Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1354: Thân phận của Giang Lưu sắp bại lộ rồi?



Bóng dáng Hồng Quân lão tổ biến mất.

Hắn thân hợp thiên đạo, đã trở thành một bộ phận của thiên đạo này. Nói là biến mất, nhưng cũng có thể nói là ở bất cứ góc nào trên thế gian này.

Cùng với Hồng Quân lão tổ biến mất, Tử Tiêu Cung cũng theo đó biến mất.

Ngọc Đế lẻ loi quỳ một mình trong hư không, không nói lời nào.

Hư Không cảnh giới vốn là một nơi vô cùng quen thuộc đối với Ngọc Đế, bởi vì Tử Tiêu Cung vốn ở trong Hư Không cảnh giới này. Lúc trước, là một tiểu đạo đồng bên cạnh Hồng Quân lão tổ, đương nhiên Ngọc Đế luôn ở trong Hư Không cảnh giới.

Nhưng bây giờ, quỳ một mình trong Hư Không cảnh giới này, trong lòng Ngọc Đế không còn chút cảm giác quen thuộc nào nữa.

Ngược lại, cảm thấy Hư Không cảnh giới không có gì cả này mang đến cho con người ta cảm giác vô cùng trống rỗng và cô độc.

Hai mắt Ngọc Đế nhìn hư không trống rỗng tối đen như mực, tầm mắt đột nhiên trở nên mơ hồ, dường như có một tấm màng che mắt, khiến người ta hoàn toàn không nhìn rõ.

Tuy nhiên, trong cơn mơ hồ này, dường như Ngọc Đế nhìn thấy cảnh tượng từ rất lâu, rất lâu về trước.

Lúc trước, mình chỉ là một tiểu đạo đồng, còn Dao Cơ cũng chỉ là một tiểu nữ hài, đi theo bên người Hồng Quân lão tổ.

Tuy rằng lúc đó Hư Không cảnh giới không có gì cả, nhưng lại tràn ngập tiếng nói tiếng cười.

Phải nói rằng, ba người họ đã sống với nhau không biết bao nhiêu lâu, không quá khi nói rằng bọn họ đã là một gia đình!

Nhưng bây giờ thì sao? Tiếng nói tiếng cười năm nào đã không còn nữa.

Hồng Quân lão tổ, người thỉnh thoảng nghiêm nghị nhưng đôi khi lại rất ôn hòa hiền từ trong ký ức đã biến mất. Điều còn lại là dáng vẻ thâm sâu như giếng cổ vĩnh viễn không dao động, cùng với đôi mắt không chứa chút cảm xúc nào.

Ngoài ra, tiểu nữ hài luôn ở cùng với mình cũng đã hoàn toàn biến mất. Thậm chí còn không biết rằng sau này sẽ có cơ hội gặp lại nhau hay không.

Cô độc!

Một cảm giác cô độc trước giờ chưa từng có đột nhiên ập đến!

Vốn dĩ mình có hai người nhà, nhưng bây giờ mình thực sự đã cô đơn chỉ có một mình!

- Lão tổ, sự tồn tại của ngươi từ trước đến nay đều là cao cao tại thượng, là người trở thành Thánh sớm nhất trên thế gian này. Tuy nhiên, hôm nay, ngươi thân hợp thiên đạo, nhưng lại trở thành sự tồn tại không có dục vọng, không có cảm xúc. Thử hỏi, trở nên mạnh mẽ như bây giờ, có chút ý nghĩa nào không?

Ngọc Đế một mình quỳ trong Hư Không cảnh giới, miệng thấp giọng thì thào.

Đúng vậy, trở nên mạnh gần như là mong muốn chung của tất cả mọi sinh mệnh, vì để trở nên mạnh mẽ không có lý do gì cả.

Tuy nhiên, vì để trở nên mạnh mà đánh mất cảm xúc của mình, mạnh đến nỗi biến mình thành một hòn đá...

Mạnh như vậy có ý nghĩa gì sao?

Có ý nghĩa hay không, Ngọc Đế tất nhiên không thể nói được, hắn cũng không đạt đến trình độ của Hồng Quân lão tổ.

Trên má, dường như có thứ gì đó trượt xuống khóe miệng, vừa ấm vừa đắng, lại có chút mặn chát.

Lau giọt nước mắt trên khóe mắt, Hồng Quân lão tổ giờ đã trở nên vô tình, Dao Cơ lại chết rồi, trên thế gian này chỉ còn lại mình cô độc.

Nhưng thân làm chủ của Tam giới, trái tim của Ngọc Đế vẫn rất cứng rắn.

Sau khi gạt đi nước mắt nơi khóe mắt, hắn lấy lại tinh thần, đứng dậy, xoay người rời đi, rời khỏi Hư Không cảnh giới.

Lúc này, hầu như ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Ngọc Đế.

Lần trước Vương Mẫu nương nương qua đời, Ngọc Đế đã gánh lấy hậu quả của trời phạt, cưỡng ép cướp lấy vong hồn của Vương Mẫu nương nương từ tay của Địa Tạng Vương Bồ Tát.

Lần này Vương Mẫu nương nương lại qua đời, không biết Ngọc Đế sẽ lựa chọn như thế nào?

Trong số đó, Như Lai Phật Tổ và Giang Lưu là hai người quan tâm nhất.

Như Lai Phật Tổ muốn tìm manh mối về Di Lặc Phật Tổ từ Ngọc Đế.

Còn Giang Lưu thì sao? Đương nhiên cũng quan tâm xem Ngọc Đế sẽ lấy được thông tin gì từ Hồng Quân lão tổ?

Bởi vì Kính Hà Long Vương đang đi theo Như Lai Phật Tổ, vì vậy tin tức Ngọc Đế trước tiên đi tìm Như Lai Phật Tổ, sau đó đến Hư Không cảnh giới tìm Hồng Quân lão tổ, đương nhiên đã được Kính Hà Long Vương thông báo cho Giang Lưu.

Phải nói ngay từ đầu Thính Đế đã nhìn chằm chằm mình, nhưng Giang Lưu cũng biết mình có một số bí mật mà Thính Đế không biết.

Tuy nhiên, trong thiên hạ này mình có thể che giấu bất cứ ai, nhưng chỉ có việc che giấu Hồng Quân lão tổ là hắn không hề nắm chắc.

Hồng Quân lão tổ thân hợp thiên đạo, có thể nói là đã trở thành một phần của thiên đạo, mọi việc của mình ở trước mặt hắn đều không có bí mật, Giang Lưu vẫn luôn biết rõ điều này.

Nếu Hồng Quân lão tổ nghĩ đến tình nghĩa năm nào, nói sự thật cho Ngọc Đế biết...

Vậy thì, việc mình là người áo đen thần bí, là người mặc ngân bào, thậm chí tin Hồng Mông tử khí trên người cũng sẽ có khả năng lập tức bị vạch trần.

Lúc đó, nếu tất cả các Chuẩn Thánh đều nhắm vào mình triển khai tranh đoạt vì tranh giành Hồng Mông tử khí, trong lòng Giang Lưu chấn động, vậy thì đúng là không có chút nào chắc chắn có thể tự bảo vệ mình được!

Tây Thiên Linh Sơn, Đại Lôi Âm Tự.

Như Lai Phật Tổ vẫn luôn để ý đến động tĩnh của Ngọc Đế, Ngọc Đế trở về từ Hư Không cảnh giới, Như Lai Phật Tổ đương nhiên biết rõ.

Tuy nhiên, sau khi trở về, Ngọc Đế lại không có ý đi tìm kiếm hồn phách của Vương Mẫu nương nương, ngược lại lại quay về Lăng Tiêu bảo điện.

Sau khi đến Lăng Tiêu bảo điện, vẻ mặt của Ngọc Đế rất bình tĩnh, trực tiếp ngồi lên bảo tọa của mình.

Các tiên thần trong Lăng Tiêu bảo điện đều có thể cảm nhận được một cảm giác đè nén chưa từng có, điều này khiến tất cả các tiên thần đều phải nín thở và thầm run sợ.

Dường như đây là lần đầu tiên cảm thấy Ngọc Đế đáng sợ như vậy!

Ngồi trên bảo tọa, đầu đội mũ miện chuỗi ngọc, sau khi Ngọc Đế liếc mắt nhìn chư vị tiên thần phía dưới, bèn cất tiếng hỏi:

- Chư vị, có ai biết chuyện Vương Mẫu nương nương hạ phàm?

Giọng điệu bình tĩnh, nghe không ra buồn vui, nhưng càng không nghe ra cảm xúc buồn vui, trong lòng chư vị tiên thần đang có mặt càng cảm thấy sợ hãi.

Nghe câu hỏi của Ngọc Đế, một vị tiên nữ phụ trách hầu hạ trong tẩm cung bước tới, run giọng đáp lại:

- Bệ hạ, chuyện này, chuyện này nô tỳ có biết, là Đại Thánh đã đưa Tử Hà tiên tử đi, nói là phàm trần có Liệt Diễm Hàn Băng Quỳ, muốn mời nương nương xuống hạ giới xem...

Nghe lời vị tiên tử này nói, ánh mắt Ngọc Đế hơi ngưng lại.

Trong khoảng thời gian ngắn, thân hình vị tiên nữ cất tiếng này đã biến thành tro bụi bay tán loạn vào trong đất trời.

Shhh…

Mặc dù đối với Thiên Đình một tiên nữ không là gì cả, nhưng Ngọc Đế không nói lời nào đã trực tiếp ra tay giết chết tiên nữ này, khiến cho chư vị tiên thần trong Lăng Tiêu bảo điện hít vào một hơi kinh ngạc.

- Là thị nữ thì phải hầu hạ nương nương cho tốt. Nương nương muốn xuống hạ giới, ngươi không ngăn cản cũng thôi đi, thậm chí còn không báo cho quả nhân. Tội này nên giết!

Hoàn toàn là ý tiền trảm hậu tấu, trước giết tiên nữ này, sau đó Ngọc Đế mới mở miệng nói, giọng điệu vẫn bình tĩnh như cũ.

Nói xong, Ngọc Đế hơi híp mắt, liếc nhìn tất cả tiên thần bên dưới rồi nói:

- Sau khi Vương Mẫu sống lại, vốn đã bị thương, nhưng con khỉ kia còn cố ý mời Vương Mẫu xuống hạ giới ngắm hoa, tội này nên giết!

Ầm!

Lời này của Ngọc Đế giống như đồng bằng giáng sấm sét, khiến cho tất cả tiên thần trong Lăng Tiêu bảo điện đều kinh sợ nhìn nhau, suýt chút nữa đã không dám tin vào tai mình.

Lời này của Ngọc Đế có ý gì? Hắn, hắn vậy mà lại muốn giết Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không?

Tôn Đại Thánh hiện là một trong những người đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Hơn nữa, vô lượng lượng kiếp đều đã đi đến thời điểm mấu chốt cuối cùng, làm sao có thể để hắn giết chết Tôn Ngộ Không?

Tuy nhiên, nếu là thường ngày lời nói của Ngọc Đế có không hợp tình hợp lý, các tiên thần này có lẽ còn dám đứng lên khuyên một hai câu.

Nhưng Ngọc đế hôm nay khác hẳn ngày thường, trong lòng thầm sợ hãi, tuy rằng những vị tiên thần này cảm thấy lời nói của Ngọc Đế quá gây chấn động, nhưng tất cả đều do dự không ai dám tiến lên khuyên can.

- Bệ hạ, chuyện này tuyệt đối không thể!

Những người xung quanh không dám lên tiếng can ngăn, nhưng lúc này, Thái Thượng Lão Quân không nhịn được tiến lên nói:

- Hành vi của con khỉ đó dẫu nói là nguyên nhân sâu xa dẫn đến việc Vương Mẫu nương nương qua đời, nhưng xuất phát điểm là có ý tốt...

Chỉ là tính cách của Ngọc Đế hôm nay đã thay đổi rất lớn so với trước đây, giống như một con sư tử bị chọc giận, hoàn toàn không có ý định nghe lời khuyên can của Lão Quân, trực tiếp ngắt lời.

- Lão Quân không cần nói nữa, tâm ý quả nhân đã quyết!

Nhìn thấy Thái Thượng Lão Quân mở miệng khuyên can thế mà cũng không có tác dụng gì, chư vị tiên thần trên Lăng Tiêu bảo điện nhìn nhau, trong lòng thầm kinh ngạc, cũng may bản thân không cất tiếng can ngăn.

Tít tít tít...

Dưới phàm trần, lúc này Giang Lưu đang mở bọc không gian để kiểm tra.

Lần này sau khi giết Vương Mẫu quả nhiên không phải chịu lời nguyền nhân quả nữa. Hơn nữa sau khi Vương Mẫu qua đời, trong bọc không gian cũng xuất hiện không ít thứ tốt.

Chỉ là Giang Lưu còn chưa kịp mở ra kiểm tra cho rõ những thứ này, trong đầu đột nhiên truyền đến âm thanh nhắc có tin nhắn.

Giang Lưu mở danh sách bạn tốt ra nhìn, thấy ảnh đại diện của Kính Hà Long Vương đang nhấp nháy.

Mở khung đối thoại ra nhìn, thì ra là Như Lai Phật Tổ đã xác nhận được Ngọc Đế trở về từ Hư Không cảnh giới, nhưng Ngọc Đế lại trực tiếp đi đến Lăng Tiêu bảo điện.

Sau khi nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Kính Hà Long Vương, tỏ ý mình đã biết chuyện, trong lòng Giang Lưu thầm lẩm bẩm.

- Ngọc Đế đi tới Lăng Tiêu bảo điện sao? Trước tiên không phải vội vàng tìm ta, hoặc là tìm Nguyên Linh sao? Chẳng lẽ? Hồng Quân lão tổ không hề nói cho hắn biết chuyện về vong hồn của Vương Mẫu?

Sau khi suy nghĩ một chút, Giang Lưu nói với Tôn Ngộ Không mấy câu, để hắn đi đến Lăng Tiêu bảo điện xem thử, hành động theo kế hoạch.

- Vâng, sư phụ!

Nghe được lời Giang Lưu nói, Tôn Ngộ Không gật đầu đáp lại, trong lúc nói đã xoay người rời đi.

Nhưng khi nhìn thấy Tôn Ngộ Không xoay người rời đi, Giang Lưu lại đột nhiên gọi lại.

- Đợi đã, Ngộ Không...

- Sư phụ, còn có chuyện gì muốn dặn dò sao?

Tôn Ngộ Không quay đầu lại nhìn.

- Ngộ Không, ngươi cẩn thận một chút, nếu Ngọc Đế đột nhiên muốn ra tay với ngươi, ngươi trước hết nên tự bảo vệ mình rồi tính!

Giang Lưu do dự một lúc rồi nói.

Trong lúc nói hắn nâng tay lên, Thái Cực Đồ xuất hiện trong tay Giang Lưu, đưa đến trước mặt Tôn Ngộ Không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận