Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 444: Vương Mẫu: Ta Quá Khó Khăn

Theo những màu đen này rút đi, đám người cũng rốt cục thấy được bộ dáng chân chính bóng đen thần bí, người mặc một bộ phượng bào, cho người ta một loại cảm giác vô cùng tôn quý.
- Bái kiến Vương Mẫu nương nương! Theo bóng người màu đen này rốt cục lộ ra diện mục thật sự chính mình xong, Tử Hà tiên tử là người thứ nhất mở miệng, hướng về phía Vương Mẫu nương nương hành lễ.
Không nghĩ tới a, nguyên lai một mực tại trong bóng tối trợ giúp mình, vậy mà sẽ là Vương Mẫu nương nương?
Chỉ là, theo Tử Hà tiên tử mở miệng hành lễ xong, đám người bên cạnh lại không có ý tứ hành lễ.
Giang Lưu đã sớm mở miệng, cũng hơi cúi đầu hành lễ rồi.
Tôn Ngộ Không trời sinh tính kiệt ngạo, cho dù thời điểm đối mặt Ngọc Đế cũng trực tiếp miệng nói Ngọc Đế lão nhi, Trư Bát Giới cùng Sa Ngộ Tĩnh thì sao? Lần này mục đích tây hành là vì lật tung Thần Phật đầy trời, vì thế, cũng không có ý tứ hành lễ cho Vương Mẫu.
Cũng không biết Vương Mẫu nương nương có phải không thèm để ý hay không, đối với sự tình bọn Tôn Ngộ Không không có hành lễ, cũng không có biểu hiện ra tức giận, ánh mắt rơi trên người Tử Hà, nói:
- Tử Hà, ngươi cũng biết vì sao ta muốn đã ẩn tàng thân phận chính mình, vụng trộm giúp ngươi?
- Tiểu Tiên không biết, còn xin Vương Mẫu nương nương chỉ thị! Nghe Vương Mẫu nương nương thế mà chủ động nói đến cái vấn đề này, Tử Hà tiên tử lắc đầu, mở miệng hỏi.
Cái này cũng là một vấn đề trong lòng mọi người đều rất hiếu kì.
Đúng vậy a, không lý do, Vương Mẫu nương nương tại sao phải ẩn tàng thân phận chính mình, lại vì cái gì vụng trộm trợ giúp Tử Hà?
- Vô luận như thế nào, ngươi cũng là tiên nữ tọa hạ bản cung, ngày đó thời điểm ngươi bị Vũ Khúc Tinh Quân kia khi dễ, bản cung trong lòng liền đã không vui, chỉ là, Vũ Khúc Tinh Quân dù sao cũng là người bệ hạ, ta không thể bao biện làm thay, vì thế, trong lòng bản cung có một số áy náy đối với ngươi, lúc này mới đã ẩn tàng thân phận, tiến đến giúp ngươi!
- Lại không nghĩ rằng, tư chất ngươi cùng năng lực, còn tốt hơn so bản cung đoán trước, vì thế, bản cung cũng liền trực tiếp giúp ngươi vào tiên tịch, giao Cam Thảo Viên cho ngươi xử lý, bản cung đối với tư chất cùng tâm tính ngươi rất thưởng thức và ưa thích!
Bên trong ánh mắt Vương Mẫu nương nương, tràn đầy vẻ yêu thích nhìn Tử Hà nói ra, nói xong lời cuối cùng, có chút dừng lại, chợt, Vương Mẫu nương nương nói với Tử Hà:
- Dưới gối bản cung tuy nói có thất tiên nữ, nhưng không sợ nữ nhi nhiều, thế nào? Tử Hà? Ngươi có nguyện trở thành nghĩa nữ bản cung không?
- Nghĩa nữ? Vương Mẫu nương nương muốn thu Tử Hà làm nghĩa nữ?
Vương Mẫu nương nương đầu tiên là nói nhiều lời ưa thích Tử Hà như vậy, không nghĩ tới, cuối cùng thế mà ném ra một cành ô liu dạng này?
Mấy người bọn Tôn Ngộ Không hai mặt nhìn nhau, trên mặt cũng đều riêng phần mình mang theo thần sắc giật mình.
Hiển nhiên, Vương Mẫu nương nương đột nhiên biểu thị nguyện ý thu Tử Hà làm nghĩa nữ, chuyện này, hoàn toàn ra ngoài ý liệu của mọi người.
Trong này, có phải có cái gì chuyện ẩn ở bên trong hay không? Đối với bọn Tôn Ngộ Không giật mình, trong lòng Giang Lưu càng nhiều là chất vấn.
Không nói đến Vương Mẫu nương nương có thưởng thức Tử Hà hay không, cho dù là thật, bởi vì thưởng thức đơn thuần, liền phải thu Tử Hà tiên tử làm nghĩa nữ?
Theo Giang Lưu, chuyện này rất khác thường a! Nếu như nói trong này không có một phần mưu tính, Giang Lưu tuyệt đối không tin!
- A? Cho dù là bọn Tôn Ngộ Không nghe được, trên mặt đều mang thần sắc giật mình, xem như nhân vật chính tất cả những thứ này, Tử Hà tiên tử đột nhiên nghe được Vương Mẫu nương nương thế mà muốn thu chính mình làm nghĩa nữ, tự nhiên, trong lòng cũng phi thường giật mình, nhất thời hoàn toàn ngây ngẩn cả người, thậm chí cũng không dám tin tưởng lỗ tai mình.
- Thế nào? Ngươi không nguyện ý sao? Xem bộ dáng Tử Hà tiên tử ngây ngẩn cả người, Vương Mẫu nương nương mở miệng hỏi.
- Không, không phải! Nghe được lời Vương Mẫu, Tử Hà kịp phản ứng, vội vàng lắc đầu.
Chợt quay đầu nhìn thoáng qua bọn Tôn Ngộ Không, đặc biệt là ánh mắt cuối cùng rơi trên người Tôn Ngộ Không, thần sắc trở nên kiên định xuống.
Đi tới trước mặt Vương Mẫu, Tử Hà tiên tử trịnh trọng quỳ xuống, trọng trọng dập đầu mấy cái đối với Vương Mẫu nương nương, nói:
- Nghĩa nữ Tử Hà, khấu kiến nghĩa mẫu!
- Ách, rất tốt, không tệ, ha ha ha, từ nay về sau, ngươi chính là nghĩa nữ bản cung! Mắt thấy Tử Hà quỳ xuống đối với mình, danh phận mẹ con này xem như định xuống rồi, bộ dáng Vương Mẫu nương nương cũng phi thường vui vẻ.
- Hiện tại, dù sao Ngọc Đế cho ngươi ở tại bên trong Nguyệt Cung trăm năm, cho nên, bản cung cũng không thể quang minh chính đại vi phạm ý nguyện Ngọc Đế!
- Cũng may thời gian trăm năm, đối với Tiên Phật chúng ta mà nói, bất quá là một cái búng tay mà thôi, như vậy đi, chờ trăm năm sau, ta chính thức chiêu cáo tam giới, thu ngươi làm nghĩa nữ!
Để cho Tử Hà đang quỳ đứng dậy, Vương Mẫu nương nương trầm ngâm một lát, mở miệng làm ra hứa hẹn chính mình.
- Hết thảy đều dựa vào nghĩa mẫu làm chủ! Nghe được lời Vương Mẫu nương nương nói, Tử Hà nhẹ gật đầu nói ra, đối với điểm này, cũng không có điều gì dị nghị.
Theo Tử Hà, thân phận địa vị chính mình quá hèn mọn rồi, thậm chí cả tư cách đuổi ngược Tôn Ngộ Không cũng không có.
Nhưng hôm nay, có thể trở thành nghĩa nữ Vương Mẫu nương nương, thân phận địa vị chính mình cũng đã hoàn toàn khác biệt?
Còn như chiêu cáo tam giới? Tử Hà tiên tử cũng không thèm để ý, dưới cái nhìn của nàng, chỉ cần Tôn Ngộ Không biết chuyện này là được!
Sau này, chính mình đã có tư cách truy cầu Tôn Ngộ Không đúng hay?
- Tốt, Tử Hà ngươi cùng một đoàn người Huyền Trang Thánh Tăng, cũng coi là tương giao tâm đầu ý hợp, đã đến rồi, liền hảo hảo ở cùng bọn hắn một đêm đi, bản cung còn có chút sự tình cần xử lý, sẽ không quấy rầy bọn tiểu bối các ngươi!
Theo Tử Hà gật đầu, chuyện này xác định xong, bộ dáng Vương Mẫu nương nương bình dị gần gũi nói ra, khi nói chuyện, chuyển thân liền chuẩn bị ly khai.
Vương Mẫu nương nương cảm thấy mình lựa chọn, là rất thích hợp.
Đem Tử Hà thu làm nghĩa nữ chính mình, tự nhiên, cũng liền một mực chưởng khống nàng tại trong tay.
Nếu như nói Tôn Ngộ Không là chơi diều, như thế Tử Hà chính là một sợi tơ trong tay mình, dùng để khống chế diều.
Cả Tôn Ngộ Không cũng bị chính mình điều khiển rồi, công đức tây hành đại kiếp này, chính mình còn có thể thể thiếu sao?
Có thể thu hoạch được nhiều như vậy, chính mình trả giá là cái gì? Bất quá là nhận nghĩa nữ mà thôi, hơn nữa, còn cần trăm năm về sau mới tuyên cáo tam giới.
Trăm năm về sau, sự tình tây hành đã sớm hoàn thành a? Đến lúc đó tình cảnh thế nào, ai cũng không biết.
Chỉ là mở ngân phiếu khống, một cái hứa hẹn trên miệng, liền thu được quyền chưởng khống Tôn Ngộ Không, thậm chí cơ hội mưu tính công đức tây hành đại kiếp, cái này tự nhiên là kiếm lớn.
Cứ như vậy sao?
Đối với trong lòng Vương Mẫu nương nương mưu tính, Giang Lưu không biết, thế nhưng, mắt thấy trên miệng Vương Mẫu nương nương cùng Tử Hà xác định quan hệ mẫu nữ xong, cứ như vậy chuẩn bị ly khai, trong lòng Giang Lưu hơi trầm xuống.
Mặc dù không biết Vương Mẫu nương nương rốt cuộc mưu tính cái gì, thế nhưng, Giang Lưu lại có thể xác định, trong lòng Vương Mẫu nương nương thật có mưu tính.
Nếu không, vì cái gì xác định quan hệ mẫu nữ, lại không chiêu cáo tam giới?
Nói là vì bận tâm mặt mũi Ngọc Đế? Thế nhưng, thực sự không cần làm đến nước này a? Cái này hoàn toàn là một cái cớ nàng cố ý trì hoãn a?
Mặt khác, xác định quan hệ mẫu nữ xong, cũng không có biểu thị gì?
Phải biết, thời điểm ban đầu ở Trường An Thành, lấy tính cách Quan Âm Bồ Tát nhạn qua nhổ lông, cũng phải đưa ra Cửu Hoàn Tích Trượng cùng Cẩm Lan Cà Sa đó.
Mới thu một đứa con gái, chẳng những cất giấu không chiêu cáo thiên hạ, thậm chí cả biểu đạt mẫu thân từ ái một chút cũng không có?
Đương nhiên, trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, thế nhưng, Giang Lưu trực tiếp dùng lời này chỉ trích Vương Mẫu nương nương tự nhiên là không được.
- Tử Hà tiên tử, thật chúc mừng ngươi! Tâm niệm vừa động, Giang Lưu rõ ràng chính mình nên làm như thế nào rồi, miệng cao giọng chúc mừng đối với Tử Hà tiên tử.
Khi nói chuyện, Giang Lưu xoay tay một cái, chợt Giang Lưu, lấy một kiện vũ y bảy màu sắc ra ngoài, nói:
- Bần tăng thân vô trường vật, nơi này có một kiện Thất Thải Vũ Y, chính là một kiện Tiên gia pháp bảo, xem như thay sư đồ mấy người chúng ta tặng cho ngươi!
Thất Thải Vũ Y, cấp Truyền Thuyết: Đẳng cấp yêu cầu 60, phòng ngự tăng 15.000, đặc hiệu: Có thể phân ra bảy đạo phân thân, để mê hoặc địch nhân, độ bền 82 trên 120.
Những ngày này, Giang Lưu cùng Tiểu Bạch Long cùng một chỗ vào phó bản trọn vẹn mấy trăm lần, trước trước sau sau tự nhiên lấy được rất nhiều trang bị, Thất Thải Vũ Y này chính là trang bị thời điểm trước đó không lâu cày quái rơi ra.
Cho nên, nhân cơ hội này, tung gạch nhử ngọc, lấy ra chúc mừng cho Tử Hà, là không có gì thích hợp bằng rồi.
- A? Cái này, bộ y phục này thật xinh đẹp, Thánh Tăng, cái này, cái này không tốt lắm đâu? Nhìn Giang Lưu lấy ra Thất Thải Vũ Y, trong mắt Tử Hà tràn đầy vẻ vui mừng.
Dù sao y phục đẹp mắt, không có nữ nhân nào có thể ngăn cản được, cho dù là tiên nữ cũng không ngoại lệ, nếu không, kiếp trước sẽ không có nhiều nữ nhân như vậy ưa thích dạo phố mua quần áo rồi.
Trong tủ quần áo nữ nhân mãi mãi thiếu một bộ y phục, câu nói này không phải nói một chút mà thôi.
- Tử Hà, nếu sư phụ tặng cho ngươi, ngươi liền lưu lại đi! Không cần khách khí! Thấy Tử Hà cực kỳ ưa thích, nhưng bộ dáng lại không dám nhận, Tôn Ngộ Không bên cạnh lại không có ý tứ khách khí, giật dây nói.
- Liếc Tôn Ngộ Không một chút, mặc dù một kiện pháp bảo cấp Truyền Thuyết đối với mình mà nói, xác thực không phải vật trân quý gì rồi, thế nhưng thái độ ăn cây táo rào cây sung này, để trong lòng Giang Lưu cảm thấy có chút quái dị.
Trọng sắc khinh hữu? Không đúng, là trọng sắc khinh thầy? Cũng không đúng, là nặng hữu nhẹ sư?
Cho dù đối với lời Tôn Ngộ Không nói, trong lòng Giang Lưu có chút ghen ghét, thế nhưng mặt ngoài lại bất động thanh sắc, Giang Lưu cũng nhẹ gật đầu, nói với Tử Hà:
- Không sai Tử Hà, đã là hạ lễ, nào có thể cự tuyệt.
- Cái này, như thế, vậy liền đa tạ Thánh Tăng!
Nghe được Tôn Ngộ Không cùng Giang Lưu hai người đã nói đến phân thượng này rồi, Tử Hà tự nhiên cũng liền không cự tuyệt nữa, suy nghĩ, gật đầu từ trong tay Giang Lưu nhận lấy món Thất Thải Vũ Y này.
Bộ y phục này rõ ràng là y phục nữ tính hóa, trực tiếp khoác nó lên rồi, quả nhiên là người dựa vào ăn mặc.
Mặc vũ y này lên người xong, nguyên bản Tử Hà đã xinh đẹp, lại càng thêm dễ nhìn, Trư Bát Giới bên cạnh thấy tròng mắt đều muốn rớt ra.
Chỉ là, bộ dáng chảy chảy nước miếng, con mắt trừng ra ngoài, để cho Tôn Ngộ Không tức giận tại trên đầu Trư Bát Giới vỗ một cái.
Theo đưa ra một kiện Thất Thải Vũ Y xong, chợt, ánh mắt Giang Lưu dừng lại ở trên thân Vương Mẫu nương nương.
Chính mình một ngoại nhân, đã đưa ra pháp bảo xem như quà tặng, nàng thân là nghĩa mẫu, không ngại tay không ly khai sao?
Vương Mẫu chuẩn bị ly khai, vào lúc này còn muốn mặt dạn mày dày ly khai, cũng hoàn toàn không có ý tứ rồi, ngừng lại.
Thần sắc Vương Mẫu nương nương vẫn bình tĩnh, thế nhưng, trong lòng âm thầm phát khổ...
- Ta quá khó khăn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận