng đầu, nhìn sang Hồng Quân lão tổ hỏi!

- Giữa ta và ngươi, duyên phận đã hết từ lâu, việc gì phải cố chấp?

Nghe vậy, thần sắc trong mắt Hồng Quân lão tổ vẫn rất bình tĩnh, đồng thời cũng lắc đầu nói!

- Có điều, nếu ngươi thật sự nguyện ý nghe lời của ta, ta ngược lại có một chỗ đi tốt giới thiệu cho ngươi!

Chủ đề xoay chuyển, Hồng Quân lão tổ lại nói!

- Xin lão tổ nói rõ!

Ngọc Đế cúi đầu hỏi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận