Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1412: Côn Bằng nhập Giáo



Biến thái!

Giang Lưu xem giao diện của nhân vật Ngọc Đế, thuộc tính của kính Càn Khôn với thước Lượng Thiên, hắn không khỏi ngấm ngầm phỉ nhổ!

Lực công kích đi kèm với thước Lượng Thiên ước chừng 800 triệu! Vậy thì thôi đi!

Thế mà còn có khả năng co rút và bành trướng không gian gấp vạn lần?

Thảo nào mình cứ tiếp tục lao xuống hố với tốc độ đó mà thoạt nhìn không khác gì ngừng lại giữa không trung!

Còn kính Càn Khôn kia nữa, nó có thể hấp thu lực công kích dưới 1,5 tỷ?

Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ với lực phòng ngự 1 tỷ mà đã có tiếng không phải lực Thánh không phá nổi, chứ chưa nói đến hấp thu xong còn có thể bắn trả nữa?

Cho dù thước Lượng Thiên và kính Càn Khôn đều là trang bị có phẩm chất cấp Thần, nhưng rõ ràng chúng cao hơn Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ một bậc!

- Vậy chẳng phải những thứ này có thể sánh với chí bảo Tiên Thiên như Thái Cực Đồ sao?

Nghĩ đến phẩm chất của chúng còn cao hơn Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ một bậc, Giang Lưu không khỏi chấn động.

Mỗi món chí bảo Tiên Thiên như vậy đều vô cùng quý hiếm, ví như Thái Cực Đồ, tỷ như Chuông Đông Hoàng, hoặc giống như Bàn Cổ phiên!

Nhưng chỉ trong chớp mắt, Ngọc Đế lại có thể lấy ra hai bảo vật như vậy?

Thảo nào Ngọc Đế chỉ có một mình mà dám ra tay với hai vị Cường Giả ở cấp Chuẩn Thánh như Ô Sào thiền sư với Côn Bằng!

Sau khi hiểu rõ tác dụng của thước Lượng Thiên, Giang Lưu hít sâu một hơi!

Chợt, hắn thi triển pháp thuật Thang Vân Tung, chân giẫm tường vân, dùng tốc độ cao nhất lao xuống hố trời!

Không gian bành trướng gấp vạn lần thì sao? Với tốc độ dữ dội nhất của Thang Vân Tung mà lao xuống dưới, bất kể bành trướng gấp vạn lần hơn nữa, mình cũng có thể xuống đến nơi!

Quả nhiên sau khi thi triển pháp thuật, cuối cùng Giang Lưu đã lao xuống với tốc độ cực nhanh.

Nhìn thấy cảnh ấy, Ngọc Đế hơi nhíu mày!

Ngay sau đó, thước Lượng Thiên lại đánh về phía Giang Lưu!

Hiệu quả bành trướng không gian gấp vạn lần đã bị giải trừ, đồng thời thay bằng co rút không gian gấp vạn lần!

Thang Vân Tung được Giang Lưu thi triển nên tốc độ cực nhanh. Không gian bị co rút gấp vạn lần, trong nháy mắt, cơ thể Giang Lưu đâm sầm xuống lòng đất!

Do tốc độ quá nhanh dẫn đến Giang Lưu cảm thấy đầu váng mắt hoa, giống như có kẻ cầm búa đập mạnh vào đầu mình!

Cùng lúc ấy, đất đai xung quanh trở nên chấn động dữ dội.

Giang Lưu đong đưa mái đầu, không biết mất bao lâu, hắn mới lấy lại tinh thần rồi nhìn lại, hố đất suýt bị mình va chạm thành lỗ thủng!

Chỉ trong chớp mắt, thanh máu trên đầu mình đã giảm xuống hơn nửa!

Giang Lưu ở cấp 89, tu vi gần với cảnh giới cao nhất là Đại La Kim Tiên, dốc hết tốc lực thi triển phép Đằng Vân, đương nhiên tốc độ cực kỳ nhanh!

Thước Lượng Thiên rút gọn không gian gấp vạn lần. Nói cách khác, nó gần như đã khiến tốc độ của Giang Lưu tăng gấp vạn lần trong nháy mắt!

Lần này đâm sầm vào đất Tiên giới, làm cho Tiên giới rung lắc dữ dội, tạo thành thương tích đáng sợ như vậy cũng coi như trong dự liệu.

May mà cơ thể Giang Lưu không mạnh mẽ như Vu tộc, bằng không thì đâm sầm xuống đất chẳng khác nào trước đây Cộng Công với Chúc Dung húc đổ Trụ trời ở núi Bất Chu, khiến cho Tiên giới có một lỗ thủng cực lớn, may mà không hề xảy ra chuyện đó.

- Đáng ghét, tác dụng của thước Lượng Thiên biến thái quá!

Giang Lưu lắc lư mái đầu rồi đứng dậy, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Thi thể của Ô Sào Thiền Sư dưới hố trời đã hoàn toàn biến mất!

Không rõ là ngón tay của Bàn Cổ Hư Ảnh dập nát thi thể hay vừa rồi mình đâm sầm với tốc độ gấp vạn lần nên biến mất luôn!

Tóm lại, thi thể của Ô Sào Thiền Sư đã không còn, thậm chí Giang Lưu muốn thi triển Hồi Hồn Chú để giúp hắn sống lại, nay đã không còn đối tượng để thực hiện nữa.

Giang Lưu lấy ra một chai nước thuốc trị liệu cường hóa rồi đổ vào người để lượng máu tăng thêm một khoảng, cơ thể hắn lại bay lên.

Tạm thời không nói đến lực công kích 800 triệu, tác dụng tùy ý bành trướng và co rút gấp vạn lần kia thật sự đáng sợ!

Giang Lưu nhấc tay, Đồ Vu kiếm vung lên, chém một đường kiếm khí đáng sợ và bổ vào Ngọc Đế.

Nhưng Ngọc Đế thế nào? Hắn hơi nhấc tay, không gian lại bành trướng gấp vạn lần!

Kiếm khí mà Giang Lưu chém ra lập tức trở nên chậm như rùa, gần như đứng lặng giữa không trung!

Tốc độ như vậy, ngay cả lão bà bà đi lại không tiện ở phàm trần cũng có thể vượt qua, tất nhiên đòn tấn công kia đã mất đi sự uy hiếp.

- Hôm nay quả nhân không giết ngươi!

Sau khi dùng thước Thiên Lượng dễ dàng khống chế đòn kiếm khí của Giang Lưu, Ngọc Đế nở một nụ cười thắng lợi!

Ngay sau đó, hắn chuyển sang nhìn Côn Bằng!

Nhờ Vô Lượng Lượng Kiếp nên tạm thời không thể giết Công Đức Phật, nhưng hắn không ngại giết Yêu Sư Côn Bằng!

Trong tay có kính Càn Khôn, hơn nữa chuông Đông Hoàng của Côn Bằng đã bị ngón tay ảo ảnh Bàn Cổ đâm cho vỡ nát. Cho nên, dựa vào chí bảo nơi tay, sức mạnh của Ngọc Đế hoàn toàn nghiền ép Côn Bằng.

Dù Giang Lưu đã ném kỹ năng Cường Hóa Phục Ma Chú với Cường Hóa Hộ Thân Chú vào người Côn Bằng, nhưng đối phương vẫn không phải là đối thủ của Ngọc Đế!

Dẫu có trang bị mạnh mẽ đến đâu thì thực lực của nhân vật trong trò chơi vẫn khác biệt một trời một vực!

Không chỉ trong trò chơi mới vậy, đương nhiên ngoài hiện thực cũng không khác gì!

- Không được! Nếu cứ tiếp tục đánh, dù ta có kỹ năng Quan Âm Chú đi nữa cũng không đủ hồi máu cho hắn!

Thấy thực lực của Côn Bằng bị nghiền ép triệt để, Giang Lưu không khỏi gấp gáp.

Ngọc Đế cầm kính Càn Khôn có khả năng hấp thu và bắn trả mọi đòn tấn công dưới 1,5 tỷ, năng lực cấp BUG thế này đã giúp hắn hoàn toàn đứng vững ở vị trí bất bại!

Nếu tiếp tục trận chiến này, tất sẽ vô dụng!

- Xem ra chỉ có thể dùng chiêu cuối cùng này của ta thôi!

Giang Lưu hít sâu một hơi, đôi mắt chăm chú nhìn Ngọc Đế!

Cùng lúc ấy, Đồ Vu kiếm của hắn chỉ thẳng vào Ngọc Đế:

- Cô Chú Nhất Trịch!

Có thể nói kỹ năng cưỡng ép trừ máu này là thần thông loại quy luật, hơn nữa không hề mang lực công kích, hiển nhiên kính Càn Khôn không thể cản được đòn đánh kiểu này!

Cùng với Cô Chú Nhất Trịch được phát động, Giang Lưu cảm thấy lồng ngực vô cùng ngột ngạt, sắc mặt bỗng chốc trở nên trắng bệch, thanh máu trên đầu giảm xuống 10%!

Nhưng đồng thời, lượng máu trên đầu Ngọc Đế giảm tận 20%, hắn không kìm được mà phụt máu.

- Chuyện này không thể nào xảy ra được!

Ngọc Đế cầm kính Càn Khôn, quay đầu nhìn Giang Lưu!

Mình có đến hai đại chí bảo nơi tay, vậy mà Chiên Đàn Công Đức Phật lại có thể khiến mình bị thương sao?

- Nữa nè! Cô Chú Nhất Trịch!

Giang Lưu cắn chặt răng, nhìn chằm chằm Ngọc Đế rồi phát động Cô Chú Nhất Trịch lần thứ hai!

Soạt một tiếng, thanh máu trên đầu Giang Lưu lại giảm 10%!

Từng giọt máu chảy ồ ạt khỏi mũi hắn, trông cực kỳ thê thảm.

Thấy Giang Lưu lại phát động đòn tấn công, Ngọc Đế theo phản xạ cầm kính Càn Khôn che trước mặt, dùng nó để cản đòn từ Giang Lưu.

Thế nhưng hiệu quả của kính Càn Khôn hoàn toàn biến thành thứ đồ trang trí!

Cơ thể Ngọc Đế bị đánh bay ra ngoài, thanh máu trên đầu lại giảm thêm một khoảng!

Chịu hai đòn Cô Chú Nhất Trịch, bây giờ thanh máu trên đầu Ngọc Đế chỉ còn khoảng 60%, có thể nói thương tích vô cùng nghiêm trọng!

- Tên này, ngươi lại có thể, lại có thể...

Ngọc Đế bị thương lần nữa, ngay cả kính Càn Khôn cũng không bảo vệ được hắn, hắn hết hồn khiếp vía nhìn Giang Lưu.

Vốn tưởng rằng mình chiếm được hai chí bảo này, sẽ thành kẻ mạnh nhất sau Thánh Nhân!

Nào ngờ Công Đức Phật lại có thể kiềm chế hiệu quả của kính Càn Khôn?

Lẽ nào đây là người khí vận đi Tây phương thỉnh kinh?

Vừa rồi hắn còn cảm thấy hả hê, sau khi dính hai đòn Cô Chú Nhất Trịch, mọi thứ bỗng chốc tan thành mây khói!

Ngọc Đế khiếp sợ nhìn sâu vào Giang Lưu. Thấy đối phương muốn tiếp tục phát động Cô Chú Nhất Trịch lần ba, hắn không chút do dự mà xoay người chạy trối chết, thậm chí sử dụng khả năng co rút không gian của thước Lượng Thiên.

Thế là hắn biến mất trước mặt Giang Lưu ngay tức thì, mau lẹ không khác gì di chuyển trong chớp mắt.

- Coi như hắn nhanh chân chạy trốn!

Thấy Ngọc Đế đã xoay người chạy trối chết, biến mất trong nháy mắt nhưng Giang Lưu vẫn căm giận bất bình nói ra!

Bằng không chậm thêm chút nữa, Cô Chú Nhất Trịch của Giang Lưu có thể đổi máu bắt hắn về xử lý!

Đương nhiên điều kiện trước hết là hắn đừng giống như trước, sắp chết đến nơi còn thực hiện bước nhảy không gian để biến mất.

Côn Bằng thấy trận chiến kết thúc bèn cất giọng bùi ngùi, ngập tràn thổn thức:

- Không ngờ Ngọc Đế hắn thế mà lại hồi phục tất cả vết thương, hơn nữa còn chiếm được hai đại chí bảo! Ai...

Chẳng lẽ Ngọc Đế là chủ Tam giới nên có khí vận, thành ra khí vận còn chưa đến đường cùng sao?

Sau một hồi xúc động bùi ngùi, Côn Bằng tiếp tục hỏi Giang Lưu:

- Công Đức Phật, Thái tử đâu? Chúng ta còn cách nào cứu sống hắn không?



- Xin lỗi...

Nghe vậy, Giang Lưu lắc đầu.

Thi thể của Ô Sào thiền sư đã hoàn toàn nát vụn, bất kể dùng Hồi Hồn Chú hay Hồi Hồn Đan hiệu quả mạnh đều không thể nào hồi sinh, e rằng hết hi vọng giúp đối phương sống lại.

- Ngươi cần gì phải xin lỗi?

Nghe Giang Lưu nói vậy, Côn Bằng lắc đầu!

Nói chuyện mà vẻ mặt suy sụp!

Không ngờ hao tổn nhiều công sức như vậy, khó khăn lắm mới khiến Thái tử sống lại, nào ngờ đối phương lại bị giết trong chớp mắt!

Càng không ngờ rằng Ngọc Đế kiên quyết muốn giết Thái tử đến vậy!

- Ai!

Đối với cái chết của Ô Sào thiền sư, Giang Lưu cũng thở dài một hơi.

Cái chết của đối phương cũng là điều Giang Lưu hoàn toàn không ngờ đến.

Ô Sào thiền sư chết rồi, điều này cũng có nghĩa Minh Giáo thiếu mất một cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh làm trợ lực, đương nhiên là tổn thất lớn với Giang Lưu!

Sau một hồi im lặng, Côn Bằng mở miệng nói với Giang Lưu:

- Công Đức Phật, chuyện đã đến nước này, ta cũng không biết làm thế nào. Ta muốn đến Minh Giáo một lần, không cần phải nói thêm gì!

- Ừm, tiền bối cứ đi thôi!

Giang Lưu cũng biết tâm trạng hiện giờ của Côn Bằng không tốt, hắn gật đầu, không nói thêm câu an ủi nào!

Bây giờ nói gì an ủi cũng vô dụng rồi!

Sau khi tạm biệt Giang Lưu, Côn Bằng xoay người rời Tiên giới!

Đến nhân gian, hắn đi thẳng về phía Minh Giáo, sau đó tìm được Cao Dương ở đấy.

Gặp được Cao Dương, Côn Bằng như đã hạ quyết tâm, mở miệng nói:

- Công chúa! Côn Bằng ta, nguyện gia nhập Minh Giáo, cũng mong công chúa đừng ghét bỏ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận