Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1375: Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu



Tuy rằng Triệu Công Minh mỉa mai trong lòng, nói Tru Tiên Kiếm trận mới là trận pháp mạnh nhất, nhưng, lời Ngưu Ma Vương nói cũng không phải là không có lý.



Thời kì đại chiến Vu Yêu, hai tộc Vu Yêu trấn áp Hồng Hoang Vạn Cổ, dù cho Lục Thánh hiện nay, lúc còn chưa thành Thánh cũng không dám khiêu chiến với hai tộc Vu Yêu, cũng đủ để thấy được.



Mà đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này, lại là trận pháp mạnh nhất của Yêu tộc thời kỳ Thượng Cổ, được mệnh danh thiên hạ đệ nhất trận pháp, cũng dĩ nhiên là hợp tình hợp lý.



Còn về việc nói sức mạnh của Tru Tiên kiếm trận sau đó vượt qua đại trận Chu Thiên Tinh Đấu? Khi Thông Thiên giáo chủ có được Tru Tiên Tứ Kiếm, đã là chuyện sau đại chiến Vu Yêu.



Tạm thời không nói Ngưu Ma Vương và Triệu Công Minh bọn họ bên này có ý nghĩ như thế nào.



Sau khi đại trận Chu Thiên Tinh Đấu vận hành lên, ban ngày biến thành đêm đen, bầu trời đầy sao lấp lánh, ánh sao rực rỡ, cùng hô ứng lẫn nhau với đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này, lực lượng mạnh mẽ không gì sánh nổi bao trùm lên.



Theo sự vận hành của đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, tất cả mọi người bao gồm cả Giang Lưu đều cảm giác lực lượng của mình hình như vô cùng khó để điều động.



Một luồng ngoại lực mạnh mẽ, đang can thiệp vào sự vận chuyển lực lượng của mình.



Đây giống như là nếu như một người vốn dĩ đang chạy trên đất liền, sẽ không hề có gì khó chịu, nhưng nếu như là chạy trong nước, dĩ nhiên là vô cùng khó khăn.



Cùng lúc đó, trong đầu Giang Lưu vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở.



Nhắc nhở: Rơi vào trạng thái DEBUFF, toàn thể thuộc tính giảm xuống 80%!



- Cái này là nói đùa à?

Nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở, trong lòng Giang Lưu âm thầm chấn động!

Toàn thể thuộc tính giảm xuống 80%?



Năng lượng còn sót lại này, chỉ có thể phát huy một chút mà thôi? Vậy trận chiến đấu này còn tiếp tục đánh làm sao?



Tạm thời không nói trong lòng Giang Lưu chấn động ra sao, sau khi đại trận Chu Thiên Tinh Đấu bắt đầu vận hành, đám người Tôn Ngộ Không, chư vị cao thủ của Minh Giáo, thậm chí là hai người Triệu Công Minh và Vân Tiêu tiên tử đều cảm giác được lực lượng của mình dường như bị áp chế một cách gắt gao, lực lượng có thể phát huy ra vô cùng có hạn.



Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, đã từng là trận pháp mạnh nhất của Yêu tộc, tác dụng dĩ nhiên không chỉ đơn thuần là trấn áp thực lực của mục tiêu mà thôi.



Sau khi lực lượng của tất cả mọi người đều bị áp chế, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu đột nhiên bắt đầu biến động.



Ở dưới sức kéo của đại trận, ánh sao trong bầu trời hội tụ lại, hoá thành từng đợt lực lượng đáng sợ, hướng về phía đám người Giang Lưu phát động công kích!



Thanh máu, đang chầm chậm giảm xuống!



Thanh máu của tất cả mọi người, bao gồm cả mình trong đó, ở dưới sự công kích của ánh sao này, đều đang giảm xuống.



Tuy rằng tốc độ giảm xuống không nhanh nhưng Giang Lưu lại hiểu rõ, nếu như không thể phá trận, những người này của mình tất bại, không còn nghi ngờ gì!



Trị Dũ Thánh Thủ của mình mặc dù có thể trị liệu, nhưng kỹ năng của mình không phải lúc nào cũng có thể giải phóng, huống chi hiện tại còn bị vòng Cấm Thần chặn lại.



- Sư phụ, ta cảm thấy rất khó chịu!

Lúc này thân hình của Trư Bát Giới lui đến bên cạnh Giang Lưu, tuy rằng da dày thịt béo nhưng trên mặt Trư Bát Giới lại xuất hiện một mảng vết thương.



Hiển nhiên những thứ này rơi xuống không sai lệch, khiến Trư Bát Giới cũng bị thương.



Liếc nhìn Trư Bát Giới, thanh máu trên đầu hắn đang chầm chậm giảm xuống, nếu như không thể chữa trị phục hồi, nhiều nhất là chống đỡ được thời gian một khắc nữa, thanh máu trên đầu hắn sẽ bị trống rỗng.

Sau khi liếc nhìn Trư Bát Giới, chợt, ánh mắt của Giang Lưu lại nhìn những người khác ở đây.



Tương tự, thanh máu trên đầu tất cả mọi người cũng đều đang giảm xuống.



So sánh tốc độ thanh máu giảm xuống của mọi người, trong lòng Giang Lưu âm thầm cảm khái:



- Xem ra, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này là một loại trận pháp quần công kèm theo trạng thái DEBUFF sao? Quả nhiên đáng sợ! Tu vi cấp bậc Đại La Kim Tiên, lại cũng chỉ có thể chống đỡ thời gian một khắc mà thôi!

May mà, lần này người đến Thiên Đình không nhiều nhưng đều có tu vi Đại La Kim Tiên trở lên, bởi thế trái lại có thể chống đỡ được một chút thời gian.



Khi đại trận Chu Thiên Tinh Đấu vận hành, những thiên binh thiên tướng vốn dĩ vây xung quanh kia cũng lần lượt lui ra khỏi phạm vi của đại trận, chỉ còn lại mười mấy người này của Giang Lưu tập hợp cùng nhau.



Sau khi trầm ngâm một lúc lâu, Giang Lưu tiếp tục mở miệng nói:



- Chư vị, uống thuốc đi!

- Được!

Nghe vậy, những người Trường Mi Đại Tiên đều gật đầu, chợt, mỗi người đều lấy bình máu ra, uống ừng ực lọ nước thuốc trị liệu.



Với dược hiệu của lọ nước thuốc trị liệu, vẫn miễn cưỡng có thể ngăn cản được công kích của đại trận Chu Thiên Tinh Đấu.



Xem ra trong thời gian ngắn, mọi người vẫn không sao, dù sao đánh quái bao nhiêu năm nay, toàn bộ nước thuốc trị liệu Giang Lưu nổ ra đều cất trong Bảo Khố Bang Phái, nếu như mười mấy người uống thuốc, có thể chống cự một khoảng thời gian rất dài.



- Đây chính là nước thuốc thần kỳ kia của Chiên Đàn Công Đức Phật bọn họ sao? Thật lợi hại, lại có thể chống chọi với sự tổn hại kéo dài của đại trận Chu Thiên Tinh Đấu!

Nhìn thấy đám người Tôn Ngộ Không bọn họ đều lần lượt dựa vào tác dụng của nước thuốc trị liệu đối kháng với đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, trong lòng chư vị thần tiên của Lăng Tiêu bảo điện đều âm thầm chấn động.



Nước thuốc thế này, quả nhiên đáng sợ, hơn nữa nhìn có vẻ Minh Giáo nhiều nước thuốc như vậy, quả thực giống như là dùng mãi không hết.

Nhìn đám người Tôn Ngộ Không đều đang dùng thuốc nước trị liệu để chống đỡ, trong lòng Ngọc Đế cười nhạo một tiếng.



- Hừ, quả nhân lại muốn xem xem, thần dược trị liệu của các ngươi có phải là vô biên vô tận không, có thể chống cự mãi được không!

Chợt, kêu gọi những thần tướng vận hành đại trận này không được dừng, tiếp tục vận hành trận pháp, chống cự tiếp!



Theo ý chỉ của Ngọc Đế, một trăm linh tám vị thần tướng đứng theo phương vị một trăm linh tám vị Thiên Cương Địa Sát, cùng nhau vận hành đại trận.



Thời gian, một giây một phút qua đi, tất cả mọi người đều nghiêm túc nhìn chằm chằm vào trận chiến đấu bên trong!



Một khắc, hai khắc, nửa canh giờ, một canh giờ...



Thời gian một canh giờ đã trôi qua, những cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên này từng người đều đã uống hết mười bình nước thuốc trị liệu rồi.



Một lượng lớn nước thuốc trị liệu thế này, những thần tiên nhìn thấy đều âm thầm chấn động.



Tạm không nói cao thủ của Minh Giáo này có bao nhiêu, chỉ nhiều thần dược trị liệu mạnh mẽ thế này, đã đủ để nhìn ra được nội tình của Minh Giáo rồi.



- Sư phụ, chúng ta vẫn phải nghĩ cách phá trận mới được, nếu không thì, cho dù có nhiều thuốc nước hơn nữa, cũng không đủ để chống cự!

Cầm trong tay gậy Như Ý Kim Cô, Tôn Ngộ Không đã từng thử vô số lần, nhưng mà lại đều không đủ đột phá khỏi vòng vây của đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này, chợt, ánh mắt của Tôn Ngộ Không đặt lên người Giang Lưu!



Hiện nay, có thể dựa vào dường như chỉ có sư phụ thôi!



- Tập thể một trăm linh tám vị thần tướng vận chuyển đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, thực sự có thể dễ dàng phá giải như vậy sao?

Nghe Tôn Ngộ Không nói, Giang Lưu trong lòng thầm bất lực lắc đầu.



Nếu như thực sự dễ phá giải như vậy, mình cũng không cần đợi đến bây giờ, sớm đã ra tay phá giải rồi.



Đương nhiên, một canh giờ đã trôi qua, mọi người đều đã bị vây ở trong đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này một canh giờ rồi, trong lòng đều âm thầm có chút tuyệt vọng, lúc này nếu như chính mình nói không có cách, há chẳng phải khiến mọi người càng thêm tuyệt vọng sao?



Giang Lưu ngẩng đầu nhìn trời, nhìn những ánh sao vẫn sáng rực rỡ không gì so được trên bầu trời, âm thầm lẩm bẩm.



- Phá trận, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu do một trăm linh tám vị thần tướng bố trí này không phải không phải dễ đánh phá như thế, nếu không cũng không thể được xưng là thiên hạ đệ nhất đại trận, vậy thì, ta phải làm sao mới có cơ hội phá trận đây?

- Hừ, hôm nay đám các ngươi, thua chắc rồi!

Tuy nhiên, thời gian một canh giờ đã qua đi, Tôn Ngộ Không bọn họ vẫn đang tràn đầy khí thế, nhưng Ngọc Đế lại tin rằng, thần dược trị liệu của bọn họ không thể nào thật sự vô biên vô tận, đợi sau khi toàn bộ nước thuốc của bọn họ đều đã uống hết, bọn họ sẽ hết cách cứu chữa rồi!



Vào lúc này, Trư Bát Giới tay ôm lấy bụng mình, mở miệng khẩn thiết hét với Giang Lưu:



- Sư phụ, ngươi có cách gì hay không? Nếu như có, mau nói đi, lão Trư ta không chống cự nổi nữa rồi!

Tôn Ngộ Không ở bên cạnh nghe vậy, nhún người nhảy lên, đến trước mặt Trư Bát Giới hỏi:



- Sao rồi? Bát Giới, thương thế của ngươi nghiêm trọng không?

- Không phải thương thế...

Nghe vậy, Trư Bát Giới lắc đầu, vẻ mặt ngượng ngùng, nói:



- Vừa nãy ta uống thần dược trị liệu hơi nhiều, cảm thấy mắc tiểu, muốn đi tiểu tiện một chút!

Tôn Ngộ Không:



- ...



Nghe lời Trư Bát Giới nói, khoé miệng của Tôn Ngộ Không giật giật nhẹ!



Có điều, nhiều nước thuốc như vậy đều uống hết, bị mắc tiểu dường như cũng hợp tình hợp lý?



- Chẳng lẽ, ta phải đem Thái Cực Đồ ra, cưỡng ép phá trận sao?

Liếc nhìn dáng vẻ của Trư Bát Giới, trong lòng Giang Lưu âm thầm thở dài một hơi.



Thái Cực Đồ có thể giữ được tất cả các loại nguyên tố địa phong thủy hỏa trong trời đất, dĩ nhiên cũng có thể giữ được ánh sao của đại trận Chu Thiên Tinh Đấu.



Giang Lưu hiểu, nếu như lấy Thái Cực Đồ ra, khả năng mình phá được trận sẽ tăng lên gấp bội.



Chỉ là, bây giờ bại lộ thân phận mình chính là người áo đen thần bí, điều này thực sự tốt sao?



Nhìn thế nào, bây giờ cũng vẫn chưa phải thời cơ tiết lộ!



- Thôi, không nghĩ được nhiều như vậy, đi một bước tính một bước đi! Nếu như còn không lấy Thái Cực Đồ ra, tất cả mọi người hôm nay đề sẽ nguy hiểm!

Sau khi cân nhắc rất lâu, cuối cùng trong lòng Giang Lưu âm thầm thở dài một hơi.



Tục ngữ nói, kế hoạch không cản nổi biến hóa, bị nhốt trong đại trận Chu Thiên Tinh Đấu, dường như chỉ có thể dựa vào lực lượng của Thái Cực Đồ.



Chiếp!



Chỉ là, chính vào lúc Giang Lưu hạ quyết tâm, đang chuẩn bị lấy Thái Cực Đồ ra, đột nhiên, phía chân trời vang lên một tiếng kêu chói tai.

Đồng thời, một luồng ánh sáng kim sắc xuất hiện từ chân trời, chiếu sáng cả đất trời.

Tiếng kêu này vang lên, toàn bộ đám người Giang Lưu đều nhìn theo hướng tiếng kêu, chỉ thấy Tam Túc Kim Ô kim sắc đã xuất hiện ở chân trời, ánh sáng rực rỡ từ trên người Tam Túc Kim Ô toả ra, chiếu rọi cả đất trời, rực rỡ gần như ánh mặt trời.

Theo sự xuất hiện của con Kim Ô này, ánh mặt trời chiếu xuống, ánh sao sáng rọi trước đó đương nhiên là trở nên ảm đạm hơn.



Đại trận Chu Thiên Tinh Đấu dựa vào năng lượng của ánh sao để phát động công kích, mà bây giờ ánh mặt trời xuất hiện, ánh sao mờ nhạt, dĩ nhiên, đại trận Chu Thiên Tinh Đấu này cũng khó vận hành theo.



Cảm nhận được lực ép của những ánh sao kia lên người lỏng đi rất nhiều, Giang Lưu thán phục nhìn bóng hình Kim Ô phía chân trời, âm thầm lẩm bẩm.

- Đó là? Ô Sào thiền sư? Không ngờ rằng hắn lúc này, thế mà lại nhảy ra giúp đỡ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận