Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1166: Kế hoạch đề bạt Tứ Ngự mới

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Sau khi nhận được câu trả lời thỏa mãn, Như Lai Phật Tổ rời khỏi Lăng Tiêu Bảo Điện.

Vì muốn cho Phật môn xác định người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh mới, Ngọc Hoàng Thượng Đế tình nguyện bỏ ra cũng đủ loại vật tư xem như đền bù, trong đó có pháp bảo, có Bàn Đào, còn có tiên đan.

Lúc Như Lai Phật Tổ rời khỏi, mặc dù là trong lòng cực kỳ thỏa mãn, thế nhưng mà, mặt ngoài lại là làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Tựa hồ, không có cách bắt người trong Thiên Đình đảm nhận vị trí người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh kia cho nên bản thân chỉ có thể lui mà cầu đến một phần đồ vật làm đền bù.

Nhìn thấy biểu cảm bất đắc dĩ ở trên mặt của Như Lai Phật Tổ khi rời khỏi Lăng Tiêu Đại Điện, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế không khỏi mừng thầm.

Chỉ cần Phật môn bên kia xác định người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh mới, tự nhiên Vô Lượng Lượng Kiếp này sẽ có người trong Phật môn đứng mũi chịu sào, hao tổn của Thiên Đình cũng sẽ giảm xuống đến mức thấp nhất.

- Chư vị. . .

Tâm tình thoải mái, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng biến thành nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Ông ngồi ở trên bảo tọa của mình, nhìn xuống những Tiên Quan, Thần Tướng khác đang đứng bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện, sau đó mở miệng nói:

- Chuyện người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh đã được xử lý. Bây giờ, chúng ta tới thương nghị chuyện mới đi!

Nói đến đây, Ngọc Hoàng Thượng Đế dừng lại một chút , sau đó mở miệng, nói:

- Dưới trướng của quả nhân nguyên bản có Thanh Hoa, Trường Sinh, Tử Vi cùng Chân Võ bốn người phụ tá, chẳng qua là bây giờ bọn họ đều đã bỏ mình, cho nên, quả nhân muốn đề bạt bốn người mới đến phụ tá quả nhân xử lý công việc, không biết các vị có ý tưởng gì hay không?

Lời nói này của Ngọc Hoàng Thượng Đế tựa như là một tiếng sấm giữa trời trong xanh vậy.

Nguyên bản sau khi ba người Thanh Hoa Đại Đế, Trường Sinh Đại Đế, Tử Vi Đại Đế vẫn lạc, trong lòng các Tiên Quan, Thần Tướng của Thiên Đình đều âm thầm suy đoán, cảm thấy Ngọc Hoàng Thượng Đế hẳn là muốn đề bạt người mới tới nhận chức.

Chẳng qua là gần đây chuyện này vẫn luôn tựa hồ gác lại, cho nên mọi người cũng sẽ không chủ động nhắc tới.

Bây giờ, sau khi Chân Võ Đại Đế vẫn lạc, Ngọc Hoàng Thượng Đế cuối cùng mở miệng nhắc đến chuyện này.

Liên quan tới nhân tuyển cho vị trí Tứ Ngự mới tự nhiên không phải là có thể xác định được dễ dàng như vậy, sau khi mọi người bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện thảo luận hồi lâu nhưng đều không có kết quả, thế là chuyện này cũng tạm thời được gác lại.

Rốt cuộc đây là một việc lớn, muốn cân nhắc đến rất nhiều phương diện, cần dùng nhiều một khoảng thời gian mới có thể xác định cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Ngày tiếp theo, Thiên Đình bên này, mọi người lại tiếp tục thảo luận chuyện liên quan tới nhân tuyển cho vị trí Tứ Ngự mới hồi lâu, chậm rãi tựa hồ có chút đầu mối.

- Khởi bẩm bệ hạ. . .

Chẳng qua là khi thảo luận hôm nay cũng sắp sửa có một kết thúc thì đột nhiên, hai người Thiên Lý Nhãn cùng Thuận Phong Nhĩ ra khỏi hàng, hành lễ với Ngọc Hoàng Thượng Đế.

- Các ngươi có chuyện gì muốn nói hay sao?

Nhìn xuống hai người Thiên Lý Nhãn cùng Thuận Phong Nhĩ, Ngọc Hoàng Thượng Đế hỏi.

- Bệ hạ, chúng thần có tin tức liên quan tới Phật môn người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh mới, Phật môn bên kia đã xác định được nhân tuyển rồi ạ!

Trên mặt của Thiên Lý Nhãn hiện lên biểu cảm chần chờ sau đó, hắn cúi đầu, cắn răng nói với Ngọc Hoàng Thượng Đế.

- Ồ? Nhanh như vậy đã xác định được rồi hay sao? Rốt cuộc là ai? Phật môn hành động đúng là rất nhanh!

Nghe được lời này, khóa miệng của Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi hơi nhếch lên, biểu cảm ở trên mặt tỏ rõ sự hứng thú.

Ngay cả Di Lặc Phật Tổ cùng Minh Vương Khổng Tuyên đều rơi vào kết cục như thế, cũng không biết Phật môn này xác định người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh mới rốt cuộc là ai?

Không chỉ là trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế có chút hiếu kì, trên mặt của chư vị Tiên Quan, Thần Tướng đang đứng bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện này cũng đều lộ ra biểu cảm tò mò.

- Hồi bẩm bệ hạ, người phụ trách công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh hiện tại chính là Kim Quang Bồ Tát!

Thiên Lý Nhãn mở miệng trả lời câu hỏi của Ngọc Hoàng Thượng Đế.

- Kim Quang Bồ Tát ư?

Nghe được câu trả lời của Thiên Lý Nhãn, Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi nhướn lông mày, trên mặt lộ ra biểu cảm mờ mịt.

Hiển nhiên là Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng không có nhớ được Kim Quang Bồ Tát này là ai.

Nhìn thấy biểu cảm ở trên mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế, cũng biết rõ hắn không có nhớ Kim Quang Bồ Tát này là ai, Thiên Lý Nhãn nhanh chóng mở miệng giải thích:

- Kim Quang Bồ Tát này nguyên bản chính là tọa kỵ Kim Mao Hống của Quan Âm Bồ Tát. Năm đó, sau khi Quan Âm Bồ Tát nhập ma đi tới Ma giới, Như Lai Phật Tổ cương quyết gạt bỏ sự phản đối của mọi người, phong Kim Mao Hống vì Kim Quang Bồ Tát, đồng thời cũng ban Nam Hải Tử Trúc Lâm cho Kim Quang Bồ Tát làm đạo tràng.

- Nguyên lai Kim Quang Bồ Tát này chẳng qua là tọa kỵ của Quan Âm Bồ Tát mà thôi ư?!

Nghe được thân phận của Kim Quang Bồ Tát này, những Tiên Quan, Thần Tướng khác đang đứng bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện đều cảm thấy giật mình.

Thế nhưng mà ngoại trừ giật mình, trong lòng của những Tiên Quan, Thần Tướng này lại còn cảm thấy vô cùng kinh ngạc nữa.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cho dù cường giả có danh xưng Chuẩn Thánh mạnh nhất là Minh Vương Khổng Tuyên đều kém chút nữa là ứng kiếp bỏ mình, Phật môn này đột nhiên cho Kim Quang Bồ Tát này đảm nhận vị trí người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh là có ý gì?

Vò đã mẻ không sợ rơi hay sao? Chỉ là một Bồ Tát Thái Ất Chân Tiên Cảnh mà thôi, đây không phải là bắt hắn đi chịu chết hay sao? Vậy mà kẻ này cũng chấp nhận được ư?

- Chuyện này ... chắc hẳn là Phật môn có suy tính riêng đi!

Sau khi suy tư một lát, Ngọc Hoàng Thượng Đế lắc lắc đầu, không tiếp tục chú ý đến chuyện này nữa. Chẳng qua là bảo Thiên Lý Nhãn cùng Thuận Phong Nhĩ sau này tiếp tục chăm chú quan sát, chỉ thế thôi.

Mặc kệ Phật môn tại sao muốn cho Kim Quang Bồ Tát này đến phụ trách quản lí chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh, theo Ngọc Hoàng Thượng Đế, đây đều là chuyện của Phật môn, cũng không có quan hệ trực tiếp, gián tiếp gì với mình cả.

- Cái kia. . .

Chẳng qua là sau khi nhận lấy mệnh lệnh Ngọc Hoàng Thượng Đế cho mình, Thiên Lý Nhãn mở miệng, giống như là muốn nói lại thôi.

- Thế nào? Gần đây cho ngươi nhìn chằm chằm vào chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh, có chỗ khó xử hay sao?

Thấy biểu cảm này của Thiên Lý Nhãn, Ngọc Hoàng Thượng Đế đưa ánh mắt mang theo áp lực nặng nề, nhìn về phía Thiên Lý Nhãn hỏi.

- Không phải là như vậy! Bệ hạ, nhiệm vụ này tự nhiên là không có khó xử. Chẳng qua là ... theo ta được biết, Phật môn kia đã xác định Kim Quang Bồ Tát đảm nhận công việc quản lý hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh trước khi Như Lai Phật Tổ đi tới Lăng Tiêu Bảo Điện rồi.

Sau khi lắc lắc đầu, Thiên Lý Nhãn chợt trả lời.

Lời này của Thiên Lý Nhãn vừa ra khỏi miệng đã làm cho cả Lăng Tiêu Bảo Điện yên tĩnh trở lại.

Chư vị Tiên Quan, Thần Tướng đưa mắt nhìn nhau, ngay sau đó tất cả đều cùng cúi đầu, không dám nhìn sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Ngồi ngay ngắn bên trên bảo tọa của bản thân, sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng trở nên âm trầm rất nhiều. Một lúc sau, ông mới mở miệng hỏi Thiên Lý Nhãn:

- Chuyện này ... ngươi có xác định hay không?

- Bệ hạ, nếu như là không thể xác định, thuộc hạ làm sao dám nói?

Thiên Lý Nhãn cũng cúi đầu, không dám nhìn sắc mặt của Ngọc Hoàng Thượng Đế, hồi đáp.

Giận!

Sau khi xác định tin tức này, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế lập tức là bị ngọn lửa phẫn nộ bao phủ.

Nguyên bản, thấy Phật môn hành động nhanhnhư vậy, chả mấy chốc đã xác định Kim Quang Bồ Tát làm người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế còn không có suy nghĩ nhiều, đúng là cảm khái một câu hiệu suất làm việc của Phật môn vẫn rất nhanh.

Nhưng mà bây giờ, sau khi biết rõ chân tướng mọi chuyện, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên là phẫn nộ.

Như Lai Phật Tổ bên kia rõ ràng đã xác định ra người quản lí mọi việc trong hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh rồi nhưng vẫn còn đi tới Lăng Tiêu Bảo Điện, yêu cầu bản thân đền bù một ít bảo vật mới chịu rời khỏi? Đây không phải là đã hung hăng tính kế bản thân một lần hay sao?

Nguyên bản cảm thấy chỉ lấy ra chút đồ vật không quan trọng đã đuổi Như Lai Phật Tổ, tâm tình của Ngọc Hoàng Thượng Đế còn rất khá, nhưng bây giờ hồi tưởng lại, Ngọc Hoàng Thượng Đế thật sự là có một loại tâm tư muốn tìm một cái hố ở trên mặt đất để chui đầu vào trốn cho đỡ mất mặt.

Vào lúc này, trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế là phẫn nộ thế nào, Giang Lưu tự nhiên là không biết.

Vào lúc này, Giang Lưu lần thứ hai rời khỏi đường đi Tây Thiên thỉnh kinh, đi tới bên trong Minh Giáo.

Cùng lúc đó, hai người Ngưu Ma Vương cùng Khương Tử Nha đều ngồi ở trước mặt Giang Lưu.

- Giáo chủ, đây là cái gì?

Hai người quan sát Giang Lưu trịnh trọng lấy Quyển trục giải trừ khế ước từ Không gian chứa đồ ra, đồng thời, Ngưu Ma Vương mở miệng hỏi thăm Giang Lưu.

- Quyển trục này có thể giải khai tất cả khế ước giữa trời đất này!

Giang Lưu trả lời, nói đến đây, dừng lại một chút, sợ hai người không nghĩ đến còn cố ý nhắc nhở một câu:

- Nếu như là không có gì bất ngờ xảy ra thì ta cảm thấy, cho dù là khế ước bên trên Phong Thần Bảng, hẳn là cũng có khả năng giải trừ!

- Có thể giải trừ khế ước bên trên Phong Thần Bảng ư?

Sau khi nghe được lời nhắc nhở này của Giang Lưu, vô luận là sắc mặt của Ngưu Ma Vương hay là Khương Tử Nha đều có biến hóa khổng lồ.

Năm đó, vô số cường giả vẫn lạc ở bên trong Phong Thần Chi Chiến, Chân Linh bị câu vào bên trong Phong Thần Bảng, chịu sự khống chế của người cầm Phong Thần Bảng, chuyện này ở giữa trời đất đã không phải là bí mật gì.

Bây giờ, Giáo chủ lại nói mình có bản lĩnh có thể giải trừ được khế ước bên trên Phong Thần Bảng ư?

- Giáo chủ, dạng bảo vật giống như là thế này, ngài còn có bao nhiêu?

Đương nhiên hiểu rõ ý nghĩa của quyển trục này, hô hấp của Ngưu Ma Vương đều trở nên dồn dập hơn rất nhiều, hắn mở miệng hỏi thăm Giang Lưu.

- Cho đến trước mắt thì ta chỉ mới có một cái này, còn như về sau sẽ có cái khác hay không thì cũng chỉ có thể xem ý trời.

Hiểu rõ lý do vì sao Ngưu Ma Vương muốn hỏi câu này, Giang Lưu mở miệng trả lời.

- Chỉ có một quyển này hay sao?

Nghe thấy câu trả lời của Giang Lưu, biểu cảm ở trên mặt của Ngưu Ma Vương có chút thất vọng.

- Cho dù chỉ là một quyển nhưng chỉ cần thao tác tốt thì vẫn có thể phát huy tác dụng cực lớn!

Xét về phương diện thực lực thì Khương Tử Nha tự nhiên là không so sánh được với Ngưu Ma Vương, nhưng cái nhìn đại cục của Khương Tử Nha lại mạnh hơn Ngưu Ma Vương.

Vì thế, lúc này, ông xen vào nói.

- Không sai, ta cũng có ý nghĩ này thế nhưng mà rốt cuộc dùng quyển trục này giúp ai giải trừ khế ước, sau đó lại thao tác như thế nào thì ta chưa có kế hoạch rõ ràng. Cho nên hôm nay ta đến đây chính là vì muốn bàn bạc với mọi người, làm ra một kế hoạch chu toàn!

Gật nhẹ đầu, Giang Lưu xem như đồng ý với câu nói của Khương Tử Nha.

- Ở dưới trướng của Ngọc Hoàng Thượng Đế có vô số cường giả, trong đó có hơn một nửa đều bị quản chế bởi Phong Thần Bảng. Nếu như có thể dưới tình huống công khai, được mọi người chú ý, chúng ta giải trừ khế ước Phong Thần Bảng này, ý nghĩa việc này đại biểu trọng yếu hơn ý nghĩa thực tế nhiều!

Khương Tử Nha nhíu mày suy tư một lúc rồi nói.

- Không sai, ta cũng có ý định này, thế nhưng mà, phải làm thế nào mới có thể sáng tạo ra một cơ hội như vậy, sau đó, lại nên đi giải trừ khế ước trên Phong Thần Bảng của ai đây?

Gật nhẹ đầu, Giang Lưu tự nhiên là đồng ý với kế hoạch của Khương Tử Nha nhưng vẫn mở miệng hỏi.

- Trong số những người bị câu lên trên Phong Thần Bảng, đại bộ phận đều là đệ tử của Tiệt Giáo thì ai là người có tu vi cao nhất? Thực lực mạnh nhất? Điểm ấy còn phải hỏi Ngưu Ma Vương!

Khương Tử Nha xoay đầu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ngưu Ma Vương.

Bởi vì duyên cớ Phong Thần Chi Chiến mà phải lên Phong Thần Bảng, đệ tử của Tiệt Giáo tự nhiên không có quá nhiều hảo cảm đối với Phật môn cùng Thiên Đình, cho nên chuyện bọn họ sẽ cùng đứng về phe bọn họ cũng không cần quá lo lắng.

Nếu như muốn trợ giúp người khác thoát khỏi khế ước trên Phong Thần Bảng, như vậy tốt nhất là chọn một người có thực lực mạnh nhất!

Dù cho là trước đây đã từng chủ trì qua đại kiếp Phong Thần Chi Chiến, nhưng nếu bàn về sự hiểu biết đối với những đệ tử của Tiệt Giáo kia, Ngưu Ma Vương đã từng là tọa kỵ của Thông Thiên Giáo Chủ tự nhiên là hiểu rõ hơn cả.

- Tu vi cao nhất, thực lực mạnh nhất!

Nghe xong lời của Khương Tử Nha, trên mặt của Ngưu Ma Vương lộ ra biểu cảm suy tư rồi hắn chợt mở miệng nói:

- Đương nhiên phải kể tới Triệu Công Minh sư huynh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận