Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1337: Lại thêm một kiện đại tướng



Giang Lưu mở miệng hỏi Nguyên Linh:



- Nguyên Linh, ngươi nhìn thử xem, hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này trong tay ngươi có phải có thể khiến ngươi gia tăng sức mạnh không?



Sở dĩ cố ý gọi Nguyên Linh đến đây, đem hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn cho Nguyên Linh xem, Giang Lưu không đơn giản vì nói với hắn Di Lặc Phật Tổ đang trong tay mình mà thôi, quan trọng nhất vẫn là xem thử hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn ở trong tay hắn có phát huy tác dụng chân chính hay không.



Mấy năm qua, Nguyên Linh ở bên cạnh Di Lặc Phật Tổ, giúp mình theo dõi nhất cử nhất động của Di Lặc Phật Tổ, đương nhiên là có công lao.



Đúng lúc, hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn trong tay mình chỉ có đặc hiệu mà thôi.



Nếu là trong tay Nguyên Linh có thể phát huy tác dụng thật sự, đương nhiên là đưa Nguyên Linh điều khiển hồ lô mới là tốt nhất.



Chẳng lẽ, mình vẫn có thể không tín nhiệm Nguyên Linh sao?



Nghe câu hỏi của Giang Lưu, Nguyên Linh gật đầu nói:



- Quả thật là, Thánh tăng, ta có thể cảm thấy được trong hồ lô này ẩn chứa sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần ta nguyện ý là có thể điều động những sức mạnh này để mình sử dụng!



- Bản diện nhân vật!



Câu trả lời của Nguyên Linh khiến trong lòng Giang Lưu mừng thầm, lập tức trong lòng cũng thầm nói một tiếng, mở bản diện nhân vật ra xem.



Bản diện nhân vật bán trong suốt xuất hiện trước mặt Giang Lưu.



Những ID này đều không quan trọng, ánh mắt Giang Lưu chủ yếu tập trung vào trên hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn.



Trong trang bị của bản diện nhân vật, thuộc tính của hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn lần nữa xuất hiện trước mắt Giang Lưu.



Hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn (cấp Thần): không yêu cầu cấp bậc, lực tấn công + 150 triệu, có thể đặt hồn phách vào trong đó, sau chín ngày chín đêm, có thể khiến vong hồn hôi phi yến diệt, chú thích: trói buộc với đại năng Thượng Cổ Hồng Vân đại thần, cho nên chỉ có thể phát huy đặc hiệu, độ bền 301/2800.



- Quả nhiên!



Xem thông tin thuộc tính của hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn, khóe miệng Giang Lưu khẽ giật giật.



Ở trong tay mình, hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn chỉ có thể phát huy công dụng đặc hiệu mà thôi, nhưng lực tấn công là bao nhiêu? Lại là dấu chấm hỏi.



Nhưng trong tay của Nguyên Linh, lực tấn công này lại hiện ra.



Nhìn thấy tăng phúc lực tấn công mà hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn có thể đem lại cho Nguyên Linh, trong lòng Giang Lưu thầm lẩm bẩm.



- Lực tấn công 150 triệu sao? Tuy rằng là tăng phúc lực tấn công cố định, nhưng đối với Nguyên Linh , lại vô cùng mạnh mẽ đi?



Lực tấn công 100 triệu, theo Giang Lưu thấy là ranh giới của Chuẩn Thánh.



Dưới tăng phúc của hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này, phương diện khác của Nguyên Linh tạm thời không bàn tới, nhưng phương diện lực tấn công, đã xem như chạm đến ngưỡng cửa Chuẩn Thánh rồi?



Nếu ở trong tay Nguyên Linh có thể phát huy công dụng chân chính, đương nhiên Giang Lưu mở miệng nói với Nguyên Linh:



- Nguyên Linh à, hồ lô này, sau này do ngươi thay ta bảo quản nhé!



- Hả? Ta, ta thay ngươi bảo quản, nếu, nếu không cẩn thận làm mất…



Tuy rẳng trong nội tâm vô cùng ao ước hồ lô này, nhưng Giang Lưu nói vậy, Nguyên Linh vẫn là có vẻ bị dọa hết hồn.



Hắn cũng hiểu rõ hồ lô này vô cùng quý giá, mà tu vi của mình chỉ là Thái Ất cảnh mà thôi, nếu không cẩn thận làm mất, thật đúng là có bán mình cũng đền không nổi đâu!



Giang Lưu không giải thích quá nhiều, nói:



- Có câu nói rất hay, muốn đội vương miện, cần chịu đựng sức nặng của nó, phải xem ngươi có bằng lòng gánh vác hay không, nếu ngươi cầm lấy nó, mới có thể phát huy tác dụng lớn hơn…



Sau khi nghe lời nói của Giang Lưu, Nguyên Linh suy nghĩ một lúc, nghiêm túc gật đầu, nói:



- Chuyện này, nếu là như vậy, ta bằng lòng thay Thánh tăng bảo quản, cũng hy vọng sau này có thể giúp được Thánh tăng!



Nhận được câu trả lời này của Nguyên Linh, Giang Lưu khẽ mỉm cười, không nói nhiều.



Tuy rằng chỉ là phương diện lực tấn công đạt đến ngưỡng Chuẩn Thánh mà thôi, nhưng đối với Giang Lưu, Nguyên Linh cầm lấy hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn, là lại một viên đại tướng của Minh Giáo!



Có thể đè ép hắn, toàn bộ Minh Giáo cũng chỉ có mình và Cao Dương hai người thôi nhỉ?



Giang Lưu mở miệng nói với Nguyên Linh:



- Sau này đừng gọi ta là Thánh tăng nữa, gọi ta là Diáo chủ đi!



- Vâng! Giáo chủ!



Lời này của Giang Lưu đại diện cho ý nghĩa gì, đương nhiên Nguyên Linh hiểu rõ, nghe vậy, hắn gật đầu thật mạnh.



- Nguyên Linh, tiểu tử ngươi xem như một bước bay lên trời rồi!



Lúc này Trư Bát Giới bên cạnh tiến lên trước, trong ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ nói.

Cho hắn mượn dùng bảo vật mang bên người của Hồng Vân đại thần Thượng Cổ, thậm chí sư phụ không nói lúc nào lấy lại, Trư Bát Giới có thể tượng tượng ra được, Nguyên Linh hiện tại, thực lực chắc chắn mạnh mẽ.



Nghe lời nói của Trư Bát Giới, trong miệng Nguyên Linh khiêm tốn nói một câu.



- Mấy thứ này đều là Thánh tăng, ấy, không đúng, là Giáo chủ cho ta mượn thôi! Muốn thật sự trở nên mạnh mẽ, vẫn phải cần ta nâng cao tu vi của mình mới tính!



Nghe câu trả lời của Nguyên Linh, Giang Lưu gật đầu, càng cảm thấy thưởng thức nói:



- Ừ, không sai, ngươi có thể có suy nghĩ không ngừng cố gắng này là rất tốt, tăng phúc của bảo vật suy cho cùng là vật bên ngoài, có thể dùng nhưng không nên quá ỷ lại…



So với Trư Bát Giới, hiểu biết của Tôn Ngộ Không đương nhiên kém hơn rất nhiều, nhìn thấy Giang Lưu thay đổi thái độ với Nguyên Linh, còn có giọng điệu ngưỡng mộ này của Trư Bát Giới, Tôn Ngộ Không nhịn không được hỏi:



- Tên ngốc? Hồ lô này thật sự rất lợi hại sao?



Nghe hỏi, Trư Bát Giới gật đầu đáp:



- Đó là đương nhiên rồi!



Tôn Ngộ Không cũng tò mò liếc nhìn Nguyên Linh, đồng thời cũng mở miệng hỏi:



- Lợi hại chừng nào?



Trư Bát Giới trả lời:



- Lợi hại chừng nào à? Nói như vầy nhé! Tu vi của Nguyên Linh vốn dĩ chỉ là Thất Ất cảnh, tuy rằng không tệ nhưng vẫn kém hơn Hầu ca một chút, trên thực lực có xách giày cho ngươi cũng không xứng!



Lời này Tôn Ngộ Không nghe đến mức hai mắt đều nheo lại rất nhiều, đồng thời, cái đuôi sau mông cũng vẫy rồi vẫy.



Tôn Ngộ Không rất thích nghe người khác nói lời hay, đặc biệt là nghe Trư Bát Giới hằng ngày cãi nhau với mình nói ra những lời này, Tôn Ngộ Không càng cảm thấy hưởng thụ.



Nguyên Linh bên cạnh nghe được những lời này, lại không có cảm giác gì.

Tự nhà mình biết chuyện nhà mình, thực lực của mình tuy rằng đã nâng cao rất nhiều rất nhiều, nhưng so với Đại Thánh gia thì kém rất xa, đó là sự thật.



- Nhưng mà ...



Chỉ là, Trư Bát Giới nói đến đây hơi dừng lại, lập tức chuyển giọng:



- Nhưng, nếu Nguyên Linh hắn cầm hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn trong tay, có thể phát huy ra sức mạnh của hồ lô Tán Hồn này, có lẽ, hầu ca ngươi cũng không phải đối thủ của hắn!



Nghe Trư Bát Giới nói mình cầm hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn có thể còn mạnh hơn Tôn Ngộ Không, Nguyên Linh bị dọa hết hồn, vội vàng xua tay nói:



- Thiên Bồng Nguyên Soái, trò đùa này quá lớn rồi, không thể nào!



Trong lòng của Nguyên Linh, mấy thầy trò Giang Lưu chính là nhân vật cao cao tại thượng, thực lực cũng không phải mình có thể tưởng tượng.



Tuy rằng có hồ lô Tán Hồn trên tay, cũng có thể cảm nhận được sức mạnh khổng lồ trong đó, nhưng muốn nói thực lực của mình hiện tại còn lợi hại hơn Tề Thiên Đại Thánh? Nguyên Linh ngàn lần không dám tưởng tượng.



- Ồ? Thật sao?



Nghe vậy, Tôn Ngộ Không cũng kinh ngạc nhìn Nguyên Linh, cảm thấy hơi không tưởng tượng nổi.



Dựa vào một hồ lô mà thôi, thực lực như trẻ con này của Nguyên Linh có thể còn mạnh hơn mình?



Nên biết, mình hiện tại, thực lực có thể mạnh hơn so với năm ấy đại náo Thiên cung rất nhiều đó!



- Sư phụ, lời của Trư Bát Giới, ngươi thấy thế nào?



Đối với lời của Trư Bát Giới, đương nhiên Tôn Ngộ Không không tin tưởng lắm, quay đầu, ánh mắt của Tôn Ngộ Không rơi lên người Giang Lưu.



Nghe lời của sư phụ, Tôn Ngộ Không mới tin tưởng.



Hơn nữa, hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn này là do sư phụ giao cho Nguyên Linh, kết quả có thể phát huy bao nhiêu bản lĩnh, chắc hẳn sư phụ cũng rõ ràng hơn Bát Giới nhiều.



Cùng lúc đó, ánh mắt của mấy người Nguyên Linh và Sa Ngộ Tịnh bọn họ cũng rơi vào người Giang Lưu.



Bị ánh mắt của mấy người này nhìn đến, sau khi Giang Lưu suy nghĩ một chút, bèn mở miệng nói:



- Chuyện này à, tuy rằng lời của Bát Giới hơi khoa trương, nhưng mà, cũng không phải là không có đạo lý, nếu buộc phải ra tay, Ngộ Không ngươi và Nguyên Linh hiện tại ra tay, tỉ lệ thắng bại có lẽ là năm năm…



- Năm năm?!



Tuy rằng lời của Giang Lưu không khoa trương giống lời Trư Bát Giới nói, nhưng phân lượng lời nói của Giang Lưu cũng hoàn toàn không phải Trư Bát Giới có thể so được, nghe Giang Lưu nói vậy, vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi.



Cũng là nói, theo sư phụ thấy, thực lực của Nguyên Linh hiện tại, trình độ đã đạt đến mức không kém Đại sư huynh bao nhiêu?



- Ta? Thực lực lực hiện tại của ta, không, nên nói là thực lực của hồ lô này đem lại cho ta, có thể tranh phong với Đại Thánh gia sao?



Khi trước Trư Bát Giới nói, Nguyên Linh đã bị dọa hết hồn, không tin tưởng, nhưng hiện tại, nghe Giang Lưu cũng nói như vậy, Nguyên Linh hơi cúi đầu, nhìn hồ lô Cửu Cửu Tán Hồn màu đỏ trong tay, trong lòng thầm lẩm bẩm, cũng hoàn toàn bị chấn động.



- Này, Nguyên Linh, nếu sư phụ cũng nói như vậy, hai chúng ta luận bàn xem sao?



Tôn Ngộ Không là bệnh nhân rối loạn tăng động, tuy rằng đi theo Giang Lưu cùng đánh phó bản đến ói ra, nhưng nghĩ đến có đối thủ ngang sức ngang tài, hai mắt Tôn Ngộ Không sáng lên nói với Nguyên Linh.



- Đây…



Nghe Tôn Ngộ Không nói, trên mặt Nguyên Linh lộ ra một chút do dự.



Thực sự muốn nói mình có thể tranh phong với Tôn Ngộ Không? Thực ra trong lòng Nguyên Linh cũng nửa tin nửa ngờ.



Nhưng, tương tự, đối với lời Giang Lưu, trong lòng hắn lại rất tín nhiệm, nhân cơ hội này so đấu một cái, cũng có thể đối với thực lực của mình, hoặc nói là đối với thực lực của hồ lô càng thêm xác định rõ ràng?



- Nếu đã như vậy, vậy xin Đại Thánh gia ngươi giơ cao đánh khẽ!



Nghĩ một chút, dù sao mình thua trong tay Tề Thiên Đại Thánh cũng không phải chuyện mất mặt gì, vì vậy Nguyên Linh nói với Tôn Ngộ Không.



Ting ting tong!



Sau khi xác định tình huống Tôn Ngộ Không và Nguyên Linh hai người quyết định so đấu, Giang Lưu khẽ mỉm cười, chợt mở danh sách bạn tốt ra, gọi video cho Hổ Lực Đại Tiên bên kia để thảo luận.



Bất luận thế nào, thực lực của Nguyên Linh có thể tăng lên một phần, đương nhiên cũng nên để Hổ Lộc Dương tam tiên cùng biết mới tốt.



Sau khi Giang Lưu gọi video tới, hiển nhiên, video rất nhanh đã được kết nối.



Lập tức, dáng dấp của Hổ Lực Đại Tiên xuất hiện trước mặt của Giang Lưu.



Hổ Lực Đại Tiên mở miệng hỏi:



- Giáo chủ, có chuyện gì muốn dặn dò sao?



- Không có chuyện gì, chỉ là muốn ngươi xem một trận đấu mà thôi!



Nghe vậy, Giang Lưu khẽ mỉm cười, để Hổ Lực Đại Tiên có thể thấy được lúc này Nguyên Linh đang giằng co với Tôn Ngộ Không, có thể ra tay bất cứ lúc nào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận