Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1399: Kể từ hôm nay, Nhân tộc không thuộc quản lý của Ngọc Đế!



Thân thể như điện, Giang Lưu bay về hướng Tiên giới với tốc độ cực nhanh.



Đồng thời, Giang Lưu lấy một cái bảo rương ra.



Đây là nhiệm vụ phá hủy Ma Môn vừa nãy, ngoại trừ 50 tỷ điểm kinh nghiệm ra, còn có một bảo rương cấp Thần!



Giang Lưu bay giữa không trung, trực tiếp mở bảo rương này ra, theo tầm mắt, một trang bị nằm trong bảo rương này.



Giang Lưu lấy trang bị trong bảo rương ra, đây là một cái nón!



Theo ánh mắt Giang Lưu đánh giá trang bị này, thông tin thuộc tính tương ứng hiện ra trước mắt Giang Lưu.



Bạo Liệt Phật Quan (cấp Thần): yêu cầu đẳng cấp 90, phòng ngự +300 triệu, đặc hiệu: kĩ năng loại tấn công, sẽ thổi bay xung quanh mục tiêu, khiến cho đòn tấn công trong phạm vi trăm mét tạo thành tổn thương giống nhau lên tất cả mục tiêu phe địch, độ bền 2200/3100.



- Rất lợi hại!



Thấy thông tin thuộc tính của cái nón này, Giang Lưu thầm gật đầu.



Trang bị cấp Thần cấp 90, lực phòng ngự phụ gia của cái nón này vừa đủ 300 triệu, có thể nói là vô cùng ngang ngược.



Hơn nữa, hiệu ứng đặc biệt của cái nón này cũng rất mạnh.



Với nghề nghiệp là từ tâm Bồ Tát, kĩ năng của Giang Lưu không có nhiều loại tấn công nhóm mạnh.



Nhưng đã có cái nón này, mình xem như sở hữu một thủ đoạn tấn công nhóm nhất định.



Cái nón này có thể nói là đã bù đắp một khuyết điểm của Giang Lưu.



Chỉ là, yêu cầu đẳng cấp của cái nón này là cấp 90, đối với mình, ngoại trừ lúc nhẫn Khế Ước Bá Vương phát động có thể sử dụng ra, lúc bình thường mình không thể dùng.



Vì vậy Giang Lưu tạm thời đặt nó trong bọc không gian.



Chỉ trong chớp mắt, thân hình Giang Lưu lại xuất hiện trong Thiên Đình.



Ngay lập tức, Giang Lưu lấy kính Sưu Bảo ra, hô một câu Huyền Linh Thảo chín cánh với kính Sưu Bảo.



Trên kính Sưu Bảo, vầng sáng mờ ảo xuất hiện, hội tụ lại lần nữa, hóa thành một kí hiệu mũi tên.



Lập tức, mũi tên này bắt đầu quay.



Ánh mắt Giang Lưu nghiêm túc nhìn chằm chằm mũi tên trên Sưu Bảo Kính, trong lòng thầm nghĩ, hy vọng mũi tên này có thể dừng lại.



Đáng tiếc, mũi tên này không ngừng xoay, căn bản không định dừng lại.



- Ai!



Chờ rất lâu, thấy mũi tên trên kính Sưu Bảo vẫn không ngừng xoay, trong lòng Giang Lưu thầm thở dài một hơi.



Từ trên cục diện có thể thấy, hình như toàn bộ giữa thiên hạ đều không có vị trí Huyền Linh Thảo chín cánh?



Ba giới Thiên Địa Nhân, thậm chí là Ma giới mình đều đã đi một chuyến, nhưng mà, kính Sưu Bảo đều không tìm thấy.



Chẳng lẽ, vị dược liệu này đã tuyệt chủng giữa trời đất rồi sao?



Hình như cũng chỉ có cách giải thích này mới hợp lý.



Chẳng trách cả Dược Sư Vương Phật cũng không biết, thậm chí một chút tung tích cũng không có!



Nếu dược liệu này đã tuyệt chủng rồi, vậy thì muốn luyện chế Hồi Hồn Đan bản cường hóa là chuyện không thể sao?



Chuyện này kẹt cứng thế này sao?



- Ồ, đợi đã, hình như vẫn còn một nơi ta chưa đi qua…



Trong lúc trong lòng Giang Lưu thầm tuyệt vọng, đột nhiên, trong lòng khẽ động.



Hư Không cảnh giới bên ngoài ba mươi ba tầng trời! Nằm độc lập ngoài Tam giới Lục đạo!



Tiếp tục ngẩng đầu nhìn trong bầu trời, trong lòng Giang Lưu thầm lẩm bẩm.



- Ở Hư Không cảnh giới, không biết có không?



Sau khi suy nghĩ một lúc, lập tức, Giang Lưu nhún người nhảy một cái, bay về phía Hư Không cảnh giới bên ngoài ba mươi ba tầng trời.



Cho dù thế nào, hình như Hư Không cảnh giới đã là ký thác cuối cùng của mình.



Hư Không cảnh giới là nơi nằm độc lập ngoài ba mươi ba tầng trời, không phải người bình thường nào cũng có tư cách có thể đến.



Thời kỳ Thái Cổ, Tử Tiêu Cung của Đạo Tổ Hồng Quân được thiết lập ở Hư Không cảnh giới, lúc đó, Đạo Tổ ở trước Tử Tiêu Cung giảng đạo giáo hóa chúng sinh.



Mặc dù tất cả mọi người đều có tư cách vào nghe giảng, nhưng Hư Không cảnh giới bắt buộc phải tu vi Đại La Kim Tiên mới có thể vượt qua.



Với thân phận của Giang Lưu bây giờ, đương nhiên đến Hư Không cảnh giới không phải là chuyện khó.



Sau khi tốn một chút thời gian, thân thể Giang Lưu xông qua ba mươi ba tầng trời, đến được Hư Không cảnh giới.



Thân thể xuất hiện trong Hư Không cảnh giới, Giang Lưu đánh giá trái phải.



Ở Hư Không cảnh giới này, hình như tất cả đều là hư vô.



Thậm chí sự tồn tại cả thời gian và không gian đều trở nên hoàn toàn không có ý nghĩa gì.



Sau khi đánh giá trái phải một lượt, cũng cảm khái một lượt, chợt, Giang Lưu lấy kính Sưu Bảo ra, ánh mắt nhìn trên mặt kính Sưu Bảo.



Đồng thời trong miệng hô một câu: Huyền Linh Thảo chín cánh!



Theo tiếng hô của Giang Lưu, mũi tên lại xuất hiện.



Ngay sau đó, sau khi xoay mấy vòng, mũi tên từ từ dừng lại, chỉ một trong các hướng!



- Ồ!?



Thấy mũi tên trên kính Sưu Bảo thế mà thực sự dừng lại, Giang Lưu trợn lớn hai mắt, trong nhất thời, tận cùng trong mắt là vẻ ngạc nhiên.



Thực ra, lần này đến Hư Không cảnh giới tìm kiếm, Giang Lưu không hề ôm hy vọng to lớn, chỉ là lần cuối khiến mình bỏ cuộc mà thôi.



Suy cho cùng Hư Không cảnh giới giống như tên gọi của nó, ở trong này gần như không có bất cứ thứ gì.



Nhưng cố tìnhHuyền Linh Thảo chín cánh ở trong Hư Không cảnh giới này sao?



Mặc dù trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhưng, nếu kính Sưu Bảo đã tìm thấy vị trí của Huyền Linh Thảo chín cánh, sau khi Giang Lưu thu lại tinh thần một lượt, liền bay về hướng mũi tên mà kính Sưu Bảo đã chỉ.







Cùng lúc đó, một bên khác, thành Trường An.



Cao Dương và đám giáo chúng Minh Giáo về đến trong giáo, mà Nhân Vương Lý Thế Dân cũng đã về đến trong Hoàng cung của mình.



Đi Bắc Câu Lô Châu một chuyến trở về, Lý Thế Dân giống như không xảy ra chuyện gì, sắc mặt bình tĩnh.



Đợi đến lúc nghỉ ngơi một ngày, sáng hôm sau, theo thường lệ cùng các chư vị đại thần thương nghị chuyện quan trọng trong quốc gia.



Vốn dĩ, chuyện nên thương nghị đều đã thương nghị gần xong rồi, không còn chuyện gì thì nên bãi triều.



Nhưng mà, Lý Thế Dân mở miệng, gọi lại thái giám định hô bãi triều bên cạnh.



- Chư vị!



Lý Thế Dân đứng lên từ trên hoàng vị của mình, đồng thời cũng tiến lên trước, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống quét qua tất cả mọi người trên đại điện.



Mà văn võ bá quan trên đại điện, từng người đều cúi đầu cũng yên lặng chờ đợi tiếp theo Lý Thế Dân muốn nói gì.



- Quả nhân đã quyết định, trong hôm nay sẽ bố trí một án đài, cầu khấn trời đất!



Lý Thế Dân nói, một câu như vậy, ngừng một chút, liền nhấn mạnh nói:



- Với thân phận Nhân Vương!



Câu này thốt ra, khiến chư vị văn võ đại thần có mặt đều đưa mắt nhìn nhau, cũng nhỏ giọng bàn tán.



Dùng thân phận Nhân Vương muốn cầu khấn trời đất? Rõ ràng bệ hạ có chuyện vô cùng quan trọng muốn tuyên bố!



Chỉ là, không biết hắn rốt cuộc muốn tuyên bố chuyện gì?



Không để các văn võ đại thần này chờ lâu, Lý Thế Dân lại mở miệng, trực tiếp ném ra một quả bom hạng nặng, nói:



- Quả nhân muốn dùng thân phận Nhân Vương, cầu khấn trời đất, từ nay về sau, Nhân tộc tự trị, không tuân theo ý chỉ của Ngọc Đế mà làm việc nữa!



Ầm!



Lời này vừa dứt, quả thực giống như sấm dậy trên đất bằng, khiến tất cả văn võ đại thần trên đại điện đều biến sắc hoảng sợ.



Nhân tộc không nghe ý chỉ của Ngọc Đế nữa? Quyết định này quả thực là khiến người nghe hoảng sợ!



- Bệ hạ, chuyện này vạn vạn lần không thể!



Rất nhanh, một lão thần nhảy ra, dùng đầu đập xuống đất, hô lớn, nói:



- Ngọc Đế chính là chủ Tam giới, quản lý ba giới Thiên Địa Nhân! Nhiều năm vẫn như vậy, nếu bây giờ tuyên cáo Nhân tộc không tuân theo ý chỉ của Ngọc Đế nữa, đây chẳng phải là tương đương với tạo phản? Chuyện này vẫn mong bệ hạ thu hồi mệnh lệnh!



- Bệ hạ, ta cũng cảm thấy không thỏa đáng!



Cùng lúc đó, Viên Thiên Cương bên cạnh cũng mở miệng, nhíu mày nói:



- Từ trước đến giờ, yêu ma quấy phá phàm trần, dù có tu sĩ chúng ta hàng yêu phục ma, bảo vệ mọi mặt bình an, nhưng càng nhiều yêu ma mạnh mẽ, nếu tu sĩ bọn ta không thể tiêu diệt, chỉ có thể cầu nguyện dưới trời, phái Thần Tiên đến đối phó! Hôm nay nếu chúng ta không tuân theo ý chỉ của Ngọc Đế, sau này lại gặp phải yêu ma khó chống lại, chẳng phải tử thương nặng nề?



- Ta đồng ý với lời nói của Viên Thiên Cương đạo trưởng!



Lúc này, cả Ngụy Chinh bên cạnh cũng đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc nói:



- Hôm nay cầu khấn trời đất, nếu như Ngọc Đế phái Thiên binh Thiên tướng xuống trấn áp, làm sao chúng ta có thể là đối thủ của Thiên Đình, vẫn mong bệ hạ suy nghĩ kỹ!



- Vẫn mong bệ hạ suy nghĩ kỹ!



Sau khi Viên Thiên Cương và Ngụy Chinh bọn họ mở miệng, các văn võ bá thần trên đại điện, đồng thanh mở miệng, cao giọng hô to.



Trong một lúc, toàn bộ quan viên trên đại điện, cùng nhau mở miệng phản đối Lý Thế Dân.



Đây cũng là lần đầu tiên tất cả quan viên gần như đứng chung một chiến tuyến, phản đối Lý Thế Dân.



- Lời này của quả nhân, không phải thương nghị với các ngươi! Mà là thông báo cho các ngươi!



Thấy các văn võ đại thần trên đại điện toàn bộ đều bình bịch quỳ xuống, sắc mặt Lý Thế Dân trở nên u ám hơn nhiều, mở miệng nói.



- Vẫn mong bệ hạ suy nghĩ kỹ!



Chỉ là, chuyện quan hệ đến Đại Đường, thậm chí là sinh tử tồn vong của toàn bộ Nhân tộc, cho dù các văn võ đại thần này nhận ra sự phẫn nộ của Lý Thế Dân, nhưng, trong miệng vẫn kiên trì hô lớn.



Thấy dáng vẻ của mấy đại thần này, sắc mặt của Lý Thế Dân trở nên im lặng.



Một lúc lâu sau, Lý Thế Dân mở miệng nói:



- Nói Ngọc Đế quản lý ba giới Thiên Địa Nhân, nhưng chư vị đừng quên, chính là Nhân giới đã từng do Nhân Hoàng quản lý, Ngọc Đế, chẳng qua là Thiên Đế thôi, chỉ khống chế Thiên giới!



- Thứ hai, yêu ma quấy phá phàm trần, hôm nay chúng ta đã có Minh Giáo! Với sức mạnh của Minh Giáo, đủ để trấn áp yêu ma làm loạn.



- Còn cuối cùng, Ngọc Đế sẽ phái Thiên binh Thiên tướng tiến công đánh chúng ta!? Ngọc Đế hắn xuất binh mà không có lý do chính đáng!



Lý Thế Dân mở miệng, đem những lời mà các đại thần này đưa ra phản đối mình, phản bác lại từng người một.



Sau khi giọng của Ngọc Đế vừa dứt, Viên Thiên Cương bên cạnh im lặng một lúc, ngạc nhiên hỏi Lý Thế Dân:



- Nhân tộc vốn chịu sự khống chế của Ngọc Đế, hôm nay Nhân tộc tự lập, vì sao Ngọc Đế sẽ không tiến đánh chúng ta, dựa vào cái gì hắn xuất binh mà không có lý do chính đáng?



Lời này khiến không ít người đều thầm gật đầu.



Quả thực, điều này giống như một nơi nào đó trong lãnh thổ Đại Đường đột nhiên tuyên bố nằm độc lập ngoài Đại Đường, không nghe theo ý chỉ của Đường Hoàng Lý Thế Dân nữa, hành vi như vậy, đương nhiên triều đình sẽ phái người đi đàn áp mới đúng?



- Bởi vì, khấn cầu trời đất, quả nhân sẽ xuất binh mà không cần lý do! Với tư cách là chủ Tam giới, Ngọc Đế mặc cho Ma tộc ở Bắc Câu Lô Châu xây dựng Ma Môn, đến nỗi Ma tộc xâm nhập, săn bắn Nhân tộc chúng ta mà ăn! Thậm chí Nhân tộc chúng ta cầu khấn Ngọc Đế trấn áp Ma tộc, cũng không thèm để ý, ta mới dùng thân phận Nhân Vương, tuyên bố Nhân tộc không nghe theo ý chỉ của Ngọc Đế nữa!



Bạn cần đăng nhập để bình luận