Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1521: Thấy rõ tâm tư của Như Lai Phật Tổ

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Sau khi biết được Kim Thân của Kim Thiền Tử bị tìm được, hơn nữa còn đã biến thành thi thể, trong lòng của Giang Lưu đương nhiên là vô cùng ngưng trọng.

Hơn nữa, cũng muốn bản thân đi tận mắt nhìn thấy mới được!

Còn như Hộ Pháp Kim Cương này thì sao đây? Giang Lưu không vội vã cho hắn ly khai, tạm thời giam hắn ở Linh Lung Tiên Phủ đi!

Cũng mặc kệ Hộ Pháp Kim Cương này là có nguyện ý hay không, sau khi bắt hắn lưu lại, Giang Lưu nhanh chóng bay về hướng Bắc Câu Lô Châu!

Tôn Ngộ Không cũng đi theo sau Giang Lưu, dù sao ở trên phương diện tốc độ thì Tôn Ngộ Không cũng sẽ không chậm hơn Giang Lưu!

- Sư phụ, lão Tôn ta luôn cảm thấy sự việc này hình như có chút không thích hợp . . .

Sóng vai phi hành cùng Giang Lưu, Tôn Ngộ Không đột nhiên mở miệng, nói với Giang Lưu!

- Ồ! Ngộ Không, con có suy nghĩ gì? Nói một chút cho ta nghe xem!

Vào lúc này, mặc dù tinh thần ngưng trọng, nhưng nghe Tôn Ngộ Không ở bên cạnh nói xong, Giang Lưu vẫn xoay đầu lại nhìn thoáng qua đối phương và hỏi!

- Hộ Pháp Kim Cương kia thật sự là trùng hợp mới xuất hiện ở trước mặt chúng ta hay sao? Tại sao ta thấy giống như là cố ý sắp xếp vậy!

Tôn Ngộ Không nghiêm túc nói!

- Ừm, lời này của con hình như có chút đạo lý!

Sau khi nghe được lời nói của Tôn Ngộ Không, Giang Lưu trầm ngâm một lát rồi đồng ý gật nhẹ đầu!

Nếu không phải là trùng hợp thì như thế, tất nhiên chính là người cố ý làm rồi!

Chính là một Hộ Pháp Kim Cương đương nhiên là không dám đi tính toán đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Như thế, trong bóng tối có người đang thao túng hết thảy hay sao?

Thương thế của Hộ Pháp Kim Cương kia hẳn không phải là giả, dù sao nếu giả thì cũng không lừa được mấy người bọn họ.

- Ngươi cho Hộ Pháp Kim Cương kia uống một bình dược thủy trị liệu, tiếp đó, làm một bữa ăn khuya mời hắn ăn, cố gằng tìm hiểu xem hắn rơi xuống Linh Lung Tiên Phủ của chúng ta có phải là cố ý hành động hay không. Đúng rồi! Lúc ăn khuya nhớ dùng Nồi Thái Cực Uyên Ương.

Sau khi im lặng một lát, chợt Giang Lưu kéo khung trò chuyện ra, nhắn một tin qua cho Bản Ngã Thi kia!

- Tốt, ta đã minh bạch ý định của ngươi, nhìn ta đi!

Sau khi tin nhắn của Giang Lưu được gửi tới, rất nhanh, Bản Ngã Thi đã nhắn tin trả lời!

Sau khi nhận được tin nhắn trả lời của Bản Ngã Thi, Giang Lưu lập tức kéo một khung trò chuyện khác ra, nhắn một tin qua cho Kim Mao Hống.

- Bây giờ, sổ ghi chép kiếp nạn đi Tây Thiên thỉnh kinh có thay đổi gì hay không?

- Sổ ghi chép kiếp nạn đi Tây Thiên thỉnh kinh có thay đổi gì hay không ư? Không có, kiếp nạn mới nhất vẫn như cũ là kiếp nạn thứ bảy mươi bảy ‘tru phật’ chính là kiếp nạn xuất hiện lúc ngài đánh chết Minh Tâm Phật Tôn Giả!

Sau khi Giang Lưu nhắn tin hỏi, chẳng được bao lâu, tin nhắn trả lời của Kim Mao Hống đã đến đây!

- Như thế, trong khoảng thời gian gần đây có người muốn chế tác kiếp nạn mới hay sao? Ngươi biết rõ tin tức này hay không?

Sau khi nhìn thấy tin nhắn trả lời Kim Mao Hống gửi cho mình, im lặng một lát, chợt Giang Lưu lại nhắn tin hỏi tiếp!

- Không có! Trong khoảng thời gian gần đây, ta cũng không có đi tìm bất luận kẻ nào hỗ trợ! Bây giờ với dạng thế cục này, hẳn là không người nào dám chủ động tới chế tác kiếp nạn chứ nhỉ?

Trong tin nhắn trả lời của Kim Mao Hống, từng câu chữ đều thể hiện ra sự kinh ngạc của Kim Mao Hống.

- Không có người nhận lấy nhiệm vụ chế tác kiếp nạn mới hay sao?

Sau khi thấy được nội dung tin nhắn Kim Mao Hống gửi cho bản thân, Giang Lưu âm thầm trầm ngâm!

Lời Kim Mao Hống nói cũng thật sự là rất có lý.Với cục diện bây giờ thì hẳn là không có người nào dám can đảm nhận lấy nhiệm vụ chế tác kiếp nạn mới, làmcho mình phải khó xử chứ nhỉ?

Thế nhưng mà, việc quan hệ đến Kim Thân của Kim Thiền Tử đã hóa thành thi thể này quá hệ trọng, bản thân cũng không thể không cẩn thận đối đãi!

Lấy tốc độ của Chuẩn Thánh, hai người Giang Lưu Tôn Ngộ Không tự nhiên là không có mất bao nhiêu thời gian đã bay đến phạm vi địa giới của Bắc Câu Lô Châu!

Chỉ có điều là trên nửa đường, Giang Lưu lại đột nhiên dừng lại, tiếp đó, hạ xuống bên canh một hồ nước trong veo!

- Sư phụ, thế nào?

Mắt thấy Giang Lưu hạ xuống, Tôn Ngộ Không đương nhiên là hạ xuống theo, đồng thời, kinh ngạc hỏi Giang Lưu!

- Ngộ Không, tạm thời không vội, cho vi sư thời gian suy nghĩ một lát, ta luôn cảm thấy sự việc này có chút không thích hợp.

Trong khi đang nói, ở trên mặt của Giang Lưu hiện lên biểu cảm ngưng trọng!

Thấy Giang Lưu như vậy, Tôn Ngộ Không đương nhiên là không có ý định quấy rầy, cho nên nhanh chóng ngậm miệng!

Mà Giang Lưu thì lẳng lặng ngồi ở bên cạnh hồ nước, suy tư tình huống cụ thể của sự việc này!

Không giống với nửa đoạn trước của hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh, mặc dù lúc đó, thực lực của mình thấp, thế nhưng mà, bản thân lại đã biết kịch bản nguyên tác nên hoàn toàn giống như là có được năng lực tiên tri!

Vì thế, bản thân có thể đùa bỡn đám người của Thiên Đình và Phật môn ở trong lòng bàn tay!

Thế nhưng mà đến giờ thì sao đây? Hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã đến khoảng thời gian cuối cùng.

Theo hiệu ứng cánh bướm của bản thân, toàn bộ kịch bản của hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã hoàn toàn khác biệt.

Cho nên, bản thân đã không còn năng lực tiên tri đối với kịch bản.

Rất nhiều chuyện tự nhiên là muốn càng phải cẩn thận đi suy tư!

Mà trí tuệ của bản thân thì sao đây?

Giang Lưu rất rõ ràng, kỳ thực bản thân cũng không phải là hạng người có trí tuệ cao tuyệt gì!

Suy đi nghĩ lại, luôn cảm thấy sự việc này cực kỳ lộn xộn, cũng không có manh mối rõ ràng!

Lắc đầu, Giang Lưu bắt đầu dùng phương thức giả sử để suy nghĩ vấn đề này!

Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để suy nghĩ, nếu như bản thân là Như Lai Phật Tổ, cũng không biết Kim Thân của Kim Thiền Tử đã tử vong nhưng biết được bảo vật của Kim Thiền Tử lại xuất thế thì sẽ làm như thế nào đây?

Giang Lưu suy nghĩ một lúc, bản thân hẳn là sẽ phái người của Đại Lôi Âm Tự, đi đoạt lại bảo vật của Kim Thiền Tử.

Tiếp đó, điều tra xem bảo vật này là đạt được từ chỗ nào, Kim Thân của Kim Thiền Tử ở nơi nào chứ nhỉ?

Cho nên, Hộ Pháp Kim Cương kia tiến đến điều tra, hình như có thể giải thích được rồi chứ nhỉ?

- A, chờ chờ. . .

Chỉ có điều là sau khi nghĩ đến vấn đề này, trong lòng của Giang Lưu hơi động một chút, đột nhiên cảm giác được có một vài chỗ không thích hợp!

Thiên hạ có bốn đại bộ châu, trong đó, Bắc Câu Lô Châu là nguy hiểm nhất.

Yêu ma quỷ quái, si mị võng lượng tầng tầng lớp lớp!

Ở chỗ như Bắc Câu Lô Châu này có thể nói Thiên Tiên không bằng chó, Thái Ất Chân Tiên đi khắp nơi trên đất!

Việc quan hệ đến Kim Thiền Tử, nếu như bản thân là Như Lai Phật Tổ thì ít nhất cũng phải phái một vị Bồ Tát tiến đến điều tra chứ nhỉ?

Thậm chí muốn đảm bảo an toàn thì nên phái một vị Phật Đà đến điều tra mới được!

Dù sao việc này cũng có quan hệ đến Nhị đệ tử của bản thân, nhân vạt trung tâm của hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh, quan hệ đến Phật môn đại hưng!

Thế nhưng mà Như Lai Phật Tổ lại vẫn cứ phái Hộ Pháp Kim Cương thực lực thấp đi tới Bắc Câu Lô Châu!

Là Như Lai Phật Tổ có đủ lòng tin với sự uy hiếp của Phật môn, cho rằng yêu ma quỷ quái của Bắc Câu Lô Châu cũng không dám ra tay với Hộ Pháp Kim Cương của Phật môn hay sao?

Nếu như là Như Lai Phật Tổ không biết Kim Thân của Kim Thiền Tử đã tử vong thì hắn phái một Hộ Pháp Kim Cương tiến đến điều tra hình như là một việc không phù hợp!

Từ việc Hộ Pháp Kim Cương bị đuổi giết, suýt chút nữa là đã bỏ mình thì thực lực của đối phương vô cùng mạnh mẽ!

Lại thêm Ngộ Không nói không sai, bản thân cách Đại Lôi Âm Tự chỉ còn lại vài ngàn dặm đường, thế nhưng mà Hộ Pháp Kim Cương kia lại có thể thật sự vừa đúng lúc rơi vào phía trên Linh Lung Tiên Phủ ư?

Sự việc này rõ ràng là cực kỳ khó có khả năng xảy ra!

Như thế, lại chuyển qua một góc độ, nếu như là Như Lai Phật Tổ đã sớm biết rõ Kim Thân của Kim Thiền Tử đã tử vong thì sao đây?

Trong trường hợp này, nếu như mình là Như Lai Phật Tổ thì bản thân sẽ làm như thế nào đây?

Đầu tiên, bản thân sẽ hoài nghi Huyền Trang không phải là Kim Thiền Tử chứ nhỉ?

Mà có sau khi hoài nghi này, tất nhiên sẽ cảm thấy này phía sau ẩn giấu một âm mưu đáng sợ.

Tiếp đó tự nhiên là nghĩ biện pháp điều tra chân tướng của chuyện này rồi!

Thế nhưng mà bản thân nên điều tra như thế nào đây?

Trong đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh có tới ba người đã đột phá đến cảnh giới Chuẩn Thánh, nếu như là muốn trong bóng tối điều tra thì ngoại trừ cường giả cấp độ Chuẩn Thánh, những người khác có khả năng cực lớn là sẽ bị phát hiện!

Lấy cục diện bây giờ hiện tại, với sự nguy hiểm của đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh, một khi bị người phát hiện Huyền Trang thật không phải là Kim Thiền Tử, tất nhiên đoàn đội đi Tây Thiên thỉnh kinh sẽ giết người diệt khẩu.

Thậm chí, sẽ đánh cỏ động rắn, bản thân cũng không biết Huyền Trang sẽ làm ra hành động gì nữa.

Phong hiểm quá cao!

Đã như vậy, vì sao không ném vấn đề này ra ngoài, lại quan sát xem Huyền Trang sẽ phản ứng như thế nào đây?

Với cục diện hiện tại, tình huống đều không quá rõ ràng, khó bề phân biệt, ra tay trước chưa hẳn có thể đưa đến tác dụng người ra tay trước thì chiếm ưu thế.

Đúng là lấy tĩnh chế động thì hình như có thể thu được hiệu quả càng tốt hơn một chút?

Với suy nghĩ như vậy, cố ý làm cho một Hộ Pháp Kim Cương đi đến trước mặt của Huyền Trang rồi nói chuyện Kim Thân của Kim Thiền Tử bị tìm được cho Huyền Trang biết và nhìn xem Huyền Trang có phản ứng gì lại phân tích hành động của hắn ẩn chứa ý nghĩa gì chẳng phải là sẽ tốt hơn hay sao?

Cho nên, Hộ Pháp Kim Cương kia sẽ rơi xuống trúng Linh Lung Tiên Phủ cũng là một loại tất nhiên nào đó ẩn chứa bên trong sự ngẫu nhiên rồi!



Xua tan mây thấy ánh mặt trời!

Sau khi đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để thiết lập hai loại khả năng, Giang Lưu lập tức có một loại cảm giác xua tan mây thấy ánh mặt trời, cũng có ý nghĩ khá là rõ ràng đối với sự việc này!

Đương nhiên, tất cả những chuyện này đều chỉ là suy đoán của bản thân mà thôi, có lẽ cũng không phải là sự thật, thế nhưng mà, dựa theo hình thức tư duy của bản thân tóm lại vẫm là không có sai!

Giang Lưu suy nghĩ như thế nào tạm thời không nói.

Một bên khác, bên trong Linh Lung Tiên Phủ, sau khi nhận được tin nhắn của Giang Lưu, Bản Ngã Thi tự nhiên là minh bạch bản tôn của mình rốt cuộc là ý gì.

Vì thế, nhanh chóng bảo mấy người Trư Bát Giới chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho món lẩu, tiếp đó, đi tới trước mặt của Hộ Pháp Kim Cương kia!

- Ngươi là . . . Bản Ngã Thi của Chiên Đàn Công Đức Phật ư?

Thấy Bản Ngã Thi đi tới, Hộ Pháp Kim Cương này ngồi dậy, hành lễ nói!

Dù sao ở bên trong Tam Giới Lục Đạo, chuyện Chiên Đàn Công Đức Phật chém tất cả Tam Thi này đã không phải là bí mật gì!

- Tốt rồi, Kim Cương lại nằm xuống đi, không cần đa lễ như vậy!

Thấy Hộ Pháp Kim Cương này ngồi dậy, Bản Ngã Thi mở miệng nói.

Sau khi bảo Hộ Pháp Kim Cương này nằm trở về, Bản Ngã Thi mở Không gian chứa đồ và lấy một bình dược thủy trị liệu từ bên trong ra ngoài, nói:

- Tạm thời uống đi, bình dược thủy này có thể giúp thương thế của Kim Cương nhanh chóng khôi phục một chút!

- Đây chính là Thần Thủy trị liệu nổi danh trong Tam Giới đi?

Nhìn thấy bình dược thủy trị liệu ở trong tay của Bản Ngã Thi, Hộ Pháp Kim Cương lập tức tỏ ra được ưu ái mà kinh ngạc, sợ hãi.

Hai tay đưa ra, tiếp nhận một bình dược thủy trị liệu này!

Trong khi đang nói chuyện, Hộ Pháp Kim Cương kia cũng không có ý định khách khí, nhanh chóng mở nắp bình dược thủy ra, tiếp đó lập tức ngửa đầu uống!

Sau khiuống hết bình dược thủy này, hiệu quả khôi phục một phần mười HP lập tức làm cho Hộ Pháp Kim Cương này cảm giác được thương thế của bản thân đã đỡ hơn nhiều vậy.

Chuyện này giống như là đang cõng mấy bao tải nặng thì đột nhiên được người ta đỡ một bao xuống vậy!

- Đa tạ! Đa tạ. . .

Bản thân lại có thể uống xong một bình Thần Thủy trị liệu trong truyền thuyết, Hộ Pháp Kim Cương lập tức cảm động đến rớt nước mắt!

- Tốt rồi! Chúng ta vừa vặn đến giờ ăn tối, đạo hữu cùng ăn chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận