Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1264: Nhận tội



Đại kiếp Tây Hành vẫn chưa kết thúc, vì vậy phàm là Tiên Phật có chút kiến thức thì đều sẽ tránh đoàn thỉnh kinh Tây Hành đi.

Dù sao cái vô lượng lượng kiếp này không chỉ nhằm vào đoàn thỉnh kinh Tây Hành, mà quan trọng hơn là nhằm vào những người ứng kiếp.

Mặc dù chín chín tám mươi mốt nạn là nói về kiếp nạn của đoàn thỉnh kinh Tây Hành, nhưng lại không nguy hiểm đến tính mạng.

Còn những người ứng kiếp khác thì không thể đảm bảo rằng tính mạng sẽ an toàn.

Mấy năm qua, sự phát triển của sự việc dường như đều nằm trong dự đoán của mọi người. Cho dù là người của Phật Môn hay người của Thiên Đình đều tử thương vô số. Những thứ này, đương nhiên là càng làm cho người khác cảm thấy hoảng sợ hơn.

Một mặt, trong những năm gần đây đúng là có rất nhiều vị Tiên Phật chết trong tay đoàn thỉnh kinh Tây Hành, khiến không ít người cảm thấy phẫn nộ. Lần này, cái chết của Lưu Ly Vương Phật giống như một đầu dây dẫn nỗ, kích phát những cảm xúc phẫn nộ nay.

Mặt khác là có thể nhân cơ hội này trừng trị Giang Lưu một phen, để hắn sau này sẽ không hạ tử thủ với người trong Phật Môn nữa, khi đó, độ an toàn của mình sẽ được tăng lên không ít.

Vì vậy, cho dù là thực sự tức giận hay bởi vì nhân sự việc này, muốn bảo đảm an toàn cho bản thân, những người trong Phật Môn đều rất muốn nhân cơ hội này trừng phạt Giang Lưu, để hắn càng nhớ rõ hơn.

Lúc này, Đại Thế Vương Phật đã lên tiếng, đại biểu cho mọi người gây khó dễ cho Huyền Trang. Đương nhiên, những người này cũng không vội lên tiếng, mà lặng lẽ quan sát diễn biến.

Nhưng từ trên lập trường mà nói, họ đều đứng về phía Đại Thế Vương Phật.

Giang Lưu nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Đại Thế Vương Phật, trả lời:

- Đại Thế Vương Phật, bọn ta với Lưu Ly Vương Phật không có thù hận gì cả, nhưng hắn lại biến thành kẻ lạ mặt để chiếm lấy bảo vật của Ngộ Không, cuối cùng lại biến thành bản tôn của chính mình. Ta cho là hắn là do yêu ma biến thành, cách nghĩ này lẽ nào không hợp tình hợp lý sao?

- Chuyện này …

Không thể không nói những lời của Giang Lưu vẫn rất có lý. Đối mặt với câu hỏi vặn lại của Giang Lưu, Đại Thế Vương Phật nhất thời cứng họng lại, cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Khi Đại Thế Vương Phật cứng họng trả lời không được, một giọng cười vang lên, chợt, một vị Phật Đà không thể nhịn được mà nói:

- Ha ha ha, thế nhân đều nói Huyền Trang ngươi rất biết ăn nói, quả nhiên không sai. Hôm đó ngươi đã giết Lưu Ly Vương Phật, tội nghiệt ngập trời như vậy, ngươi lại muốn xóa sạch hết toàn bộ sự việc, lại đổ hết trách nhiệm lên người Lưu Ly Vương Phật sao?

Giang Lưu quay đầu lại, liếc mắt nhìn bóng dáng người này, lập tức nói:

- Bản tọa biết ăn nói, chẳng lẽ lại là khuyết điểm sao? Ít nhất lời nói của bổn tọa có lý có chứng cứ, không giống như một số người dục gia chi tội, hà hoạn vô từ!

Nghe Giang Lưu chỉ cây dâu mắng cây hòe, Phật Đà này lập tức biến sắc, vừa kinh vừa nộ trách mắng:

- Ngươi làm càn!

Giang Lưu hoàn toàn giữ thái độ đúng mực, đáp lại một cách mỉa mai:

- Làm càn? Ta và ngươi đều là Phật, ngươi có thể cười nhạo thoái thác chuyện này, chẳng lẽ ta không thể nói ngươi muốn vu oan cho người khác sao?

Nhìn dáng vẻ Giang Lưu khẩu chiến đàn Phật, Như Lai Phật Tổ không nói được một lời, chỉ yên lặng ngồi trên tòa sen của mình.

Chẳng qua, thấy lời nói của Giang Lưu không có vẻ gì là rơi vào thế hạ phong, Như Lai Phật Tổ thầm hài lòng gật đầu.

Huyền Trang là ai? Là Kim Thiền Tử chuyển thế, mà đặc điểm lớn nhất của ve là gì?

Kêu to!

Đường Tăng thân là Kim Thiền Tử chuyển thế, biết cách ăn nói cũng không phải chuyện gì kỳ lạ.

Vì vậy, cho dù mấy vị Phật Đà cùng hợp sức cũng không thể nói lại Huyền Trang. Điều này không có gì là lạ trong mắt Như Lai Phật Tổ!

Điều quan trọng hơn là những lời lẽ giao chiến giữa Huyền Trang và họ không phải là những lời vô lý bá đạo, mà là những câu trả lời hợp lý và có chứng cứ, là loại đạo lý hoàn toàn có thể đứng vững được.

Tranh cãi một hồi lâu, mắt thấy cứ tiếp tục tranh cãi thế này thì khó có thể đưa ra được kết quả, Đại Thế Vương Phật lập tức nói với Giang Lưu:

- Huyền Trang, Lưu Ly Vương Phật hóa thành người lạ và chiếm đoạt bảo vật của Ngộ Không, đây quả thực là hắn không đúng, hắn có lỗi trước, nhưng lỗi này không đáng tội chết đúng không? Theo ta, ngươi đây là bắt được cơ hội nhỏ nhoi này, vì ân oán cá nhân nên mới cố ý giết chết Lưu Ly Vương Phật!

Bây giờ, Đại Thế Vương Phật đã thừa nhận hành vi của Lưu Ly Vương Phật là không đúng trước.

Tuy nhiên, Giang Lưu nhân cơ hội này, vì trả thù riêng mà giết chết Lưu Ly Vương Phật, đây mới là tội ác tày trời.

Giang Lưu khẽ cau mày, nhìn Đại Thế Vương Phật chăm chú hỏi:

- Thù riêng? Không biết cái mà Đại Thế Vương Phật gọi là thù riêng là từ đâu mà có?

Đại Thế Vương Phật nói với bộ dạng thản nhiên:

- Điều này không phải đã rõ rồi sao? Trước đây còn có tin đồn rằng Lưu Ly Vương Phật muốn chiếm đoạt Không Động Ấn trong tay của ngươi. Lúc đó ngươi đã ghi hận trong lòng với Lưu Ly Vương Phật đúng không?

- Vì vậy, ngươi có đủ động cơ để giết người! Dù sao, cái hung danh của Huyền Trang ngươi và cái danh từ bi của ngươi đã lan truyền khắp Tam giới Lục đạo!

Lời Đại Thế Vương Phật nói khiến cho rất nhiều Phật Đà và Bồ Tát trong Đại Lôi Âm Tự và các vị Bồ Tát ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng thầm bừng tỉnh.

Hóa ra là vì điều này! Khó trách Huyền Trang muốn giết Lưu Ly Vương Phật.

Nếu vì mục đích trả thù thì động cơ này hoàn toàn hiểu được.

Không Động Ấn là Thần khí trấn áp vận khí nhân tộc, vì Lưu Ly Vương Phật ra tay cướp đoạt nên Huyền Trang chỉ có thể giao nó cho Đường Hoàng Lý Thế Dân. Ở một mức độ nhất định nào đó có thể nói là Lưu Ly Vương Phật hại hắn mất đi Thần khí chí bảo như Không Động Ấn.

Huyền Trang mang mối hận trong lòng, nhân cơ hội này giết chết Lưu Ly Vương Phật để báo thù, xem ra cũng có lý?

Nghe được lời của Đại Thế Vương Phật, Giang Lưu trực tiếp phủ nhận ba lần liên tục:

- Ta không có! Không phải như vậy! Ngươi vu oan cho ta! Ngươi nói xấu ta!

Tuy nhiên, hắn càng vội vàng phủ nhận, lại càng chứng minh lời nói của Đại Thế Vương Phật là đúng.

Nhất thời, trong lòng mọi người trong Đại Lôi Âm Tự hầu như đều hiểu rõ nguyên nhân và hậu quả của sự việc.

Đã nói đến đây rồi, mọi chuyện đã trở nên rất rõ ràng, cho dù Giang Lưu có phủ nhận thế nào đi nữa thì cũng vô ích!

Vốn dĩ giữa Giang Lưu và Lưu Ly Vương Phật đã có thù riêng, nên nhân cơ hội này trực tiếp giết chết Lưu Ly Vương Phật. Toàn bộ sự việc đã hoàn toàn thông suốt rồi, cho dù hắn có biện hộ như thế nào thì cũng sẽ phí công vô ích.

Đây giống như một vụ tai nạn giao thông khiến người khác mất mạng, có lẽ người gây họa sẽ không bị buộc tội cố ý giết người.

Tuy nhiên, nếu người bị đụng chết có thâm cừu đại hận với hung thủ, cho dù hung thủ có thanh minh là bản thân không cố ý đụng chết người như thế nào đi nữa thì chuyện này khó có thể giải thích bằng lời được, phải không?

Xem ra tình hình hiện tại đã trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, Như Lai Phật Tổ vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt không mở miệng cuối cùng cũng lên tiếng:

- Được rồi, không cần nói nữa…

Sau khi Như Lai Phật Tổ lên tiếng, toàn bộ Đại Lôi Âm Tự đều yên tĩnh lại.

Tầm mắt của mọi người cũng đều tập trung lên người Như Lai Phật Tổ, chờ xem quyết định của Như Lai Phật Tổ.

Sau khi Như Lai Phật Tổ nhìn một vòng quanh tất cả những người xung quanh, ánh mắt hắn dừng lại ở chỗ Giang Lưu và nói:

- Chiên Đàn Công Đức Phật, ngươi đã biết tội chưa?

Nghe Như Lai Phật Tổ nói vậy, Giang Lưu cúi đầu, trả lời:

- Nếu ý Phật Tổ là nói, đệ tử ngộ sát Lưu Ly Vương Phật thì đệ tử xin nhận tội!

- Thế nhưng nếu Phật tổ nói đệ tử cố ý sát hại Lưu Ly Vương Phật, đệ tử sẽ không nhận tội!

Lời này khiến cho Đại Thế Vương Phật há miệng muốn nói thêm vài câu.

Nhưng suy nghĩ một chút, lời đã đến miệng lại nuốt xuống.

Nếu Huyền Trang nhận tội cố ý giết hại Lưu Ly Vương Phật, xét theo tội danh này, chắc chắn hắn sẽ không tránh khỏi kết cục giết người đền mạng.

Nhưng nếu chỉ thừa nhận tội ngộ sát thì tội này không đến mức phải chết!

Mục đích của Đại Thế Vương Phật không phải là đẩy Huyền Trang vào chỗ chết mà là muốn trừng trị hắn thật thích đáng.

Một là khiến cho Huyền Trang phải ghi nhớ. Hai là muốn trấn áp thanh thế của Như Lai Phật Tổ đi một chút.

Vì vậy, nếu Huyền Trang sẵn sàng thừa nhận tội ngộ sát này thì hình như cũng đủ rồi?

Không chỉ có Đại Thế Vương Phật nghĩ như vậy, các Phật Đà và Bồ Tát khác bên cạnh hắn thật ra cũng nghĩ như vậy.

Vì vậy, sau khi Giang Lưu mở miệng trả lời, cũng không có ai mở miệng dị nghị.

Suy nghĩ của những người này cũng giống như suy nghĩ của Đại Thế Vương Phật. Thậm chí có không ít người còn cảm thấy trong chuyện này, Huyền Trang thực sự không phải là người có lỗi.

Suy cho cùng, trong cái vô lượng lượng kiếp này, nếu phải ứng kiếp sát thật, rất nhiều người đều sẽ làm ra một ít chuyện khác bình thường.

Ví dụ như chuyện Huyền Trang đã giết Lưu Ly Vương Phật, không thể phủ nhận là Lưu Ly Vương Phật đã ứng sát kiếp.

Mà hắn đã che giấu thân phận của mình và cướp đoạt bảo vật của Tôn Ngộ Không, đây chính là linh đài mai một ứng sát kiếp chăng?

Huyền Trang thì sao? Là một bên giết người, làm việc có hơi xúc động, cũng có thể hiểu được.

Không chừng cũng có một bộ phận cho rằng hành vi của Huyền Trang là do bị ý chí của thiên đạo quấy nhiễu.

Không nói đến các Phật Đà và Bồ Tát có suy nghĩ gì, sau khi Giang Lưu gật đầu nhận tội, Như Lai Phật Tổ liếc nhìn tất cả những người đang có mặt, thấy mọi người đều không có dị nghị, lúc này mới gật đầu nói:

- Nếu người đã nhận tội ngộ sát, vậy là tốt rồi!

Nghe lời Như Lai Phổ Tổ nói, tội danh thành lập, Tôn Ngộ Không gửi tin cho Giang Lưu trong khung đối thoại:

- Sư phụ, chúng ta cứ như vậy mà nhận tội sao?

Nhìn thấy tin nhắn Tôn Ngộ Không gởi đến cho mình, Giang Lưu gửi tin trả lời để Tôn Ngộ Không bình tĩnh chớ nóng:

- Căn bản là chúng ta không thể thoát khỏi tội ngộ sát này, không thừa nhận còn có thể làm gì chứ? Cứ xem Như Lai Phật Tổ xét xử phán quyết chúng ta như thế nào trước rồi tính sau!

Đến trình độ này thì đã tuyệt đối quyết định Giang Lưu mang tội ngộ sát, cũng xem như là cho tất cả các Phật Đà và Bồ Tát một công đạo. Như Lai Phật Tổ không có ý càn cương độc đoán, mà là nhìn tất cả mọi người trong Đại Lôi Âm Tự và hỏi:

- Về tội danh Chiên Đàn Công Đức Phật ngộ sát Lưu Ly Vương Phật, không biết các vị cảm thấy nên trừng phạt thế nào cho thỏa đáng?

Nghe lời của Như Lai Phật Tổ nói muốn ném chuyện này lại cho những người này, các vị Phật Đà và Bồ Tát ở đây đều trố mắt nhìn nhau, nhất thời nhìn nhau không nói gì, không biết nên đáp lại như thế nào.

Hiển nhiên, sự lựa chọn này của Như Lai Phật Tổ là điều không ai ngờ tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận