Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1483: Kết bái



- Công Đức Phật...

Sau khi mời hai sư đồ Giang Lưu ngồi xuống, Minh Tâm Phật Tôn Giả cũng ngồi xuống theo, vẻ mặt ôn hòa, khiến người ta cảm thấy khi tiếp xúc như tắm trong gió xuân!

- Đường đi Tây Thiên thỉnh kinh đi đến bây giờ, đã cách Đại Lôi Âm Tự không xa rồi! Ta ở đây, chúc mừng trước Công Đức Phật ngươi sớm ngày hoàn thành đại nghiệp đi Tây Thiên thỉnh kinh!

- Đa tạ tôn giả!

Nghe vậy, Giang Lưu gật đầu, nói cảm ơn!

- Đại Thánh gia...

Sau đó, ánh mắt của Minh Tâm Phật Tôn Giả lại dừng trên người của Tôn Ngộ Không, mở miệng nói:

- Năm đó khi Đại Thánh gia ngươi đại náo Thiên Cung, thật sự là khiến cả Tam giới Lục đạo đều chấn động, vô số tiên phật đều cảm thấy ngươi quá ương ngạnh!

- Lại không ngờ, Đại Thánh gia ngươi có một ngày quay về cõi Phật! Chúc mừng Đại Thánh gia!

- He he he, tôn giả, lời này của ngươi thật dễ nghe!

Tôn Ngộ Không ở bên cạnh nghe vậy, nghe thấy Minh Tâm Phật Tôn Giả nhắc tới sự tích huy hoàng đại náo Thiên Cung của mình lúc đầu, Tôn Ngộ Không cười đến nỗi gãi đầu gãi tai, gật gù không ngừng!

- Nói ra thì, tuy Công Đức Phật dạo này hung danh vang xa, nhưng theo ta thấy danh hiệu từ bi của ngươi nên ở trên hung danh mới đúng!

- Trong Phật Môn, người ta khâm phục nhất chính là Công Đức Phật!

Đột nhiên, Minh Tâm Phật Tôn Giả cảm khái nói!

- Ổ? Tại sao lại nói như vậy?

Nghe thấy lời nói của Minh Tâm Phật Tôn Giả, Giang Lưu ngược lại sững người nhẹ, có hơi ngạc nhiên nên hỏi!

- Người đời chỉ biết Công Đức Phật ngươi mấy năm gần đây nghiệp chướng nặng nề, nhưng thì sao? Hiện nay thanh thế của Minh Giáo như mặt trời giữa trưa, Công Đức Phật ngươi bây giờ chính là giáo chủ của Minh Giáo rồi! Thân phận địa vị này, gần như không kém Phật Như Lai ta...

Minh Tâm Phật Tôn Giả mở miệng giải thích!

Nói đến đây thì hơi khựng lại, lại nói tiếp:

- Nhưng thì sao? Đại nghiệp đi Tây Thiên thỉnh kinh, Công Đức Phật ngươi căn bản lại không có chút tâm tư muốn dừng tay! Tận tụy vì chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh như vậy, còn không phải là vì thiên hạ thương sinh hay sao?

Những lời này của Minh Tâm Phật Tôn Giả, tuy nói ở trong mức độ nhất định là đang tâng bốc Giang Lưu, nhưng lời của hắn cũng xem như là có đạo lý rồi!

Thân phận giáo chủ Minh Giáo sẽ kém hơn thân phận của Như Lai Phật Tổ hay sao?

Công đức của chuyến hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh có lớn nữa, khích lệ hơn nữa, có thể so được với thân phận giáo chủ Minh Giáo sao?

Nhưng, từ đầu đến cuối Giang Lưu đều không có muốn đặt tâm tư vào chuyện đi Tây Thiên thỉnh kinh, điều này không phải là vì thiên hạ thương sinh thì có thể là vì cái gì chứ?

- Ừm, lời Minh Tâm Phật Tôn Giả nói, qua thật là khiến lòng người thoải mái!

Tuy biết rõ lời nói của đối phương thật ra là có hiểu lầm, nhưng nói ra lời này, Giang Lưu cũng cảm thấy rất xuôi tai!

Giang Lưu và Tôn Ngộ Không đến, rốt cuộc là vì chuyện gì?

Trong lòng Minh Tâm Phật Tôn Giả thật ra ít nhiều cũng có chút suy đoán!

Nhưng, sau khi nhìn thấy bọn họ và tiếp đãi bọn họ, trong lòng Minh Tâm Phật Tôn Giả lại thầm kinh hãi, hoàn toàn không dám mở miệng nhắc!

Càng không dám hỏi bọn họ rốt cuộc tại sao đến Minh Đài Tự!

Hắn nói quanh, khi nói thì tâng bốc Tôn Ngộ Không và Giang Lưu vài câu, khiến bọn họ nghe thấy vui!

Lấy loại trà tốt nhất ra chiêu đãi hai người, nói chuyện, lời nói hay nói không dứt!

Rất nhanh, Giang Lưu và Tôn Ngộ Không lại có một loại cảm giác vô cùng có hợp ý với Minh Tâm Phật Tôn Giả! Càng cảm thấy hận không thể gặp nhau sớm hơn!

- He he he, không ngờ nha! Trong Phật Môn này, còn có người tuyệt vời như Minh Tâm Phật Tôn Giả ngươi, biết sớm thì lão Tôn ta nên tiếp xúc với ngươi từ sớm rồi mới phải!

- Ha ha ha, Đại Thánh gia quá khen rồi, bây giờ tiếp xúc quen nhau, cũng hoàn toàn không muộn!

- Ngộ Không nói không sai, tôn giả quả thật rất khác với các Phật Thích Ca khác, hôm nay có thể quen biết với ngươi, ta cũng cảm thấy rất vui!

Lời của Tôn Ngộ Không vừa dứt, Giang Lưu cũng mở miệng khen theo!

- Lời Công Đức Phật nói càng khiến ta thấy được sủng mà đâm lo sợ, ha ha ha! Bản lĩnh của hai vị hiện nay trong thiên hạ có ai không biết chứ? Có thể quen biết với hai người, càng là vinh hạnh của ta!

- Lời của tôn giả quá khách sáo rồi, ta ngươi đều là Phật Thích Ca của Phật Môn, thân phận nào có chia cao thấp chứ? Bàn luận ngang bối phận!

- Với lại, cho dù tu vi của chúng ta cao hơn ngươi, nhưng chúng ta há lại là loại người nhìn vào bản lĩnh của đối phương mới kết bạn hay sao?

- Ha ha ha, lời của Công Đức Phật rất đúng, hai người quả thật không phải là loại người hám lợi đó! Xem như ta lỡ lời đi, ta tự phạt ba ly!

Vỗ đầu của mình, Minh Tâm Phật Tôn Giả nói với vẻ quả quyết nhận sai!

Vừa dứt lời, cầm ly trà lên, hắn dùng trà thay rượu, uống trước ba ly coi như nhận lỗi!

- Ừm ừm ừm, lời của sư phụ ta nói có lý! Lời này của Minh Tâm Phật Tôn Giả ngươi quá xem thường hai sư đồ chúng ta rồi!

Tôn Ngộ Không cũng ở bên cạnh gật đầu, tán thành nói!

- Nói ra thì, hai vị, nếu chúng ta đã hợp nhau như vậy, không bằng kết bái làm huynh đệ khác họ thì thấy như nào?

Sau khi uống ba ly trà, đột nhiên Minh Tâm Phật Tôn Giả mở miệng đưa ra đề nghị!

- Được! Lão Tôn ta không có vấn đề gì!

Thấy Minh Tâm Phật Tôn Giả đưa ra đề nghị, Tôn Ngộ Không gật đầu đầu tiên, bày tỏ sự tán thành!

- Chuyện này...

Chỉ là, nghe thấy lời này, trên mặt Giang Lưu lại lộ ra thần sắc khó xử rồi!

- Công Đức Phật có chỗ khó gì sao? Nếu như có chỗ khó thì xem như ta vừa rồi lại nói sai lời rồi! Ta lại tự phạt ba ly!

Thấy vẻ khó xử của Giang Lưu, thái độ của Minh Tâm Phật Tôn Giả vẫn rất tốt, lúc nói chuyện thì cầm ly trà chuẩn bị uống!

- Khoan đã...

Mắt thấy Minh Tâm Phật Tôn Giả sảng khoái lại dứt khoát như vậy, Giang Lưu đưa tay ra, ngăn động tác của Minh Tâm Phật Tôn Giả!

- Ngươi đừng hiểu lầm, không phải là tôn giả nói sai lời, mà là bần tăng!

Nói đến đây, Giang Lưu hơi khựng lại, nhìn Tôn Ngộ Không ở bên cạnh rồi nói:

- Ta và Ngộ Không dù sao cũng là quan hệ sư đồ, nếu hôm nay kết nghĩa kim lan...

- Thì ra là vậy!

Nghe thấy lời của Giang Lưu, Minh Tâm Phật Tôn Giả bỗng bừng tỉnh!

Gật đầu, nhưng vẫn kiên trì nói:

- Tuy nguyên nhân ở trên người của Công Đức Phật ngươi, nhưng đây vẫn là ta nói sai lời rồi, không có tính tới quan hệ sư đồ giữa ngươi và Đại Thánh gia, ba ly này ta tự nhiên là sự trừng phạt!

Nói đến đây, một hơi uống cạn trà trong ly, rồi liên tiếp uống ly!

Sau đó, để ly trà trong tay xuống, ánh mắt của Minh Tâm Phật Tôn Giả dừng trên người của Tôn Ngộ Không, nói:

- Nếu thân phận đã không thích hợp, vậy chuyện kết nghĩa kim lan này để ta và Đại Thánh gia tiến hành thì sao? Công Đức Phật ngươi ở bên làm người làm chứng?

- Như này rất được!

Nghe vậy, Tôn Ngộ Không gật mạnh đầu đồng ý!

- Cũng được!

Suy nghĩ một chút, Giang Lưu tuy cũng cảm thấy có hơi đáng tiếc, hắn vậy mà không thể làm cùng, nhưng dường như đây cũng là sự lựa chọn tốt nhất rồi! Vì thế gật đầu đáp lại!

Rất nhanh, sau khi hai người bái lạy trời đất, tuyên cáo một vài lời với trời đất thì hoàn thành lễ!

Tôn Ngộ Không và Minh Tâm Phật Tôn Giả đã trở thành huynh đệ kết nghĩa rồi!

Minh Tâm Phật Tôn Giả gọi Tôn Ngộ Không là đại ca! Mà Tôn Ngộ Không gọi Minh Tâm Phật Tôn Giả là nghĩa đệ!

Tuy xét ở góc độ tuổi tác, Minh Tâm Phật Tôn Giả lớn hơn Tôn Ngộ Không!

Nhưng xét ở góc độ thực lực, Tôn Ngộ Không tự nhiên là mạnh hơn Minh Tâm Phật Tôn Giả!

Vì thế, sau một hồi thương lượng, Tôn Ngộ Không ngược lại trở thành đại ca!

- Ha ha ha, tốt, ta hiện nay cũng là đại ca rồi!

Nghe thấy Minh Tâm Phật Tôn Giả gọi mình là đại ca, Tôn Ngộ Không rõ ràng là rất vui!

Khi bảy Đại Thánh kết nghĩa, Tôn Ngộ Không thật ra là thất đệ!

Bây giờ, hắn kết nghĩa, thu nhận một vị Phật Thích Ca làm nghĩa đệ của hắn, Tôn Ngộ Không cũng cảm thấy khá có mặt mũi?

Sau khi Tôn Ngộ Không và Minh Tâm Phật Tôn Giả kết quả xong thì hai bên lại nói vài chủ đề!

Mắt thấy thời gian không còn sớm nữa, Tôn Ngộ Không và Giang Lưu tỏ ý trên đường đi Tây Thiên thỉnh kinh còn có không ít chuyện phải làm, nên đã cáo từ Minh Tâm Phật Tôn Giả!

- Hai vị, hiếm khi đến Minh Đài Tự này của ta, không bằng dùng một ít cơm chay rồi hẵng đi?

Thấy Tôn Ngộ Không và Giang Lưu chuẩn bị rời khỏi, Minh Tâm Phật Tôn Giả mở miệng đưa ra đề nghị!

- Nghĩa đệ khách sao rồi, lòng xin nhận, ta và sư phụ còn có chuyện quan trọng phải đi làm, đợi sau khi kết thúc chuyến hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh sẽ lại tới tìm ngươi sum vầy!

Tôn Ngộ Không ở bên cạnh đã lắc đầu nói!

- Nếu đã như vậy, vậy thì cung tiễn Công Đức Phật và đại ca rồi!

Nghe vậy, Minh Tâm Phật Tôn Giả không có tâm tư kiên trì nữa, gật đầu nói!

Theo dõi Giang Lưu và Tôn Ngộ Không rời khỏi Minh Đài Tự! Giang Lưu và Tôn Ngộ Không bay ở trên không, bay về phía của đám Trư Bát Giới!

Đồng thời, trên đường Tôn Ngộ Không vẫn gật đầu:

- Sư phụ, Minh Tâm Phật Tôn Giả này quả thật khác với những người trong Phật Môn kia! Lão Tôn ta cảm thấy rất với hắn ta!

- Ừm, không sai, vi sư cũng cảm thấy khá hợp ý với hắn ta!

Nghe vậy, Giang Lưu cũng gật đầu tán thành nói!

Dùng tốc độ của hai người Giang Lưu và Tôn Ngộ Không, tự nhiên là rất nhanh quay lại đoàn đi Tây Thiên thỉnh kinh rồi!

- Như thế nào? Sư phụ? Hai người có phải đã giải quyết xong Minh Tâm Phật Tôn Giả đó rồi không?

Thấy Giang Lưu và Tôn Ngộ Không trở lại, Trư Bát Giới mở miệng tò mò hỏi!

- Giải quyết xong?

Nghe câu hỏi của Trư Bát Giới, Giang Lưu và Tôn Ngộ Không đều sững ra!

Sau đó dường như đã phản ứng lại, đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt đều lộ ra thần sắc sững sờ!

- Ngộ Không, ngươi nhớ hai chúng ta đi tìm Minh Tâm Phật Tôn Giả để làm gì không?

Giang Lưu mở miệng, hỏi Tôn Ngộ Không!

- Ta, ta...

Tôn Ngộ Không lúc này cũng phản ứng lại rồi, sắc mặt vô cùng khó coi!

- Xong rồi, chúng ta tuy đã làm tốt tâm lý chuẩn bị tương ứng từ lâu, cũng vực dậy tinh thần rồi, nhưng vẫn trúng chiêu rồi!

Lúc này hoàn hồn lại, sắc mặt của Giang Lưu cũng trở nên khó coi!

- Sư phụ, Minh Tâm Phật Tôn Giả đó thật sự đáng sợ như vậy sao? Hay là? Đi một chuyến nữa? Lần này cái gì cũng đừng nói, trực tiếp ra tay?

Trư Bát Giới ở bên cạnh rõ ràng cũng từng nghe nói chuyện của Minh Tâm Phật Tôn Giả, lại nhìn sắc mặt của Giang Lưu và Tôn Ngộ Không, đưa ra đề nghị!

- Còn đi cái gì mà đi! Hầu Ca ngươi cũng đã kết bái huynh đệ với người ta rồi...

Giang Lưu không khách sáo nói!

Bạn cần đăng nhập để bình luận