Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1269: Thành Ngu Nhạc di chuyển



Với sức mạnh hiện tại của Giang Lưu, đã được coi là đạt đến giai đoạn Chuẩn Thánh rồi.

Cấp bậc của mình đã đạt đến cấp 88, cách Chuẩn Thánh không còn xa nữa, lại cộng thêm sự tăng phúc của mấy trang bị như Thanh Liên Bảo Sắc kỳ, Đồ Vu kiếm, ngay cả trong cấp Chuẩn Thánh thì lực chiến đấu cũng vô cùng nổi trội.

Cũng chính vì vậy, sau khi vừa mới giết Thi Hổ Thú, trong lòng Giang Lưu còn âm thầm thất vọng, cảm thấy cường giả cấp Chuẩn Thánh quá ít.

Nếu như đủ nhiều, giết một người là có thể thu về hai ba tỷ điểm kinh nghiệm cho mình, quá trình tăng cấp của mình chắc chắn sẽ nhanh như ngồi máy bay vậy.

Vốn dĩ, mượn dùng sức mạnh của mình vậy mà lại giúp Phật Di Lặc đột phá đến mức Chuẩn Thánh, tâm trạng của Giang Lưu có chút không tốt.

Nhưng bây giờ, sau khi nghĩ rằng mình có thể giết Di Lặc Phật Tổ một lần nữa, lại lấy được khen thưởng điểm kinh nghiệm và tiền vàng kếch xù, tâm trạng vốn nặng nề của Giang Lưu bỗng chốc tan thành mây khói.

Có Nguyên Linh ở bên cạnh làm nội ứng cho mình, lại thêm việc cấp bậc hiện tại của Phật Di Lặc chỉ là cấp 91 mà thôi, khó khăn lắm mới đột phá cấp Chuẩn Thánh, gần như có thể coi là Chuẩn Thánh yếu nhất giống Vương Mẫu nương nương, giết hắn đương nhiên là chuyện tương đối dễ dàng.

- Di Lặc Phật Tổ nói chi vậy!

Tâm trạng lần nữa trở nên vui tươi không ít, Giang Lưu cũng mở miệng tiếp lời:

- Có thể vì sự đột phá của Di Lặc Phật Tổ ngươi góp chút sức hèn, bần tăng cũng cảm thấy vinh dự!

Nghe Giang Lưu nói vậy, Di Lặc Phật Tổ cười nói:

- Ha ha ha, Chiên Đàn Công Đức Phật lòng mang cả thiên hạ, tấm lòng từ bi này quả nhiên cảm động trời đất mà!

Trong lúc nhất thời, hai bên nói chuyện qua lại, bầu không khí có vẻ vô cùng hoà hợp.

Đương nhiên, giữa Giang Lưu và Di Lặc Phật Tổ cũng chẳng có quá nhiều lời để nói, vì vậy, cũng chỉ là sự hoà hợp ngoài mặt mà thôi.

Sau khi hàn huyên với nhau vài câu, Giang Lưu nói lời từ biệt với Di Lặc Phật Tổ, ngay sau đó, hắn rời khỏi Đông Lai Tự, bay thẳng đến chỗ đoàn thỉnh kinh Tây Hành.

Chuyện xảy ra ở Đông Lai Tự này chắc hẳn sẽ nhanh chóng truyền khắp Phật Môn, thậm chí, chuyện Di Lặc Phật Tổ quay trở về vị trí Chuẩn Thánh sẽ truyền khắp Tam giới Lục đạo.

Vì vậy, chuyện này không cần mình đặc biệt đến Đại Lôi Âm Tự để báo cáo nữa.

- Sư phụ? Thế nào rồi? Đông Lai Tự đó thật sự bị ma đầu tập kích sao?

Sau khi Giang Lưu quay lại, mấy người Tôn Ngộ Không đều vây quanh hắn, trên mặt đều mang thần sắc rất đỗi ngạc nhiên.

Chắc chắn Tôn Ngộ Không đã tường thuật một cách tường tận một lần chuyện xảy ra ở Đại Lôi Âm Tự cho bọn Trư Bát Giới nghe rồi!

Nghe vậy, Giang Lưu cũng không có ý giấu Tôn Ngộ Không bọn họ, một năm một mười kể lại toàn bộ mọi chuyện xảy ra ở Đại Lôi Âm Tự cho bọn họ nghe:

- Nói thế nào đây? Lần này coi như Như Lai, Phật Di Lặc và thậm chí là Chuẩn Đề cùng tính kế ta một phen, khiến cho Di Lặc Phật Tổ thành công trở về tu vi cấp Chuẩn Thánh!

- Hả? Di Lặc Phật Tổ đã thành công quay lại tu vi Chuẩn Thánh rồi sao? Đây cũng chẳng phải là tin tốt lành gì cả!

Nghe chuyện xảy ra ở Đông Lai Tự, sắc mặt bọn Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đều không được tốt cho lắm.

Tuy chỉ là chênh lệch một cấp bậc, nhưng chênh lệch giữa cấp bậc Đại La đỉnh phong và Chuẩn Thánh giống như là một trời một vực vậy.

Nếu có thể vượt qua thì hoàn toàn là biến hóa nghiêng trời lệch đất mà.

Phật Môn lại có thêm một vị cường giả cấp Chuẩn Thánh, với đoàn thỉnh kinh Tây Hành mà nói đương nhiên không phải là tin tốt gì.

Nhìn sắc mặt bọn Trư Bát Giới không được tốt cho lắm, Giang Lưu lại không hề để tâm, mỉm cười đáp:

- Yên tâm đi! Tu vi Di Lặc Phật Tổ tuy đã quay về cấp Chuẩn Thánh, thế nhưng chỉ cần có thể tìm một cơ hội thích hợp, vi sư lại giết hắn lần nữa chắc là không thành vấn đề!

Giống như dự tính của Giang Lưu, sau khi tu vi của Di Lặc Phật Tổ quay lại giai đoạn Chuẩn Thánh, chuyện này nhanh chóng truyền khắp Đại Lôi Âm Tự.

Mà Như Lai Phật Tổ từng nói ở Đại Lôi Âm Tự rằng, chỉ cần Chiên Đàn Công Đức Phật có thể hoàn thành việc ở Đông Lai Tự, chuyện hắn giết chết Lưu Ly Vương Phật có thể chuyện cũ bỏ qua.

Cho nên, chuyện Giang Lưu giết Lưu Ly Vương Phật cũng theo đó mà chìm vào quá khứ.

Đối với Phật Môn, chuyện Di Lặc Phật Tổ có thể trở về tu vi Chuẩn Thánh quả thực là một việc rất đáng ăn mừng, những ngày gần đây càng có không ít người mang theo trọng lễ tới Đông Lai Tự chúc mừng.

Chỉ là, trên Thiên Đình, khi biết chuyện Di Lặc Phật Tổ đã quay về tu vi Chuẩn Thánh, sắc mặt Ngọc Đế lại không hề dễ coi cho lắm.

Từ trước đến nay, giữa Thiên Đình và Phật Môn ít nhiều cũng có tồn tại mối quan hệ cạnh tranh, mà trên bản chất là chủ của Tam giới, trên thanh thế thì Thiên Đình tất nhiên cũng phải ép Phật Môn một bậc.

Vô lượng lượng kiếp của thỉnh kinh Tây Hành lần này liên quan đến việc Phật Môn đại hưng, Ngọc Đế đương nhiên cũng biết.

Chỉ là, từ tình hình hiện tại xem xét, cục diện Phật Môn đại hưng hoàn toàn khác hẳn so với tưởng tượng của hắn.

Vốn tâm tư của Ngọc Đế là sau khi vô lượng kiếp Tây Hành này kết thúc, Phật Môn cũng theo đó mà có thanh thế tăng mạnh, mà Thiên Đình lại không có thay đổi gì.

Nhưng bây giờ thì sao? Ngọc Đế cảm thấy cái gọi là đại hưng Phật Môn, hoàn toàn là Phật Môn đạp lên đầu của Thiên Đình mà đại hưng!

Hiện tại Tứ Ngự dưới trướng hắn đều bị diệt sạch, lại xem Phật Môn thì sao? Ngay cả Phật Di Lặc đã chết rồi mà còn có thể sống lại, thậm chí tu vi còn có thể trở về mức Chuẩn Thánh…

Nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, Thiên Đình sẽ hoàn toàn trở thành hòn đá đạp chân của Phật Môn đi?

Chỉ là, cho dù tâm trạng có không tốt thế nào, Ngọc Đế cũng không thể thể hiện sự bất mãn với chuyện của Di Lặc Phật Tổ trước mặt mọi người được đúng không?

Thậm chí, Ngọc Đế còn phải chuẩn bị một phần quà lễ, sai Thần tướng Thiên Đình đưa đến Đông Lai Tự nhằm thể hiện lòng chúc mừng của mình.

Không nói đến chuyện Di Lặc Phật Tổ trở lại tu vi Chuẩn Thánh đã gây ra phản ứng như thế nào trong Tam giới Lục đạo, sau khi nhóm Giang Lưu tiếp tục Tây Hành khoảng bốn năm ngày, Giang Lưu chợt xoay người về tổng bộ của thành giải trí Hoả Vân.

Sau khi tìm thấy Cao Dương và chư vị cấp cao của Minh Giáo, bàn bạc sự việc một hồi, rồi xác định quyết định dời tổng bộ thành giải trí Hoả Vân đến thành Trường An Đại Đường.

Ba người Giang Lưu, Cao Dương và Hồng Hài Nhi đều nhất trí gật đầu, đương nhiên, những vị cấp cao khác của Minh Giáo cũng không có ý phản đối.

Với thái độ sấm rền gió cuốn, bên thành giải trí nhanh chóng dán một bản thông báo, nói cho tất cả mọi người đang vui chơi tại thành giải trí Hoả Vân rằng ba ngày sau, tổng bộ thành giải trí Hoả Vân sẽ chuyển thẳng đến thành Trường An.

Sau khi được công bố, tin tức này rước lấy không ít xôn xao.

Dù sao tới thành giải trí Hoả Vân chơi tuy cũng có yêu ma và tu sĩ ở phàm trần, nhưng cũng có một số tồn tại trong Tiên Phật như Thanh Liên Đại Đế lúc đầu trước khi chưa bỏ mình cũng thích đến thành giải trí Hoả Vân chơi vài lần.

Thậm chí lúc nhàn hạ, Thái Thượng Lão Quân cũng có thể sẽ đến đây chơi một chút.

Cho nên, thông báo này được phát ra xong, Tiên Phật đều biết tin thành giải trí Hoả Vân sắp dời đến thành Trường An.

Đột nhiên, Minh Giáo thông báo muốn dời thành giải trí Hoả Vân đến thành Trường An, chuyện này thoạt nhìn thì giống như là một chuyện tầm thường.

Nhưng nghĩ đến hiện tại thành Trường An đã trở thành Thánh địa của Nhân tộc, mà Đường Hoàng Lý Thế Dân cũng đã trở thành Nhân Vương danh chính ngôn thuận, điều này khiến mọi người không khỏi nghĩ nhiều.

Đối với Tiên Phật thì vẫn còn dễ nói, còn đối với yêu ma ở phàm trần thì tình hình dường như có chút khó khăn.

Đại Đường vốn là Thiên triều Thượng quốc, đến đó sẽ tương đối nguy hiểm, hiện tại, Trường An còn trở thành Thánh địa phong vân hội tụ của Nhân tộc, nếu yêu ma đi đến đó liệu có lành ít dữ nhiều không?

Những người này rốt cuộc nghĩ gì trong lòng, đám người Giang Lưu cũng không quan tâm, chỉ cần những người này còn thích đến thành giải trí Hoả Vân chơi, đợi bọn họ thử một hồi, xác định xem bản thân có an toàn hay không, tự nhiên mọi việc lại trở lại như cũ.

Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua, việc chuyển tổng bộ đến thành Trường An đối với Minh Giáo tất nhiên không phải việc gì quá khó khăn.

Tự có thần thông giả trực tiếp nâng cả thành giải trí Hoả Vân, thậm chí cả các kiến trúc như Diễn Võ Trường và Ngộ Đạo Đường của Minh Giáo lên, sau đó bay thẳng đến hướng của thành Trường An.

Một ngày này, Lý Thế Dân cũng xong việc lâm triều từ sớm, đứng trên tường thành của thành Trường An nhìn về phía Thành Đông.

Không chỉ có Lý Thế Dân mà nhiều bá quan văn võ, thậm chí bách tính cũng tụ họp thành biển người.

Đồng thời, rất nhiều binh sĩ tại Đông Môn thành Trường An cũng dọn ra một khu đất trống khoảng vài trăm mẫu.

Tin tổng bộ thành giải trí Hoả Vân muốn chuyển đến thành Trường An tất nhiên không chỉ thông báo cho những Tiên Phật và yêu ma đã quen vui chơi tại thành giải trí Hỏa Vân, mà đồng thời, bên thành Trường An cũng truyền tin tức này ra ngoài!

Sẽ có đại thần thông giả trực tiếp dời một tòa thành không ngủ thường có yêu ma và Tiên Phật tới chơi đến bên cạnh thành Trường An?

Đối với bách tính thời đại này, đây là cảnh tượng cả đời đều khó có thể chứng kiến, sớm đã có thật nhiều bách tính đang đợi!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, những bách tính này đang sôi nổi thảo luận, cảnh tượng thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt.

Nhưng may mà có rất nhiều vệ binh đang duy trì trật tự, nên cũng không đến nỗi xảy ra rối loạn.

Rầm, rầm, rầm…

Chỉ là, lúc mỗi một bách tính đều đang ngẩng đầu trông ngóng chờ đợi, đột nhiên, rất nhiều người cảm giác mặt đất đang lay động, đồng thời cảm giác chấn động này càng ngày càng rõ ràng, cũng càng ngày càng dữ dội.

Chính tại lúc này, đột nhiên có người hét to:

- A! Các ngươi xem kia là cái gì?

Sau đó, rất nhiều người có thể nhìn thấy trên trời xuất hiện mấy thân hình khổng lồ đang đến gần đây, trên từng bóng người này đều cõng những kiến trúc phòng ốc vô cùng lớn!

- Đến rồi! Quả nhiên là bản lĩnh của Tiên Phật mà! Trực tiếp khiêng những phòng ốc cực lớn đến đây!

Bách tính của thành Trường An đã được nhìn thấy cảnh tượng này bao giờ đâu? Mắt thấy những bóng người to lớn khiêng kiến trúc phòng ốc đi đến đây, từng người từng người đều trố mắt đứng nhìn.

Sự tồn tại của Tiên Phật vốn cao cao tại thượng, vô cùng thần bí.

Nhưng hôm nay, với những bách tính này, Tiên Phật lại chân chân thật thật xuất hiện trước mắt họ như vậy...

Bạn cần đăng nhập để bình luận