Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1319: Hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn



Ầm!

Mắt thấy gậy Kim Cô của Tôn Ngộ Không nện xuống, Thao Thiết mở cái miệng rộng ra, vận chuyển thần thông của mình, muốn một ngụm nuốt luôn cây gậy Kim Cô của Tôn Ngộ Không vào.

Nhưng mà, sau khi kỹ năng Bế Khẩu Thiền phát huy tác dụng, thần thông của Thao Thiết lập tức ngừng vận chuyển, tiếp đó, gậy Kim Cô của Tôn Ngộ Không hung hăng nện lên đầu của Thao Thiết.

Một gậy này hạ xuống lập tức khiến cho Thao Thiết đầu rơi máu chảy, đồng thời miệng hét lên một tiếng thảm thiết.

Thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng của ngươi!

Mắt thấy Thao Thiết bị thương, đương nhiên Tôn Ngộ Không sẽ không lãng phí cơ hội như vậy, lại nhào tới lần nữa, giơ gậy Kim Cô lên.

Ầm ầm ầm!

Cuộc chiến đấu lúc này dường như đã biến thành nghiêng về một bên áp chế, dáng vẻ Tôn Ngộ Không càng đánh càng hăng, khiến cho thanh máu ở trên đầu Thao Thiết càng ngày càng thấp.

Lại thêm Giang Lưu ở bên cạnh bắt lấy cơ hội mà ra tay, càng khiến cho Thao Thiết phải phân ra một phần tâm trí để chú ý đến hắn, chẳng qua chỉ trong khoảng nửa khắc, thân thể của Thao Thiết đã trực tiếp chìm xuống đáy biển.

Dáng vẻ suy yếu, xem ra cách cái chết cũng không xa!

Vù vù! Thanh máu của Thao Thiết giảm xuống đến tình trạng vô cùng nguy hiểm, nhưng Giang Lưu cũng không có ý định khách khí, Thập Bát Phẩm Liên Hoa bay ra ngoài, hóa thành một luồng sáng màu vàng nhạt rơi trên người Thao Thiết, làm cho thanh máu ở trên đầu nó ngay lập tức trống rỗng.

Nhắc nhở: Đạt được 8600 vạn điểm kinh nghiệm, thu được 4200 lượng tiền vàng!

Theo việc thanh máu ở trên đầu Thao Thiết trống không, gần như cùng lúc đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu Giang Lưu.

Nghe thấy âm thanh nhắc nhở, sắc mặt Giang Lưu tức thì đen đi một chút.

Bản diện kim sắc cấp 90, điểm kinh nghiệm của con Thao Thiết này ngay cả 100 triệu cũng chưa đến, nhưng mà Vương Mẫu nương nương bản diện bạch sắc cấp 91 lại có hơn 4 tỷ…

Kém một bậc mà điểm kinh nghiệm cũng đã chênh lệnh lớn như vậy sao?

- Quả nhiên, sự khác biệt giữa Chuẩn Thánh và Đại La Kim Tiên là một trời một vực sao? Như vậy, sự chênh lệch giữa Thánh Nhân và Chuẩn Thánh thì sao?

Sau khi nghĩ đến sự chênh lệch giữa Chuẩn Thánh và Đại La Kim Tiên, trong đầu Giang Lưu lại theo phản xạ nghĩ đến sự chênh lệch giữa Thánh Nhân và Chuẩn Thánh.

Chợt, Giang Lưu lắc đầu, ném hy vọng xa vời này ra sau đầu.

Suy nghĩ nhiều quá, dưới Thánh Nhân đều là con kiến hôi, mình còn muốn đánh bại Thánh Nhân?

Hình như cho đến bây giờ chưa từng nghe nói có vị Thánh Nhân nào bị người không phải Thánh Nhân đánh bại thì phải?

Không nói đến suy nghĩ trong lòng Giang Lưu là kiểu gì, bởi vì do Thao Thiết ra tay tấn công Tôn Ngộ Không trước, bởi vậy, sau khi thanh máu tụt về không, Thao Thiết chết thẳng luôn.

Giang Lưu lấy bọc không gian của mình ra nhìn, bản diện kim sắc cấp 90, cũng tuôn ra một ít đồ vật.

Chỉ là, đối với Giang Lưu thì hơi gân gà, bởi vậy, Giang Lưu cũng không quá để ý, mà đưa mắt liếc Tôn Ngộ Không một cái.

Đương nhiên là Tôn Ngộ Không hiểu ý của sư phụ, gật đầu, vọt tới bên trong núi lửa ở dưới đáy biển kia, tìm được một bảo quang màu đỏ, sau đó, lấy kho báu bảo quang đang phóng ra ánh sáng màu đỏ về.

Tôn Ngộ Không giơ hai tay lên, dâng bảo vật đến trước mặt Giang Lưu nói:

- Sư phụ đây là một cái hồ lô đỏ…

Quả nhiên, trong tay Tôn Ngộ Không có một cái hồ lô màu đỏ, thoạt nhìn đã rất lâu năm, rất có phong cách cổ xưa, hơn nữa mặt của cái hồ lô màu đỏ này còn có không ít vết rạn nhỏ vụn, nhìn như lúc nào cũng có thể bị vỡ mất.

Đương nhiên, dưới ánh nhìn chăm chú của Giang Lưu, thuộc tính tương ứng của chiếc hồ lô đỏ này cũng hiện lên trước mắt Giang Lưu.

Hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn (cấp Thần): không yêu cầu cấp bậc, công kích +???, đặc hiệu: có thể đặt hồn phách vào trong đó, sau chín ngày chín đêm, có thể khiến vong hồn hôi phi yến diệt, chú thích: trói buộc với đại năng Thượng Cổ Hồng Vân đại thần, cho nên chỉ có thể phát huy đặc hiệu, độ bền 2/2800.

- Đây là hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn của Hồng Vân đại thần trong truyền thuyết sao?

Nhìn thông tin thuộc tính trước mắt mình, trong lòng Giang Lưu hết sức giật mình.

Không nghĩ tới Tàng Bảo Đồ cấp Sử Thi này thế mà lại dẫn mình tìm đến hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn trong truyền thuyết?

Tuy rằng bởi vì hồ lô trói chặt với Hồng Vân đại thần, chỉ có thể phát huy một bộ phận đặc hiệu của nó nhưng mà đối với Giang Lưu, như này đã là vô cùng mạnh rồi.

Bình thường sau khi giết người sẽ không thể hủy diệt hồn phách, bởi vì điều này rất gây tổn thương đến thiên hòa, sẽ có nghiệp lực đáng sợ quấn thân.

Hơn nữa, hồn phách có thực lực càng cường đại thì càng khó mà phá hủy!

Bởi vậy, mặc dù lúc trước Giang Lưu có thể giết chết Di Lặc Phật Tổ và Vương Mẫu nương nương, nhưng cũng không có cách nào hủy diệt hồn phách của bọn họ, chỉ có thể làm cho bọn họ luân hồi chuyển thế mà thôi.

- Nếu như lúc trước khi ta giết Di Lặc Phật Tổ và Vương Mẫu nương nương có cái hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này trong tay, Như Lai và Ngọc Đế bọn họ dù có muốn cướp lấy hồn phách, cũng căn bản không cướp được ấy nhỉ? Cũng sẽ không có chuyện làm cho bọn họ sống lại!

Nhìn tư liệu thuộc tính của hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn, Giang Lưu cười đến mức mắt đều nheo lại, đối với món bảo vật này, tất nhiên là Giang Lưu vô cùng thích.

Chỉ có điều, khi Giang Lưu nhìn thấy độ bền ở cuối cùng, sắc mặt có chút đen đi.

Độ bền 2/2800?

Nhìn độ bền chỉ còn lại có 2 điểm, Giang Lưu thật sự có cảm giác phải nâng cái hồ lô đỏ này thật cẩn thận, sợ mình không cẩn thận sẽ bóp nát hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này luôn.

Nhìn hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn chỉ còn lại 2 điểm độ bền, trong lòng Giang Lưu thầm lầm bẩm, lắc đầu.

- Đáng tiếc, mặc dù ta đã tăng lên tới thợ rèn cấp Tông Sư, có thể sửa chữa trang bị cấp Sử Thi, nhưng vẫn chưa đủ để sửa chữa trang bị có phẩm chất cấp Thần!

Chợt, hắn kéo hệ thống cửa hàng của mình ra, nếu mình không có cách nào để chữa trị, vậy thì chỉ có thể nạp tiền.



Lục lọi một lúc, rất nhanh Giang Lưu đã tìm được đồ mình muốn tìm, hai bình thuốc màu nâu nhạt xuất hiện trong tay Giang Lưu.

Cúi đầu nhìn lướt qua, trên mặt Giang Lưu vẫn hiện ra vẻ nhức nhối như cũ.

Mỡ Thần Chữa Trị (vật tiêu hao): Bôi lên trên bất cứ bảo vật gì, có thể khôi phục 150 điểm độ bền, giá 10 vạn lượng.

Sau khi mua hai bình Mỡ Thần Chữa Trị, Giang Lưu bôi hết hai bình Mỡ Thần Chữa Trị lên mặt trên của hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn.

Một luồng ánh sáng kì lạ hiện lên, những vết rạn nhỏ vụn ở trên hồ lô nhanh chóng biến mất không thấy, nhìn qua vẫn là phong cách cổ xưa như trước, nhưng rốt cuộc không có cảm giác lúc nào cũng sẽ có thể bể nát nữa.

Nhìn độ bền tăng lên 302 điểm, Giang Lưu thầm thở dài một hơi.

- Aizz, nạp tiền mất 20 vạn lượng, nhưng cũng chỉ chữa được 300 điểm độ bền mà thôi, hy vọng có thể chống đỡ được lâu một chút!

Đương nhiên, có hồ lô Tán Hồn trong tay, thời điểm mấu chốt mình có thể làm cho hồn phách của cường giả hôi phi yên diệt, chuyện này đối với Giang Lưu cũng vô cùng là chuyện đáng giá.

Cùng lúc đó, trong lòng Giang Lưu thầm bừng tỉnh hiểu ra.

- Bảo sao mà Tàng Bảo Đồ cấp Sử Thi lại để cho mình tìm thấy Thần khí đỉnh cấp như hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn, thì ra là khi bị trói chặt rồi thì chỉ có thể phát huy một phần hiệu quả, hơn nữa còn là Thần khí sắp bị hư luôn rồi!

Sau khi âm thầm suy nghĩ một lát, chợt, ánh mắt Giang Lưu dừng lại trên thi thể của Thao Thiết.

Vì sao Thao Thiết lại canh giữ ở chỗ này, mà không có ý định mang hồ lô Tán Hồn rời đi?

Hơn nữa, không phải là thi thể của Hồng Vân đại thần đã biến thành thân thể lúc đầu rồi sao?

Chủ yếu nhất là, một luồng Hồng Mông tử khí cuối cùng, vốn nằm trong tay của Hồng Vân đại thần.

Còn tình huống liên quan đến hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này, Giang Lưu có rất nhiều điều muốn hiểu rõ, bởi vậy, hắn bảo Tôn Ngộ Không mang Thao Thiết đi, rời khỏi đáy biển, tìm một hòn đảo ở gần đó rồi đáp xuống.

Hồi Hồn Chú!

Giang Lưu giơ tay lên, một chiêu Hồi Hồn Chú ném lên người của Thao Thiết, kéo thanh máu vốn trống không của nó tăng một ít.

Thanh máu được kéo lên một ít, Thao Thiết chậm rãi mở hai mắt.

Giang Lưu không nói nhiều lời, trực tiếp giơ hồ lô lên hỏi Thao Thiết:

- Ngươi lấy hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này ở nơi nào?

Nhìn thấy hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn trong tay Giang Lưu, trong mắt Thao Thiết lóe lên sự giận dữ, nhưng ngay sau đó chợt tiêu tán, ngược lại lại nhìn Giang Lưu với ánh mắt kỳ lạ, nói:

- Tại sao các ngươi không giết ta? Còn muốn cứu ta?

Vút!

Thao Thiết vừa dứt lời, gậy Kim Cô trong tay Tôn Ngộ Không vung lên, chỉ thẳng vào mũi của Thao Thiết nói:

- Sư phụ ta hỏi ngươi, ngươi chỉ cần trả lời cho tốt là được, nếu không chịu nói thì lão Tôn không ngại giết ngươi thêm lần nữa!

- Lại, lại giết ta lần nữa?

Vốn dĩ Thao Thiết còn tưởng rằng mình không chết, chỉ là trọng thương hôn mê thôi, nhưng nghe lời của Tôn Ngộ Không nói, hắn giật mình, hóa ra vừa nãy bọn họ giết mình thật sao? Thế nhưng xong rồi lại hồi sinh mình?

Có Tôn Ngộ Không ở bên cạnh làm kẻ xấu uy hiếp giúp mình, Giang Lưu tiếp tục nhìn về phía Thao Thiết hỏi:

- Được rồi, ta hỏi ngươi lại một lần, cái hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này, ngươi lấy ở đâu?

Nghe Giang Lưu hỏi, lần này Thao Thiết không dám lạc đề, trả lời:

- Hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này, chính là ở thời kỳ Thượng Cổ, sau khi Hồng Vân đại thần bỏ mình thì bị thất lạc, rồi bị ta trộm giấu đi…

Từ miệng của Thao Thiết, Giang Lưu cũng hiểu được.

Thì ra là vì lúc trước vì cướp lấy Hồng Mông tử khí, Thái Nhất và Đế Tuấn dẫn dắt cường giả Yêu tộc bao vây tấn công Hồng Vân, cuối cùng thành công giết hắn, chiếm được Hồng Mông tử khí.

Mà Thao Thiết thì sao? Hắn thì lặng lẽ lấy đi hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn.

Sau khi đại chiến Vu Yêu kết thúc, Thao Thiết bị trọng thương trốn đi, tĩnh dưỡng thương thế của mình, mà lại phát hiện cái núi lửa kì lạ này ở dưới đáy biển, bèn đem hồ lô Tán Hồn gần như đã bị tổn hại đặt ở trong núi lửa này để khôi phục.

Trăm năm trôi qua, nó cũng khôi phục được một ít.

Thao Thiết vốn dĩ còn nghĩ, mình canh giữ vạn năm thì chắc là hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này có thể khôi phục được bảy tám phần, thế nhưng không nghĩ tới, mới trôi qua trăm năm thôi mà đã đụng phải người trong Phật Môn, hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn mình canh giữ cũng bị cướp đi.

Nói được một lúc, Thao Thiết cũng chú ý đến hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn có chút không thích hợp, thần sắc trên mặt cũng hiện lên vẻ chấn động, hỏi:

- Từ từ, hồ lô này, vì sao lại khôi phục được nhiều như vậy?

Canh giữ hồ lô Tán Hồn nhiều năm như vậy, trên hồ lô có mấy cái vết nứt, mỗi một vết nứt dài bao nhiêu, Thao Thiết đều rất rõ ràng.

Nhìn thấy hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn khôi phục rất nhiều rất nhiều so với trong trí nhớ của mình, Thao Thiết ngạc nhiên nhìn Giang Lưu hỏi:

- Chẳng lẽ? Ta đã chết được mấy nghìn năm rồi sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận