Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1513: Khổng Tuyên: Ta nghĩ lại luận bàn một trận với chủ nhân!

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Giang Lưu ly khai Động Địa Tạng rồi!

Không có biện pháp, Tố Sắc Vân Giới Kỳ đều đã không còn ở trong tay của Địa Tạng Vương Bồ Tát nữa, Giang Lưu tự nhiên là muốn rời khỏi!

Mặc dù biết được chuyện Khổng Tuyên đã cướp đi Tố Sắc Vân Giới Kỳ này, thế nhưng mà Giang Lưu chỉ có thể thầm thở dài một tiếng, biểu thị bất đắc dĩ!

Thật là bất đắc dĩ! Nguyên bản cảm thấy bảo vật dễ dàng thu được nhất là Tố Sắc Vân Giới Kỳ, bây giờ lại xuất hiện biến cố như thế này, Giang Lưu tự nhiên cảm thấy bất đắc dĩ!

Chỉ có điều, thân là một người thành thục, Giang Lưu đương nhiên biết được khi gặp nan đề thì oán trời trách đất là chuyện vô dụng, nghĩ biện pháp đi giải quyết nan đề mới là chuẩn xác!

Chuyện trong lòng của Giang Lưu đang suy tư đối phó với Khổng Tuyên như thế nào tạm dừng không nói!

Một bên khác, vào lúc này, Khổng Tuyên đã đi tới bên trong U Minh Huyết Hải, cũng tìm được Minh Hà Lão Tổ!

- Khổng Tuyên, không biết đạo hữu đến tìm ta là vì chuyện gì?

Minh Hà Lão Tổ nhìn Khổng Tuyên ở trước mắt, mở miệng hỏi!

- Mượn bảo!

Khổng Tuyên cũng nhìn chằm chằm vào Minh Hà Lão Tổ, mở miệng hỏi!

Minh Hà Lão Tổ này có thể nói cường giả Chuẩn Thánh lâu năm nhất trong trời đất này, chủ yếu nhất là có lời đồn từ xưa đến nay, ngoại trừ sáu vị Thánh Nhân cùng Đạo Tổ thì chưa người nào thực sự nhìn thấy bản thể của hắn!

Mặc dù được xưng là cường giả Chuẩn Thánh mạnh nhất, nhưng kỳ thật Khổng Tuyên cũng không có biết được quá nhiều thông tin về Minh Hà Lão Tổ!

- Mượn bảo ư? Muốn ta cho đạo hữu mượn bảo vật gì? Cho mượn trong bao lâu?

Ngeh xong lời nói của Khổng Tuyên, biểu cảm ở trên mặt của Minh Hà Lão Tổ vẫn cực kỳ bình tĩnh, hắn nhìn Khổng Tuyên rồi mở miệng hỏi.

Hiển nhiên đối mặt cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất như là Khổng Tuyên, mặc dù Minh Hà Lão Tổ coi trọng, nhưng lại cũng không có quá cố kỵ!

- Ta đã mượn được Càn Khôn Kính từ chỗ Ngọc Hoàng Thượng Đế, mượn được Tố Sắc Vân Giới Kỳ từ chỗ Địa Tạng Vương Bồ Tát!

- Bây giờ, ta đang khiếm khuyết là pháp bảo loại hình công kích, mong rằng Minh Hà Lão Tổ có thể cho ta mượn hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ dùng một chút!

Khổng Tuyên giơ tay lên, lấy Càn Khôn Kính cùng Tố Sắc Vân Giới Kỳ ra ngoài, nói Minh Hà Lão Tổ!

- Nếu như là bản tọa không cho mượn thì đạo hữu định làm sao đây?

Vô duyên vô cớ, cho người khác mượn pháp bảo tùy thân của mình hiển nhiên là chuyện không người nào nguyện ý!

- Nếu như là không mượn thì đạo hữu đừng trách ta không khách khí!

Sau khi nghe được lời nói của Minh Hà Lão Tổ, biểu cảm ở trên mặt của Khổng Tuyên cũng lập tức biến thành dữ tợn!

Vừa dứt lời, Khổng Tuyên đã lập tức giơ tay lên, nhanh chóng đánh một chưởng về phía Minh Hà Lão Tổ!

- Hừ, mọi người đều nói đạo hữu là cường giả Chuẩn Thánh mạnh nhất! Hôm nay, bản tọa đúng là muốn nhìn xem hậu bối như ngươi đến tột cùng có thực lực mạnh như thế nào!

Mắt thấy một chưởng của Khổng Tuyên đang đánh tơi, Minh Hà Lão Tổ hừ lạnh một tiếng, đồng thời, bàn tay cũng giơ lên, đánh một chưởng về phía Khổng Tuyên!

Hai chưởng này va chạm ở cùng một chỗ, kình khí vô hình bắn văng khắp nơi ra, làm cho cả U Minh Huyết Hải đều cuồn cuộn, tạo thành sóng to gió lớn.

Tiếp đó, hai người Minh Hà Lão Tổ cùng Khổng Tuyên đều lui về sau mấy bước!

- Thực lực thật mạnh, hoàn toàn không kém gì ta rồi!

Sau một chưởng này, Khổng Tuyên đã có thể minh bạch tu vi của Minh Hà Lão Tổ!

Mình đã có tu vi là Chuẩn Thánh đỉnh phong cực hạn! Cho nên nói, tu vi của Minh Hà Lão Tổ cũng đạt tới Chuẩn Thánh đỉnh phong cực hạn rồi hay sao?

- Tu vi không tệ lắm, tuy là hậu bối nhưng mà tu vi của ngươi đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Thánh đỉnh phong cực hạn rồi!

Người trong nghề vừa ra tay là có thể biết rất nhiều chuyện, thông qua một chưởng vừa rồi, Minh Hà Lão Tổ cũng có thể minh bạch tu vi của Khổng Tuyên thật là không kém gì bản thân rồi!

Sau khi dò xét một chiêu, hai người tiếp tục ra tay!

Minh Hà Lão Tổ lấy hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ ra tới!

Mà Khổng Tuyên cũng lộ ra hai món bảo vật là Càn Khôn Kính cùng Tố Sắc Vân Giới Kỳ này!

Tố Sắc Vân Giới Kỳ hộ thân, mà Càn Khôn Kính là hấp thu kiếm khí do hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ thả ra tới, chẳng mất bao lâu, Huyết Hải đã cuồn cuộn nổi sóng lớn, hai vị cường giả Chuẩn Thánh đỉnh phong cực hạn chiến đấu, sóng xung kích tạo thành tự nhiên là vô cùng đáng sợ!

Thêm nữa U Minh Huyết Hải này thâm tàng ở chỗ sâu nhất trong Địa Phủ, cho nên, trận chiến đấu giữa bọn họ khiến cho toàn bộ Địa Phủ vào lúc này đều kịch liệt chấn động!

- Tình huống như thế nào?

Hiện tại, Âm Thiên Tử chính là Hoàng Đế của Địa Phủ, chấp chưởng toàn bộ Địa Phủ. Bây giờ Địa Phủ chấn động, quỷ khóc sói gào, Âm Thiên Tử đương nhiên là muốn hỏi đến!

Tinh thần trải rộng ra, cẩn thận cảm thụ một phen, rất nhanh, Âm Thiên Tử cũng biết rõ nguyên nhân khiến cho Địa Phủ chấn động xuất phát từ bên trong U Minh Huyết Hải.

Chợt, tinh thần tiếp tục tiến sâu vào bên trong U Minh Huyết Hải để dò xét, rất nhanh, Âm Thiên Tử cũng minh bạch nguyên nhân!

- Âm Thiên Tử bệ hạ, bây giờ Địa Phủ đang chấn động đến mức quỷ khóc thần hào, không biết vì lý do gì?

Vào lúc này, liên quan tới tình huống Địa Phủ chấn động, mấy người Tần Quảng Vương tự nhiên là muốn tới tìm Âm Thiên Tử hỏi dò một phen!

- Sự việc này các vị không cần để ý tới! Ở bên trong U Minh Huyết Hải, U Minh Giáo chủ cùng Minh Vương Khổng Tuyên đang luận bàn, chờ bọn họ tỷ thí xong rồi, chấn động này tự nhiên cũng sẽ ngừng lại!

Âm Thiên Tử trả lời!

Câu trả lời này làm cho ở trên mặt của mấy người Tần Quảng Vương cũng đều lộ ra biểu cảm chấn động, tất cả yên lặng gật đầu rồi lui xuống!

Vô luận là U Minh Giáo chủ hay là Minh Vương Khổng Tuyên đều là đại lão chân chính!

Trận chiến đấu của hai vị đại lão này sẽ khiến cho Địa Phủ chấn động cũng không kỳ quái.

Mà đây cũng không phải là chuyện mình có thể hỏi đến!

Nghĩ lại, ở thời kỳ Thượng Cổ kia, Cộng Công cùng Chúc Dung chiến đấu, cuối cùng còn làm gãy trụ trời Bất Chu Sơn.

Mặc dù không phải là Thánh Nhân, thế nhưng nếu như những Chuẩn Thánh này buông tay chiến đấu thì sẽ có được uy năng thiên băng địa liệt, Tần Quảng Vương tự nhiên cũng biết rõ chuyện này!

Thánh Nhân nói không đột phá, trở thành Thánh Nhân cuối cùng chỉ là sâu kiến!

Kỳ thực theo Tần Quảng Vương thấy, mấy người gọi là Tiên Phật ở trước mặt cường giả Chuẩn Thánh kỳ thực cũng chẳng mạnh hơn sâu kiến là bao nhiêu đâu!

Địa Phủ chấn động vẫn còn tiếp tục.

Hơn nữa, bởi vì, trận chiến đấu giữa Khổng Tuyên cùng Minh Hà càng ngày càng kịch liệt, Địa Phủ chấn động cũng càng ngày càng mãnh liệt!

Lại đợi khoảng chừng nửa canh giờ nữa, mắt nhìn thấy Địa Phủ đã đại loạn, Âm Thiên Tử bất đắc dĩ thở dài một câu!

Thân là người chấp chưởng của Địa Phủ, đối mặt với cục diện này, bản thân cũng nên đứng ra mới là đúng.

Chợt, Âm Thiên Tử đứng dậy, chuẩn bị đi đến U Minh Huyết Hải, tốt xấu cũng nên mở miệng thuyết phục hai vị đại lão này một câu đi!

Chỉ có điều là khi Âm Thiên Tử vừa mới đứng dậy, đang chuẩn bị đi U Minh Huyết Hải thì lại phát hiện, Địa Phủ chấn động rất nhanh đã lắng xuống!

Vào lúc này, ở bên trong Huyết Hải, Khổng Tuyên đã tế khởi Ngũ Sắc Thần Quang, quét hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ rơi vào trong tay của hắn!

- Đa tạ Giáo chủ cho mượn bảo, sau khi dùng xong, ta tất nhiên sẽ mang trả lại!

Thu hồi song kiếm, Khổng Tuyên nghiêm túc nói lời cảm tạ với Minh Hà Lão Tổ!

- Chớ cần cám ơn ta! Đây chính là bản lĩnh của đạo hữu! Chúc đạo hữu có thể thành công!

Phất tay áo, Minh Hà Lão Tổ bình tĩnh nói, hoàn toàn không nhìn ra biểu cảm tức giận ở trên mặt của hắn khi song kiếm bị đoạt đi!

Tiếp đó, Khổng Tuyên lần thứ hai vái lạy với Minh Hà Lão Tổ rồi xoay người ly khai U Minh Huyết Hải!

- Tình huống là như thế này hay sao?

Nhìn thấy Khổng Tuyên rời khỏi, ánh mắt của Minh Hà Lão Tổ hơi lấp lóe, trong miệng cũng thấp giọng lẩm bẩm!

Chuẩn Đề gặp Thiên Phạt, Hồng Mông Tử Khí cũng đã bị Hồng Quân lão tổ rút ra, vì thế, ngã xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị rồi!

Mà thấy Chuẩn Đề ngã xuống khỏi Thánh Nhân tôn vị, tọa kỵ của Chuẩn Đề là Khổng Tuyên liền muốn thoát khỏi hắn, cho nên mới tìm đến mình mượn hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ hay sao?

Suy đi nghĩ lại một phen, Minh Hà Lão Tổ cảm thấy cho Khổng Tuyên mượn kiếm cũng là một lựa chọn rất không tệ!

Hình như đối với mình thì sự việc này cũng có chỗ tốt chứ nhỉ?

Dù sao nếu như là Chuẩn Đề thật bị lật ngược, thậm chí bị giết thì chẳng phải là Thánh Nhân tôn vị ở bên trong trời đất này sẽ bị trống một chỗ hay sao?

Đối mặt dụ hoặc đến từ Thánh Nhân tôn vị, Minh Hà Lão Tổ tự nhiên là khó có thể ngăn cản!

Nữ Oa sáng tạo Nhân tộc mà đột phá, trở thành Thánh Nhân, Minh Hà liền học sáng tạo ra Tu La tộc!

Tam Thanh sáng tạo đại giáo mà đột phá, trở thành Thánh Nhân, Minh Hà Lão Tổ liền học sáng lập U Minh Giáo!

Muốn nói đến chấp niệm đột phá, trở thành Thánh Nhân, Minh Hà Lão Tổ có thể nói là mạnh nhất trong trời đất này rồi!

Cho nên, hiện tại nếu như có hi vọng khiến một chỗ Thánh Nhân tôn vị để trống ra tới thì tất cả Chuẩn Thánh đều hi vọng nhìn thấy!

Mà trong đó, Minh Hà Lão Tổ có chấp niệm đột phá, trở thành Thánh Nhân mạnh nhất, tự nhiên là hận không thể đích thân vén tay áo lên đi xử lý Chuẩn Đề rồi!

Vì thế, chỉ là cho Khổng Tuyên mượn hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ thì Minh Hà Lão Tổ tự nhiên là nguyện ý làm!

Tâm tư của Minh Hà Lão Tổ là như thế nào tạm thời không nói!

Vào lúc này, Khổng Tuyên cũng đã ly khai Âm Phủ!

- Quả nhiên không hổ là người ẩn đến sâu nhất bên trong Tam Giới Lục Đạo này!

Trong lúc đang bay, nghĩ đến Minh Hà Lão Tổ mới vừa chiến đấu với mình, trong lòng của Khổng Tuyên cũng âm thầm cảm khái.

Thực lực của Minh Hà Lão Tổ mạnh mẽ, vượt ra ngoài ý liệu của Khổng Tuyên rồi!

Thế nhưng mà, thân là một nhóm người sớm nhất đến Tử Tiêu Cung nghe Đạo Tổ giảng bài, hơn nữa còn từng sáng tạo ra chủng tộc, sáng lập đại giáo, mặc dù công đức Thiên Đọa ban tặng không đủ để Minh Hà Lão Tổ đột phá, trở thành Thánh Nhân, nhưng có thực lực siêu việt những Chuẩn Thánh khác cũng không phải là điều quá khó hiểu!

Lắc đầu, vô luận như thế nào, có thể mượn tới hai kiếm A Tỳ Nguyên Đồ từ trong tay Minh Hà Lão Tổ, Khổng Tuyên cảm thấy hành động lần này vẫn tính rất viên mãn!

Một mực bay lên trên, rất nhanh, Khổng Tuyên đi tới bên trong Hỗn Độn Hư Không, cũng đi đến trước mặt của Chuẩn Đề!

Vào lúc này, Chuẩn Đề đợi ở bên trong Hỗn Độn Hư Không, đang ở bên trong trạng thái ngủ đông!

Đã rơi khỏi Thánh Nhân tôn vị, mà kỳ hạn lại lâu tới một trăm nghìn năm, cho nên, Chuẩn Đề quyết định chủ ý, cẩu thả một trăm nghìn năm lại nói!

Mà biện pháp tốt nhất là cái gì đây? Đương nhiên là ngủ đông rồi!

Chỉ cần nhắm mắt lại, nếu như lúc vừa vặn mở mắt là kỳ hạn một trăm nghìn năm đi qua thì không tốt hay sao?

Đối với những người đã tồn tại từ tận thời kì Thượng Cổ Hồng Hoang cho đến nay như hắn thì một trăm nghìn năm kỳ thực cũng không tính là quá lâu!

Đi tới trước mặt của Chuẩn Đề, nhìn thấy Chuẩn Đề đang ở bên trong trạng thái ngủ đông, Khổng Tuyên làm ra động tĩnh, làm cho Chuẩn Đề tỉnh lại!

- Khổng Tuyên, ngươi đánh thức bản tọa là có chuyện gì trọng yếu hay sao?

Sau khi tỉnh lại, Chuẩn Đề nhìn chằm chằm vào Khổng Tuyên và mở miệng hỏi!

- Chủ nhân, từ lúc ta trở thành tọa kỵ của ngài cũng đã hai ngàn năm rồi nhỉ?

Khổng Tuyên mở miệng, hỏi Chuẩn Đề!

- Không sai, đích thật là cũng có khoảng hai ngàn năm rồi!

Sau khi nghe được lời nói của Khổng Tuyên, Chuẩn Đề gật nhẹ đầu nói!

- Ban đầu, ta không phải là đối thủ của chủ nhân, bị chủ nhân thu phục, vì thế, cam nguyện trở thành tọa kỵ của chủ nhân!

Khổng Tuyên lại tiếp tục mở miệng thổn thức và cảm khái!

- Đúng vậy, đã hai ngàn năm rồi, thời gian thật là nhanh! Quay đầu lại mà cứ ngỡ như chuyện mới xảy ra hôm qua!

Sau khi nghe được lời nói của Khổng Tuyên, Chuẩn Đề cũng gật nhẹ đầu!

- Có lẽ hai ngàn năm này với ngài không là gì thế nhưng mà ta thì lại cảm thấy thời gian hai ngàn năm này quá dài rồi!

Khổng Tuyên mở miệng, ngắt lời Chuẩn Đề!

Nói đến đây, cũng không đợi Chuẩn Đề lại nói cái gì, Khổng Tuyên đã nói tiếp:

- Hôm nay, ta lại muốn luận bàn một trận với chủ nhân. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận