Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1367: So người nhiều hơn sao? Đừng trách ta nhiều người hơn



Lúc này, Kỳ Lân Vương đột nhiên tiến lên, sánh vai với Phượng Tam, hắn có ý gì, đương nhiên không nói cũng hiểu.

- Cho nên, đây là chuyện của ta và Phượng tộc, nhưng Kỳ Lân Vương ngươi cũng muốn nhúng tay sao?

Mặc dù trong lòng sớm đã đoán được nhưng thật sự nhìn thấy Kỳ Lân Vương và Phượng Tam đứng cùng nhau, Cao Dương vẫn cảm thấy lòng khẽ trầm xuống.

Nghe vậy, Kỳ Lân Vương đáp:

- Không lâu trước đây, công chúa ngươi mới đi đến hải vực Vạn Long, bây giờ lại đến Mạt Nhật Hỏa Sơn, chắc hẳn tiếp theo còn muốn đến núi Kỳ Lân của ta đúng không? Chuyện này không liên quan gì đến Kỳ Lân tộc bọn ta sao?

Nghe vậy, Cao Dương lắc đầu nói:

- Ta chưa bao giờ muốn đến núi Kỳ Lân, mục tiêu của ta chỉ là hai tộc Long Phượng mà thôi!

- Chuyện này...

Nghe Cao Dương nói vậy, trong lòng Kỳ Lân Vương hơi do dự.

Nếu thật sự Cao Dương công chúa không có ý muốn ra tay với Kỳ Lân tộc, vậy thì mình cũng không cần thiết phải ra tay với Cao Dương công chúa đi?

Suy cho cùng người đứng đằng sau Cao Dương công chúa là Thông Thiên giáo chủ, hơn nữa, Minh Giáo của hôm nay cũng khiến người ta không dám xem thường!

Khi trong lòng Kỳ Lân Vương đang thầm do dự, Phượng Tam bên cạnh lạnh lùng hừ một tiếng, mở miệng nói với Cao Dương:

- Công chúa, lời này của ngươi là xem bọn ta là loại người ngu xuẩn à?

Trong lúc nói, Phượng Tam quay đầu lại, ánh mắt đặt trên người Kỳ Lân Vương, nói:

- Kỳ Lân Vương huynh, lời của Cao Dương công chúa ngươi có tin không?

- Chuyện này....

Nghe Phượng Tam hỏi, sắc mặt Kỳ Lân Vương có chút do dự, không biết nên trả lời như thế nào.

Sau đó, Phượng Tam lại hỏi Kỳ Lân Vương:

- Ngươi nên suy nghĩ rõ ràng, nếu lời của Cao Dương công chúa là vì lừa ngươi, đợi nàng đến núi Kỳ Lân nhưng chỉ có một mình ngươi đối mặt, ngươi định đem toàn tộc ra cược một ván sao? Chính là cược tâm tính của Cao Dương công chúa?

Lời này nói ra khiến trong lòng Kỳ Lân Vương trầm xuống!

Đúng đó, mình thật sự muốn dùng tương lai của Kỳ Lân tộc, đi cược với người khác xem lời có tính không sao?

Đương nhiên là chuyện không thể nào.

Sắc mặt Kỳ Lân Vương nghiêm túc nhìn Cao Dương công chúa nói:

- Công chúa, không phải ta không muốn tin tưởng ngươi, nhưng, suy cho cùng chuyện này liên quan đến trên dưới toàn tộc của ta. Xin thứ lỗi ta không thể cược, cũng không thua nổi...

Nghe được lời của Kỳ Lân Vương, Cao Dương hơi bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Nếu đã như vậy, vậy thì, nói nhiều lời cũng vô dụng!

Quả thực, đã đến nước này, nói thêm gì đã không còn ý nghĩa.

Cao Dương hít sâu một hơi, nâng Đồ Vu kiếm trong tay lên.

- Toàn bộ các ngươi lui ra...

Mắt thấy Cao Dương giơ Đồ Vu kiếm trong tay lên, trong miệng Phượng Tam hét lớn một câu, để Phượng tộc xung quanh lùi ra xa.

Trận chiến cấp bậc Chuẩn Thánh này cũng không phải các Phượng tộc khác có thể nhúng tay vào.

Theo lời nói của Phượng Tam, tất cả Phượng tộc của Mạt Nhật Hỏa Sơn đều nhanh chóng lui về phía sau, bay về phương xa, tránh bị tai bay vạ gió!

Sau khi thấy các tộc nhân của mình đều đã bay xa, Phượng Tam không định nói nhiều lời dư thừa, mở miệng ra, từ trong miệng phun ra một ngọn lửa màu vàng kim.

Nhìn thấy ngọn lửa đánh đến trước mặt, Cao Dương không dám xem thường, lập tức dựng phòng ngự của Thanh Liên Phật Y của mình lên, dùng nó để chống lại đòn tấn công của mấy ngọn lửa này.

Thanh Liên Phật Y bị khởi động, điểm phòng ngự 1 tỷ.

Dưới sự nung nóng của ngọn lửa màu vàng kim này, mặc dù Phật Y nhìn có vẻ chỉ có một lớp mỏng mà thôi, nhưng đều cản được toàn bộ ngọn lửa này.

- Thanh Liên Bảo Sắc kỳ? Phòng ngự của Tiên Thiên Ngũ Phương kỳ này quả nhiên là đáng sợ!

Nhìn thấy Thanh Liên Phật Y cản lại Phượng Hoàng Liệt Diễm của mình, trong lòng Phượng Tam thầm lẩm bẩm.

Cùng lúc đó, trong miệng Kỳ Lân Vương bên cạnh cũng gầm lên một tiếng trầm thấp, chợt, hàng loạt sấm sét bao quanh thân trước của nó.

Cả người tắm trong một vùng sấm sét, Kỳ Lân Vương lao thẳng về phía Cao Dương.

Vốn dĩ, nhìn thấy Thanh Liên Phật Y của mình cản lại Phượng Hoàng Liệt Diễm, trong lòng Cao Dương còn đang cảm khái, hình như công kích Phượng Hoàng Liệt Diễm này còn yếu hơn một chút so với công kích của Long Bá.

Dù sao, mình có thể cản lại công kích Phượng Hoàng Liệt Diễm này, nhưng mà, mình không có cách nào hoàn toàn cản lại đòn tấn công của Long Bá.

Nhưng mà, mắt thấy Kỳ Lân Vương đánh tới, tâm thần của Cao Dương khẽ ngưng, nàng vội vàng xốc lại tinh thần để chống lại.

Nhưng mà, có lẽ Thanh Liên Phật Y này có thể miễn cưỡng chống lại công kích của Phượng Hoàng Liệt Diễm, nhưng làm sao có thể chống lại Kỳ Lân Vương và Phượng Tam đồng thời công kích?

Theo đòn tấn công của Kỳ Lân Vương rơi xuống, cho dù có sự bảo vệ của Thanh Liên Phật Y nhưng Cao Dương vẫn bị đánh bay đi và bị thương.

- Đối phó Phượng Tam hoặc Kỳ Lân Vương, một đối một vẫn không thành vấn đề, nhưng mà, hai bọn hắn hợp tác, ta không phải là đối thủ! Cho dù là năng lực của Giang Lưu cũng như vậy!

Sau khi bị một chiêu đánh bay đi, trong lòng Cao Dương thầm nặng nề, đồng thời, cũng tự hiểu mình không thể là đối thủ của hai người bọn họ.

Trong lúc chịu đựng thương thế, Cao Dương lập tức mở hộp thoại, gửi tin nhắn cho Giang Lưu.

- Giang Lưu, không được rồi, hai người Phượng Tam và Kỳ Lân Vương này thật sự hợp tác, ta không phải là đối thủ của bọn họ…

- Cao Dương, ta đã nói rồi, chủ yếu là ngươi tự bảo vệ mình! Nếu hai bọn hắn hợp tác, ngươi rút lui đi! Tiếp theo do ta sắp xếp!

Rất nhanh, Giang Lưu bên kia đã trả lời tin nhắn. Nhìn phản hồi của Giang Lưu gửi cho mình.

Cao Dương suy nghĩ một chút, cũng thầm gật đầu, nếu chuyện không thể làm thì không cần thiết miễn cưỡng mình đi làm.

Bằng không, nếu miễn cưỡng mình đi làm, chẳng những không giúp được cho Giang Lưu, ngược lại còn đem lại phiền phức cho hắn.

Vì vậy, nhìn Phượng Tam và Kỳ Lân Vương hai người hợp tác phát động tấn công, Cao Dương không định ra tay lần nữa, ngược lại lui người lại, nhanh chóng chạy xa.

Mắt thấy Cao Dương xoay người, Phượng Tam và Kỳ Lân Vương thử đuổi theo, nhưng nhìn thấy Cao Dương thật sự không định ra tay, bay đi xa với tốc độ cực nhanh, dần dần Phượng Tam và Kỳ Lân Vương cũng dừng lại.

- Ta luôn cảm thấy hình như tình hình có hơi không đúng lắm!

Nhìn bóng dáng Cao Dương biến mất rất nhanh, vốn dĩ đánh nàng chạy đi có lẽ là chuyện vui, nhưng Phượng Tam luôn cảm thấy trong lòng không yên.

- Ta cũng cảm thấy như vậy!

Nghe vậy, Kỳ Lân Vương bên cạnh gật đầu đồng ý nói.

Vốn dĩ, nhìn từ cục diện, nếu Cao Dương phát hiện mình không phải là đối thủ, xoay người chạy trốn là chuyện rất phù hợp với lẽ thường.

Nhưng, hai bên gần như mỗi người chỉ đánh một chiêu mà thôi, Cao Dương đã dứt khoát rời khỏi như vậy.

Dáng vẻ ra tay đầu voi đuôi chuột này, vẫn khiến người ta cảm thấy rất không thoải đúng.

Sau khi im lặng một lúc lâu, đột nhiên, Phượng Tam mở miệng nói ra suy nghĩ của mình:

- Ngươi nói, lần này Cao Dương công chúa bị chúng ta hợp tác đánh bại rời đi, tiếp theo, có phải sẽ để Thông Thiên giáo chủ xen vào không?

Lời này vang lên, khiến sắc mặt của Kỳ Lân Vương cũng không khỏi biến sắc, âm thanh cũng trở nên run rẩy:

- Phượng huynh, ngươi, ngươi đừng nói đùa, Thông Thiên giáo chủ chính là Thánh Nhân, sao có thể đích thân nhúng tay?

- Hơn nữa, sau đại kiếp phong Thần không phải có quy định, Thánh Nhân không được xen vào chuyện của hạ giới sao?

- Không, Kỳ Lân huynh ngươi đừng quên, quy định nói Thánh Nhân không thể nhúng tay vào chuyện của Tam giới Lục đạo, mà Ma giới chúng ta lại không nằm trong Tam giới Lục đạo!

- Chuyện này…

Được rồi, không thể không nói, quả thực lời của Phượng Tam nói có lý, nghe được như vậy, trong lòng của Kỳ Lân Vương thầm phát run.

Từ lý thuyết mà nói, hình như, mấy Thánh Nhân Thông Thiên giáo chủ bọn hắn cũng sẽ không hề kiêng nể gì ở Ma giới?

Không nói tâm trạng của hai người Phượng Tam và Kỳ Lân Vương đang thấp thỏm thế nào, sau khi rời khỏi Mạt Nhật Hỏa Sơn, Cao Dương gửi tin nhắn cho Giang Lưu.

- Giang Lưu, ta đã rời khỏi, bọn hắn không định tiếp tục đuổi theo…

Giang Lưu trả lời tin nhắn.

- Nếu hai người bọn hắn đã hợp tác, vậy thì, ngươi cũng nên thử tìm trợ thủ cùng đi!

- Ta cũng tìm trợ thủ?

Nhìn thấy tin nhắn Giang Lưu gửi cho mình, Cao Dương hơi giật mình.

Cường giả cấp bậc Chuẩn Thánh này, cường giả Chuẩn Thánh của ba tộc Thái Cổ, mình có thể tìm ai đến giúp?

Hình như mình cũng không có mối liên hệ sâu sắc với cường giả như vậy!

Chỉ là, khi trong lòng Cao Dương thầm suy nghĩ mình nên tìm ai giúp đỡ, đột nhiên, Giang Lưu lại gửi tin nhắn đến.

- Ác Thi và Thiện Thi của ta đã đến Ma giới….

- Thì ra là vậy…

Mắt thấy tin nhắn Giang Lưu gửi đến, trong lòng Cao Dương chợt hiểu ra.

Với thủ đoạn của hai người Ác Thi và Thiện Thi, lại thêm pháp bảo mạnh mẽ phụ trợ, quả thực có thể sở hữu lực chiến đấu cấp bậc Chuẩn Thánh.

Bọn hắn không phải là hai đấu một sao? Nếu đã như vậy, mình cũng có thể ba đấu hai chứ?

Nếu đã biết phương thức ứng đối của Giang Lưu, Cao Dương cũng không dự định rời khỏi Ma giới, yên lặng chờ đợi.

Sau khi Giang Lưu lại hỏi thăm vị trí của Cao Dương, đợi khoảng nửa canh giờ, rất nhanh hai bóng người đã đến trước mặt Cao Dương.

Một người mặc U Ảnh Bào, bên cạnh lơ lửng một bức Thái Cực Đồ.

Một thân thể khác mặc Ngân Long Bào, trong tay rõ ràng cầm Tru Tiên kiếm.

Dù sao giữa người mặc áo đen thần bí và người mặc ngân bào có mối quan hệ mật thiết, chuyện này ở giữa thiên hạ cũng không phải là bí mật gì. Nhân cơ hội này, hai người chung tay giúp đỡ, đương nhiên cũng là hợp lý.

Nhìn thấy hai người Thiện Thi và Ác Thi đến đây, Cao Dương mở miệng cảm ơn:

- Đa tạ hai vị đạo hữu ra tay giúp đỡ!

Sau khi Cao Dương cảm ơn, đương nhiên Thiện Thi và Ác Thi cũng lần lượt cảm ơn trả lễ:

- Công chúa khách sáo rồi! Chuyện không nên chậm trễ, chúng ta cùng đi Mạt Nhật Hỏa Sơn một chuyến!

Cũng không tính lãng phí thời gian, sau khi làm lễ xong, ngay lập tức, Cao Dương dẫn theo hai người Thiện Thi và Ác Thi cùng nhau bay đến Mạt Nhật Hỏa Sơn.

Lúc này, trong Mạt Nhật Hỏa Sơn, Phượng Tam đang tiếp đãi Kỳ Lân Vương.

Tự người nhà biết chuyện nhà mình, hôm nay nếu không phải Kỳ Lân Vương ra tay giúp đỡ, một mình mình không phải là đối thủ của Cao Dương công chúa.

Nhưng trong lúc này, đột nhiên, một vị cường giả Phượng tộc sắc mặt gấp gáp chạy đến, trong miệng vội vã hét lên một tiếng với Phượng Tam.

- Thủ lĩnh, không ổn rồi, Cao Dương công chúa lại đến…

Lộp bộp một cái!

Phượng Tam và Kỳ Lân Vương đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy lo lắng ban đầu trong lòng, hình như đã được kiểm chứng…

Bạn cần đăng nhập để bình luận