Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1313: Như Lai: Hắn không giống Kim Thiền Tử



Con đường Tây Hành đã sắp đi đến hồi kết, đến lúc đó nhất định sẽ ra tay chém giết với Như Lai Phật Tổ.

Với Ngọc Hoàng Đại Đế cũng không kém xé mặt là bao, vậy thì đắc tội với Như Lai Phật Tổ có thể có cái gì đáng sợ?

Quan trọng hơn là nhìn từ cục diện hiện nay thì mình chiếm lý đúng không?

Trong lòng âm thầm suy nghĩ một lát, Giang Lưu rất nhanh đã có quyết định.

Vì vậy, sắc mặt ngay thẳng, thần sắc nghiêm túc nhìn chằm chằm Như Lai Phật Tổ, nói:

- Xin hỏi Phật Tổ, nếu đệ tử nhất định phải Kính Hà Long Vương về thì sao?!

- Ngươi…

Nghe lời nói của Giang Lưu, nhìn thần sắc nghiêm túc của hắn, sắc mặt Như Lai Phật Tổ khẽ thay đổi, hiển nhiên trên mặt cũng lộ ra một sự phẫn nộ.

Trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ, Như Lai Phật Tổ im lặng một lát rồi mở miệng nói với Giang Lưu:

- Nếu ngươi khăng khăng làm theo ý mình, vậy thì, bản tọa chỉ có thể ra tay ngăn cản ngươi!

Như Lai Phật Tổ cũng muốn nhân cơ hội này xem thử, đối diện với chủ của Phật Môn là mình, Giang Lưu sẽ làm đến mức nào.

Nghe được lời của Như Lai Phật Tổ, trong miệng Giang Lưu thành thật trả lời:

- Nếu Như Lai Phật Tổ muốn ra tay, tuy rằng đệ tử vạn vạn lần không dám ra tay với Phật Tổ nhưng sẽ không đưa tay chịu trói!

Ánh mắt của Như Lai Phật Tổ lạnh đi mấy phần, đồng thời mở miệng nói:

- Phải không? Thế nhân đều biết Huyền Trang ngươi hôm nay sở hữu sức mạnh to lớn, đủ để đối đầu với Ngọc Đế, nói ra thật xấu hổ, bản tọa thân là chủ của Phật Môn nhưng lại cũng không hiểu rõ thủ đoạn của ngươi, nhân cơ hội này ngược lại có thể mài dũa một hai!

Câu này xem như nửa thật nửa giả.

Vừa dứt tiếng, Như Lai Phật Tổ tay giơ lên, ấn thẳng xuống Giang Lưu.

- Rầm rầm!

Mắt thấy chưởng của Như Lai Phật Tổ đè thẳng xuống, Giang Lưu thực sự không có ý định đưa tay chịu trói, dưới sức mạnh chuyển động, phòng ngự của Thanh Liên Phật Y dựng lên.

Năng lực phòng ngự một tỷ, đương nhiên không dễ dàng bị phá vỡ như vậy.

Chưởng của Như Lai Phật Tổ đè xuống, bị Thanh Liên Phật Y cản lại.

Mặc dù xem thì Thanh Liên Phật Y chỉ là một bộ quần áo mà thôi, nhưng đủ để chặn một chưởng của Như Lai Phật Tổ, khiến hắn khó mà hạ xuống.

Cảm nhận được năng lực phòng ngự của Thanh Liên Phật Y, trong lòng Như Lai Phật Tổ thầm lẩm bẩm:

- Quả nhiên, năng lực phòng ngự của Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ thật không tầm thường…

Cũng hiểu rõ dựa vào sức mạnh của mình mà muốn phá vỡ phòng ngự của Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ là không thể nào, khí tức trên người Như Lai Phật Tổ chợt thay đổi, khí vận của Phật Môn cũng bị hắn điều động.

Tuy rằng, từ cục diện trước mắt cho thấy, lực khí vận trên người Như Lai Phật Tổ so ra kém Ngọc Hoàng Đại Đế, nhưng cũng không tầm thường.

Với sự góp sức của lực khí vận, dưới sự đè ép của bàn tay Như Lai Phật Tổ, Thanh Liên Phật Y từ từ bị đè xuống.

Thanh Liên Phật Y lõm xuống, thậm chí còn lộ ra hình dáng một bàn tay đè xuống cơ thể của Giang Lưu.

Trên tay phát lực, bàn tay từng tấc từng tấc đè xuống, đồng thời trong lòng Như Lai Phật Tổ thầm lẩm bẩm:

- Tuy năng lực phòng ngự của Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ rất mạnh, nhưng đơn thuần dựa vào bảo vật này mà muốn ngăn cản ta, là không thể nào!

Chỉ là, lúc trước khi chiến đấu với Ngọc Hoàng Đại Đế, Giang Lưu đã hiểu rõ sự thần kì và mạnh mẽ của lực khí vận.

Vì vậy, mắt thấy bàn tay của Như Lai Phật Tổ đè xuống, tay của Giang Lưu giơ lên:

- Bế Khẩu Thiền!

Kỹ năng Bế Khẩu Thiền ném thẳng lên người Như Lai Phật Tổ, là kỹ năng ban đầu Bế Khẩu Thiền, hiệu quả im lặng phát động 100%.

Trong một lúc Như Lai Phật Tổ cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể của mình hóa thành một vùng nước chết, khó mà điều động.

Cùng với lực lượng của hắn tan biến, Thanh Liên Phật Y vốn đang lõm xuống lại nhanh chóng phồng lên.

Thân thể của Như Lai Phật Tổ thì sao? Bị Thanh Liên Phật Y phồng lên bắn bay ra ngoài.

Cơ thể bay thành vòng, cũng may thời hạn im lặng của Bế Khẩu Thiện cũng không dài, không đợi Như Lai Phật Tổ rơi xuống đất, thời hạn đã qua.

Như Lai Phật Tổ giữa không trung giành lại quyền kiểm soát thân thể mình, bằng không, không chừng Như Lai Phật Tổ phải nằm trên đất, ngã thành tư thế chó ăn phân rồi.

Như Lai Phật Tổ ổn định thân thể, thần sắc âm tình bất định nhìn Giang Lưu.

Đây vẫn là lần đầu tiên mình ra tay với hắn, sớm từ tin đồn mà biết được sự thần kỳ và mạnh mẽ của hắn, nhưng suy cho cùng tai nghe là giả.

Sau khi tự mình thử ra tay một trận, Như Lai Phật Tổ mới phát hiện, quả nhiên thực lực của Giang Lưu cực kì mạnh mẽ, thậm chí so với trong lời đồn còn hơn ba phần.

Khẽ gật đầu, Như Lai Phật Tổ nghiêm túc nhìn Giang Lưu nói:

- Rất tốt, thủ đoạn của ngươi nằm ngoài dự đoán của bản tọa, nếu là như vậy, bản tọa phải đánh thật rồi!

Vừa nói xong, Như Lai giơ tay, một thanh phi kiếm bắn thẳng đến Giang Lưu.

Khi ánh mắt Giang Lưu rơi trên phi kiếm này, trong lòng đang âm thầm suy nghĩ cách ứng đối ngăn cản, Như Lai Phật Tổ lại liên tục vung tay.

Mỗi lần hắn vung tay đều có một pháp bảo xuất hiện, đánh vào Giang Lưu.

Đao thương kiếm côn, Lưu Tinh chùy, Tử Mẫu đảm, Chùy Tâm đinh…

Mấy pháp bảo này đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ, xem ra phẩm chất phi phàm, chỉ một thoáng đã đập xuống Giang Lưu giống như không cần tiền.

Đi kèm với sự tấn công của mấy pháp bảo này, lực khí vận của Như Lai Phật Tổ cũng quấn trên đó.

Vù vù vù!

Nếu nói phòng ngự của Thanh Liên Phật Y của Giang Lưu giống như một cái ô, vậy thì công kích dồn dập của mấy pháp bảo này giống như một màn mưa bão dày đặc. Tất cả mấy pháp bảo đều rơi xuống Thanh Liên Phật Y, tuy rằng phòng ngự của nó chặn lại công kích của mấy pháp bảo này nhưng công kích dồn dập lại đè phòng ngự của Thanh Liên Phật Y xuống.

Nhìn thấy thủ pháp của Như Lai Phật Tổ tưởng chừng giống như là Đồng Thiên Nữ rải hoa, đem bao nhiêu là pháp bảo ném vào mình, trong lòng Giang Lưu âm thầm phàn nàn:

- Pháp bảo của ta đã coi như rất nhiều rồi, nhưng chẳng lẽ pháp bảo trong tay Như Lai Phật Tổ là vô cùng vô tận sao?

Đương nhiên, Giang Lưu sẽ không quên trong truyền thuyết của Hồng Hoang nói thân phận trước đó của Như Lai là Đa Bảo Đạo Nhân.

Nếu đạo hiệu là “Đa Bảo”, vậy thì, trong tay Như Lai Phật Tổ có thể lấy ra nhiều pháp bảo như vậy, hình như cũng không có gì kì lạ?

Chỉ là, thoạt nhìn thì phẩm chất của mấy bảo vật này hình như cũng không cao, phần lớn đều là cấp Truyền Thuyết, chỉ có một số ít đạt đến cấp Sử Thi.

Nhưng, không chịu nổi số lượng lớn nha, sự thay đổi về lượng dẫn đến sự thay đổi về chất, có đôi lúc, câu này vẫn có đạo lý!

Dựa vào phòng ngự của Thanh Liên Phật Y, xem ra muốn ngăn cản sự tấn công của nhiều pháp bảo như vậy hình như là chuyện không thể nào, sau khi khẽ đảo mắt một vòng, Giang Lưu giơ tay phát động một kỹ năng khác.

Khế Ước Quyết Đấu!

Ném kỹ năng loại quy luật này ra, đương nhiên Giang Lưu liên kết mình và Địa Tạng Vương Bồ Tát bên cạnh.

Sau đó, Giang Lưu thu phòng ngự của Thanh Liên Phật Y vào, trong nháy mắt, công kích của mấy pháp bảo này giống như một đợt sóng thần khủng khiếp, áp sát Giang Lưu bên này.

Chỉ là, trong pháp bảo mãnh liệt tấn công như sóng thần, Giang Lưu giống như là một tảng đá ngầm vô cùng ngoan cường.

Tùy ý để những công kích này rơi xuống người mình, nhưng cơ thể của mình lại không hề di chuyển.

- Đây là? Thủ đoạn thần thông loại quy luật?!

Nhìn thấy Giang Lưu hoàn toàn dùng nhục thân để ngăn cản sự tấn công của tất cả pháp bảo, lông mày của Như Lai Phật Tổ khẽ nhướng lên.

Với ánh mắt của Như Lai Phật Tổ, đương nhiên nhìn ra được, sức mạnh của quy tắc quấn quanh trên thân thể của Giang Lưu.

Là nhờ sức mạnh của những quy luật này, hắn mới có thể ngăn cản đòn tấn công của mình.

Hai mắt của Như Lai Phật Tổ khẽ nheo lại, đồng thời, trong lòng thầm cảm khái:

- Đã nghe nói từ lâu, Huyền Trang dùng tu vi Đại La Kim Tiên lĩnh hội được sức mạnh của quy luật từ sớm, vốn còn chưa hiểu rõ lắm, hiện tại xem ra điều này hoàn toàn chính xác.

Đương nhiên, đối mặt với thủ đoạn thần thông loại quy luật này, cách tốt nhất là gì?

Đương nhiên Như Lai Phật Tổ cũng hiểu rõ! Cùng là năng lực quy luật mới có thể phá vỡ năng lực quy luật của hắn!

Thân thể vừa động, Như Lai Phật Tổ cũng điều động năng lực quy luật của bản thân, một chưởng đánh về bên phía của Giang Lưu.

Rầm một tiếng, một chưởng này đánh vào ngực Giang Lưu, làm Giang Lưu bị đánh bay ra ngoài.

Đồng thời, Giang Lưu chỉ cảm thấy ngực khó chịu, trong miệng không kiềm được phun ra một ngụm máu.

Lại nhìn thanh máu trên đầu của mình một cái, một chưởng này đánh xuống, thanh máu trên đầu mình tụt thẳng xuống còn khoảng một phần ba.

- Giang Lưu…

Địa Tạng Vương Bồ Tát bên cạnh nhìn thấy cảnh này, sắc mặt khẽ biến.

Nhưng mà, sự biến hóa của sắc mặt chỉ trong nháy mắt.

Địa Tạng Vương hiểu rõ, tuy rằng nhìn thì Giang Lưu bị thương, vô cùng nguy hiểm, nhưng Như Lai Phật Tổ tuyệt đối không thể làm tổn thương đến tính mạng của Giang Lưu.

Nếu đã như thế, vậy thì đương nhiên mình không cần quá lo lắng cho lắm.

Quả nhiên, sau khi một chưởng đánh bay Giang Lưu, Như Lai Phật Tổ cũng không có ý định tiếp tục truy kích, mà là đưa mắt nhìn Giang Lưu, nói:

- Thế nào? Huyền Trang, đối với thủ đoạn của bản tọa, ngươi có hiểu ra phần nào rồi chứ? Ngươi còn muốn tiếp tục kiên trì với ý nghĩ của mình sao?

Sau khi lau sạch sẽ máu trên khóe miệng, Giang Lưu gật đầu, thần sắc nghiêm túc nói với Như Lai Phật Tổ:

- Không sai! Chuyện mà đệ tử đã đồng ý, cho dù liều mạng cũng sẽ làm cho bằng được!

Lông mày của Như Lai Phật Tổ khẽ nhíu lại, nhìn Giang Lưu nói:

- Ngươi cần phải biết, thực lực của ngươi vốn không bằng ta, hiện giờ không đánh lại, càng không phải đối thủ của ta!

Sắc mặt Giang Lưu kiên định như cũ.

- Cho dù đệ tử không phải đối thủ, bị Phật Tổ đánh chết! Cũng tuyệt đối không lùi bước!

Nhìn thấy tính tình thúi chết cũng không lùi bước của Giang Lưu, Như Lai Phật Tổ thầm lắc đầu, trong lòng thầm cảm khái.

- Cái tên này không giống Kim Thiền Tử chuyển thế, bản thể của Kim Thiền Tử chính là con ve, mà cái tính bướng bỉnh này của hắn, càng giống như con trâu hơn, không, càng giống con lừa hơn!

Chỉ là đối với tính bướng bỉnh này của Giang Lưu, tuy rằng trong lòng Như Lai Phật Tổ thầm tức giận, nhưng sâu bên trong nội tâm lại vẫn thấy hơi vui mừng.

Nếu không có tính bướng bỉnh như vậy, chắc hẳn hắn cũng đi không tới Tây Thiên, lấy không được chân kinh nhỉ?

- Cũng được, bản tọa lại nhìn xem, tính khí này của người cuối cùng sẽ đạt đến mức độ nào, có thật sự là thà chết không chịu khuất phục không!

Bạn cần đăng nhập để bình luận