Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1225: Giang Lưu phong phật

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Tiếp theo, Như Lai Phật Tổ có thể phát hiện sau việc Kim Quang Bồ Tát đóng giả lão hòa thượng bói cho mấy người Giang Lưu một quẻ thì gần nửa tháng qua, mấy người vẫn dừng lại ở bên trong Linh Lung Tiên Phủ, không có tiếp tục đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Điều này làm cho trong lòng của Như Lai Phật Tổ âm thầm ngưng trọng.

Thực sự bởi vì trong lòng lo lắng bản thân sẽ bị Phật môn qua cầu rút ván, hết chim bẻ cung, hết cá xé lưới giống như là Khương Tử Nha vậy. Vì thế, bây giờ Huyền Trang thế mà ý định ngừng lại, đều không có tiếp tục tiến lên đi Tây Thiên thỉnh kinh nữa hay sao?

Trong lòng của Như Lai Phật Tổ cũng quyết định chủ ý là sẽ cho Giang Lưu ăn một viên kẹo ngọt cho hắn an tâm, có dũng khí tiếp tục đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Chẳng qua là muốn ban thưởng thứ gì thì Huyền Trang mới có dũng khí tiếp tục đi Tây Thiên thỉnh kinh đây?

- Chẳng lẽ, muốn phong phật cho Huyền Trang trước mới được hay sao?

Sau khi suy tư một lát, trong lòng của Như Lai Phật Tổ đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ như thế.

Làm như thế cũng không phải là không thể được, nhưng hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh còn không có kết thúc, đã sớm phải thụ phong hay sao? Chuyện này dù sao nói cũng không quá phù hợp chứ nhỉ?

Chẳng qua là nếu không thụ phong, vậy thì bản thân còn có thể làm việc gì cho Huyền Trang bớt lo lắng được đây?

Chẳng lẽ là chỉ cho cái hứa hẹn trên miệng mà thôi hay sao?

Theo Như Lai Phật Tổ thấy, Huyền Trang hình như không có dễ nói chuyện như vậy chứ nhỉ?

Chưa kể đến là nhìn vào tình huống hiện tại thì ở trong lòng của Huyền Trang đã xuất hiện tâm lý phòng bị đối với Phật môn, chính vì thế một lời hứa hẹn suông khó có thể làm cho hắn yên tâm được.

- A Di Đà Phật, xem ra, cũng chỉ có thể như thế. . .

Sau khi suy tư một lúc, trong lòng của Như Lai Phật Tổ có ý tưởng đại khái, chợt thân hình khẽ động, nhanh chóng thả một ma đầu vốn bị trấn áp trong Đại Lôi Âm Tự ra ngoài.

Là đại bản doanh quan trọng của Phật môn, ở bên trong Đại Lôi Âm Tự tự nhiên là có không ít yêu ma quỷ quái bị Phật Môn trấn áp, chọn lấy một kẻ có thực lực mạnh mẽ thả ra cũng không phải là chuyện khó khăn gì.

Sau khi tên ma đầu này được thả ra ngoài, đồng thời, Như Lai Phật Tổ truyền pháp chỉ xuống, mệnh lệnh hai vị Phật Đà đi bắt ma đầu chạy ra Đại Lôi Âm Tự này về quy án.

Mặt ngoài nói là đuổi bắt, trên thực tế lại là xua đuổi.

Ma đầu cấp độ Đại La Kim Tiên này bị hai vị Phật Đà xua đuổi chạy về phía Linh Lung Tiên Phủ.

- Ừm? Đột nhiên sao lại có ma khí cuồn cuộn thế này? Nó là từ đâu mà đến?

Một ngày này, mấy người Giang Lưu kết thúc việc vào phó bản, cũng nếm qua bữa tối, Giang Lưu đang chuẩn bị đi vào giao diện thức tỉnh, đột nhiên cảm giác được ma khí cực kỳ nồng đậm xuất hiện. Điều này làm cho trong lòng của Giang Lưu âm thầm kinh ngạc.

Ở Nhân giới này, thậm chí còn là phạm vi địa giới của Tây Ngưu Hạ Châu, đại bản doanh do Phật môn chưởng quản, vì sao lại có ma khí nồng đậm như thế xuất hiện?

Mặc dù trong lòng có nghi ngờ, nhưng mà Giang Lưu vẫn là rời khỏi Linh Lung Tiên Phủ, ra xem.

Nhìn qua về hướng ma khí phát ra, Giang Lưu có thể nhìn thấy một ma đầu đang nhanh chóng phi hành ở giữa bầu trời, từ phương hướng vừa vặn là đang lao về phía bản thân.

Nhìn con yêu ma kia, thân cao khoảng một trượng, cao hơn yêu ma bình thường một mảng lớn, trên đỉnh đầu là một đôi sừng thú hình trăng khuyết, khuôn mặt dữ tợn mà kinh khủng, ma khí cuồn cuộn chính là tràn ngập ra từ trên người của hắn.

Lại nhìn thanh máu HP ở trên đầu của con yêu ma kia cũng chỉ còn đại khái khoảng chừng 80%, thuộc về trạng thái thương nhẹ.

Ngoại trừ ma đầu đang phi hành này, Giang Lưu còn có thể nhìn thấy Phật quang rực rỡ ở phía sau ma đầu, hiển nhiên là có người đang truy đuổi tên ma đầu này.

- Sư phụ, đây là tình huống như thế nào?

Vào lúc này, mấy người Tôn Ngộ Không cùng Tiểu Bạch Long cũng đều nhảy ra ngoài, nhìn thấy ma đầu đang chạy trốn chết ở giữa không trung, mở miệng hỏi.

- Không biết, vi sư đi xem một chút lại nói!

Suy nghĩ một lúc, thân hình của Giang Lưu khẽ động, bay lên không trung, nghênh đón, cũng ngăn cản đường đi của con yêu ma kia.

- Không sai không sai, đẳng cấp của con yêu ma kia cũng đạt đến cấp 87, tu vi cũng tương đương với Đại La Kim Tiên hậu kỳ!

Sau khi chặn lại đường đi của con yêu ma kia, đầu tiên là Giang Lưu kéo bảng thông tin nhân vật của đối phương ra để xem, nhìn thấy tư liệu của đối phương, Giang Lưu âm thầm gật nhẹ đầu.

- Người trong Phật môn ư?

Không nói đến trong lòng của Giang Lưu là suy nghĩ như thế nào, mắt thấy Giang Lưu ngăn trở đường đi của bản thân, con yêu ma kia nheo mắt lại, bên trong con ngươi màu đỏ tươi hiện lên sát ý.

Sau đó, hắn nâng móng vuốt lên, vồ thẳng đến Giang Lưu, khí thế hùng hổ, hiển nhiên là vừa ra tay là không có ý định lưu tình.

- Huyền Trang, xin giúp chúng ta một chút sức lực, con yêu ma kia chính là trốn ra từ Đại Lôi Âm Tự!

Cùng lúc đó, hai vầng Phật quang xuất hiện ở phía sau ma đầu, đó là hai vị Phật Đà của Đại Lôi Âm Tự đuổi theo, trong khi đang nói chuyện thì hai vị Phật Đà lần lượt ra tay, bắt đầu công kích về phía con yêu ma kia.

- Ôi, nếu như là bình thường thì có lẽ còn muốn nghĩ biện pháp, nhìn xem có thể thu phục con yêu ma này hay không, thế nhưng bây giờ nha. . .

Nhìn thấy hai vị Phật Đà đã đuổi theo đến đây, trong lòng của Giang Lưu khe khẽ thở dài.

Nếu không thể thu phục con yêu ma kia ở trước mặt của hai vị Phật Đà, như vậy, đối phương cũng không còn có tác dụng gì khác nữa.

Tâm niệm thay đổi thật nhanh, mắt thấy công kích của con yêu ma kia đã đánh về phía bản thân, Giang Lưu lấy Thanh Liên Phật Y phòng ngự, chặn lại đòn công kích của đối phương.

Đồng thời, hắn lật bàn tay một cái, Đồ Vu Kiếm xuất hiện ở trong tay của Giang Lưu, một kiếm chém về phía tên ma đầu này.

Đồ Vu Kiếm vô cùng sắc bén, gần như có thể bỏ qua phòng ngự.

Một kiếm hạ xuống, sừng thú trên đầu con yêu ma kia bị chặt đứt.

Kiếm thứ hai hạ xuống, lồng ngực của con yêu ma kia lập tức bị phá vỡ.

Cuối cùng sau khi kiếm thứ ba hạ xuống, một cái đầu lâu bay thẳng trên giữa không trung, ma huyết văng tứ phía.

Tự nhiên, thanh máu HP ở trên đầu của con yêu ma kia bị trống rỗng, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên ở trong đầu của Giang Lưu.

- Nhắc nhở: Thu hoạch được tám mươi hai triệu điểm kinh nghiệm, thu hoạch được mười hai nghìn năm trăm lượng vàng!

- Không sai không sai, không hổ là tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ, số điểm kinh nghiệm cùng tiền vàng ban thưởng cũng không sai!

Sau khi nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Giang Lưu âm thầm hài lòng gật nhẹ đầu.

- Ba kiếm? Pháp Sư Huyền Trang chẳng qua là chém ra ba kiếm mà thôi, yêu ma Đại La Kim Tiên hậu kỳ kiếm liền chết ở trong tay của hắn rồi!

Hai Phật Đà truy sát yêu ma nhìn thấy động tác của Giang Lưu đều dừng lại, đưa mắt nhìn nhau, và đều nhận ra biểu cảm kinh ngạc ở trên mặt của đồng bạn.

Mặc dù đã sớm biết rõ thực lực của Pháp Sư Huyền Trang vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng mà, tận mắt thấy yêu ma có tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ dễ dàng chết ở trong tay của Giang Lưu, bọn họ vẫn cảm thấy vô cùng chấn động.

- A Di Đà Phật, đệ tử ra tay, hi vọng không có quấy nhiễu hai vị. . .

Sau khi dùng ba kiếm chém giết yêu ma có tu vi Đại La Kim Tiên hậu kỳ, chợt Giang Lưu chấp tay hành lễ, mở miệng nói với hai vị Phật Đà vừa đuổi tới.

- Huyền Trang, sao cậu lại nói lời này, con cái thế yêu ma nàytrời sinh tính cực kỳ tà ác, nếu như bị hắn đào tẩu, sinh linh quanh đây sẽ phải chịu đồ thán. Huyền Trang có thể ra tay diệt con yêu ma kia, phải nói là một công lớn!

Nghe được lời nói khiêm tốn, lễ độ này của Giang Lưu, hai vị Phật Đà vội vàng mở miệng nói.

- Thì ra là như thế! Đa tạ hai vị Phật Đà lượng thứ!

Giang Lưu khẽ gật đầu, tỏ vẻ thở phào nhẹ nhõm.

Chẳng qua là còn không đợi Giang Lưu nói tiếp cái gì, đột nhiên có âm thanh Thiên Long Thiện Xướng vang lên, đồng thời, dị tượng Thiên Hoa Loạn Trụy, Địa Dũng Kim Liên ( hoa bay đầy trời, mặt đất nở sen vàng) xuất hiện, Như Lai Phật Tổ ngồi ở bên trên toà sen thật to, từ giữa không trung chậm rãi hạ xuống.

- Bái kiến Phật Tổ!

Đột nhiên thấy Phật Tổ xuất hiện, hai vị Phật Đà hành lễ nói.

Đồng thời, đến tận lúc hai vị Phật Đà lên tiếng, Giang Lưu cũng giống như là mới lấy lại tinh thần rồi thi lễ một cái với Như Lai Phật Tổ.

Bọn họ đã không biết xoát Như Lai Phật Tổ bên trong phó bản bao nhiêu lần, cũng sớm đã xoát ngán, vì thế, Giang Lưu vẫn là vô cùng quen thuộc đối với phong cách ra mắt này của Như Lai Phật Tổ.

Chẳng qua là thực lực của Như Lai Phật Tổ cấp độ Chuẩn Thánh tự nhiên không phải là Như Lai Phật Tổ cảnh giới Đại La Kim Tiên bên trong phó bản có thể so sánh được rồi.

- Huyền Trang, cậu ra tay diệt cái thế yêu ma này, có thể nói đại công đức, không biết cậu muốn được ban thưởng điều gì?

Ở trên cao nhìn xuống Giang Lưu ở phía dưới, giọng nói của Như Lai Phật Tổ giống như là tiếng chuông vang vậy.

- Đây có phải là quá qua loa hay không?

Nhìn thấy Như Lai Phật Tổ hiện thân ở trước mặt của mình, nghe hắn bây giờ hỏi dò bản thân muốn được ban thưởng điều gì, khóe miệng của Giang Lưu khẽ giật giật.

Bản thân đang ở trong Linh Lung Tiên Phủ, đột nhiên nhìn thấy một con yêu ma bị hai vị Phật Đà đuổi theo đến đây.

Sau đó thì hay sao? bản thân cầm Đồ Vu Kiếm trong tay, ba chiêu hai thức đã đánh chết con yêu ma kia.

Còn chưa kịp làm cho mình nói hơn hai câu đâu, Như Lai Phật Tổ lập tức nhảy ra ngoài, nói mình lập xuống đại công, hỏi dò bản thân muốn được ban thưởng điều gì. . .

Mặc dù mình cũng biết rõ, tất cả những thứ này cũng đều là kế hoạch do Như Lai Phật Tổ đã sớm sắp xếp xong xuôi, thế nhưng mà, vết tích an bài này cũng không khỏi quá lộ liễu đi!

- A Di Đà Phật, ma đầu xuất thế, đệ tử ra tay chính là chuyện bổn phận, không dám muốn được ban thưởng điều gì!

Không nói đến trong lòng của Giang Lưu nghĩ như thế nào, đối mặt với câu hỏi dò của Như Lai Phật Tổ, ngoài mặt Giang Lưu vẫn là tất cung tất kính, trả lời Như Lai Phật Tổ.

- Ừm. . .

Mắt thấy Giang Lưu ít nhất mặt ngoài vẫn là cực kỳ cung kính đối với mình, Như Lai Phật Tổ âm thầm hài lòng, khẽ gật đầu.

Rồi hắn mở miệng nói tiếp:

- Bây giờ, chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh đã sắp sửa hoàn thành, theo lý thuyết, đến lúc đó tất cả công trạng cùng tính một lượt, nhưng hôm nay, bản tọa cảm thấy công lao hôm nay không nên để ngày mai mới được vinh danh, cho nên phải tặng thưởng trước một phần mới đúng!

- Đa tạ Phật Tổ!

Nghe được lời ấy của Như Lai Phật Tổ, Giang Lưu cúi đầu nói tạ.

Mặc dù còn không biết Như Lai Phật Tổ bây giờ rốt cuộc muốn ban thưởng cho bản thân cái gì, nhưng nếu Như Lai Phật Tổ đã quyết định chủ ý, bản thân cũng không cần nhiều lời, chỉ cần thật tốt nói lời cảm tạ là được rồi.

- Huyền Trang nghe phong!

Đột nhiên, Như Lai Phật Tổ nghiêm mặt lại, uy nghiêm nói với Giang Lưu.

- Có đệ tử!

Tiến lên hai bước, Giang Lưu hơi cúi đầu xuống, tất cung tất kính.

- Vào lúc này, Như Lai Phật Tổ muốn sắc phong cho sư phụ trước hay sao?

Ở bên cạnh, mấy người Tôn Ngộ Không đưa mắt nhìn nhau, cũng hoàn toàn không ngờ tới chuyện sẽ phát triển đến một bước này, ở trên mặt đều có biểu cảm kinh ngạc hiện lên.

- Huyền Trang, cậu vốn dĩ là Nhị đệ tử Kim Thiền Tử của ta chuyển thế, bây giờ bên trên ứng với ý trời, đi Tây Thiên thỉnh kinh, liên quan tới công đức lớn lao này, vốn dĩ nên chờ cậu đến Đại Lôi Âm Tự lại ban thưởng! Chẳng qua là hôm nay. . .

Nói đến đây, Như Lai Phật Tổ dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Trước đó, khi Đông Lai Tự bị phá hủy, có vô số yêu ma xuất hiện, họa loạn thiên hạ, may mắn Huyền Trang đã lập lời thề độc, tiêu diệt hết những yêu ma này! Đây là một phần công đức ở giữa trời đất!

- Thứ hai, hôm nay con yêu ma kia đào thoát từ Đại Lôi Âm Tự, nguyên bản hai vị Phật Đà đều khó mà bắt giữ hắn, may mắn có cậu ra tay tương trợ, mới miễn đi sinh linh đồ thán!

- Vì vậy, bản tọa lấy thân phận Phật môn chi chủ, sắc phong Huyền Trang làm Chiên Đàn Công Đức Phật! Lấy đó làm ban thưởng!

Nói đến câu cuối cùng, Như Lai Phật Tổ lớn tiếng tuyên bố, đồng thời, nâng lên bàn tay nhẹ nhàng vung lên về phía Giang Lưu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận