Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1180: Ngọc Hoàng Thượng Đế, Đả Thần Tiên của ngươi là cái . . .

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Mão Nhật Tinh Quan! Hắn thực sự bị giết rồi! Hơn nữa còn bị người biến thành một con cừu non rồi mới giết!

Nhìn thấy Mão Nhật Tinh Quan từ con dê con biến thành, sắc mặt của tất cả những Tiên Quan, Thần Tướng chạy đến đây lập tức kịch liệt biến đổi.

Lại nhìn Đả Thần Tiên nằm ở trong tay của Giang Lưu, trên mặt của những Tiên Quan, Thần Tướng này đều hiện lên biểu cảm sợ hãi.

Đáng sợ, đối mặt với những địch nhân khác, so đấu chỉ là thực lực mạnh hay yếu mà thôi, nếu như thất bại cũng chỉ có thể trách thực lực của bản thân không đủ mạnh.

Thế nhưng đối mặt Đả Thần Tiên, một thân thực lực hoàn toàn không có chỗ phát huy, tình huống như vậy mới là làm cho người cảm thấy khó chịu nhất.

- Thế nào? Tất cả các ngươi đều muốn chết phải không?

Sau khi lấy Đả Thần Tiên giết Mão Nhật Tinh Quan, Giang Lưu khoác Ngân Long Bào hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía những Tiên Quan, Thần Tướng ở chung quanh này, trầm giọng nói.

Nghe được câu nói của Giang Lưu, mấy Tiên Quan, Thần Tướng ở chung quanh theo bản năng lui về phía sau mấy bước, ngạc nhiên nhìn Giang Lưu.

Chỉ có điều, ngay sau đó, mấy người bọn họ lại đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thời tiến lên hai bước.

Mặc dù nói hiệu quả của Đả Thần Tiên mạnh đến mức đáng sợ, nhưng bây giờ phía bên mình lại có bảy, tám người, muốn tạm thời dây dưa kéo đối phương lại vẫn là có thể được chứ nhỉ?

Vào lúc này,Giang Lưu cũng chỉ bình tĩnh đứng nhìn những Tiên Quan, Thần Tướng này mà không làm gì khác nữa.

Tựa hồ đã nhận ra tình huống bên này có vấn đề, các Thiên Binh, Thiên Tướng ở nơi khác lục tục kéo nhau tới.

Nhìn qua thì tựa hồ kéo dài càng lâu, thì tình huống đối với Giang Lưu càng ngày càng nguy hiểm.

Thế nhưng mà, nhìn Giang Lưu cầm Đả Thần Tiên trong tay, lẳng lặng đứng đấy đúng là không hề có cảm giác vội vàng chút nào.

Nếu Giang Lưu cũng không có gấp gáp động thủ, cũng không rời khỏi, những Tiên Quan, Thần Tướng này tự nhiên cũng đều không có ý định động thủ.

Cứ như vậy, cục diện đúng là tỏ ra bình tĩnh khác thường.

Đương nhiên, cục diện bình tĩnh này lại làm cho người ta có một loại cảm giác đè nén, tựa hồ tựa như là tĩnh mịch trước bão tố sắp xảy ra vậy.

- Bệ hạ. . .

Ở một bên khác, Ngọc Hoàng Thượng Đế đang cầm Đả Thần Tiên ở trong tay, ngồi nói chuyện cùng Vương Mẫu Nương Nương, một vị Thần Tướng mặc giáp vàng vội vội vàng vàng chạy tới. Sau khi nhìn thoáng qua Đả Thần Tiên trong tay Ngọc Hoàng Thượng Đế, hắn lập tức cúi đầu.

- Thế nào? Lại có vị ái khanh nào bị ám sát hay sao?

Nhìn thấy vị Thần Tướng mặc giáp vàng vừa chạy tới này, Ngọc Hoàng Thượng Đế theo bản năng cảm giác được tình huống không quá lạc quan, mở miệng hỏi Thần Tướng này.

- Bệ hạ, Mão Nhật Tinh Quan đã bị đối phương giết chết. Chỉ có điều, tên hung thủ kia cũng bị các vị đồng liêu vây quanh. . .

Thần Tướng mặc giáp vàng này cúi đầu, nhanh chóng báo cáo tình huống cho Ngọc Hoàng Thượng Đế nghe.

- Ồ? Đã bao vây được tên hung thủ kia rồi hay sao?

Mặc dù cái chết của Mão Nhật Tinh Quan không phải là tin tức tốt gì, thế nhưng mà, nghe được đối phương đã bị vây lại, Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên là nhanh chóng đứng dậy.

Cùng lúc đó, ở bên cạnh, sau khi suy nghĩ một lúc, Vương Mẫu Nương Nương cũng đi theo Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Chuyện có quan hệ đến Đả Thần Tiên rốt cuộc cũng cực kỳ trọng đại, Vương Mẫu Nương Nương tự nhiên cũng vô cùng coi trọng.

Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Vương Mẫu Nương Nương rất nhanh liền đi tới chỗ Giang Lưu.

Sau khi chờ được Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Vương Mẫu Nương Nương đi tới, ở chung quanh Giang Lưu đã tụ họp đến hai, ba mươi vị Tiên Quan, Thần Tướng, trong đó còn có mấy người quen, nói thí dụ như Khuê Mộc Lang, nói thí dụ như Lý Tĩnh, nói thí dụ như Na Tra. . .

- Bái kiến Ngọc Hoàng Thượng Đế, bái kiến Nương Nương. . .

Mắt thấy Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Vương Mẫu Nương Nương đi tới, những Tiên Quan, Thần Tướng này đồng loạt hành lễ với hai người. Đương nhiên, mặc dù đang hành lễ nhưng ánh mắt của những Tiên Quan, Thần Tướng này vẫn không để lại dấu vết nhìn lướt qua Đả Thần Tiên trong tay Ngọc Hoàng Thượng Đế, biểu cảm ở trên mặt của mỗi người cũng khẽ thay đổi.

Ở trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế có một cái Đả Thần Tiên mà ở trên tay của người thần bí mặc áo choàng màu bạc này cũng có một cái Đả Thần Tiên!

Đối phương đến tột cùng là ai? Trên thế giới vì sao lại có hai Đả Thần Tiên?

- Thực sự, hắn đã cầm Đả Thần Tiên vào trong tay. . .

Ở phía dưới Ngân Long Bào, ánh mắt của Giang Lưu cũng rơi vào phía trên Đả Thần Tiên trong tay Ngọc Hoàng Thượng Đế, hắn thầm nói trong lòng.

Tất cả những chuyện này đều nằm ở bên trong kế hoạch của Giang Lưu và Khương Tử Nha, bản thân làm bộ có được Đả Thần Tiên, giết nhiều Tiên Quan, Thần Tướng như vậy.

Sau khi biết được tin tức này, Ngọc Hoàng Thượng Đế tất nhiên sẽ có chỗ hoài nghi, đi thăm dò xem Đả Thần Tiên của bản thân có bị đánh tráo hay không.

Tính tóan chuẩn thời gian, Giang Lưu lại đến ra tay với Mão Nhật Tinh Quan, sau đó làm bộ mình bị bao vây.

Đứng ở trên lập trường của Ngọc Hoàng Thượng Đế, nếu như biết được Đả Thần Tiên ở trong tay của mình là thật, hơn nữa hung thủ đều đã bị bao vây lại, để chứng minh bản thân trong sạch, Ngọc Hoàng Thượng Đế đương nhiên sẽ cầm Đả Thần Tiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Bằng không, nếu như thật sự bị những Tiên Quan, Thần Tướng khác hoài nghi Đả Thần Tiên của mình đã bị người khác lấy trộm đi vậy thì Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên cũng có trách nhiệm trong việc những Tiên Quan, Thần Tướng kia bị ám sát chứ nhỉ?

- Ngươi là người phương nào? Đả Thần Tiên ở trong tay của ngươi là từ đâu mà đến?

Sau khi giơ tay lên, ra hiệu những Tiên Quan, Thần Tướng ở chung quanh bình thân, ánh mắt của Ngọc Hoàng Thượng Đế nhìn chằm chằm vào Giang Lưu rồi hắn mở miệng hỏi.

- Đả Thần Tiên ở trong tay của ngươi lại từ đâu mà đến?

Nghe được câu nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Giang Lưu không trả lời mà còn hỏi ngược lại.

- Làm càn! Ngọc Hoàng Thượng Đế đang tra hỏi ngươi, ngươi lại dám không đáp hay sao?

Sau khi Giang Lưu mở miệng hỏi lại, ở bên cạnh, một vị Thần Tướng tựa hồ muốn biểu hiện sự tồn tại, bày tỏ lòng trung thành của mình ở trước mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế cho nên đã mở miệng quát lớn Giang Lưu.

Nhìn thoáng qua vị Thần Tướng cho mình thêm hí kịch này, Đả Thần Tiên nằm ở trong tay của Giang Lưu lập tức chỉ về phía hắn.

Được Ăn Cả Ngã Về Không!

Lặng yên không một tiếng động, Giang Lưu bắt đầu thi triển kỹ năng Được Ăn Cả Ngã Về Không.

Trong nháy mắt, thanh máu HP ở trên đầu của Giang Lưu giảm xuống một phần mười, xem như thụ thương.

Thế nhưng mà, Thần Tướng vừa mới mở miệng biểu hiện sự tồn tại của mình lại giống như là bị xe lửa đụng phải vậy, cả người đều bay ngược ra ngoài.

Đồng thời, trong miệng phun ra một búng máu tươi và thanh máu HP ở trên đầu cũng trong nháy mắt giảm xuống khoảng chừng hai phần mười.

Tê!

Nhìn thấy kết cục mà Thần Tướng này gặp phải, những Tiên Quan, Thần Tướng ở chung quanh đều hít một hơi lạnh, ngạc nhiên nhìn Đả Thần Tiên nằm ở trong tay của Giang Lưu.

Đả Thần Tiên này lợi hại như vậy hay sao? Bọn họ hoàn toàn không nhìn ra thủ đoạn công kích là gì cả.

Nếu không nhìn ra, tự nhiên là cũng không thể ngăn cản.

- Ồn ào! Nếu như là lại còn có người mở miệng thì đừng trách ta đại khai sát giới!

Bản thân cũng thụ thương, nhưng cũng may Giang Lưu ẩn núp khuôn mặt ở phía dưới Ngân Long Bào, không có người nhìn ra được, vì thế, ngữ khí bình thản khi nói chuyện của Giang Lưu vẫn làm cho những người khác phải sợ hãi không dám có ý kiến gì.

Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng liếc mắt nhìn chằm chằm vào Đả Thần Tiên nằm ở trong tay của Giang Lưu, nếu chỉ xét về hình dáng bên ngoài thì không nhìn ra Đả Thần Tiên của đối phương có chỗ gì không bình thường, năng lực vừa triển lộ ra cũng đã chứng minh Đả Thần Tiên ở trong tay của đối phương là chính phẩm.

Thực sự, giữa trời đất lại xuất hiện Đả Thần Tiên thứ hai hay sao?

- Các hạ, Thiên Đình ta tự nhận là không có thù hận gì với ngươi chứ nhỉ? Ngươi vì cái gì lại ám sát người trong Thiên Đình ta tàn nhẫn như vậy. Huống hồ, Đả Thần Tiên của ngươi đến tột cùng từ đâu mà đến?

Hít sâu một hơi, Ngọc Hoàng Thượng Đế tạm thời đè xuống cảm xsuc hỗn lọan ở trong lòng, tiếp tục hỏi Giang Lưu.

- Ta đã nói rồi, Đả Thần Tiên của ngươi từ đâu mà đến thì Đả Thần Tiên của ta cũng từ đó mà ra!

Giang Lưu mở miệng trả lời.

- Không có khả năng! Đả Thần Tiên cùng Phong Thần Bảng chính là bảo vật được trời đất sinh ra vì ứng kiếp, trong thiên hạ như thế nào lại xuất hiện cái thứ hai? Ta khuyên ngươi vẫn nên thật lòng bẩm báo thì hơn!

Ngọc Hoàng Thượng Đế lắc lắc đầu, quả quyết đáp.

Trước đây bản thân đi theo bên cạnh Hồng Quân lão tổ làm đồng tử thì là tận mắt nhìn thấy Hồng Quân lão tổ lấy Phong Thần Bảng cùng Đả Thần Tiên ra, hơn nữa còn được lão tổ chỉ điểm về thông tin và cách sử dụng hai món bảo vật này.

Nếu như là còn có cái thứ hai thì bản thân không có khả năng không biết.

Theo Ngọc Hoàng Thượng Đế thấy, Đả Thần Tiên này tất nhiên là gần đây mới xuất hiện, giống như là Tuyệt Tiên Kiếm cùng Thái Cực Đồ ở trong tay của người thần bí mặc áo choàng màu đen kia vậy!

Nghĩ đến điểm này, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế càng muốn biết rõ lai lịch của Đả Thần Tiên này.

Có lẽ là Đả Thần Tiên này cùng đến từ một nơi với Tuyệt Tiên Kiếm cùng Thái Cực Đồ kia?

Nếu như coi đây là manh mối, vậy thì có lẽ bản thân có thể biết được thân phận của người thần bí mặc áo choàng màu đen kia!

- Ngươi cảm thấy không có khả năng xuất hiện, thế nhưng mà, nó hết lần này tới lần khác lại xuất hiện!

Giang Lưu giơ Đả Thần Tiên ở trong tay của mình lên, mở miệng nói.

Nói đến đây, trong lòng của Giang Lưu hơi động một chút, đột nhiên lại có tâm tư muốn đùa ác một chút rồi nói tiếp:

- Kỳ thật, trước đây Đả Thần Tiên thật là có hai cây, hơn nữa còn có đực cái phân chia, trên tay của ta là đực, trên tay ngươi là cái!

Đen, nghe được lời nói của Giang Lưu này, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế trở nên rất đen.

Nghe kiểu gì cũng đều cảm thấy lời nói này của đối phương là chém gió chứ nhỉ?

- Thế nào? Ngươi cảm thấy ta là đang chém gió hay sao?

Nhìn thấy sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Giang Lưu tự nhiên cũng có thể đoán được tâm tư của đối phương, hắn khẽ cười một tiếng rồi hỏi ngược lại.

- Ta không có tâm tư nói nhảm nhiều như vậy với ngươi! Ta khuyên ngươi nên thành thật nói cho ta biết, Đả Thần Tiên của ngươi đến tột cùng là có lai lịch gì?

Sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế nghiêm túc rất nhiều, hắn trầm giọng nói.

Ngân Long Bào cũng không có công năng ẩn tàng khí tức mạnh như U Ảnh Bào, vì thế, Ngọc Hoàng Thượng Đế có thể cảm nhận được khí tức ở trên người của Giang Lưu chỉ mới là Đại La Kim Tiên hậu kỳ mà thôi.

Theo Ngọc Hoàng Thượng Đế thấy, Đả Thần Tiên của người thần bí mặc áo choàng màu bạc này không phát huy được tác dụng đối với mình, mình muốn bắt hắn tự nhiên cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

- Xem ra, ngươi là thật không tin, vậy thì bây giờ ta sẽ chứng minh cho ngươi xem đi!

Cho dù sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế nghiêm túc nhưng mà ngữ khí của Giang Lưu vẫn như cũ là không quan tâm.

Dừng lại một chút rồi hắn lại nói tiếp:

- Đả Thần Tiên ở trên tay của ta là đực, cho nên, nếu như ta hô một câu, Đả Thần Tiên ở trong tay của ngươi phải ngoan ngoãn đi tới trong tay của ta, thế nhưng mà ngươi hô một câu, Đả Thần Tiên của ta lại sẽ không đi đến trong tay của ngươi, ngươi có tin hay không?

- Ta không có thời gian cùng ngươi lãng phí!

Câu nói này của Giang Lưu làm cho Ngọc Hoàng Thượng Đế âm thầm oán hận ở trong lòng.

Ngọc Hoàng Thượng Đế há to miệng, muốn nói mình cũng không cảm thấy hứng thú, thế nhưng mà, lời đến khóe miệng lại thay đổi:

- Ta không tin! Có bản lĩnh ngươi liền thử đi!

Cho dù không tin lời Giang Lưu nói, thế nhưng mà, hắn nói đến lại làm cho người ta cảm thấy vô cùng tò mò!

Lý trí nói cho Ngọc Hoàng Thượng Đế biết không cần lãng phí thời gian, thế nhưng mà trên thực tế, Ngọc Hoàng Thượng Đế vẫn là vô cùng hiếu kì.

Mà ở bên cạnh những Tiên Quan, Thần Tướng khác cũng đều hiếu kì quan sát Giang Lưu, muốn nhìn một chút xem lời hắn nói là thật hay giả?

Trong tay của hắn cầm là Đả Thần Tiên đực? Chỉ cần hắn hô một câu thì Đả Thần Tiên ở trong tay của Ngọc Hoàng Thượng Đế sẽ tự động chạy đến trong tay hắn ư?

- Ngươi đã không tin vậy thì ta sẽ chứng minh cho ngươi xem!

Giang Lưu tay nắm lấy Đả Thần Tiên giơ lên, mở miệng nói.

Trong khi đang nói chuyện, Giang Lưu chỉ Đả Thần Tiên về phía Ngọc Hoàng Thượng Đế, mở miệng quát:

- Mẫu Đả Thần Tiên kia, phu quân nhà ngươi ở đây, còn không mau mau tới?

Vừa nói, Phi Long Tham Vân Thủ đã sớm được Giang Lưu lấy ra và để vào trong tay phát huy tác dụng, nhanh chóng bắn tới Đả Thần Tiên bên trong bảng thông tin nhân vật của Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận