Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1593: Thu hoạch của Phục Hi

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nguyên bản, sau khi biết được Giang Lưu đến đây là để tìm kiếm trợ giúp, Phục Hi nói mình sẽ hết sức nỗ lực!

Dù sao tất cả mọi người là Nhân tộc, tận lực hỗ trợ đây chẳng phải là chuyện nên làm hay sao?

Ở thời kỳ Thượng Cổ, Nhân tộc dù được Nữ Oa điểm hóa đản sinh ở giữa trời đất thế nhưng mà cơ thể lại vô cùng yếu đuối, lúc ấy Vu Yêu hoành hành, mãnh thú độc trùng tàn phá bừa bãi, Nhân tộc vì sao có thể tiếp tục kéo dài, mãi đến hiện tại trở thành nhân vật chính trong trời đất này?

Đó chính là Nhân tộc biết đoàn kết, giúp đỡ nhau vượt qua khó khăn!

Chỉ có điều nếu như đây chỉ là chuyện bình thường, Phục Hi cảm thấy mình hết sức nỗ lực là được rồi!

Nhưng sau khi nghe được lời nói của Giang Lưu, chuyện lần này lại liên quan đến thời cơ chứng đạo đột phá, trở thành Thánh Nhân, lời này làm cho Tam Hoàng Ngũ Đế đều vì chấn động rồi!

Phục Hi càng kiên định biểu thị, cho dù bản thân liều mạng, cũng sẽ thay Giang Lưu bói ra thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân là cái gì!

- Chuyện này . . . đa tạ Lão Tổ!

Nghe được lời nói của Phục Hi, trong lòng của Giang Lưu đương nhiên là vô cùng kích động!

Thế nhưng mà nếu như bản thân cự tuyệt thì chẳng phải là tỏ ra quá dối trá rồi! Chính vì thế Giang Lưu chỉ là nghiêm túc gật nhẹ đầu!

Cùng lúc đó, Phục Hi cũng không nói nhảm, ánh mắt rơi vào phía trên mai rùa ở trong tay của mình!

Ba đồng tiền cổ được bỏ vào, Phục Hi bắt đầu lay động mai rùa!

Ở bên cạnh, sau khi trao đổi ánh mắt, mấy vị Hoàng Đế khác cũng đều ra tay!

Đương nhiên, bọn họ không giúp đỡ được gì với việc bốc quẻ, thế nhưng mà, thân là Tam Hoàng Ngũ Đế của Nhân tộc, bọn họ có được vô số công đức, khí vận vô song!

Mắt thấy Phục Hi đã ra tay, những vị Hoàng Đế này cũng đều giơ tay lên!

Tiếp đó, khí vận cùng công đức đều hiện lên, hội tụ đến trên người của Phục Hi!

Mặc dù bọn họ không hiểu Tiên Thiên diễn quẻ, thế nhưng mà, kính dâng ra khí vận cùng công đức, tương trợ Phục Hi thôi diễn còn có thể làm được!

- Các vị. . .

Mắt thấy hành động của các vị Hoàng Đế, lấy ra công đức cùng số mệnh quý giá mà không hề giữ lại chút nào chỉ để giúp đỡ bản thân, trong lòng của Giang Lưu cảm thấy vô cùng cảm động!

- Chúng ta đợi ở bên trong Hỏa Vân Thánh Nhân động này, bình thường sẽ không ly khai, những khí vận cùng công đức này ở chỗ chúng ta thì đã không có tác dụng quá lớn, còn không bằng lấy ra giúp cậu!

- Nếu như thật sự có thể giúp cậu thôi diễn ra được thời cơ, chứng đạo đột phá, trở thành Thánh Nhân thì cậu chính là vị Thánh Nhân đầu tiên của Nhân tộc chúng ta!

- Chỉ cần có thể thành công, tất cả những chuyện này đều là đáng giá!

Tam Hoàng Ngũ Đế ngươi một lời ta một câu, mở miệng nói với Giang Lưu!

Lời nói này rất có một loại cảm giác giống như cha mẹ đầu tư cho con cái, không giữ lại chút nào!

Vào lúc này, trên trán của Phục Hi đã đầy mồ hôi!

Tay nắm mai rùa, đầy đủ lắc lư bảy bảy bốn mươi chín lần rồi tiếp đó đổ ra!

Ba đồng tiền cổ xuất hiện ở trước mặt của Phục Hi!

Nhìn mấy đồng tiền ở trước mắt, Phục Hi ngưng thần tính toán, phá giải quẻ tượng!

Càng ngày càng nhiều công đức cùng số mệnh ép tới, mồ hôi ở trên trán của Phục Hi đã to như hạt đậu, chảy xuống ướt đẫm khoảng đất xung quanh!

Hiển nhiên, vào lúc này, hắn cũng đã đến cực hạn.

Rồi một cảnh tượng làm cho người ta cảm thấy chấn động, kinh ngạc và sợ hãi chính là ba đồng tiền nằm trên mặt đất lại đột nhiên tự chuyển động!

Đúng vậy! Không có người nào động vào bọn chúng, thế nhưng mà chính bọn chúng lại tự bật dậy và xoay tròn!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Giang Lưu đương nhiên không có khả năng khoanh tay đứng nhìn!

Hắn cũng nhanh chóng điều động tất cả công đức cùng số mệnh bản thân tích lũy trong mười năm này, truyền cho Phục Hi!

Nếu nói kỹ càng, tất cả khí vận công đức Tam Hoàng Ngũ Đế lại công thêm khí vận cùng công đức Giang Lưu tích lũy trong mười năm, đó là số lượng vô cùng khổng lồ!

Kết hợp thêm với Tiên Thiên diễn quẻ của Phục Hi, e rằng không có việc gì là không tính được!

Chỉ có điều là hiện tại, Phục Hi có vẻ vẫn như cũ là không có hoàn thành việc thôi diện!

Lại nhìn hắn đầu đầy mồ hôi, biểu cảm ở trên mặt chuyên chú, đây cũng đã đến một thời điểm cực kỳ quan trọng, mấu chốt!

- Cao Dương, tranh thủ thời gian cho ta mượn Không Động Ấn dùng một lát! Phải nhanh lên!

Nhìn thấy chuyện này đã đến lúc mấu chốt, Giang Lưu nhanh chóng kéo ra khung nói chuyện giữa bản thân cùng Cao Dương, nhắn một tin qua!

- Tốt!

Cao Dương hiển nhiên cũng từ trong câu chữ biết được tình huống của Giang Lưu bây giờ là vô cùng khẩn cấp, sau khi nhắn tin trả lời một chữ liền trầm mặc!

Thấy Phục Hi đang tập trung toàn bộ tinh thần để tính toán Giang Lưu há to miệng, vốn dĩ là muốn nhắc nhở một câu, nói là bản thân sẽ lập tức lấy Không Động Ấn ra!

Thế nhưng mà, giống như nghĩ đến điều gì đó, lời ra đến miệng lại bị Giang Lưu nuốt trở vào, không nói gì nữa!

Vào lúc này, thần kinh của Phục Hi đã cực độ căng cứng, Giang Lưu thật đúng là sợ bản thân nói chuyện, sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của người trước!

Tốc độ rất nhanh, chỉ mới mấy phút ngắn ngủi trôi qua mà thôi, bên phía Giang Lưu đã vang lên tiếng tin nhắn truyền đến!

Giang Lưu đều không cần nhìn, lập tức kéo ra giao diện bảo khố của bang phái!

Quả nhiên, vào lúc này, Không Động Ấn đang nằm ở bên trong bảo khố của bang phái!

Nhanh chóng lấy Không Động Ấn ra ngoài, tiếp đó, Giang Lưu thôi động sức mạnh của khí vận ở bên trong đó!

Chẳng mất bao lâu, khí vận của Nhân tộc nồng đậm đến mức bằng mắt thường cũng có thể thấy được dường như một thác nước vậy rơi xuống trên người của Phục Hi!

Sau khi được lượng khí vận khổng lồ của Nhân tộc gia trì, động tác tính toán của Phục Hi dừng lại một chút!

Sau đó, ba đồng tiền đang xoay tròn ở trên mặt đất lập tức xuất hiện mấy vết rách rồi vỡ vụn!

Đồng thời, một tiếng Đại Đạo Lôi Âm vang lên, sấm sét màu tím xuất hiện từ bên trong hư không, bổ xuống đầu của Phục Hi!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Giang Lưu theo bản năng giơ tay lên, thi triển kỹ năng Kim Cương Chú, tăng cường phòng ngự cho Phục Hi!

Chỉ có điều là tia sét màu tím này là Thiên Phạt, cũng không phải là sấm sét bình thường, nó vòng qua Kim Cương Chú, tác động thẳng đến Phục Hi

Phục Hi phun ra một búng máu đến, biểu cảm ở trên mặt trở nên uể oải, khí tức cũng hạ xuống!

- Lão Tổ không sao chứ?

Nhìn thấy phản ứng này của Phục Hi, biểu cảm ở trên mặt của Giang Lưu lập tức kịch liệt biến đổi, hắn vội vàng áp sát tới nâng Phục Hi lên!

- Thiên Phạt! Ta ỷ vào khí vận cùng công đức, cưỡng ép thăm dò Thiên Cơ, đã gặp Thiên Phạt, trong vòng trăm năm, không thể lại thi triển Tiên Thiên diễn quẻ rồi!

Biểu cảm ở trên mặt của Phục Hi vẫn còn uể oải, ông mở miệng đáp!

Trong khi đang nói chuyện, Phục Hi nhìn thấy ba đồng tiền của bản thân đã vỡ vụn, ở trên mặt lại xuất hiện biểu cảm thương cảm!

Bảo vật đi theo bản thân nhiều năm bị hủy như vậy!

- Lão Tổ, là ta liên lụy ngài!

Nhìn thấy Phục Hi như thế, Giang Lưu áy náy cùng tự trách nói!

Nếu không phải là vì trợ giúp bản thân cưỡng ép bói toán cái gọi là thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân, Phục Hi cũng sẽ không gặp Thiên Phạt!

Thậm chí, khí vận và công đức của bản thân cùng mấy vị Hoàng Đế khác đều đã tiêu hao sạch sẽ rồi!

Còn có khí vận của Nhân tộc ở bên trong Không Động Ấn cũng tiêu hao rất nhiều!

- Chỉ có điều, mặc dù hậu quả vô cùng nghiêm trọng, thậm chí . . . Thế nhưng mà may mắn khôgn làm nhục mệnh, ta lại thành công thăm dò đến một chút xíu, cũng đã biết được thời cơ đột phá, trở thành Thánh Nhân là gì!

Lau đi vết máu trên khóe miệng, Phục Hi mở miệng nói với Giang Lưu!

- Còn tốt, cuối cùng cũng không có phí công!

Nghe được câu nói này của Phục Hi thì ở bên cạnh các vị Hoàng Đế đều thở phào nhẹ nhõm nói!

- Giang Lưu. . .

Ánh mắt của Phục Hi vô cùng ngưng trọng:

- Thời cơ để cậu đột phá, trở thành Thánh Nhân . . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận