Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1232: Lưỡng Nghi Vi Trần Trận

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Hai người Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân ẩn tàng ở trong bóng tối, đồng thời, một trăm linh tám vị Thiên Tướng cũng kín đáo chuẩn bị tốt.

Tuy rằng Ngọc Hoàng Thượng Đế hơi một tí chính là cử mấy chục nghìn, thậm chí hơn trăm nghìn Thiên Binh cùng lúc xuất hiện, tiến đánh nơi thế lực ở nào đó, thế nhưng, lần này bày xuống cạm bẫy là vì đối phó người thần bí mặc áo choàng màu đen, vì thế, Thiên Binh, Thiên Tướng phổ thông là không có tác dụng gì lớn.

Mà một trăm linh tám vị Thiên Tướng xuất hiện ở đây đều có tu vi là Thiên Tiên trung kỳ trở lên, đồng dạng, một cái trận đồ thật to cũng chuẩn bị xong, đây là Trận đồ Lưỡng Nghi Vi Trần Trận của Thái Thượng Lão Quân.

Lấy một trăm linh tám vị tiên nhân bố trí thành Lưỡng Nghi Vi Trần Trận dùng để đối phó người thần bí mặc áo choàng màu đen kia, tác dụng vẫn là rất lớn.

Từ xưa đến nay, không ít trận pháp đều có thể phát huy uy năng đáng sợ.

Nói thí dụ như danh xưng sát trận mạnh nhất Tru Tiên Kiếm Trận, lại ví dụ như trước đây trong thời kì đại chiến Vu Yêu, hai tộc phân biệt sử dụng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận cùng Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận. . .

Đương nhiên, thời kì Phong Thần Chi Chiến, Hoàng Hà Cửu Khúc Trận, Vạn Tiên Trận, . . . cũng có uy danh lan xa.

- Bệ hạ, ngài cảm thấy Nam Tốn Chân Phong này có thể câu dẫn người thần bí mặc áo choàng màu đen tới sao?

Ẩn tàng ở trong bóng tối, Thái Thượng Lão Quân mở miệng hỏi Ngọc Hoàng Thượng Đế ở bên cạnh.

Thái Thượng Lão Quân cảm thấy khả năng này có, thế nhưng không lớn, rốt cuộc trước đó trên mặt trăng, Thái Âm Chân Viêm cũng bị Thái Cực Đồ khắc chế, nếu như là người thần bí mặc áo choàng màu đen nguyện ý cũng có thể dùng Thái Cực Đồ trấn áp Thái Âm Chân Viêm mang đi mà?

Nhưng trên thực tế thì sao đây? Người thần bí mặc áo choàng màu đen cũng chưa từng xuất hiện.

- Chuyện này . . . khả năng hẳn là có chừng năm phần mười đi. . .

Sau khi nghe được Thái Thượng Lão Quân hỏi dò, Ngọc Hoàng Thượng Đế âm thầm suy tư một lát, sau đó mở miệng nói.

Xác thực, khả năng này không tính lớn, nhưng lại cũng không tính là nhỏ, bây giờ phải xem Nam Tốn Chân Phong gần như là cho không, người thần bí mặc áo choàng màu đen có nguyện ý muốn hay không.

Nếu như là hắn thật xuất hiện vậy thì dĩ nhiên là không thể tốt hơn.

Nhưng nếu như hắn chưa từng xuất hiện, cũng chính là đơn thuần hao phí một phần công phu mà thôi, rốt cuộc Nam Tốn Chân Phong này cũng không phải là người nào cũng có tư cách lấy đi.

Cho dù bị cầm đi, chính mình núp trong bóng tối, há có thể làm cho đối phương toại nguyện?

Lần này chờ chính là vài ngày, chỉ có điều, Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân đều nhẫn nại chờ đợi.

Thẳng đến khi Giang Lưu xuất hiện thì lông mày của Ngọc Hoàng Thượng Đế nhíu chặt lại.

Nếu như nói Giang Lưu có bản lĩnh thu phục Nam Tốn Chân Phong, Ngọc Hoàng Thượng Đế cảm thấy khả năng này cũng không phải là không có. Nhưng nếu như thật sự bị hắn thu phục thì sao đây? Bản thân nên làm cái gì? Chính mình sẽ ra tay với hắn sao?

Nghĩ nghĩ, Ngọc Hoàng Thượng Đế âm thầm gật đầu, nếu thật là như vậy thì Nam Tốn Chân Phong cũng quyết không thể cho Giang Lưu mang đi, đánh một trận thì đánh một trận đi.

Bản thân cũng có thể thừa cơ hội này, nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt.

Nhìn thấy Giang Lưu dựa vào Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ phòng ngự, quả nhiên là đi tới trước mặt Bản Nguyên của Nam Tốn Chân Phong, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng khẩn trương hơn rất nhiều.

Chỉ có điều, mắt thấy Giang Lưu đứng trước mặt Bản Nguyên của Nam Tốn Chân Phong hồi lâu, lại cũng không có dáng vẻ gì là sẽ ra tay, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng đại khái hiểu được tình huống của đối phương là như thế nào, khóe miệng hơi nhếch lên.

Xem ra, Huyền Trang mặc dù có thể dựa vào phòng ngự đi qua, thế nhưng hắn cũng không có bản lãnh thu phục Nam Tốn Chân Phong.

Vụt!

Chẳng qua chính là Ngọc Hoàng Thượng Đế vừa mới yên tâm lại một chút thì đột nhiên, từ giữa bầu trời một bóng người cực kỳ mau lẹ xuất hiện, nhanh như chớp vọt thẳng về phía Nam Tốn Chân Phong kia.

Cho dù bản thân Huyền Trang được Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ bảo vệ, thế mà đều bị hắn đánh bay ra ngoài.

Sau đó, bóng người này nắm lấy Bản Nguyên của Nam Tốn Chân Phong, trong chớp mắt đã chạy về nơi xa, tốc độ cực nhanh.

- Xuất hiện!

Nhìn thấy bóng người vừa xuất hiện này, Thái Thượng Lão Quân phản ứng cực nhanh, nhấc tay lên, Kim Cương Trác nhanh chóng bị hắn ném ra ngoài, hóa thành một vòng sáng màu vàng.

Nhờ có Thái Cực Đồ bảo vệ bản thân cho nên dù bị Kim Cương Trác này đánh một cái, Ác Thi cũng chỉ dừng lại mà không bị tổn thương gì.

Nhân cơ hội này, Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng cầm Thần Kiếm Hạo Thiên màu vàng, ngăn ở trước mặt Ác Thi.

- Nguy rồi, Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân thế mà liên thủ rồi? Hơn nữa, đây là cố ý bày ra cạm bẫy đang chờ ta xuất hiện sao?

Nhìn cảnh tượng ở trước mặt này, biểu cảm ở trên mặt của Ác Thi không khỏi biến đổi, tâm cũng chìm xuống dưới.

Trong chớp mắt Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân liền cùng lúc xuất hiện, rõ ràng bọn họ là đã sớm trốn ở trong tối, chờ đợi mình lấy thân phận người thần bí mặc áo choàng màu đen này xuất hiện.

- Chẳng lẽ . . . lời Chúc Cửu Âm nói Ngọc Hoàng Thượng Đế sắp ra tay với ta, thật sự là hướng về phía thân phận người thần bí mặc áo choàng màu đen hay sao?

Nhìn thấy cảnh tượng ở trước mặt này, trong đầu của Giang Lưu không khỏi vang lên câu nói Chúc Cửu Âm cố ý bảo Bạch Thử Tinh truyền lại cho mình trước đó.

- Ngươi cuối cùng cũng đã xuất hiện!

Cầm Thần Kiếm Hạo Thiên màu vàng trong tay, Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân phân biệt ngăn cản hai con đường tiến thối của Ác Thi rồi hắn mở miệng nói.

Cùng lúc đó, một trăm linh tám vị Thiên Tướng đã sớm chuẩn bị kỹ càng, cũng đứng ngay ngắn dựa theo phương vị đã được sắp xếp, một cái trận đồ thật to mở ra, hóa thành một cái trận pháp, hoàn toàn bao phủ Ác Thi vào bên trong.

- Triệu hồi!

Mắt thấy Thái Thượng Lão Quân liên thủ với Ngọc Hoàng Thượng Đế, trong lòng của Giang Lưu hơi động, kéo giao diện Trảm Thi ra, muốn triệu hồi Ác Thi trở về.

Thế nhưng mà gần như đồng thời, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên ở trong đầu của Giang Lưu.

Nhắc nhở: Ác Thi đang đứng ở trong hoàn cảnh đặc thù, không cách nào tiến hành triệu hồi!

- Thực sự. . .

Nhận được lời nhắc nhở này của hệ thống, mặc dù cảm thấy thất vọng, nhưng Giang Lưu lại cũng không cảm thấy kinh hãi và khó hiểu.

Trong trận đánh lúc trước với Ngọc Hoàng Thượng Đế thì Tùy Cơ Truyền Tống Thạch của mình đều không phát huy ra tác dụng, bởi vì Ngọc Hoàng Thượng Đế đã sớm có bố trí mang tính nhắm vào bản lĩnh bỏ chạy loại không gian của mình.

Mà Giang Lưu với thân phận người thần bí mặc áo choàng màu đen cũng đã mấy lần sử dụng năng lực triệu hồi để rời khỏi.

Lần này nếu như đã xác định đối phó với người thần bí mặc áo choàng màu đen, Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân sẽ có bố trí trước để khắc chế bản lĩnh này cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

- Xem ra, Nam Tốn Chân Phong này chính là mồi nhử các ngươi đưa ra vì dẫn dụ ta xuất hiện hay sao?

Mặc dù là không thể nào đào thoát, thế nhưng, Ác Thi lại cũng không tỏ vẻ kinh hoảng, hắn nhấc tay lên, lại bỏ Bản Nguyên của Nam Tốn Chân Phong vào bên trong Túi Không Gian, đồng thời, cười nói với mấy người Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Thấy Ác Thi cất Bản Nguyên của Nam Tốn Chân Phong đi, lông mày của Ngọc Hoàng Thượng Đế không khỏi nhíu lại.

Chỉ có điều, vào lúc này người thần bí mặc áo choàng màu đen đã là cá trong chậu, thịt trên thớt, bản thân hắn đều trốn không thoát, Bản Nguyên của Nam Tốn Chân Phong kia bị cất đi cũng không sao.

- Hôm nay ngươi đi không nổi!

Nhìn chằm chằm vào Ác Thi, Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng tuyên bố.

- Hai vị liên thủ bày xuống cạm bẫy cần làm chuyện gì?

Ác Thi mở miệng hỏi Ngọc Hoàng Thượng Đế.

- Ngươi cũng không cần biết rõ còn cố hỏi! Chúng ta thứ nhất là muốn biết rõ Thái Cực Đồ của ngươi là từ đâu mà đến, thứ hai sao, đương nhiên là vì Hồng Mông Tử Khí ở trên người của ngươi!

Ngọc Hoàng Thượng Đế mở miệng trả lời.

- Nếu như ta nói, Hồng Mông Tử Khí không ở trên người của ta thì sao đây?

Sau khi nghe được câu nói của Ngọc Hoàng Thượng Đế, Ác Thi mở miệng trả lời.

- Có phải ở trên người của ngươi hay không, chúng ta cũng không thể bằng vào lời nói mà tin tưởng ngươi được!

Nghe câu nói của Ác Thi, Ngọc Hoàng Thượng Đế lắc đầu nói.

Một luồng Hồng Mông Tử Khí này chính là tương đương với một tôn Thánh vị cuối cùng, đối với tất cả Chuẩn Thánh mà nói đều có được lực hấp dẫn lớn lao.

Đều đến lúc này, người thần bí mặc áo choàng màu đen đã là thành cá trong chậu, há có thể bởi vì lời nói của hắn mà bọn họ phải tin tưởng đây?

- Chuyện lần này trở nên phiền toái!

Giang Lưu nhìn thấy Ác Thi bị vây công, trốn lại trốn không thoát, đánh lại đánh không lại, lòng âm thầm trầm xuống.

Hai người Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân liên thủ, chiến lực của tổ đội này vốn dĩ là mạnh đến mức đáng sợ, thế nhưng mà lại còn phối hợp thêm một cái trận pháp đã bố trí xong xuôi nữa.

Đây không phải là càng thêm không có khả năng thất bại sao?

- Vào lúc này, ta có nên ra tay hay không? Không quá phù hợp! Hơn nữa, cũng không nhất định có thể cứu được người ra đến!

- Thế nhưng mà chỉ dựa vào phòng ngự của Thái Cực Đồ, ngay cả ngăn cản một mình Ngọc Hoàng Thượng Đế thôi cũng quá sức, chớ nói chi là còn có Thái Thượng Lão Quân ở bên cạnh!

- Đánh lại đánh không lại, trốn lại trốn không thoát, làm sao bây giờ đây? Mời người tới hỗ trợ hay sao?

- Cũng may mặc dù không thể sử dụng năng lực triệu hồi để đào thoát, nhưng sử dụng Túi Không Gian vẫn là không thành vấn đề, có bảo vật gì có thể phát huy tác dụng ở thời điểm này không nhỉ?

- Bây giờ lâm thời khắc kim mua sắm bảo vật đến ứng đối trước mắt kiếp nạn hay vẫn là nên mời người tới hỗ trợ đây?

. . .

Ở trong cục diện hiện tại, Ác Thi có thể nói là nguy cơ sớm tối, trong lòng của Giang Lưu cấp tốc suy tư, nghĩ xem làm như thế nào cho Ác Thi vượt qua cửa ải khó khăn ở trước mắt này.

Khắc kim ư? Suy nghĩ một chút vẫn là quên đi thôi, trước đó không lâu lấy thân phận người thần bí mặc áo choàng màu bạc, khắc kim mua một thanh Tru Tiên Kiếm, bây giờ chính mình còn dư lại không nhiều tiền lắm, muốn khắc kim cũng không làm được.

Như vậy, cũng chỉ có thể mời người hỗ trợ.

Thế nhưng mà với cục diện như vậy, muốn giúp đỡ thì nhất định phải có thực lực cấp độ Chuẩn Thánh mới được chứ nhỉ?

Mời người nào tới hỗ trợ đây? Ngoại trừ Cao Dương thì bản thân còn có thể nhờ mấy vị Chuẩn Thánh là Minh Hà Lão Tổ, Yêu Sư Côn Bằng, thậm chí là Trấn Nguyên Tử nhưng nếu như mời cả ba không bỏ đá xuống giếng, đồng dạng tranh đoạt Hồng Mông Tử Khí đã là may lắm rồi?

Đường chết!

Đối với Giang Lưu thì cục diện bây giờ có thể thật là chỉ có một con đường là chết mà thôi.

Lưỡng Nghi Vi Trần Trận bao phủ chung quanh, khiến người thần bí mặc áo choàng màu đen không thể đào thoát, vào lúc này trong lòng của Ngọc Hoàng Thượng Đế đúng là không hề cảm thấy vội vàng.

Đối với thân phận người thần bí mặc áo choàng màu đen, Ngọc Hoàng Thượng Đế tự nhiên cũng rất hiếu kì, với cục diện như bây giờ, hắn sẽ ứng đối như thế nào đây?

Cũng hoặc là nói có người nào sẽ đến giúp hắn đây?

Ngọc Hoàng Thượng Đế cũng muốn nhìn xem, từ người chịu đến giúp đỡ đối phương, chắc hẳn cũng có thể đại khái suy đoán ra thân phận của hắn.

- Cao Dương, mau tới Hạp cốc cuồng phong này một chuyến, Thái Thượng Lão Quân liên thủ với Ngọc Hoàng Thượng Đế bày ra một cái bẫy! Bây giờ Ác Thi của ta lấy thân phận người thần bí mặc áo choàng màu đen bị nhốt rồi!

Giang Lưu nhanh chóng nhắn một tin qua cho Cao Dương, để nàng chạy đến đây hỗ trợ.

Quan hệ giữa người thần bí mặc áo choàng màu đen cùng Cao Dương không tồi, đó cũng không phải là bí mật gì, thậm chí trước đây chính mình còn tự biên tự diễn một màn kịch vì Cao Dương, chiến đấu với người thần bí mặc áo choàng màu đen một trận.

Cho nên, Cao Dương đến giúp đỡ người thần bí mặc áo choàng màu đen là chuyện hoàn toàn hợp tình hợp lý.

Nghĩ nghĩ, Giang Lưu lại kéo danh sách bạn bè ra, tìm được Triệu Công Minh, nhắn tin qua cho Triệu Công Minh:

- Triệu Công Minh tiền bối, người thần bí mặc áo choàng màu đen bị Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân đặt bẫy, tình thế bây giờ vô cùng nguy hiểm. . .

Triệu Công Minh có thể tới hay không, Giang Lưu không có nắm chắc tuyệt đối, thế nhưng, theo Giang Lưu thấy, khả năng hắn sẽ đến sẽ khoảng từ tám phần mười trở lên!

Đầu tiên, Triệu Công Minh sở dĩ có thể thoát khỏi sự trói buộc của Phong Thần Bảng là bởi vì người thần bí mặc áo choàng màu đen, đây cũng là thiếu ân tình.

Thứ hai, Đệ tử của Tiệt Giáo không phải đều là người trọng tình trọng nghĩa hay sao?

Biết rõ có một cơ hội trả ân tình, hắn há có thể không đến giúp đây?

Kéo được hai người Cao Dương cùng Triệu Công Minh đến đây tương trợ, Giang Lưu cảm thấy bản thân vẫn là có sức ứng đối với đội ngũ Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng Thái Thượng Lão Quân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận