Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1404: Trảm Tiên Phi Đao trảm Lục Áp



Không cần làm cái gì cả, với mối quan hệ không hề nể nang mặt mũi đó giữa Giang Lưu và Ngọc Đế, chỉ cần nhìn thấy Giang Lưu, tâm trạng của Ngọc Đế đã không vui.



Càng đừng nói, lúc này đây, Giang Lưu đứng ở trước Phù Tang Thần mộc, mà thi thể của Kim Ô lại rơi ngay vào trên Phù Tang Thần mộc.



Hiển nhiên, tất cả những chuyện này đều là do Giang Lưu làm ra.



Giang Lưu mở miệng, nói lời chào hỏi với Ngọc Đế:



- Ngọc Đế bệ hạ, có vài ngày không gặp, ngươi vẫn khoẻ chứ?

Chỉ là vẻ mặt này, thiếu đi vẻ khiêm tốn hữu lễ lúc bình thường, nhiều vẻ cợt nhả hơn.



Bộ dạng khiêm tốn hữu lễ, đó đều là cho người khác xem lúc trước mặt đám đông.



Bây giờ, ở đây không hề có người khác, mục đích cũng là vì tru sát Ngọc Đế, bất luận hôm nay sự việc có thể thành công hay không, đều phải chấm dứt hoàn toàn, bởi thế, Giang Lưu dĩ nhiên là không có ý khách khí.



Vẻ mặt nghiêm túc của Ngọc Đế nhìn chằm chằm vào Giang Lưu, hỏi:

- Chiên Đàn Công Đức Phật, thi thể Kim Ô này, là ngươi cố ý gọi đến?

Giang Lưu không có ý muốn phí lời, gật đầu, thừa nhận:



- Không sai, là ta!



Gật đầu thừa nhận thẳng thắn như vậy, khiến cho lông mày Ngọc Đế nhíu chặt lại.



Chợt, nói tiếp:



- Có vẻ là ngươi cố ý dẫn quả nhân đến nơi này đúng không? Ngươi muốn làm gì?

Trong lúc nói, sắc mặt Ngọc Đế khẽ thay đổi, chăm chú nhìn khắp tứ phía, vẻ mặt tỏ ra cảnh giác.



- Không tệ, xem ra, phản ứng của hắn vẫn là rất nhanh, chỉ có điều, phản ứng nhanh như vậy, lại vẫn là muộn một chút!

Nhìn vẻ mặt của Ngọc Đế, Giang Lưu khẽ cười.



Nếu đã bị nhìn ra rồi, cũng không có ý tiếp tục ẩn náu nữa, Giang Lưu mở miệng nói:



- Được rồi, các ngươi ra đây đi!

Khi Giang Lưu dứt lời, hai người yêu sư Côn Bằng và Cao Dương đang ẩn nấp trong bóng tối, cũng trực tiếp bước ra ngoài.



Vốn dĩ hai người Giang Lưu và Cao Dương liên thủ, thực lực đã có thể ép hắn một đoạn.



Hiện nay, còn cộng thêm một tên yêu sư Côn Bằng, điều này khiến sắc mặt của Ngọc Đế trở nên vô cùng khó nhìn.



Phải biết rằng, sau khi Minh Vương Khổng Tuyên suýt nữa bị giết, danh tiếng Chuẩn Thánh mạnh nhất kia, đã trong mơ hồ rơi lên người yêu sư Côn Bằng.



Ba vị cường giả, có vẻ như điều không lành sắp xảy ra, Ngọc Đế có hơi ngoài mạnh trong yếu, hét về phía đám người Giang Lưu:



- Các ngươi đây là muốn làm gì? Đừng có quên, quả nhân chính là chủ của Tam giới!

Giang Lưu vẫy tay, bộ dạng hoàn toàn không cho Ngọc Đế thể diện, mở miệng nói:



- Biết rõ ngươi là chủ của Tam giới, hôm này khiến ngươi đến, là muốn để ngươi xem một màn kịch!

Trong lúc nói, vong hồn của Ô Sào thiền sư cũng hiện lên theo bên cạnh Giang Lưu, lúc này đây, đang dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào Ngọc Đế.



Chuyện khiến người ta phải giật mình, từng chuyện từng chuyện nối tiếp nhau, Ngọc Đế ngạc nhiên nhìn Ô Sào thiền sư.



- Ngươi, ngươi làm sao lại ở chỗ này?

Di Lặc Phật Tổ chết, vong hồn tan biến mất.



Vương Mẫu nương nương chết, vong hồn cũng tan biến.



Theo lý mà nói, Ô Sào thiền sư này chết, cho dù vong hồn không tan biến, nhưng cũng sẽ rơi vào trong tay Địa Tạng Vương Bồ Tát chứ?



Nhưng mà, tại sao vong hồn này lại xuất hiện ở đây?



Đối với lời nói ngạc nhiên của Ngọc Đế, Giang Lưu không hề để ý, mà đi đến bên cạnh thi thể của Kim Ô, sau đó, giơ tay lấy ra một viên Hồi Hồn Đan cường hoá, nhét vào trong miệng Kim Ô.



- Hắn, kia là muốn làm gì?

Ô Sào thiền sư đã chết rồi, cho dù vong hồn đang ở đây, với thực lực Chuẩn Thánh của hắn cũng không dễ dàng sống lại như thế, nhưng mà, vào lúc này Ginag Lưu lại còn nhét đan dược vào trong miệng của Kim Ô? Theo phản xạ trong lòng Ngọc Đế cảm giác được tình hình có gì không đúng lắm.



- Lẽ nào? Đan dược đó là...

Hồi Hồn Đan bản cường hoá trực tiếp được đưa vào trong miệng của Kim Ô.



Tuy rằng Ô Sào thiền sư đã chết, đó chỉ là thi thể mà thôi, nhưng, sau khi đan dược vào miệng, vẫn tự động trượt vào trong bụng của Kim Ô.



Tiếp đó, một đám Thái Dương Chân Hỏa kim sắc bừng lên từ trên người Kim Ô, hơn nữa, càng lúc càng mãnh liệt.



Cùng lúc đó, vong hồn của Ô Sào thiền sư ở bên cạnh, dường như nhận được một sự hấp dẫn khó diễn tả, thân hình trực tiếp chui vào bên trong cơ thể của mình.



Trên người Kim Ô vốn dĩ toàn là tử khí, đột nhiên toát ra sức sống ngập tràn.



Tiếp sau đó, hai mắt Kim Ô mở ra, trong miệng phát ra một tiếng kêu sắc bén mà lảnh lót, âm thanh này dường như xuyên thấu cả Tam giới Lục đạo.



- Lại có thể, thực sự sống lại? Trong tay hắn, làm sao lại có loại đan dược có thể khiến Chuẩn Thánh sống lại này!?

Tận mắt nhìn thấy Ô Sào thiền sư sống lại như thế này, trong lòng Ngọc Đế âm thầm chấn động.



Có điều, tận mắt nhìn thấy Ô Sào thiền sư sống lại, Ngọc Đế tuy rằng chấn động, nhưng việc Ô Sào thiền sư đã sống lại thế này, càng khiến hắn cảm thấy nặng nề.



Vốn dĩ, ba người bọn họ liên thủ, chính mình đã vĩnh viễn không phải là đối thủ rồi, bây giờ đến cả Ô Sào thiền sư cũng đã sống lại, lấy một địch bốn? Bản thân càng không thể là đối thủ!



Cao Dương mở miệng, nói với Ngọc Đế, thể hiện lập trường thân phận của mình:



- Ngọc Đế, hôm nay ta đại diện cho Nhân tộc, đến đòi công đạo từ chỗ ngươi!



Giang Lưu cũng mở miệng theo, trầm giọng nói:



- Ta với Cao Dương dĩ nhiên là cùng nhau, huống hồ, ta cũng đại diện cho thân phận Nhân tộc!

Ô Sào thiền sư cũng mở miệng, thể hiện động cơ mình ra tay với Ngọc Đế:



- Ta ra tay với ngươi, là vì báo thù!

yêu sư Côn Bằng cũng mở miệng theo.

- Ta chính là Yêu tộc, dĩ nhiên tuân theo ý chí của Thái tử!

Ngọc Đế dù sao cũng là chủ Tam giới, muốn giết hắn, mọi người cũng phải tỏ rõ động cơ và lí do của bản thân.



Nhân quả trong đó, ý trời tự có phán xét!

Ầm!



Sau khi dứt lời, trên người của đám người Giang Lưu đều toả ra khí tức mạnh mẽ!



Đặc biệt là yêu sư Côn Bằng, hắn cấp 100, chính là tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong, khí tức toả ra này, hoàn toàn ép Ngọc Đế một đoạn!



Nhìn đám người Côn Bằng trước mặt mình, sắc mặt của Ngọc Đế khó nhìn đến cực điểm!



Lúc bình thường, cho dù mình chiến đấu rơi vào thế hạ phong, cũng có lẽ sẽ không có gì nguy hiểm đến tính mạng.



Dù sao mình cũng là chủ của Tam giới, địa vị thân phận này là không hề tầm thường!



Nhưng hôm nay, sau khi mấy người Giang Lưu bọn họ từng người mở miệng, tỏ rõ động cơ muốn ta tay, sắc mặt của Ngọc Đế nghiêm túc hơn, đương nhiên cũng hiểu bọn họ là muốn động sát ý với mình.



Đây giống như trong nhà lao, cơm chém đầu đều đã đưa đến trước mặt mình, đây là ý gì, còn phải nói rõ sao?



- Chạy!

Lấy một địch bốn, bản thân tuyệt đối không thể có cơ hội giành thắng lợi, trong lòng Ngọc Đế lay động, trực tiếp nảy sinh ra ý nghĩ chạy thoát thân.



Trước kia lúc mình tru sát yêu sư Côn Bằng, cũng là cùng với Ma Chủ La Hầu, một sáng một tối, lấy hai địch một mà thôi.



Nhưng mà bây giờ, để tru sát mình, bọn họ đây là lấy bốn địch một, rõ ràng là hoàn toàn không cho mình một chút cơ hội tìm con đường sống nào.



- Đại trận lên!

Nhìn thấy Ngọc Đế quay người chạy thoát thân, trận pháp chuẩn bị mười ngày mới xong, sớm đã bố trí, vào lúc này dĩ nhiên là thời cơ phát huy tác dụng, trong tay yêu sư Côn Bằng lấy ra một cột cờ nhỏ lắc qua lắc lại.



Trong nháy mắt, ánh sáng vô hình từ bốn phía của tiên sơn dâng lên, sau đó, tập trung bao phủ vào chính giữa, hoá thành hình dạng một cái bát úp, hoàn toàn che phủ phạm vị bên trong mười dặm xung quanh toà tiên sơn.



Tay cầm Hoàng Kim Thần kiếm, thân hình Ngọc Đế bay thẳng về phía trước của màn sáng, đồng thời, giơ cao Hoàng Kim Thần kiếm, dữ dằn chém xuống một nhát!



Sức lực mạnh mẽ, trong nháy mắt rơi lên màn sáng này, khiến cho màn sáng xáo động lên những gợn sóng lăn tăn.



Nhưng, màn sáng vẫn cứng chắc như cũ, không hề bị đánh phá.



Một kiếm không thể xé màn sáng này ra, dĩ nhiên Ngọc Đế cũng biết, trong thời gian ngắn không thể nào xé được, thân hình cũng dừng lại.



Ngọc Đế nhìn chằm chằm vào đám người Giang Lưu nói:

- Xem ra các ngươi nhất định muốn đẩy quả nhân vào chỗ chết!

Ô Sào thiền sư tiến lên trước hai bước, trong ánh mắt tràn đầy thù hận.



- Sự việc đều đã đến bước này rồi, còn cần nói nữa sao? Cho phép ngươi hạ độc thủ với ta, không cho phép ta báo thù sao?

Ngọc Đế vì sao phải đột nhiên tập kích ám sát mình, điều này đã không quan trọng nữa, điều quan trọng là, chính mình hôm nay có thể báo thù rồi.



- Đã vậy, cho dù là chết, ta cũng sẽ không để các ngươi dễ chịu!

Đến bước này, Ngọc Đế cũng biết tình hình lành ít dữ nhiều của mình, vẻ mặt tức giận, giơ tay lấy ra một bầu hồ lô!



- Đó là!?

Nhìn bầu hồ lô trong tay Ngọc Đế, vẻ mặt của Ô Sào thiền sư vừa sợ vừa tức.



Bầu hồ lô này, hắn dĩ nhiên là nhận ra, đó không phải chính là hồ lô Trảm Tiên của mình sao?



Bầu hồ lô được lấy ra, Ngọc Đế cúng bái bầu hồ lô này một cái!



Chợt, một luồng khí tức sắc bén vô cùng bốc hơi ra từ trong bầu hồ lô này.

- Mọi người cẩn thận!

Thậm chí, sự đáng sợ của hồ lô Trảm Tiên này khiến Ô Sào thiền sư phải vội vã hét lên, nhắc nhở mọi người.

- Mời bảo bối chuyển thân!

Cùng lúc đó, ánh mắt của Ngọc Đế đặt lên người của Ô Sào thiền sư, hét lên với Trảm Tiên Phi Đao lơ lửng trong không trung một câu.



Luồng hơi bốc ra từ Trảm Tiên Phi Đao đang lơ lửng giữa trời này, quay tròn vài vòng.



Vừa nãy mới sống lại, các loại bảo vật lại bị vơ vét hết sạch, Ô Sào thiền sư một thân một mình, nào có bảo bối gì có thể chống lại sự sắc bén của Trảm Tiên Phi Đao?



Lập tức lui người về phía sau.



- Kim Cang Chú!

Phản ứng của Giang Lưu cũng rất nhanh, lập tức giơ tay, quét kĩ năng Kim Cang Chú lên người Ô Sào thiền sư.



Phụt một tiếng! Máu tươi bắn ra!



Cho dù có Kim Cang Chú trợ giúp, nhưng Ô Sào thiền sư vẫn kêu lên một tiếng thảm thiết, cánh tay trái trực tiếp bị chặt đứt, máu tươi chảy ròng ròng.



- Trảm Tiên Phi Đao thật đáng sợ!

Nhìn thấy cảnh ngộ của Ô Sào thiền sư, Giang Lưu không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.



Có điều, cũng không biết làm thế nào, nếu dùng cách nói của trò chơi, Ô Sào thiền sư bây giờ chỉ đơn thuần có cấp bậc cao mà thôi, trên người lại chẳng có một trang bị nào!



Không có sự tăng cường của trang bị, hắn bất luận là về mặt lực công kích hay là lực phòng ngự, dĩ nhiên đều chênh lệch rất nhiều!



Dù sao người chơi trò chơi đều hiểu rõ tính quan trọng của trang bị.



- Mời bảo bối lại chuyển thân!

Ánh mắt của Ngọc Đế nhìn chằm chằm vào Ô Sào thiền sư, Trảm Tiên Phi Đao có vẻ cũng hoàn toàn nhắm vào một mình Ô Sào thiền sư, lại cúng bái Trảm Tiên Phi Đao một lần nữa.



Trảm Tiên Phi Đao bốc hơi trong không trung, lại quay tròn mấy vòng, đao khí sắc bén tự nhiên khoá chặt Ô Sào thiền sư.



- Khế Ước Quyết Đấu!

Nhìn thấy Ô Sào thiền sư vừa mới sống lại, vô cùng có khả năng bị chém giết lần nữa, Giang Lưu lập tức ném Khế Ước Quyết Đấu lên người Ô Sào thiền sư, ràng buộc Ô Sào thiền sư với Cao Dương, bảo vệ hắn trước rồi nói tiếp!



Đương nhiên, vào lúc này, Côn Bằng và Cao Dương cũng từng người ra tay, tập kích về phía Ngọc Đế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận