Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1187: Chúc Cửu Âm: Huyền Trang còn đáng sợ hơn cả Chuẩn Thánh!

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nhìn thấy biểu cảm chờ mong cùng tò mò ở trên mặt của Chúc Cửu Âm khi đang nhìn mình chằm chằm, trong lòng của Giang Lưu vang lên một câu nói ở kiếp trước.

Hai người tương giao, trọng yếu nhất là ai có bản lĩnh lật bàn cùng tĩnh dưỡng không lật bàn.

Hoặc cũng có thể nói trong hai chữ bằng hữu, chữ ‘Bằng’ đứng trước đã nói lên rất nhiều điều.

Chữ ‘bằng’(朋)có nghĩa là bạn bè gồm hai nét hình chữ nguyệt月 đứng ngang nhau, tương đương với hai xâu tiền giống nhau như đúc, cũng đại biểu cho thực lực của hai bên là bằng nhau, lúc này mới có thể trở thành bằng hữu.



Nếu như là một phương kém một bậc thì chữ nguyệt月 sẽ biến thành chữ nhật日và chữ ‘bằng’ này sẽ biến thành chữ ‘minh’明 là rõ ràng, anh em cũng tính sổ sách rõ ràng!

Mặc dù từ biểu hiện của Chúc Cửu Âm thì hắn không có lòng dạ gì, hơn nữa tựa hồ cũng nguyện ý kết bạn với mình, nhưng Giang Lưu hiểu rõ bản thân có thể tương giao cùng Chúc Cửu Âm hay không, làm cho trong lòng của hắn để ý mình thì vẫn là phải thể hiện ra giá trị của bản thân mới được.

Nếu như có được thực lực tương đương tự nhiên là tốt nhất; nếu như là không có thì ít nhất cũng phải làm cho đối phương nhìn thấy bản thân có đầy đủ tiềm lực để trưởng thành đến trình độ này của đối phương!

Tâm niệm thay đổi thật nhanh chỉ là chuyện trong một nháy mắt, đưa ánh mắt nhìn Chúc Cửu Âm một lúc rồi Giang Lưu gật nhẹ đầu, nói:

- Nếu tiền bối muốn nhìn những thủ đoạn này của ta một chút, ta tự nhiên là sẽ không hẹp hòi!

Trong khi đang nói chuyện, Giang Lưu giơ tay lên, chỉ về phía Chúc Cửu Âm và nói:

- Đây chính là thần thông Bế Khẩu Thiền của vãn bối, có thể làm cho người ta trong nháy mắt mất đi sự khống chế đối với sức mạnh của bản thân!

Sau khi dứt lời, Giang Lưu đồng thời nhào về phía Chúc Cửu Âm, binh khí trong tay cũng đổi từ Tru Tiên Kiếm thành Lôi Điện Kích.

Mắt thấy Giang Lưu nhào thẳng đến bản thân, Chúc Cửu Âm giơ tay lên, năng lực liên quan đến thời gian được thi triển ra, làm cho tốc độ của Giang Lưu trở nên chậm chạp.

Tuy rằng chỉ có chậm chạp gấp mười lần, thế nhưng theo Chúc Cửu Âm thấy, tốc độ của Giang Lưu đã chậm như tốc độ như rùa.

Đứng ở trên lập trường của Giang Lưu thì cảm thấy bản thân không có trì hoãn quá nhiều thời gian, bởi vì hắn cảm giác được tốc độ thời gian trôi qua là bình thường.

Thế nhưng mà, toàn bộ thế giới lại đều tăng tốc, biến thành phiên bản gia tốc, tựa như là tốc độ gió lay động lá cây đong đưa đều tăng lên gấp mười lần.

Chúc Cửu Âm dùng sức mạnh của hắn gia tốc thời gian cho toàn thế giới ư? Chuyện này tự nhiên là không có khả năng xảy ra. Cho nên, Giang Lưu vô cùng rõ ràng, tất nhiên là bản thân đã trúng phải năng lực thời gian chậm chạp của Chúc Cửu Âm.

Bế Khẩu Thiền!

Ý thức được điểm ấy, Giang Lưu nhanh chóng thi triển kỹ năng Bế Khẩu Thiền mục tiêu đương nhiên là Chúc Cửu Âm.

Sau khi kỹ năng Bế Khẩu Thiền được Giang Lưu thi triển, Chúc Cửu Âm có thể cảm giác được năng lực khống chế thời gian của bản thân trong nháy mắt đã mất hiệu lực.

Hơn nữa, tất cả sức mạnh ở trong cơ thể của mình đều hóa thành một vũng nước đọng vậy, khó mà điều động được tí nào.

- Thủ đoạn thật là thần kỳ, quả nhiên là thần thông loại pháp tắc!

Chúc Cửu Âm cũng không ngờ kỹ năng Bế Khẩu Thiên của Giang Lưu vậy mà có thể làm cho thiên phú thần thông của mình đều mất đi hiệu quả, sức mạnh ở trong cơ thể đều điều động không được, điều này làm cho trong lòng của Chúc Cửu Âm âm thầm sợ hãi, thán phục.

Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Sức mạnh ở trong cơ thể khó mà điều động, tự nhiên, Chúc Cửu Âm cũng liền không ngăn được đòn công kích của Giang Lưu.

Mà ngượi lại, ở bên phía đối diện, bởi vì thiên phú thần thông của Chúc Cửu Âm đã mất đi hiệu quả, Giang Lưu nhanh chóng khôi phục bình thường, Lôi Điện Kích giơ lên và nện thẳng về phía Chúc Cửu Âm.

Lôi Điện Kích này đập xuống, Giang Lưu chỉ cảm thấy lực phản chấn làm cho cánh tay của mình đều có chút run lên, một đòn này cảm giác tựa như là đập trúng một ngọn núi sắt vậy.

Lại nhìn thanh máu HP ở trên đầu của Chúc Cửu Âm vãn còn vẹn nguyên, không có giảm bớt một điểm nào cả.

- Sức mạnh của nhục thân thật là đáng sợ! Không hổ là nhân vật màu vàng cấp 100, lại còn là Tổ Vu chuyện tu thân thể nữa! Cho dù không thể điều động sức mạnh ở trong cơ thể nhưng chỉ bằng năng lực phòng ngự thuần túy của thân thể này cũng đã khiến cho người ta không thể làm gì rồi!

Mắt thấy công kích của mình khó mà tạo thành tổn thương đến Chúc Cửu Âm, điều này làm cho trong lòng của Giang Lưu lần thứ hai sợ hãi, thán phục với sự cường hãn của thân thể Chúc Cửu Âm.

Thời gian tác dụng của kỹ năng Bế Khẩu Thiền cũng không dài. Hai giây qua đi, Chúc Cửu Âm lập tức cũng cảm giác được sức mạnh nguyên bản tĩnh mịch ở trong cơ thể của mình, một lần nữa có thể được điều động.

Điều này làm cho trong lòng của Chúc Cửu Âm hiểu rõ, nguyên lai thần thông này chỉ có thể duy trì trong thời gian hai giây mà thôi.

Chỉ có điều, trong khi đang chiến đấu có thể làm cho đối thủ không thể điều động sức mạnh trong thời gian hai giây, ở lúc mấu chốt thật là có thể phát huy tác dụng lớn lao.

Biến Dương Thuật!

Chẳng qua là Chúc Cửu Âm mới vừa vặn cảm giác được sức mạnh của bản thân có thể điều động, đột nhiên, cơ hồ là liền mạch, không có chỗ trống, Giang Lưu lại tiếp tục thi triển kỹ năng Biến Dương Thuật, mục tiêu đương nhiên vẫn là Chúc Cửu Âm.

Ở trên mặt của Chúc Cửu Âm lập tức hiện ra biểu cảm ngạc nhiên, hắn cúi đầu nhìn bản thân đã biến thành một con cừu non vô hại, điều này làm cho hắn khiếp sợ đến ngây ra.

Trị Dũ Thánh Thủ!

Thứ tự thi triển kỹ năng cũng sớm đã được Giang Lưu đến mức lô hỏa thuần thanh, mắt thấy thời gian tác dụng của Biến Dương Thuật sắp hết rồi, hắn giơ tay lên lại triệu hồi một cái thánh vật từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng ép ở trên người Chúc Cửu Âm, làm cho đối phương không thể động đậy được.

- Muốn dùng thứ này để hù dọa ta hay sao? Trên thế giới còn không có thứ gì có thể đè ép được Vu tộc!

Cảm giác được mình bị thánh vật Trị Dũ Thánh Thủ đè ép, Chúc Cửu Âm mở miệng nói.

Sức mạnh thân thể của Tổ Vu được điều động, Chúc Cửu Âm muốn nhanh chóng nâng thánh vật Trị Dũ Thánh Thủ này lên.

Sức mạnh thân thể của Vu tộc có mạnh mẽ thế nào, dù cho là một ngọn núi lớn đều có thể chơi đùa như là một cục đá vậy, thế nhưng mà thánh vật Trị Dũ Thánh Thủ này ép ở trên người hắn lại thực sự làm cho hắn không thể động đậy.

Thời gian tác dụng cuả Trị Dũ Thánh Thủ cũng có mấy chục giây, Giang Lưu tự nhiên là không cần phải gấp gáp, chẳng qua là lẳng lặng quan sát Chúc Cửu Âm mà thôi.

Mặc cho hắn cố gắng như thế nào, đều khó mà rung chuyển thánh vật đang đè ở trên người mình.

- Lợi hại, đây quả nhiên không phải là thứ mà dựa vào sức mạnh đơn thuần liền có thể rung chuyển!

Cơ hồ là đã dùng hết toàn lực, đều không có biện pháp nâng lên, điều này làm cho Chúc Cửu Âm âm thầm cảm khái ở trong lòng.

Đây quả nhiên cũng là thần thông loại pháp tắc. Bởi vì thần thông loại pháp tắc chính là đại biểu cho dùng sức mạnh khó mà rung chuyển.

- Chỉ có điều, một chiêu này lại vô dụng đối với ta!

Khóe miệng của Chúc Cửu Âm hơi hơi nhếch lên. Nếu dùng sức mạnh đơn thuần khó mà rung chuyển, vậy thì dùng thứ khác. Nghĩ đến đây, hắn bắt đầu sử dụng năng lực liên quan đến thời gian của bản thân, đó là năng lực thời gian quay lại tác động vào thánh vật này.

Chỉ thấy thánh vật đang đè ở trên người Chúc Cửu Âm tự động bay lên, sau khi bay lên giữa không trung thì biến mất không thấy.

- Không hổ là cường giả có được năng lực liên quan đến thời gian, lấy năng lực thời gian quay lại tiêu trừ sự áp chế của thánh vật Trị Dũ Thánh Thủ đối với hắn!

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng của Giang Lưu tự nhiên là hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Chỉ có điều, mặc dù năng lực thời gian quay lại của Chúc Cửu Âm đã làm cho thánh vật Trị Dũ Thánh Thủ biến mất, nhưng gần như đồng thời, Giang Lưu phát hiện kỹ năng Trị Dũ Thánh Thủ nguyên bản ở vào bên trong trạng thái làm lạnh cũng một lần nữa về tới trạng thái có thể thi triển.

Nếu Trị Dũ Thánh Thủ bị năng lực thời gian quay lại ảnh hưởng mà trở về thì kỹ năng này tự nhiên cũng tương đương về tới thời điểm trước lúc thi triển.

- Thực sự, năng lực liên quan đến thời gian này vô cùng mạnh mẽ!

Trong lòng âm thầm cảm khái một câu, Giang Lưu không nói nhảm, dừng lại một chút, ngay sau đó lại kéo giao diện Trảm Thi của bản thân ra, triệu hồi Ác Thi ra ngoài.

- Hả? Đây là ... một trong Tam Thi, Ác Thi ư?

Nhìn thấy Giang Lưu triệu hoán Ác Thi đi ra, biểu cảm ở trên mặt của Chúc Cửu Âm lập tức biến hóa kịch liệt, hắn sợ hãi nhìn Giang Lưu.

- Không sai, Chúc Cửu Âm tiền bối có nhãn lực!

Gật nhẹ đầu, nếu như là đã lộ ra tới, Giang Lưu đương nhiên là không có ý định giấu diếm.

- Chuyện này sao có thể xảy ra được? Cậu chỉ có tu vi là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, vì cái gì có thể Trảm Thi?

Nhìn Giang Lưu với ánh mắt khó có thể tin trong hồi lâu rồi Chúc Cửu Âm mở miệng nói.

Theo lý thuyết, Chúc Cửu Âm không biết sống bao nhiêu năm, từ lúc Bàn Cổ Khai Thiên đã ra đời, giữa trời đất cơ hồ không có chuyện gì là hắn chưa thấy qua.

Thế nhưng mà, cũng chính bởi vì vậy, mắt thấy Ác thi của Giang Lưu, hắn mới càng thêm chấn động.

Chỉ có tu vi Chuẩn Thánh mới có thể Trảm Thi, đây là luật thép giữa trời đất chứ nhỉ?

Thế nhưng mà . . . tu vi của Huyền Trang chẳng qua chỉ là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, lại có thể Trảm Thi! Đây thật là độc nhất trong trời đất này.

Xưa nay chưa từng có, sau này đoán chừng cũng không có.

- Quyết Đấu Khế Ước!

Sau khi để lộ ra Ác Thi của bản thân, Giang Lưu lập tức thi triển kỹ năng Quyết Đấu Khế Ước, khóa chặt bản thân cùng Ác Thi, sau đó, ngoắc ngón tay với Chúc Cửu Âm, nói:

- Chúc Cửu Âm tiền bối, bây giờ ngài thử xem là có thể tạo thành tổn thương cho vãn bối hay không?!

- Tốt, vậy ta cũng sẽ không khách khí!

Đối với có được năng lực thời gian quay lại như Chúc Cửu Âm thì cho dù lỡ tay đánh chết Giang Lưu thì cũng có thể cứu hắn sống lại. Vì thế không có ý định khách khí, Chúc Cửu Âm giơ tay lên, vỗ một chưởng về phía Giang Lưu.

Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên.

Một chưởng này ấn ở trên người của Giang Lưu, nhưng mà Giang Lưu lại không hề có chút tổn thương nào.

- Lợi hại!

Ngay sau đó, Chúc Cửu Âm lại liên tục đập thêm mười mấy chưởng vào trên người của Giang Lưu.

Thế nhưng mà dáng vẻ của Giang Lưu lại tựa như là những chưởng này không phải là đánh ở trên người của hắn vậy.

- Thần thông này của cậu quả nhiên lợi hại. Có thần thông này, trong chục triệu quân lấy đầu thượng tướng cũng không phải là việc khó gì!

Sau khi thí nghiệm một lát, Chúc Cửu Âm sợ hãi, thán phục nói với Giang Lưu.

Kỹ năng Quyết Đấu Khế Ước này làm cho Chúc Cửu Âm có ấn tượng tương đối khắc sâu.

- Cuối cùng, vãn bối còn có một loại năng lực tên là Được Ăn Cả Ngã Về Không! Tiền bối có thể dùng hết khả năng phòng ngự!

Sau khi thời gian Quyết Đấu Khế Ước có tác dụng qua đi, Giang Lưu mở miệng nói tiếp với Chúc Cửu Âm.

Nghe được câu nói nhắc nhở của Giang Lưu, biểu cảm ở trên mặt của Chúc Cửu Âm cũng trở nên ngưng trọng. Sau đó, hắn lập tức điều động tất cả sức mạnh của bản thân, thể hiện ra trạng thái phòng ngự mạnh nhất của bản thân.

Sau đó, Giang Lưu bắt đầu thi triển kỹ năng Được Ăn Cả Ngã Về Không.

Ngay sau khi kỹ năng Được Ăn Cả Ngã Về Không được thi triển, Giang Lưu rên lên một tiếng, sắc mặt trắng bệch, thanh máu HP ở trên đầu giảm xuống khoảng một phần mười.

Gần như đồng thời, Chúc Cửu Âm giống như là bị trúng một đòn vô hình, cả người bay ngược ra ngoài, trên khóe miệng có một vệt máu tràn ra, thanh máu HP ở trên đầu lập tức giảm xuống hai phần mười, chỉ còn lại có gần tám phần mười.

- Hít hà! Năng lực thật đáng sợ. Đòn công kích nhìn không thấy sờ không được lại có thể coi nhẹ phòng ngự, lập tức tạo thành tổn thương nặng nề. Một chiêu thần thông này cơ hồ là khắc tinh của tất cả Vu tộc!

Sau khi cảm nhận được hiệu quả của kỹ năng Được Ăn Cả Ngã Về Không, Chúc Cửu Âm không khỏi hít một hơi lạnh, ngạc nhiên nhìn Giang Lưu.

Từ nãy đến giờ, Chúc Cửu Âm đã thấy được Giang Lưu thi triển mấy loại thần thông loại pháp tắc rồi, thế nhưng mà, chân chính làm cho hắn cảm giác e ngại là kĩ năng Được Ăn Cả Ngã Về Không này, lợi hại đến mức đáng sợ!

Trị Dũ Thánh Thủ!

Còn không đợi Chúc Cửu Âm sử dụng năng lực thời gian quay lại để khôi phục tất cả thương thế, Giang Lưu giơ tay lên lại là một chiêu Trị Dũ Thánh Thủ được thi triển.

Thánh vật Trị Dũ Thánh Thủ từ trên trời giáng xuống, cắm trên mặt đất, gợn sóng vô hình tràn ngập ra, quét qua thân hình của Giang Lưu cùng Chúc Cửu Âm, để thương thế của bọn họ đều đang nhanh chóng khôi phục.

- Tiền bối, thần thông của ta đại khái chính là những thứ này. . .

- Đáng sợ! Mặc dù chỉ có tu vi là Đại La Kim Tiên, thế nhưng mà, ta cảm thấy cậu lại đáng sợ hơn rất nhiều Chuẩn Thánh!

Chúc Cửu Âm mở miệng, đưa ra đánh giá đối với thực lực của Giang Lưu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận