Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Chương 1147: Cắn thuốc bản Côn Bằng thượng tuyến!

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Ở bên trong tổng bộ của trung tâm giải trí Hỏa Vân, bình thường vào lúc này, Cao Dương đều sẽ tu luyện Thanh Liên Đạo Kinh ở bên trong Ngộ Đạo Đường.

Nhờ có cơ duyện bản thân nhận được ở Bích Du Cung mà tư chất tăng lên rất nhiều, chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi đã thành công tu luyện đến cấp độ Thái Ất Chân Tiên, mà Ngộ Đạo Đường này còn có thể đề thăng tốc độ tu luyện lên gấp 10 lần.

Mặc dù đã rời khỏi trong Bích Du Cung cũng có chút thời gian, nhưng nhờ tu luyện ở bên trong Ngộ Đạo Đường, tốc độ tiến bộ của Cao Dương vẫn có thể nói là cực nhanh, khoảng cách tới cảnh giới Đại La Kim Tiên tựa hồ cũng không xa.

Chẳng qua là hôm nay Cao Dương lại cũng không có tu luyện ở bên trong Ngộ Đạo Đường, mà là đang luận bàn với người khác.

Cao Dương cầm Thanh Bình Kiếm trong tay, mỗi một chiêu một thức đều có được uy năng lớn lao.

Mà ở trước mặt Cao Dương là một cô bé nhìn qua chỉ mười hai, mười ba tuổi, cầm trong tay Tuyệt Tiên Kiếm, vung tay, chém ra từng luồng từng luồng kiếm khí diệt thiên tuyệt địa.

Người sử dụng Tuyệt Tiên Kiếm này tự nhiên chính là một trong số các con gái của Giang Lưu —— Huyết Vũ.

Tuy rằng Huyết Vũ chính là Ma Anh biến thành, tràn đầy oán khí, thế nhưng nhận Cao Dương làm mẹ nuôi, quan hệ giữa hai mẹ con này mặc dù không nói vui vẻ hòa thuận, nhưng ít ra Huyết Vũ không có thể hiện rõ tâm lý bài xích đối với Cao Dương.

Hàng năm, Linh Vũ đều có một lần cơ hội thăm viếng, đi Nữ Nhi Quốc gặp mặt mẹ ruột, vậy, Huyết Vũ cũng có cơ hội dạng này nhưng nàng lựa chọn đến trung tâm giải trí Hỏa Vân gặp Cao Dương.

Tuyệt Tiên Kiếm là một trong Tru Tiên Tứ Kiếm, có được uy năng lớn lao, ở trong tay Huyết Vũ đủ để phát huy ra lực sát thương có thể so sánh với cấp độ Chuẩn Thánh.

Chẳng qua là muốn nói đến phẩm chất thì chí bảo chứng đạo của Thông Thiên Giáo Chủ là Thanh Bình Kiếm vẫn cao hơn một bậc, lại thêm tu vi của Cao Dương cũng cao hơn Huyết Vũ, vì thế, trận tỷ thí này nhìn như Tuyệt Tiên kiếm khí tung hoành, cực kỳ nguy hiểm thế nhưng Cao Dương vẫn là người chiếm thế thượng phong và hoặc nhiều hoặc ít thì nàng vẫn là lưu thủ.

Vào lúc này, ở bên trong trung tâm giải trí Hỏa Vân, không ít nhân vật trọng yếu của Minh Giáo đều đang quan sát Cao Dương cùng Huyết Vũ luận bàn, cả đám đều thấy nghẹn họng nhìn trân trối.

Kiếm khí đáng sợ như thế, cho dù Đại La Kim Tiên áp sát tới, sơ ý một chút đều sẽ bị chém giết nhỉ?

Chỉ có thể nói mặc dù tu vi không cao lắm, nhưng mượn uy năng của hai món bảo vật là Tuyệt Tiên Kiếm cùng Thanh Bình Kiếm, lực phá hoại của hai người đều xem như đụng chạm đến ngưỡng cửa Chuẩn Thánh.

- Tốt rồi! Huyết Vũ, hôm nay chỉ luận bàn tới đây thôi, thực lực của con đã tăng lên không ít rồi!

Đánh thêm một lát, Cao Dương đột nhiên thu hồi Thanh Bình Kiếm, lui về sau và nói.

Nghe được lời nói của Cao Dương, Huyết Vũ nguyên bản còn đang giơ Tuyệt Tiên Kiếm lên cũng để xuống.

Mỉm cười, Cao Dương lập tức kéo khung trò chuyện bạn bè ra.

Vừa rồi, lúc chiến đấu, Cao Dương nghe được có tiếng tin nhắn truyền đến, thực sự là Giang Lưu cho mình nhắn một tin.

- A. . .

Lúc Cao Dương kéo ra khung trò chuyện, nhìn thấy tin nhắn Giang Lưu phát tới thì lông mày hơi hơi giơ lên.

- Mẹ, có chuyện gì xảy ra hay sao?

Huyết Vũ thu kiếm, đứng ở bên cạnh. Nhìn thấy biểu cảm trên mặt của Cao Dương biến hóa, nàng mở miệng hỏi.

Nhìn thoáng qua Huyết Vũ, sau khi suy nghĩ một chút, Cao Dương cảm thấy có một số việc vẫn là có thể nói, vì thế, thẳng thắn nói:

- Cha của con nhắn cho ta một tin, nói là tranh thủ thời gian chữa khỏi thương thế cho Côn Bằng tiền bối rồi thử đi đánh chết Khổng Tuyên!

Cũng biết rõ chuyện cấp bách, sau khi nói đơn giản với Huyết Vũ một câu, Cao Dương chợt xoay người đi tìm Côn Bằng.

Mà sau khi hơi suy tư, Huyết Vũ cũng nhấc chân, đi theo Cao Dương, rất nhanh hai người liền đi tới trước mặt Côn Bằng.

Vào lúc này Côn Bằng đang ngồi xếp bằng, điều trị thương thế của bản thân, trận đánh với Khổng Tuyên xem như là rơi vào kết cục lưỡng bại câu thương.

Vụt!

Ngay lúc này, một chùm sáng màu đỏ bắn về phía Côn Bằng, Côn Bằng theo bản năng tay giơ lên, chộp tia sáng này vào trong tay.

Cúi đầu nhìn, thì ra là một bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao.

- Đây là?

Nhìn bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao ở trong tay của mình, Côn Bằng chợt ngẩng đầu nhìn Cao Dương cùng Huyết Vũ đang đi tới, trên mặt hiện lên sự nghi hoặc.

Mặc dù trong mấy ngày gần đây, mình vẫn luôn ở Minh Giáo thế nhưng mà bản thân lại cũng không có gia nhập Minh Giáo, Cao Dương không lý do gì mà đưa một bình Thần Dược trị liệu dạng này cho mình, tất nhiên là có chuyện muốn nhờ.

- Côn Bằng tiền bối, một bình dược thủy này đủ làm cho thương thế của ngài khôi phục bảy, tám phần mười!

Cao Dương mở miệng nói.

Nói đến đây, nàng lại tiếp tục lấy ra một cái hộp nhỏ, sau đó mở nắp hộp ra, có thể nhìn thấy bên trong có chín bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao.

Sau đó, Cao Dương đẩy cái hộp nhỏ này đến trước mặt Côn Bằng, nói:

- Những bình dược thủy này đều cho tiền bối!

Nhìn bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao ở trong tay, lại nhìn chín bình nữa ở trong hộp nhỏ kia, như thế tính ra một lần Cao Dương đưa tới mười bình rồi.

Đây thật là đại thủ bút!

Mắt thấy Cao Dương đẩy cái hộp nhỏ này đến trước mặt mình, Côn Bằng cũng không có ý định khách khí, mặc kệ mục đích của Cao Dương là cái gì, bản thân trước tiên bỏ chỗ tốt vào trong túi rồi lại nói.

Vì thế, Côn Bằng nhanh chóng thuận tay nhận lấy hộp nhỏ này.

- Không biết hôm nay, công chúa Cao Dương đưa ra phần hậu lễ này là có chuyện gì muốn nhờ ta? Cứ nói đừng ngại!

Sau khi nhận đồ, chợt Côn Bằng hỏi.

- Ta vừa mới nhận được một tin, phát hiện tung tích của Khổng Tuyên, bây giờ hắn chính là bị trọng thương. Ta biết rõ giữa Côn Bằng tiền bối cùng Khổng Tuyên có thù, giờ phút này chính là cơ hội ngàn năm mới có một để báo thù!

Cao Dương mở miệng nói với Côn Bằng.

- Khổng Tuyên ư?

Nghe được lời nói của Cao Dương, con mắt của Côn Bằng hơi nhíu lại, hắn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Cao Dương.

Tuy rằng trong miệng của Cao Dương nói là để mình đi báo thù, thế nhưng Côn Bằng đương nhiên nghe được, mục đích chân chính là Cao Dương muốn đánh chết Khổng Tuyên.

- Theo ta được biết, Huyền Trang chính là người trong Phật môn, tại sao cô lại muốn ta đi đánh chết Khổng Tuyên?

Không nói đáp ứng, cũng không nói không đáp ứng, Côn Bằng nhìn chằm chằm vào Cao Dương kinh ngạc hỏi.

Chỉ có điều, nói đến đây, chợt trên mặt của Côn Bằng lại lộ ra vẻ chợt hiểu, âm thầm gật đầu, nói:

- Không sai, trước đây trong Phong Thần Chi Chiến thì trong số ba ngàn Hồng Trần khách mà Phật môn độ hóa có không ít đệ tử của Tiệt Giáo, cho nên. . .

Nói đến đây, Côn Bằng dừng lại, không có tiếp tục nói hết, thế nhưng ý trong lời nói là rất rõ ràng.

Theo Côn Bằng, ông chủ chân chính đứng phía sau của Minh Giáo này chính là Thông Thiên Giáo Chủ, hắn tự nhiên là không có hảo cảm gì đối với Thiên Đình cùng Phật môn, nắm lấy cơ hội Khổng Tuyên này thụ thương, muốn bẻ gãy một đầu cánh tay của Phật môn cũng hoàn toàn là chuyện có thể hiểu được.

Trong lòng của Côn Bằng âm thầm suy tư.

Khổng Tuyên bị trọng thương ư? Côn Bằng tự nhiên là rõ ràng về chuyện này nhất, trải qua một trận chiến trước đó, kết quả chính là lưỡng bại câu thương, thương thế của bản thân nghiêm trọng nhưng tình huống của Khổng Tuyên cũng không tốt hơn bản thân là bao.

Nếu như là vào lúc này, bản thân lấy Thần Dược khôi phục thương thế, như vậy lấy thực lwcj lúc toàn thịnh lại đi đối phó Khổng Tuyên thì sao nhỉ?

Sau một lát cẩn thận suy tư, Côn Bằng đã có chút động lòng, nếu chuyện đúng như thế thì tựa hồ thật là có thể thành công?

Tuy rằng muốn đánh chết Khổng Tuyên không dễ dàng, nhưng cũng không phải là không có khả năng.

Hơn nữa. . .

Suy nghĩ đến chỗ này, Côn Bằng cúi đầu nhìn thoáng qua bình thuốc trong tay.

Những bình dược thủy này có thể giúp bản thân khôi phục thương thế trong nháy mắt, trong chiến đấu thì bản thân cắn thuốc thì dù cho là ở thời kỳ toàn thịnh, Khổng Tuyên cũng chưa chắc đã là đối thủ của mình.

Chủ yếu nhất đúng vậy! Khi chiến đấu có lẽ sẽ tiêu hao mấy bình, nhưng còn dư lại, chẳng phải sẽ là của bản thân hay sao?

Nếu như là trên tay có thể có mấy bình bình dược thủy dạng này để dự bị thì chờ sau này khi Hồng Mông Tử Khí kia thật xuất hiện, chư vị Chuẩn Thánh động thủ tranh đoạt, phần thắng của bản thân sẽ được đề thăng cực lớn nhỉ?

Nghĩ tới đây, Côn Bằng lập tức hạ quyết tâm —— động thủ! Tiến đến đánh chết Khổng Tuyên để báo thù!

Còn như nói độc chiếm những bình dược thủy này sau đó trốn đi ư? Cầm đồ không làm việc ư? Ý nghĩ này mới xuất hiện ở trong đầu Côn Bằng thì đã lập tức bị hắn xóa bỏ.

Ông chủ chân chính đứng phía sau của Minh Giáo này là Thông Thiên Giáo Chủ, cảnh tượng Thông Thiên Giáo Chủ tiện tay bắn một luồng kiếm khí, đã ép bản thân đến thẳng đáy biển lúc trước vẫn còn là ký ức mới mẻ trong đầu Côn Bằng.

Sau khi gật đầu, Côn Bằng hỏi thăm về tung tích bây giờ của Khổng Tuyên rồi không nói nhảm, xoay người liền chuẩn bị rời khỏi.

- Chờ một chút! Ta cũng muốn đi. . .

Chẳng qua là ngay lúc này, Huyết Vũ đang đứng ở bên cạnh Cao Dương, đột nhiên mở miệng nói.

- Con sao?

Quay đầu, nhìn về phía Huyết Vũ, Cao Dương hơi kinh ngạc nói.

- Khổng Tuyên kia tựa hồ là một gia hỏa vô cùng lợi hại, nếu như con đi, có lẽ sẽ có khả năng giúp đỡ được một phần.

Trong tay ôm Tuyệt Tiên Kiếm, Huyết Vũ mở miệng nói.

- Quên đi, lấy thực lực của cô cũng không giúp được gì!

Nghe được lời nói của Huyết Vũ, chính đang lấy ra một bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao để uống vào và cảm nhận hiệu quả bá đạo cái bình dược thủy này, Côn Bằng lắc lắc đầu nói.

Đúng vậy! Mặc dù tay cầm Tuyệt Tiên Kiếm, xét trên phương diện lực công kích, Huyết Vũ có thể đụng chạm đến ngưỡng cửa Chuẩn Thánh, nhưng cũng chỉ là lực công kích mà thôi, thực lực tổng hợp lại là không đạt đến.

Mà bản thân chiến đấu cùng Khổng Tuyên có thể nói là trận chiến đấu cấp bậc cao nhất của các Chuẩn Thánh, Huyết Vũ đi tham gia vào thật là không phát huy được bao nhiêu tác dụng.

Nghe được lời nói của Huyết Vũ, Cao Dương tự nhiên cũng không đồng ý để nàng đi.

Chỉ có điều, Cao Dương lại cũng không có ý định trực tiếp ngăn cản Huyết Vũ mà là đổi sang một phương diện khác hỏi:

- Huyết Vũ, tại sao con lại muốn đi, chẳng lẽ con muốn đi hỗ trợ cha của con hay sao?

Đi giúp người cha Giang Lưu kia ư? Lời như vậy, Huyết Vũ làm sao có khả năng sẽ thừa nhận đây?

Vì thế, sau khi Cao Dương dứt lời, Huyết Vũ không chút nghĩ ngợi, lập tức lắc đầu rồi nghiêm túc nói:

- Vậy con không đi nữa!

Nghe thấy câu trả lời của Huyết Vũ, khóe miệng của Cao Dương hơi nhếch lên, bởi vì phản ứng của Huyết Vũ hoàn toàn là nằm ở bên trong dự kiến của bản thân.

- Côn Bằng tiền bối, xin nhờ!

Chợt, Cao Dương xem nói với Côn Bằng.

- Yên tâm đi!

Sau khi uống một bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao, HP đã khôi phục được 30%, làm cho Côn Bằng cảm nhận được rõ ràng hiệu quả bá đạo của cái bình dược thủy này, khả năng đánh chết Khổng Tuyên lại cao hơn một phần.

Sau khi gật đầu, trả lời một câu, Côn Bằng nhún người nhảy lên, bay về phía ngọn núi mà mấy người Giang Lưu cùng Khổng Tuyên đang giằng co.

Sau khi Côn Bằng bay lên không, Cao Dương kéo ra khung trò chuyện, nhắn một tin qua:

- Côn Bằng cầm chín bình dược thủy trị liệu hiệu quả cao, đã động thân, lấy tốc độ của hắn, hẳn là rất nhanh liền có thể tới!

Sau khi nhắn một tin qua, Cao Dương hơi hơi chần chờ một chút rồi sau đó lại nhắn tiếp một tin qua:

- Mặt khác, vừa rồi, Huyết Vũ ở bên cạnh muội, nàng tựa hồ cũng muốn hỗ trợ, chủ động đưa ra ý muốn đi, chỉ có điều đã bị ta cản lại!

Một bên khác, Giang Lưu vẫn đang cãi cọ kéo dài thời gian với Khổng Tuyên, nhìn thấy tin nhắn thứ nhất do Cao Dương phát tới, trong lòng mừng thầm.

Sau khi nhìn thấy tin nhắn thứ hai, trong lòng càng thêm vui vẻ.

Cao Dương, quả nhiên là vợ hiền nội trợ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận