Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1160: Quyển trục giải trừ khế ước

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Đối phương là ai? Thực lực vô cùng cường đại hay sao?

Mặc dù nói Ác Thi chẳng qua chỉ có tu vi là Đại La Kim Tiên, thế nhưng mà, có những bảo vật như Bảo Liên Đăng, Thái Cực Đồ ở trên tay, dù cho là đối mặt cường giả cấp độ Chuẩn Thánh cũng có sức đánh một trận.

Nhưng mà bây giờ, Ác Thi thế mà mở miệng cầu viện!

- Đối phương tên là Phượng Tam, không có gì bất ngờ xảy ra thì đối phương hẳn là một tộc nhân còn sót lại của tộc Phượng Hoàng sau Long Phượng đại kiếp ở thời kỳ Thượng Cổ. Y là nhân vật màu xanh lam cấp 92! Vừa rồi y mới đánh lén ta, kém chút nữa là đã miểu sát ta rồi. Vì thế, ta chỉ có thể ngừng hiệu quả đặc biệt + 1 200 000 000 điểm công kích để mà tự vệ!

Mắt thấy Giang Lưu nhắn tin hỏi dò, Ác Thi cũng nhanh chóng nhắn lại một tin, giải thích đại khái tình huống lúc này cho Giang Lưu nghe.

- Thì ra là như thế!

Quan sát tin nhắn Ác Thi vừa phát tới này, trong lòng của Giang Lưu bừng tỉnh, hắn gật nhẹ đầu.

Mặc dù sức mạnh của Thái Cực Đồ cường đại, có tới ba loại hiệu quả đặc biệt khác nhau, mỗi một loại đều cực kỳ đáng sợ thế nhưng mà lại không thể đồng thời sử dụng tất cả hiệu quả đặc biệt cùng một lúc. Chính vì thế mà khi sử dụng hiệu quả đặc biệt tăng phúc lực công kích, như vậy, năng lực phòng ngự của Ác Thi tự nhiên vẫn như trước là ở cấp độ Đại La Kim Tiên.

Vì vậy, Ác Thi nói mình kém chút bị Chuẩn Thánh đánh lén cho miểu sát cũng có thể hiểu được.

- Phượng Tam hay sao? Nhân vật màu xanh lam cấp 92, thực lực cũng không hề kém. Xem ra, giữa trời đất này, ngoại trừ những Chuẩn Thánh có danh tiếng, nghe nhiều nên thuộc kia thì vẫn còn có mấy Chuẩn Thánh khác che giấu tung tích!

Nghĩ đến Phượng Tam chưa từng nghe nói qua này lại có tu vi cấp 92, trong lòng của Giang Lưu âm thầm suy tư.

Chỉ có điều suy nghĩ kỹ lại cũng thấy đúng, có thể còn sống sót sau Long Phượng đại kiếp tất nhiên là cường giả đỉnh cao của tộc Phượng Hoàng.

Lại còn sống nhiều năm như vậy, thực lực tăng lên tới cấp độ Chuẩn Thánh cũng không có gì quá kỳ lạ cả.

- Đã có Chuẩn Thánh ra tay thì chắc hẳn tiếp đó sẽ có càng ngày càng nhiều Chuẩn Thánh xuất hiện, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành, cho nên, không cần thiết lưu lại nữa.

Sau khi hiểu rõ cục diện hiện tại, Giang Lưu lập tức lại lần nữa nhắn một tin qua cho Ác Thi.

Nhìn thấy tin nhắn do bản tôn phát tới, trong lòng của Ác Thi âm thầm thở dài một hơi.

Chợt, ánh mắt nhìn về phía Phượng Tam ở trước mặt mình, hắn nói:

- Hôm nay, ta còn có chút chuyện phải đi xử lý, cho nên không bồi ngươi chơi!

- Ta xác thực không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng mà, cuốn lấy ngươi một khoảng thời gian vẫn là làm được, ngươi cho rằng mình có thể đi được rồi ư?

Nghe được câu nói của Ác Thi, Phượng Tam cũng nhíu lông mày lại, đồng thời ngưng giọng nói.

Vừa dứt lời, từ trên người của Phượng Tam, khí tức cuồng bạo mà cực nóng nhanh chóng bạo phát ra.

Chẳng qua là Ác Thi cũng không trả lời câu hỏi của Phượng Tam, mà đồng thời, ở Nhân giới, Giang Lưu nhanh chóng kéo giao diện Trảm Thi ra, sau đó lựa chọn triệu hồi Ác Thi.

Ở bên trong Ma giới, ở trước mặt Phượng Tam, thân hình của Ác Thi đột nhiên biến mất, không có dấu hiệu nào.

- Không thấy? Hắn đến tột cùng là rời khỏi như thế nào?

Nhìn thấy tận mắt người thần bí cứ rời khỏi bí hiểm như vậy, Phượng Tam ngạc nhiên đến mức trợn tròn mắt.

- Là một loại năng lực không gian hay sao? Người thần bí kia cũng có được năng lực khống chế không gian ư?

Không giống với sự ngạc nhiên và nghi hoặc của Phượng Tam, vào lúc này, trong lòng của yêu ma đang quan sát trận chiến ở xa xa kia âm thầm sợ hãi.

Có được huyết mạch của Đế Giang, mà Đế Giang lại được xưng là Không Gian Tổ Vu, vì thế, yêu ma này có thể nhìn ra được, khi người thần bí rời khỏi không hề có chút không gian ba động nào cả.

Người thần bí xuất hiện ở Ma giới, thậm chí đánh chết một trong Tứ Ngự của Thiên Đình là Chân Võ Đại Đế, tin tức này tự nhiên rất nhanh truyền ra khắp ở Ma giới.

Sau khi Ác Thi rời khỏi, ngoại trừ Phượng Tam, lại có mấy vị cường đại Chuẩn Thánh lục tục xuất hiện.

Trên bầu trời, mây đen vần vũ, tiếng sấm không ngừng vang lên, tia sét chạy khắp nơi, bóng dáng một con Viễn Cổ Thần Long ngẫu nhiên hiện ra khi có sét đánh qua.

Ở một bên khác, vô số đám mây xếp thành một tòa tháp sừng sững giữa bầu trời, khí tức mơ hồ tỏa ra từ trong đó làm cho người ta có một loại cảm giác như là sắp sửa chìm vào giấc ngủ.

Lại thêm có một cái bóng hư ảo không có dấu hiệu nào xuất hiện ở giữa không trung.

. . .

Một vị tiếp một vị Chuẩn Thánh xuất hiện, hiển nhiên đều là hướng về phía người thần bí.

Rốt cuộc người thần bí nắm trong tay tin tức về một luồng Hồng Mông Tử Khí cuối cùng, mặc dù chuyện này còn không có được chứng thực là chính xác, nhưng lại cũng không có được chứng thực là giả.

Chẳng qua là lúc này, sau khi một vị tiếp một vị Chuẩn Thánh xuất hiện, bọn họ rất nhanh cũng hiểu rõ, động tác của mình chậm một bước, người thần bí mặc áo choàng đen kia đã sớm dự liệu được sẽ có cảnh tượng như thế, cho nên đã sớm rời khỏi rồi.

- Hừ, Phượng Tam này quả nhiên là phế vật, ngay cả một người đều không lưu được.

Sau khi ý thức được Ác Thi đã rời khỏi, trong mây giông trên bầu trời có âm thanh vang lên, không chút khách khí nói.

- Con rệp nhà ngươi có bản lĩnh thì vì cái gì không tới sớm một chút động thủ đâu?

Phượng Tam ngẩng đầu lên đến, nhìn bóng dáng Thần Long trốn trong mây giông giữa bầu trờ rồi mở miệng đối chọi gay gắt mắng.

Tuy rằng Long Phượng đại kiếp ở thời kỳ Thượng Cổ đã qua, những người thuộc tộc Cổ Long cùng tộc Phượng Hoàng năm đó đều đã vẫn lạc, thế nhưng mà, cũng vẫn còn có một số nhỏ cường giả còn sót lại, thối lui ra khỏi võ đài Hồng Hoang Đại Lục, trốn đến bên trong Ma giới này kéo dài hơi tàn.

Ở thời kỳ Long Phượng đại kiếp đó, cục diện của hai tộc Cổ Long cùng tộc Phượng Hoàng chính là không chết không thôi, cho đến hôm nay, hai vị cường giả Chuẩn Thánh còn sót lại của tộc Cổ Long cùng của tộc Phượng Hoàng vẫn như trước là nhìn nhau ngứa mắt.

Đối với tình huống của hai vị này, các vị Chuẩn Thánh bên trong Ma giới sớm đã thấy quen nên cũng không nhiều lời nữa. Vì thế, sau khi thấy không còn cơ hội truy tìm tung tích của người thần bí mặc áo choàng đen kia, tất cả đều lục tục rời khỏi, không để ý đến hai người bọn họ.

Nhưng mà, trong đó một cái bóng lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của con yêu ma có được huyết mạch của Đế Giang kia.

- Ngài tốt!

Nhìn bóng người vừa xuất hiện ở trước mặt mình, trên mặt của yêu ma hiện lên biểu cảm kinh sợ, hắn ngập ngừng nói.

- Ngươi đã có được huyết mạch của Đế Giang, Đại ca ta. Như vậy, ngươi cũng không cần làm bẩn huyết mạch của bản thân, cho nên, ngươi đi theo ta đi. . .

Bóng người này nhìn yêu ma ở trước mắt, mở miệng nói.

Trong khi đang nói chuyện, hắn đã nhanh chóng tay giơ lên, chụp về phía con yêu ma kia.

- Ta không đi!

Chẳng qua là mắt thấy bóng người này muốn bắt bản thân, yêu ma kia lại vội vàng nói.

Sau khi dứt lời, không gian hơi hơi bóp méo một chút, thân hình của yêu ma này nhanh chóng biến mất.

Chỉ có điều, mặc dù yêu ma này đã biến mất nhưng động tác của bóng người kia lại không có ngừng, vẫn tiếp tục đưa ta về phía trước và nắm lại.

Nhắc tới cũng kỳ lạ, mắt thấy bóng người này phải bắt trượt thì đột nhiên không gian hơi hơi chợt rung động.

Con yêu ma nguyên bản đã rời khỏi kia đột nhiên xuất hiện ở đúng chỗ vừa rồi khỏi, bị bóng người này bóp cổ.

- Đi thôi!

Sau khi bắt được con yêu ma có được huyết mạch của Đế Giang này một cách dễ dàng như trở bàn tay, biểu cảm trên mặt của bóng người này vẫn cực kỳ bình tĩnh, hắn thản nhiên nói.

Vừa dứt lời, trong chớp mắt, hai người đồng thời biến mất không thấy.

Sau khi hai người bọn họ biến mất không thấy, ở chỗ này cũng chỉ còn lại có hai vị cường giả Chuẩn Thánh của tộc Cổ Long cùng tộc Phượng Hoàng đang đối chọi gay gắt, thậm chí, hai vị Chuẩn Thánh đều xắn tay áo, chuẩn bị động thủ.

Đối với tình huống bên phía Ma giới, Giang Lưu tự nhiên là không rảnh để ý, sau khi triệu hồi Ác Thi từ bên trong giao diện Trảm Thi, Giang Lưu chợt mở Không gian chứa đồ của bản thân ra.

Sau khi đánh chết Chân Võ Đại Đế, Chân Võ Tạo Điêu Kỳ trong tay của hắn đã rơi xuống trong tay của mình, tới trước quan sát thuộc tính là dạng gì lại nói.

- Từ từ đã! Đây là cái gì?

Chẳng qua là sau khi kéo ra Không gian chứa đồ của bản thân, Giang Lưu lại hơi giật mình.

Nguyên lai, ngoại trừ Chân Võ Tạo Điêu Kỳ tuôn ra từ trong tay Chân Võ Đại Đế, bên trong Không gian chứa đồ còn có vật phẩm khác.

- từ từ đã! Đây không phải là đồ tốt tuôn ra sau khi đánh chết Chân Võ Đại Đế hay sao?

Đầu tiên là sững sờ, chợt Giang Lưu kịp phản ứng.

Trong lòng có chút hiếu kì, lấy ra ngoài, cúi đầu quét qua, đồ vật trong tay là một quyển trục nhìn vô cùng xưa cũ, giống như là để quên nhiều năm rồi.

Giang Lưu lập tức đưa ánh mắt liếc nhìn quyển trục này, thuộc tính và tin tức tương ứng của nó tự nhiên là hiện lên ở trước mắt Giang Lưu.

Quyển trục giải trừ khế ước (vật phẩm tiêu hao): Sau khi sử dụng có thể giải trừ hiệu quả khóa lại của bất luận loại khế ước gì.

Thông tin của quyển trục này vô cùng đơn giản cho nên sau khi thấy được miêu tả của quyển trục này, Giang Lưu cũng nhanh chóng hiểu rõ ràng tác dụng của nó.

Nói ngắn gọn, chính là dùng để giải trừ tất cả khế ước khóa lại chứ nhỉ?

Nói thí dụ như bản thân sử dụng kỹ năng Quyết Đấu Khế Ước, dùng quyển trục này liền có thể giải trừ?

Lại nói thí dụ như, Như Ý Kim Cô Bổng của Tôn Ngộ Không đã khóa lại cùng linh hồn của hắn, dùng quyển trục này cũng có thể giải trừ khế ước khóa lại.

Thậm chí là. . .

Sau khi hiểu rõ hiệu quả của quyển trục giải trừ khế ước này, Giang Lưu tự nhiên là muốn suy tư xem nên sử dụng quyển trục này ở lúc nào, với món đồ gì để tác dụng được phát huy cao nhất.

Vào thời khắc này, trong lòng đột nhiên xuất hiện một cái ý nghĩ làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.

- Bên trong Phong Thần Chi Chiến, Chân Linh của những người đã hi sinh kia đều bị giam cấm ở bên trong Phong Thần Bảng, cho nên nhất định phải nghe lệnh của Thiên Đình. Nếu như bản thân dùng quyển trục giải trừ khế ước này thì phải chăng có thể giải trừ tác dụng khóa lại của Phong Thần Bảng kia hay không đây?

Đây chính là suy nghĩ đột nhiên hiện ra ở trong lòng của Giang Lưu lúc này.

Ý nghĩ này một khi xuất hiện lập tức là làm cho Giang Lưu động lòng.

Từ trên lý luận thì Phong Thần Bảng cũng cùng tác dụng với một loại khế ước khóa lại nào đó chứ nhỉ? Dùng quyển trục giải trừ khế ước này tựa hồ thật là có thể giải trừ tác dụng kia!

Nếu thật là như vậy thì kế tiếp bản thân nên dùng nó để giải trừ giam cấm cho người nào mới có thể thu được tác dụng tối đại hóa đây?

Trong lòng kích động, nhưng Giang Lưu cũng biết rõ, chuyện này có thể thao tác với không gian vô cùng lớn.

Thứ nhất là có thể giải trừ khóa lại của cường giả thì có thể mang đến cho bản thân trợ giúp lớn lao.

Một mặt khác, chuyện này nếu như là thao tác thật tốt thì cũng có thể phát huy ra những giá trị khác.

Nói thí dụ nếu như là những Tiên Quan, Thần Tướng bị trói buộc ở bên trong Phong Thần Bảng kia biết được có loại quyển trục giải trừ khế ước này thì sẽ tạo thành cục diện gì đây? Lòng người tan rã, Thiên Đình e rằng sẽ không có lực ngưng tụ như trước nữa.

- Xem ra, chuyện này vẫn là phải tìm Khương Tử Nha để lên kế hoạch cẩn thận!

Sau khi âm thầm suy tư một lát ở trong lòng, Giang Lưu thu hồi quyển trục giải trừ khế ước ở trong tay vào bên trong Không gian chứa đồ.

- Sư phụ, bên kia đã giải quyết Chân Võ Đại Đế hay chưa?

Vào lúc này, Giang Lưu đã rời khỏi chùa chiền dưới trướng Dược Sư Vương Phật, Tôn Ngộ Không cũng đã quay lại, đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh lại tập hợp một chỗ. Nhìn Giang Lưu lấy ra một cái quyển trục nhìn qua một lát rồi thu lại, hiển nhiên là tuôn ra đồ mới, Tôn Ngộ Không mở miệng hỏi.

- Không sai, chuyện đã giải quyết, vẫn tính là khá viên mãn!

Nghe được câu hỏi dò của Tôn Ngộ Không, trên mặt của Giang Lưu nở một nụ cười tươi rồi hắn gật nhẹ đầu nói.

Đúng vậy! Cho đến hôm nay, toàn bộ Tứ Ngự dưới tay Ngọc Đế đều đã vẫn lạc, thực lực của Thiên Đình đã giảm nhiều đến mức có thể nói là thương cân động cốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận